• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

- Đại Hắc, mày mật thiết chú ý tình hình Sinh Mệnh Quả Thực trong tập đoàn Nhật Nguyệt.

Giang Ly gửi mail cho Đại Hắc:

- Còn nữa, Hoa Diện Bá Vương, Đại Manh Nhị Manh, bọn chúng tu luyện thế nào rồi?

- Bọn chúng tu luyện rất tốt, bây giờ ai ai cũng có thể thôi miên những tên côn đồ xã hội đen, tiếc là bọn chúng chưa thể bình xét chức danh, nếu không đều là nhân vật lợi hại trong Thôi miên sư sơ cấp rồi, Hoa Diện Bá Vương mỗi ngày có thể thôi miên được 15 người, năm con Tiểu Manh cũng có thể thôi miên được 10 người, bọn chúng mỗi ngày đều dùng Nguyệt Linh Chi Tinh, còn em cũng đã bỏ dùng Nguyệt Linh Chi Tinh rồi, dùng Nhật Linh Chinh Tinh.

- Dùng Nhật Tinh Chi Tinh hiệu quả thế nào?

Giang Ly nhìn thấy trên mail, tầng hầm bỏ hoang của cao ốc, bảy con Miêu Tinh Nhân đang tu luyện, trong một góc của tầng hầm, rất nhiều dược phẩm được chất đống, có chất dinh dưỡng, có Tuyết Tủy, có Nguyệt Linh Chi Tinh, thậm chí còn có Nhật Linh Chi Tinh, ngoài ra, còn có một số dược vật không tên.

Nguyên liệu mà bảy con Miêu Tinh Nhân dùng còn nhiều hơn Giang Ly rất nhiều.

Tu vi của bọn chúng đương nhiên tăng nhanh.

Hơn nữa, bọn chúng đứa nào cũng có một chip máy tính, có thể lên mạng tìm nhiều tin tức, có mạng trong tay, đại sự của thiên hạ đều nắm trong lòng bàn tay.

- Hiệu quả rất nhỏ, thể năng, tế bào, mỗi một tấc xương tủy, gân mạch của em đều đang tăng trưởng, anh yên tâm đi.

Đại Hắc nói:

- Đúng rồi, hôm qua tôi chặn lấy được 10 bình Nhật Hoa chi tinh, một mình dùng không hết, giấu ở một nơi khác, anh phái người đến đó lấy đi.

- Vậy thì tốt quá.

Giang Ly ngưng trọng nói:

- Cám ơn mày nhé, người anh em, bây giờ thứ tao thiếu chính là tài nguyên tu luyện.

- Chúng ta còn nói gì đến cảm ơn nữa, lúc trước em chỉ là một con mèo hoang, đần độn, nhờ có anh mở mang trí tuệ của em, có được thành tích như hiện tại. Khi em mê man, anh đến cứu em, bây giờ anh có khó khăn, em đến giúp anh, trong nhân thế mênh mông khổ ải này, hai bên cùng hỗ trợ, mới có thể đi được.

Ngữ khí của Đại Hắc linh hoạt kỳ ảo, tu vi tâm linh dường như tăng lên mấy cấp bậc, không ngờ có khí thế của đại nhân vật Thần thánh như này.

Giang Ly trong lòng chấn động, biết ngày Đại Hắc nhập định cũng không xa nữa.

- Chuyện Sinh Mệnh Quả Thực, em sẽ giúp anh tìm, đợi tin tốt của em nhé…

Đại Hắc lại chuyển mail cho Giang Ly, sau đó bắt đầu tu luyện.

Giang Ly lập tức gọi điện cho Cao Nhẫn, bảo gã đi lấy Nhật Linh Chi Tinh Hoa, 5 tiếng sau, 10 bình hào quang chói mắt nằm trong tay hắn.

Nguyệt Linh Chi Tinh trong bình là một đám ánh trăng, nhu hòa, mát lạnh, khiến người ta cảm giác ở trên cao không khỏi rét vì lạnh.

Còn trong Nhật Linh Chi Tinh là một đám lửa hừng hực, to bằng hạt đậu nành, không ngừng lập lòe, phát ra ánh sáng lửa, người nuốt vào sẽ tạo thành ảo giác tinh thần mãnh liệt.

Giang Ly lấy ra một lọ, ừng ực nuốt vào, lập tức cảm thấy cổ họng, dạ dày mình có một ngọn lửa đang thiêu đốt, sau đó tản ra toàn thân đến từng tấc mạch máu, kinh mạch, thậm chí là đại não.

Nhất là đại não, thần kinh bị kích thích, vô cùng hưng phấn, muốn nhảy múa điên cuồng.

Đã từng có người thường dùng Nhật Linh Chi Tinh, hưng phấn đến cực điểm, không ngừng nhảy múa loạn xạ cuối cùng mất sức mà chết, ảo giác tinh thần của thứ này còn mạnh hơn trăm lần so với ảo giác mà thuốc lắc của hai trăm năm trước sinh ra.

Nhưng Giang Ly cũng không nhảy múa, mà lại ngồi xuống, tiến vào ngủ say, dùng tâm linh của mình hàng phục kích thích tinh thần, tôi luyện ý chí.

Dần dần, hắn liền rơi vào trạng thái yên bình, 30 phút trôi qua, hắn cảm thấy dược lực đã tản ra toàn thân, lập tức bắt đầu tu luyện Đại Đế Lôi Ấn.

Cả người giống như hổ nhảy sói chạy, mỗi một quyền, lôi âm cuồn cuộn, uy lực cực lớn.

Cứ như vậy, hắn lại lần nữa chìm đắm vào trong tu luyện.

Thoắt cái ngày khai trường cũng đã qua gần nửa tháng, Giang Ly mỗi ngày đều quên hết tất cả mà tu luyện, cũng không đến trường học, trường học đã không dạy được hắn cái gì nữa rồi, hơn nữa còn là tránh xung đột với Giang Lưu.

Buổi sáng hắn dùng một tiếng để thôi miên khách hàng, bây giờ số lượng thôi miên đã đạt 70 người, mỗi ngày có thể kiếm được 44800 Tinh nguyên.

Sau đó, ban ngày hắn liền dùng Nhật Linh Chi Tinh, tu luyện Lôi Châm Luyện Thể Thuật xong, lại tu luyện Đại Đế Lôi Ấn, buổi tối dùng Nguyệt Linh Chi Tinh, tiến vào ngủ say, đi vào giấc mộng cùng trao đổi với đám mèo nhỏ nuôi trong nhà, mở trí tuệ cho bọn chúng.

Cha mẹ cũng không ra ngoài làm việc nữa, mà ở nhà an dưỡng, Giang Ly cũng đưa cho bọn họ thuốc bổ để dùng, sau đó thôi miên nghỉ ngơi, em gái lại càng tiến hành các loại rèn luyện, dần trở nên mạnh mẽ.

Chỉ tiếc là, đợt huấn luyện quân sự của em trai Giang Đào còn chưa kết thúc, bây giờ vẫn chưa trở về.

Thời gian nửa tháng này, sau khi chuyển nhà đến khu biệt thự sông Bạch Long, quả nhiên không bị quấy rối nữa, vô cùng yên tĩnh an nhàn.

Kính coong…

Trên thẻ của Sở Tích Tích, được Giang Ly chuyển khoản 2 triệu Tinh nguyên, tiền nợ mua nhà được trả sạch.

- Mới hơn nửa tháng, em đã có được 2 triệu?

Sở Tích Tích có chút không thể tin nói:

- Cho dù bây giờ mỗi ngày em thôi miên được 50 ngàn, cũng không thể nào gom góp được nhiều như vậy? Tiền từ đâu đến vậy?

- Bí mật!

Giang Ly cười cười.

Thời gian gần nửa tháng, hắn điên cuồng tu luyện, đột nhiên tăng mạnh, Nhật Nguyệt tinh hoa luân chuyển dùng, tâm linh lại càng lĩnh ngộ Nhật Nguyệt sâu hơn, đêm khuya sau khi hắn dùng Nguyệt Linh Chi Tinh, đối với mặt trăng hô hấp, minh tưởng, cảm giác được huyền bí sâu trong ánh trăng, toàn thân mát lạnh. Còn ban ngày dùng Nhật Linh chi tinh, đối với mặt trời minh tưởng, lại càng cảm thụ sự hùng vĩ của mặt trời, động lực cho vạn vật.

- Được rồi, bí mật của em quá nhiều, cứ tu luyện cho tốt đi. Bây giờ cho dù là cha tôi cũng không có gì để chỉ cho anh nữa, tất cả đều nhờ tự thân anh lĩnh ngộ.

Sở Tích Tích nói:

- Nhập định, nhất định phải Nhập định, thực lực của em mới thực sự đột nhiên tăng mạnh, nếu không cho dù dùng thuốc bổ nhiều đi nữa, cũng không tăng lên được.

- Em biết rồi.

Giang Ly ngưng trọng gật đầu.

Cùng lúc đó, ở ngoại ô Tinh Hoa thành, trên một ngọn núi cực lớn.

Ầm!

Một cọc sắt to bằng cánh tay bị một cước đá gãy.

Một đá tuyệt đẹp của Giang Lưu, liền đá gãy cọc sắt cắm sâu lên vách tường, gã đều là tay không đánh, lực phá hoại kinh người, toàn bộ thân người chẳng khác nào một người máy cường hãn sắc bén.

- Thể năng của thiếu gia lại tăng lên rồi.

Lão già Cổ Hùng tán thưởng nói:

- Xem ra không lâu sau, có thể đạt đến 1.6 rồi.

- Chỉ tăng chút ít như này, chưa phải là thứ mà tôi mong muốn.

Giang Lưu lại đánh một chưởng nữa, cách không bạo kích:

- Phải thế nào mới Nhập định được? Tôi tu luyện Hư Không Quỷ Thần Trảm cũng đã lâu lắm rồi, nhưng lại không đạt được đến cảnh giới nhập định, vậy phải thế nào?

- Phương pháp rất đơn giản, ai khiến anh trong lòng khó chịu, thì anh giết người đó. Hư Không Quỷ Thần Trảm, là một môn pháp minh tưởng cực cao, chân ý của nó chính là hóa tất cả thành hư không, hóa tất cả những gì khiến đầu óc anh không thoải mái thành quỷ thần, chém giết quỷ thần, lại vừa nhập định.

Lão già Cổ Hùng mỉm cười nói:

- Hư Không Quỷ Thần Trảm tu luyện đến cực điểm, tự thân liền có một loại khí thế, chúng sinh là quỷ thần, đều bị chém giết, thuần ta thì sống nghịch ta thì chết, tâm vững như bàn thạch, ý chí kiên định. Thiếu gia trong lòng vẫn còn chỗ khó chịu phải không?

- Tôi cảm thấy rất khó chịu!

Giang Lưu dùng khuỷu tay đánh gãy cọc sắt:

- Cả nhà Giang Chấn Đông không ngờ lại không thể nào đối phó được? Theo quy tắc của Giang gia, trực tiếp bắt đi, xử lý toàn bộ huyết mạch tạp chủng kia, để cho Giang Chấn Đông lại nghiên cứu Nhật Nguyệt tinh hoa. Quan trọng là thân phận của Giang Đào, khiến cho cha có chút cố kị. Hơn nữa tên tạp chủng Giang Ly đáng chết kia, không ngờ lại không khúm núm gì trước mặt tôi? Thái độ này khiến tôi rất khó chịu!

- Khó chịu, thì giết hết bọn họ đi.

Cổ Hùng nói:

- Giết chết bọn họ, thiếu gia sẽ yên lòng, tu vi cũng sẽ đột nhiên tăng mạnh.

- Đúng vậy, tôi muốn giết chết hết bọn họ.

Giang Lưu dừng lại, đứng thẳng nói:

- Hư Không Thần Hồn Trảm… ha ha ha… Hai anh em này trở thành bàn đá cho tôi nhập định cảnh giới, Âu Dương Tinh đến chưa?

- Công tử, Âu Dương Tinh đến rồi, sớm đã chờ bên ngoài rồi.

Một người áo đen đi đến.

- Gọi y vào đây.

- Vâng.

Chỉ chốc lát sau, người đàn ông áo đen liền dẫn Âu Dương Tinh vào trong.

Âu Dương Tinh cúi đầu, lúc trước khí thế của y mười phần, nhưng khi gặp Giang Lưu thì lại không dám làm càn, năng lượng của đối phương quá mạnh, thậm chí có năng lực khiến gia tộc của y táng gia bại sản.

- Nghe nói Giang Ly đánh bại anh?

Giang Lưu hỏi:

- Ngẩng đầu lên.

- Vâng.

Âu Dương Tinh chỉ có thể làm theo:

- Công tử có gì dặn dò?

- Giao phó của tôi rất đơn giản.

Giang Lưu ngạo nghễ nói:

- Tôi giao cho anh một nhiệm vụ, tạo cơ hội cho tôi, để tôi tự tay mình chém chết hai anh em Giang Ly, thế nào?

- Chuyện này…

Âu Dương Tinh sững người:

- Chuyện giết người, tuyệt đối không được làm trong Tinh Hoa thành, trừ phi hai anh em họ đến chợ đen, nhưng Giang Đào vẫn chưa về nhà, còn tham gia đợt huấn luyện quân sự, còn Giang Ly ngày nào cũng không lên lớp, bọn họ đến chợ đen rất hiếm.

- Tôi đương nhiên biết.

Giang Lưu hừ lạnh một tiếng, khiến Âu Dương Tinh run người:

- Giang Đào không nói, đợi khi anh ta quay về thì đánh chết anh ta, bây giờ tôi muốn anh dẫn Giang Ly đến chợ đen.

- Năng lượng của công tử lớn như này, chẳng lẽ không thể nào đích thân dẫn Giang Ly đến chợ đen, sau đó giết hắn sao?

Âu Dương Tinh sững người.

- Tôi không tiện ra tay, danh dự của tập đoàn Nhật Nguyệt quan trọng hơn, cho nên tôi tìm anh, anh bị hắn đánh bại, đúng lúc mượn danh nghĩa báo thù để báo thù hắn.

Giang Lưu nói:

- Mặc kệ anh dùng cách nào, nhất định phải dẫn được Giang Ly đến chợ đen, biết chưa? Sau khi xong chuyện, tôi có thể cho anh rất nhiều lợi ích. Nếu anh không nghe lời tôi, tôi có thể tùy tiện một động tác, là có thể khiến gia tộc của anh kinh doanh thua lỗ, táng gia bại sản.

- Vâng, tôi về nhất định sẽ suy nghĩ!

Âu Dương Tinh toàn thân mồ hôi toát lạnh.

- Đi đi.

Giang Lưu phất tay, đợi sau khi Âu Dương Tinh ra ngoài rồi nói:

- Gọi mấy người Trịnh Văn Băng, Trương Nhạc, Dương Vũ đến đây.

- Thiếu gia rất có thủ đoạn, tự mình không ra tay, bảo mấy người kết thù kết oán với Giang Ly ra tay, như này cho dù xảy ra chuyện gì, hoàn toàn cũng không liên quan gì đến danh dự của tập đoàn Nhật Nguyệt chúng ta.

Cổ Hùng tán thưởng nói.

- Tôi chẳng muốn dùng thế lực của mình, để những nhân vật nhỏ này ra tay tốt hơn.

Giang Lưu cười:

- Bọn họ cho dù xảy ra chuyện gì cũng không tiếc.

Lúc này, ba người được dẫn vào.

Ba người Trịnh Văn Băng vô cùng khúm núm trước Giang Lưu, thiếu chút nữa thì quỳ rạp xuống.

- Gia tộc của ba người các anh bây giờ đã phá sản rồi?

Giang Lưu hỏi.

- Lưu thiếu gia có thể giúp chúng tôi một tay?

Trịnh Văn Băng bắt lấy cơ hội, đau khổ cầu khẩn nói:

- Lúc trước, chúng tôi mua Nguyệt Linh Chi Tinh của Lưu thiếu gia, tất cả đều bị cướp trong chợ đen rồi, cũng không biết là ai làm nữa.

- Tôi nói cho các anh biết là ai làm.

Giang Lưu đứng chắp tay nói:

- Bây giờ Thôi miên sư lợi hại nhất toàn Tinh Hoa thành là ai?

- Giang Ly!

Trịnh Văn Băng chợt bừng tỉnh:

- Hắn ký hợp đồng làm Thôi miên sư với tập đoàn An Toàn, bây giờ mỗi ngày có thể thôi miên được mấy chục người, chỉ có loại năng lực như này mới có thể cướp hàng của chúng tôi.

- Đúng vậy, chính là hắn.

Giang Lưu nói:

- Bây giờ các anh biết phải làm sao rồi chứ?

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK