• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Não vũ trụ!

Lúc này bất luận là phản kháng gì cũng là phí công. Hắn minh tưởng Não vũ trụ, tế bào não sinh động hơn gấp mười lần, khổ sở chống đỡ, không bị thôi miên.

- Anh tên là gì?

Lão già mở miệng.

Ầm ầm! Giang Ly nghe thấy bên trong tai mình, quả thực giống như thiên thần đang đặt câu hỏi, chấn động tâm linh, suýt chút nữa tinh thần sụp đổ.

- Giang… Hỏa!

Giang Ly cố gắng kìm chế, không nói ra tên thật của mình.

- Rốt cục tên là gì?

Lão già lại hỏi.

- Giang… Giang Ly đứt quãng, nhưng cũng đang không ngừng chặn lại thôi miên, duy trì tinh thần mình không bị sụp đổ.

- Giang gì! Nói! Giọng nói của lão già trở nên to hơn, mỗi một âm thanh, âm phù, tấn công vào trong tai của hắn, giống như đánh cho tế bào não dừng lại, hắn thậm chí đến Não vũ trụ cũng không thể nào minh tưởng nổi, hoàn toàn nghe theo câu hỏi của đối phương.

- Tôi tên là Giang Hỏa! Cắn lưỡi mạnh một cái, Giang Ly dường như đem tinh thần của mình phát huy đến cực hạn, minh tưởng Não vũ trụ lớn hơn, máu mũi chảy ra.

Ngay tức khắc, áp lực liền buông lỏng.

Lão già lại ngồi xuống, giống như chưa từng làm gì.

Những người xung quanh đều tỏ vẻ kinh ngạc sửng sốt.

- Cao Nhẫn, các anh ra ngoài hết đi. Lão già Sở Sơn khua tay.

- Vâng.

Cao Nhẫn, tất cả mọi người, thậm chí cả nữ thư ký cũng đều ra ngoài.

Sở Sơn vừa vung tay, một chiếc khăn lông trắng bay đến: - Anh bạn trẻ tuổi, lau máu mũi đi. Không ngờ một học sinh, lại có thuật thôi miên lợi hại như vậy? Chặn được thôi miên của tôi, có thể nói, cả Tinh Hoa thành này, căn bản cũng không có ai có thể chặn được thôi miên của tôi.

Giang Ly cầm lấy chiếc khăn mùi xoa lau mũi, đột nhiên hắn dừng lại: - Ông … Ông làm sao biết được tôi là học sinh. Bây giờ hắn là một đại hán trung niên, Giang Hỏa.

- Tôi chẳng những biết anh là học sinh, hơn nữa còn biết tên anh là Giang Ly. Sở Sơn cười nói:

- Mặt người hóa trang của anh đẳng cấp quá thấp, làm sao có thể tránh được camera của tôi chứ.

Lão ấn một cái nút, quả nhiên trên đó xuất hiện video của Giang Ly, nhìn rất rõ ràng, khuôn mặt hoàn toàn lộ rõ, thậm chí còn có tin tức về thân phận của hắn.

- Ông!

Giang Ly chấn động.

- Không cần căng thẳng, anh bạn trẻ. Sở Sơn vung tay, ra hiệu hắn bình tĩnh lại, quả nhiên Giang Ly cảm thấy một khí chất yên lòng tốt lành đập vào mặt, đây lại là một loại thôi miên trấn tĩnh tinh thần.

- Chẳng trách Tích Tích nói trong số học sinh của nó, có một thiên tài thôi miên, bảo tôi bớt thời gian gặp. Không ngờ lại có thể gặp được anh trong này. Lão già Sở Sơn mỉm cười nói.

- Ông… Giang Ly nghe thấy lời này liền nói: - Ông có quan hệ thế nào với chị Đao?

Hắn tư duy nhanh nhẹn, trong nháy mắt liền nghĩ đến một người, đó chính là giáo viên dạy hắn thuật thôi miên chị Đao

- Chị Đao? Tích Tích sao lại có cái tên này? Sở Sơn nhíu mày: - Xem ra khí chất của nó vẫn linh hoạt, chưa đạt đến cảnh giới hòa hợp, thuật thôi miên khó có thể tiến thêm bước nữa.

Giang Ly không nói gì, biết lão này tuyệt đối là bề trên của chị Đao

- Tôi chính là cha của Tích Tích. Quả nhiên Sở Sơn nói.

- Hóa ra là ông cụ Giang Ly vội vàng khom người, hành lễ: - Không ngờ trong này có thể gặp được ông.

- Cái gì mà ông cụ? Đây là cách gọi từ mấy trăm năm trước rồi. Sở Sơn không thích cách gọi này, nhưng đánh giá Giang Ly:

- Anh là một học sinh, không ngờ lại chạy đến chợ đen Khư Hoa thành, gan to đấy, không sợ bị xã hội đen giết anh sao? Trong này nguy hiểm từng bước, không phải là nơi một học sinh có thể đến.

- Vâng. Giang Ly khiêm tốn, đối phương là cha của chị Đao, không khí liền trở nên dễ thở hơn:

- Nhưng con muốn thi đỗ đại học Tinh Không, tu luyện bình thường thì không được, cần phải mượn một lượng thuốc cấm, hơn nữa trong này có thể lấy được rất nhiều kinh nghiệm thực chiến, trong thời khắc sinh tử mới có thể khiến tu vi tâm linh cao lên được.

- Cái này cũng đúng. Sở Sơn tấm tắc nói: - Thuật thôi miên của anh có thể chặn được thôi miên của tôi, có tiền đồ. Có thêm thời gian, chắc chắn anh có thể trở thành Thôi miên sư trung cấp.

- Sở gia gia là Thôi miên sư trung cấp? Giang Ly mạnh dạn hỏi.

- Đúng vậy, nhưng tôi không ở trong Tinh Hoa thành, mà lại ở Già Mạn thành. Gần đây vì chuyện của tập đoàn Nhật Nguyệt mà chạy đến đây, xem xem đàm phán thế nào. Sở Sơn ngược lại cũng không giấu diếm gì Giang Ly: - Nghe nói anh vì cố gắng tăng thực lực, dùng thuốc cấm, làm cho tế bào bị tổn thương, phải không?

- Đúng vậy. Giang Ly thành thật trả lời, bình thường đối với bề trên hắn luôn là một người con ngoan:

- Con từng được bác sĩ kiểm tra, bây giờ chỉ có thể sống được đến ba mươi tuổi.

- Cho nên anh cần Sinh Mệnh Quả Thực? Sở Sơn hỏi.

- Con muốn bổ sung tế bào bị tổn thương. Giang Ly trong lòng ôm hi vọng.

- Sinh Mệnh Quả Thực đúng là có thể bù đắp được lượng tế bào bị tổn thương, nhưng nếu như anh chỉ có thể sống được ba mươi tuổi, e rằng một quả cũng không bù lại nổi. Cho dù tôi bán cho anh với giá mua vào, anh cũng cần phải trả 5 triệu. Sở Sơn nói:

- Hơn nữa mặc dù tôi là một trong những thành viên trong hội đồng quản trị của tập đoàn An Toàn, nhưng cũng không đủ quyền để làm trái với quy định của tập đoàn được.

- Quy định này con biết, nhưng con trở thành Thôi miên sư của tập đoàn An Toàn, chắc chắn có thể có hợp đồng mua sắm nội bộ chứ. Giang Ly vẫn cò kè mặc cả.

- Được, nhưng vì giao phó với ban giám đốc, tôi phải kiểm tra năng lực thôi miên của anh. Sở Sơn ấn một cái nút, ngay lập tức một loạt chiến sĩ đi đến, mỗi một chiến sĩ đều lưng hùm vai gấu, lực sinh mệnh trong khoảng 0.8 đến 0.9.

- Thôi miên sư sơ cấp bình thường, thôi miên một người ngủ say cũng tiêu hao rất nhiều trí lực và thể lực. Một ngày cùng lắm cũng chỉ có thể thôi miên được hai đến ba người ngủ sau, tỷ lệ thành công cũng không lớn lắm. Bây giờ anh thử cho tôi xem, rốt cục thôi miên được bao nhiêu?

Sở Sơn mở video: - Phải biểu hiện cho tốt, tôi cũng đã thu hình, nếu như anh biểu hiện tốt, có giá trị hơn những Thôi miên sư sơ cấp bình thường, tôi cũng dễ ăn nói với ban giám đốc hơn.

- Được...

Giang Ly đến trước mặt chiến sĩ đầu tiên, đây là tinh nhuệ của tập đoàn An Toàn, xe ra ai ai cũng có ý chí chiến đấu vững mạnh, tâm linh kiên định, rất khó bị thôi miên.

Một chiến sĩ nhìn hắn, trong ánh mắt hiện ra hương vị không thèm để ý, dường như không tin Giang Ly có thể thôi miên được mình.

- Huynh đệ, nhìn tay tôi. Giang Ly giơ tay ra, múa may trước mặt chiến sĩ này một lượt, chiến sĩ lập tức bị đánh loạn trong tích tắc, nhưng anh ta vẫn có thể chống cự được, nhưng mười phút sau, anh ta liền không thể nào chịu đựng thêm được nữa, liền mềm nhũn xuống.

- Người thứ hai.

Giang Ly lại bắt đầu thôi miên người thứ hai, hắn hoa tay muá chân, không ngừng bay lên, miệng phát ra một loạt âm thanh sột soạt, chiến sĩ thứ hai cũng đã ngã xuống.

- Người thứ ba! Hắn một mạch tiến đến, mỗi một lần thôi miên, căn bản cũng không cần bao lâu, mặc kệ những chiến sĩ đó đều không tin, trong lòng chống lại, nhưng vẫn có thể bị thôi miên.

Rầm rầm rầm…

Liên tiếp 10 chiến sĩ bị thôi miên toàn bộ, Giang Ly mới phát hiện đầu óc mình đang bị choáng váng, minh tưởng Não vũ trụ tới cực hạn.

Sau mỗi lần thôi miên một chiến sĩ, hắn xoa đầu đối phương, giống như Mật tông thượng sư xối nước lên đầu của mấy trăm năm trước, chiến sĩ bị thôi miên vào giấc ngủ say.

- Lợi hại! Sở Sơn đứng bật dậy: - Một lần thôi miên được mười người? Tỷ lệ thành công 100%? Trình độ này của anh thực sự khó có thể tin được.

Thôi miên sư sơ cấp, cũng rất nhiều lần thôi miên thất bại, còn Giang Ly căn bản không thất bại không nói, như này quả thực là kỳ tích.

- Tích Tích nói không sai, quả nhiên anh là một thiên tài thôi miên. Sở Sơn liên tục nói:

- Thế này, từ bây giờ trở đi, anh chính là Thôi miên sư của tòa nhà An Toàn chúng tôi, hai yêu cầu mà anh đưa ra, không cần là chuyện làm trái pháp luật, thì tôi có thể đáp ứng, tập đoàn An Toàn chúng tôi không dựa vào chém giết mà kiếm tiền, lý do thứ hai tự thân tôi cũng có thể đáp ứng được, còn chuyện hợp đồng, thì vẫn phải ký. Nhưng trong Tinh Hoa thành, trong đó cũng có tòa nhà của tập đoàn An Toàn chúng tôi, hợp đồng mà anh ký cũng là hợp đồng chính quy của bộ thương mại nhà nước.

- Vậy thì được. Giang Ly yên tâm, nếu đến Tinh Hoa thành ký hợp đồng chính quy của bộ thương mại, thì tương đương với tìm việc làm. Bây giờ bất kỳ công ty nào muốn ký hợp đồng, đều phải dựa theo luật lao động, đều phải đến bộ thương mại lập hồ sơ, thông qua xét duyệt, loại hợp đồng này mới có hiệu lực pháp luật.

- Nếu như vậy, thì chúng ta đến Tinh Hoa thành đi. Sở Sơn mau chóng muốn Giang Ly ký hợp đồng, nhân tài có tiềm lực như này đều là miếng mồi béo bở mà các công ty lớn tranh giành.

- Đợi chút, Sinh Mệnh Quả Thực mà tôi cần thì thế nào? Thứ mà Giang Ly để ý nhất chính là cái này.

- Trên người anh có khoảng bao nhiêu tiền? Sở Sơn hỏi.

- Có lẽ là 3 triệu rưỡi. Giang Ly chắc chắn sẽ không tiêu sạch hết tiền trên người, hắn thôi miên Huyết Cừu, mặc dù lấy được ba triệu năm trăm tám mươi nghìn, nhưng mất nhiều hơn được, ngược lại còn phá hỏng tiềm năng sinh mạng của mình, lợi ích duy nhất có được chính là tăng thêm kinh nghiệm thực chiến, đương nhiên tiêu diệt một bang hội tội ác chồng chất.

- Nhiều vậy sao? Lần này đến lượt Sở Sơn giật mình, lão biết cho dù gia đình giàu có gia sản nghìn vạn cũng chưa chắc lấy ra được hơn ba triệu tiền mặt.

- Bán cho tôi với giá bao nhiêu? Thứ Giang Ly quan tâm nhất chính là cái này, hắn chắc chắn sẽ không giải thích.

- Anh ký kết làm Thôi miên sư của tập đoàn chúng tôi, tôi bán cho anh với giá 4 triệu, thế nào? Sở Sơn nói:

- Đây cũng không phải là buôn bán nữa rồi, mà là dựa theo giá cả bồi dưỡng nhân tài.

- Được, nhưng bây giờ trên người tôi không đủ tiền, còn kém năm trăm nghìn nữa làm thế nào? Công ty có thể cho vay được không? Sau này tôi trả dần? Giang Ly đưa ra điều kiện.

- Chuyện này đến Tinh Hoa thành rồi tính tiếp. Sở Sơn khua tay nói.

Ba tiếng sau, Sở Sơn và Giang Ly đã xuất hiện trong trụ sở chính của tòa nhà An Toàn trong Tinh Hoa thành.

Tòa nhà An Toàn của Tinh Hoa thành, nằm trên một ngọn núi lớn ngoài ngoại ô, toàn bộ ngọn núi đều dùng nguyên liệu vô cùng tốt để trang hoàng, là màu xanh thẳm, từ xa nhìn đến giống như một viên ngọc bích.

Vẫn là một phòng làm việc cực lớn trên đỉnh núi, Sở Sơn mở màn hình lớn, trên đó xuất hiện hợp đồng:

- Anh xem trước các điều khoản một chút đi.

Giang Ly đọc nhanh như gió, phát hiện quả nhiên là hợp đồng lao động chính quy, còn có số hiệu của bộ thương mại, chỉ cần ký tên liền có hiệu lực pháp luật.

- Không có vấn đề gì, tôi ký đây. Giang Ly đợi hợp đồng ký chuyển đến chip, sau đó mở ra ký, nhập giọng nói của mình vào, còn có cả video, vân tay, sau đó chuyển đi.

Đều là hợp đồng điện tử, hai bên ký tên, sau đó chuyển đến bộ thương mại xét duyệt, cuối cùng xét duyệt thông qua, Giang Ly sẽ trở thành nhân viên của tập đoàn An Toàn, tìm được một công việc chính thức.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK