Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Các công ty đã khai hoang ở Khe nứt lớn nhiều năm khiến kết cấu đất nơi này trở nên vô cùng mỏng manh, sau đêm mưa bão, một lượng lớn nước tích tụ đã đổ xuống Khe nứt lớn, đất đá lần lượt đổ sụp xuống theo dòng nước xoáy, trộn lẫn với bùn và nước.

Người ta thường nói rằng Khe nứt lớn cộng sinh với Opus, Opus càng mở rộng thì Khe nứt lớn cũng sẽ càng sụp đổ thêm những khe nứt mới, giống như áp xe (*) cắm rễ vào trong lòng đất.

Xét trên góc độ này, câu nói này không phải là không có lý, nếu ví Opus như một con thú khổng lồ, thì Khe nứt lớn chính là đứa con mà nó lai tạo ra, nhưng dưới làn sương khói mù mịt sâu không thấy đáy này, không ai biết chính xác nó đang lai tạo ra thứ gì.

Rìa bên trong của khe nứt lớn, những hành lang rỉ sét xập xệ, trong tiếng cót két mong manh, chúng thi nhau vỡ ra và rơi xuống làn sương mù phía dưới, các công nhân mang theo những tấm sắt và dựng thành một hành lang mới nơi mà chúng rơi ra. Tiếng máy móc rền vang cứ lặp đi lặp lại, như thể không gì có thể ngăn nổi.

Vào những lúc như này, Ngã Ba Vô Định ở khu vực trên của Khe nứt lớn như gặp phải tận thế, sự ẩm ướt và lạnh lẽo tràn ngập mọi ngóc ngách, mưa không ngừng đổ xuống, tác động không thương tiếc vào quần thể công trình biến dạng nằm trên vách đá dựng đứng này.

Quần thể kiến trúc quỷ dị và kỳ cục này, tất cả những ai nhìn thấy nó lần đầu tiên, đều sẽ coi nó như một kỳ quan nghệ thuật của tà dị, nhưng sau khi ngợi khen nó, họ sẽ lại than thở về số phận của quần thể kiến trúc này, kiểu gì cũng sẽ có một ngày nó sụp đổ.

Nhưng những người sống ở Ngã Ba Vô Định lại không nghĩ như vậy, dưới cơn mưa xối xả liên miên, tổ hợp công trình không ngừng lắc lư, các vách đá xung quanh ngày càng dốc, nhưng dù có sụp đổ như thế nào đi chăng nữa thì mọi người vẫn tin chắc rằng sự hủy diệt sẽ không đến với nơi đây.

"Bạo Chúa, Bạo Chúa vĩ đại..."

Sau cơn mưa, dòng người lần lượt đổ ra đường, ca tụng màn sương mờ ảo, rồi vung tay ném vô số đồng Mammon vào màn sương.

Đây là vùng đất được ban phước, chỉ có cái nơi như bóng ma này mới sẵn sàng chấp nhận những con chuột như họ, ai đến nó cũng sẽ không từ chối, miễn là ngươi có thể tạo ra giá trị tương ứng.

Cánh cửa của quán bar Mạng Nhện bị đẩy ra, một bóng người nhếch nhác, ướt sũng bước vào, gương mặt tái nhợt vì mất máu, cả người lả đi vì kiệt sức.

Không ai quan tâm đến người này, cũng không ai lo hắn này sẽ gây ra bất kỳ náo động nào. Những người như này rất phổ biến ở Ngã Ba Vô Định, mọi người đều chiến đấu đến chết ở bên ngoài, nhưng khi vào quán bar, tất cả đều sẽ cất vũ khí đi.

Đây là quy tắc ngầm, không ai động thủ trong quán bar Mạng Nhện. Nó giống như một trung tâm dịch vụ, nếu ngươi cần vũ khí, nó sẽ bán vũ khí, nếu ngươi cần thông tin, nó sẽ cung cấp thông tin, và nếu ngươi cần bác sĩ, nó sẽ tìm một bác sĩ cho ngươi.

"Ta cần một bác sĩ..."

Gray bước đến trước quầy bar, gắng gượng không khuỵu xuống.

Trước khi đến Opus, hắn đã tìm hiểu kỹ về Khe nứt lớn. Một khi bị Cục Trật tự phát hiện, Khe nứt lớn là nơi duy nhất để hắn có thể trú ẩn, vì thế hắn đã ghi nhớ rất kỹ những quy tắc ở nơi này, chỉ có nơi đây mới có thể tìm thấy một bác sĩ cứu được mình.

Vika nhìn Gray, liếc xuống, thấy sắt lạnh.

"Lâu lắm rồi mới gặp một vị khách như ngươi", Vika đặt chiếc ly đang lau xuống và nói với giọng nhẹ nhàng, "Nhưng đừng lo lắng, Ngã Ba Vô Định sẽ không từ chối bất cứ vị khách nào".

"Đừng nói nhảm."

Gray lấy từ trong túi ra một vài đồng Mammon nhuốm máu và đập xuống quầy bar.

Không hiểu sao, lúc này, trên những đồng Marmon lại phát ra một vệt sáng mờ mà Gray chưa từng nhìn thấy, sau đó hắn mới nhớ đến những thông tin về chúng.

Các nhà giả kim của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua đã dày công nghiên cứu về đồng Mammon, khi ở trong Opus, những đồng tiền này sẽ được trao cho một số sức mạnh kỳ lạ và khó đoán, nhưng khi rời khỏi Opus, chúng sẽ quay trở về là kim loại bình thường.

Bây giờ, sức mạnh kỳ lạ đó lại được trao cho kim loại một lần nữa.

"Những đồng Mammon này không đủ để chữa khỏi vết thương cho ngươi." Vika không nhận những đồng Mammon này.

"Vậy ta chỉ còn cách chờ chết?"

Mắt Gray đỏ ngầu, hắn siết chặt tay, những người xung quanh đổ dồn ánh mắt, cứ như đang xem một vở kịch. Rốt cuộc, đã lâu lắm rồi không ai dám làm liều trong quán bar Mạng Nhện.

"Một giao dịch công bằng tuyệt đối giữa giá trị và giá trị."

Giọng nói lạnh lùng của Vika vang lên, nhưng cũng đúng vào lúc Gray tuyệt vọng, hắn lại nói.

"Nhưng may cho ngươi là, ta tình cờ biết một bác sĩ không cần trả bằng Mammon."

"Vậy hắn cần gì?"

“Bất kể hắn cần gì, ngươi đều không có lý do gì để từ chối, đúng không?” Vika đáp lại một cách dửng dưng.

Gray im lặng, nhớ lại sự phản bội của Jamon và mối nguy mà bản thân đang gặp phải, hắn hiểu tình hình trước mắt đúng như lời Vika nói, hắn không có lý do gì để từ chối.

"Ra sau chờ một chút, bác sĩ một lát nữa sẽ tới."

Vika nói rồi đưa cho Gray một ly rượu, thứ chất lỏng màu máu lăn tăn trong ly, thật khiến người ta bất an.

Thấy Gray do dự, Vika nói tiếp, "Cái này miễn phí, nó sẽ giúp ngươi cảm thấy dễ chịu hơn. Ta không muốn khách hàng chết trong quán bar này".

Gray nghe xong liền nhấc ly rượu lên, hắn đã rơi vào tình cảnh như vậy rồi, không còn gì phải bận tâm nữa.

Uống cạn một hớp rượu, trong cổ họng có cảm giác nóng rát, như vừa mới nuốt phải một quả cầu lửa, nhưng ngay sau đó, cơ thể lạnh lẽo này dần dần ấm lên, khiến hắn hồng hào hơn chút.

Vika bước ra khỏi quầy bar, giơ tay chỉ hướng cho Gray.

...

Trong một căn phòng mờ tối, bác sĩ không để Gray đợi lâu, rất nhanh cửa đã bị đẩy ra, một người đàn ông mặc áo choàng đen bước vào, trên mặt mang một cái mặt nạ búp bê màu trắng, không nói lời nào bước tới chỗ Gray.

"Ngươi chính là bác sĩ?" Gray hỏi.

Bác sĩ không trả lời, hắn mở chiếc vali mình mang theo, trong đó có đầy đủ các dụng cụ phẫu thuật và chai lọ đủ màu sắc.

"Không có thuốc mê, sẽ rất đau."

Bác sĩ nói, giọng của hắn gần như trung tính, và Gray không thể nhận ra giới tính của hắn.

"Ngươi..."

Gray còn định nói thêm gì nữa thì bác sĩ đã cầm một mũi tiêm đâm vào đùi. Bác sĩ không quan tâm đến mức độ nặng nhẹ của nhát đâm khiến Gray cảm thấy mình như vừa bị đấm một phát.

Sau khi tiêm, cơn đau dữ dội hơn ập đến, cho đến khi nó lan ra khắp cơ thể.

Gray không khỏi run lên, mồ hôi túa ra, hắn nghiến răng kìm chế cơn đau, nhưng không kìm được mà bật ra tiếng gầm gừ thút thít.

Cơn đau này kéo dài tận một phút rồi mới dứt, Gray cảm thấy như mất hết sức lực, nhưng vẫn đưa tay sờ vào con dao găm ở eo.

"Ngươi đã tiêm cho ta cái gì?"

"Một loại thuốc giả kim, tăng tốc độ tự tạo lại máu và khả năng hồi phục trong thời gian ngắn, có tác dụng phụ là tiêu hao tuổi thọ..."

Vừa giải thích, bác sĩ vừa làm sạch vết thương cho Gray và cố gắng dùng kẹp để gắp viên đạn ra khỏi thịt.

"Nhưng so với chết ngay đi bây giờ thì sống ít hơn vài ngày hẳn sẽ dễ chấp nhận hơn."

Gray nhìn bác sĩ chằm chằm, nhưng bác sĩ hoàn toàn không thèm để ý đến ánh mắt của hắn, sau khi làm sạch vết thương, bác sĩ lấy chỉ khâu và khâu vết thương lại.

Trong căn phòng tĩnh lặng, ngoài tiếng thở dốc có chút đau đớn của Gray, chỉ có tiếng bác sĩ làm việc.

Ngoài hành vi kỳ cục của vị bác sĩ thì từ nãy đến giờ, hắn vẫn làm việc hết sức tận tâm, Gray liền buông con dao găm ra và để bác sĩ tiêm đủ loại thuốc này đến loại thuốc khác vào người mình.

"Tại sao ngươi lại sợ chết?"

Đột nhiên, bác sĩ hỏi.

“Cái gì?” Gray có chút choáng váng, nhưng bị câu hỏi này của bác sĩ khiến tỉnh táo lại đôi chút.

"Cái chết, tại sao tất cả mọi người đều muốn sống?"

"Ngươi đang nói đùa?"

Gray nghi ngờ nhìn hắn, một vị bác sĩ luôn đồng hành cùng sinh tử, lại hỏi mình một câu như này, dù nghĩ thế nào cũng cảm thấy rất kỳ quái.

"Ta không đùa, ta rất muốn hiểu rõ chuyện này, tại sao ngươi lại muốn sống?" Giọng bác sĩ vẫn mơ hồ trung tính, không chứa đựng bất cứ cảm xúc nào.

"Muốn sống cũng phải cần lý do sao?"

Gray không hiểu, từ lâu hắn đã nghe nói Ngã Ba Vô Định là một nơi kỳ quái và hỗn loạn, bây giờ có vẻ như đó là sự thật, ngay cả một bác sĩ cũng lạ lùng đến thế.

"Dựa trên tình trạng của ngươi, có thể thấy rằng ngươi đã bị thương và phải mất rất nhiều công sức mới đến được đây."

Bác sĩ sờ cánh tay bầm tím của Gray, không cảm nhận được chút nhiệt độ cơ thể người nào từ lòng bàn tay đen kịt kia, lạnh lẽo như kim loại, Gray cảm giác như bị một cục băng chạm vào.

"Chặng đường đó rất khó khăn đúng không? Thứ gì đã chống đỡ ngươi một đường đi tới đây? Thay vì lựa chọn chết ở nơi đó."

Gray không nói, sự phản bội và cái chết lóe lên trước mắt hắn, trong tiếng hò hét ầm ĩ, chỉ có lửa giận đang hừng hực.

"Không muốn nói thì quên đi."

Bác sĩ không tiếp tục hỏi nữa, hắn đã hỏi rất nhiều người, cũng nhận được rất nhiều câu trả lời khác nhau, câu trả lời của Gray không quan trọng đến mức đó.

"Đã xử lý xong rồi, mỗi ngày tiêm một mũi thuốc, khoảng một tuần nữa sẽ lành, sau đó ngươi có thể tạm thời ở lại đây cho đến khi vết thương bình phục. Về phần tiền thuê nhà, ta đã trả cho ngươi."

Bác sĩ ân cần đến mức không ngờ, nhanh chóng phá vỡ nhận thức của Gray về Ngã Ba Vô Định, nhưng hắn không cảm thấy vui vẻ quá lâu mà lại hỏi.

"Vậy thì ta phải trả những gì?"

Gray nhớ tới quy tắc ở đây, giao dịch giữa giá trị và giá trị là bình đẳng tuyệt đối, dưới ràng buộc của quy tắc này, con người ở cái nơi hỗn loạn tăm tối này không ngờ lại giữ lời hứa đến kỳ lạ.

"Ta cần ngươi lấy một thứ cho ta, ta sẽ thông báo cho ngươi biết khi ta cần."

"Ngươi không sợ ta bình phục sẽ chạy trốn sao?"

Gray nhìn chằm chằm vào cái mặt nạ búp bê màu trắng kia, cố gắng nhìn xuyên qua lớp mặt nạ để nhìn trộm gương mặt bên dưới, nhưng bác sĩ không nói gì mà chỉ đứng yên ở đó.

Hai người lặng lẽ nhìn chằm chằm vào nhau một lúc lâu, rồi cuối cùng kết thúc bằng việc Gray nhìn đi chỗ khác. Cảm giác đối mặt với tên bác sĩ này thật khủng khiếp, hắn cảm thấy mình cứ như thể đang nhìn vào một cái xác.

“Ta nên gọi ngươi như nào?” Gray hỏi.

"Nhà ảo tưởng."

Nhà ảo tưởng không để ý quá nhiều đến Gray, thậm chí còn không hỏi Gray tên gì mà chỉ đẩy cửa bỏ đi, để lại Gray một mình trong căn phòng u ám.

Trong bóng tối lờ mờ, Gray nhìn chằm chằm vào cánh cửa đóng chặt, khuôn mặt ra vẻ mạnh mẽ của hắn nhăn lại vì cơn đau dữ dội, hắn thở hồng hộc như người sắp chết đuối, mồ hôi chảy tí tách xuống mặt đất, ướt đẫm.

Không biết qua bao lâu, Gray mới hồi phục khỏi cơn đau dữ dội và kiệt sức, những lời nói của Nhà ảo tưởng cứ quẩn quanh không dứt trong tâm trí hắn.

"Lý do để sống sao?" Gray lẩm bẩm một mình.

Đưa tay ra, chạm vào kim loại, đôi tay run rẩy vuốt ve lưỡi kiếm lạnh như băng, đây chính là Thanh kiếm bí mật của Miransha.

Gray hòa vào bóng tối, giọng nói của tà ác và thù hận vẫn còn lảng vảng đâu đây.

"Jamon..."

(*): bọc mủ hình thành trong các mô của cơ thể

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
26 Tháng năm, 2022 18:03
bác dịch giả ném cái tk lên mình donate ít xem như ủng hộ bộ truyện hay
Sơn Dương
26 Tháng năm, 2022 15:13
thấy câu dưới dễ đọc, dễ hiểu hơn. bối cảnh Phương Tây thì nên để Thuần Việt đọc nó nuột hơn Hán việt. Trừ mấy cái Danh Từ thì nên để T.A
Nghiant
26 Tháng năm, 2022 06:30
trên thì bro kêu sượng, dưới thì lại kêu là ko hết ý, tui đọc rõ là câu dưới dễ hiểu. dễ nghe hơn câu trên mà nhỉ, còn nếu ko thì bro giải thích thử "tia ý cười" với "lạnh" là cgi xem nào
Thiên Hoàn
26 Tháng năm, 2022 03:21
K phải văn phong tàu mà là văn phong của tác. Thêm bớt từ k hợp lý sẽ k hết ý. Kiểu như này: “Nhắc tới nàng, bá Lạc qua mờ mịt khuôn mặt hiện lên một tia ý cười, nhưng thực mau liền lại lần nữa lạnh xuống dưới.” “Khi nói về người ấy, một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt mờ mịt của Bologo, nhưng rất nhanh đã biến mất.” Chỉ là ý kiến góp ý thôi, dù sao thì cũng cảm ơn cvt.
quangheo
25 Tháng năm, 2022 22:30
truyện bối cảnh phương Tây mà văn phong Hán Việt nó mới gọi là kém
Nguyễn Minh Công
24 Tháng năm, 2022 23:26
đọc sượng không phải lỗi của thuần việt mà do lỗi của bạn đã nhiễm văn phong tàu nhiều rồi.
Thiên Hoàn
24 Tháng năm, 2022 14:41
văn phong tự sửa thuần Việt nhiều quá, đọc hơi sượng
Nghiant
21 Tháng năm, 2022 18:26
Không biết có phải tác giả cố ý hay không, nhưng Lazarus, trong Kinh Thánh, mang ý nghĩa là kẻ trỗi dậy từ cái chết; còn trong y khoa thì hiện tượng Lazarus là hiện tượng người chết sống lại :v
springlight1
20 Tháng năm, 2022 21:27
Truyện hay, nhưng quan trọng là convert dịch luôn truyện khiến đọc cảm nhận đúng chất truyện, thanks bác converter nhiều. Chẳng bù cho mấy ông convert làm truyện hay nhưng convert qua loa
yggdrasill
19 Tháng năm, 2022 17:36
cháy quá đúng là huyền thoại có khác
Ruiiia
19 Tháng năm, 2022 12:08
bố lô gô và la za (đa) rút thì khác qué gì nhau .
yggdrasill
11 Tháng năm, 2022 19:49
Bray nay không đi rap nữa à mà chuyển qua đóng kịch rồi :))
Hieu Le
07 Tháng năm, 2022 14:33
khá thích kiểu PvP vừa dùng sức vừa trí tuệ như thế này.bo này xứng đáng siêu phẩm
dearmysir
04 Tháng năm, 2022 17:09
Cách hành văn của tác này cảm giác giống giống của mấy tác âu với mỹ ấy :))) Nó miêu tả hơi nhiều, hơi rườm rà, khác khá nhiều so với lối miêu tả chú trọng vào tình tiết thay vì bối cảnh của truyện Trung Quốc hiện đại. Nhưng cũng khá thú vị :))) Cảm giác như kiểu đang đọc Harry Potter vậy
cyv97
01 Tháng năm, 2022 23:07
nay nhậu phê quá, ae thông cảm, mai up bù nhé
Nhất Cá Thành Thần
01 Tháng năm, 2022 09:59
Bộ này mà làm phim hoặc game đều được :)).
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 16:28
bộ này có nhiều đoạn đối thoại nội tâm và các nhân vật với nhau đọc hay vãi
ttonline1
24 Tháng tư, 2022 23:33
chờ 300c nhảy hố . lâu rồi mới thấy 1 tác giả khác biệt trong truyện mạng tq
Hieu Le
24 Tháng tư, 2022 17:39
công nhận cái tên bologo chuối vãi . lazarus nghe ngâù ***
cyv97
23 Tháng tư, 2022 13:29
kaka, gọi theo họ Lazarus thì có phải nghe đã oách hơn không
Hieu Le
23 Tháng tư, 2022 12:21
hóa thân của nỗi sợ hãi - bologo, má quả tên vẫn thấy hài th :))
cyv97
20 Tháng tư, 2022 16:31
cuối tuần hoặc dịp lễ mới có thời gian làm bác ơi, tui làm 1c bộ này gần 1 tiếng lận
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 16:17
bạo chương bác ơi
cyv97
20 Tháng tư, 2022 13:18
Tác nói rằng nvc được lấy cảm hứng từ phim Taxi Driver (1976) nhé :V
quangheo
20 Tháng tư, 2022 12:57
lão tác giả này là fan của Kinsman chắc luôn
BÌNH LUẬN FACEBOOK