Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Một ngày nọ, câu lạc bộ Kẻ Bất Tử.

Mọi thứ vẫn như thường lệ, âm nhạc tràn ngập mọi ngóc ngách của quán bar, Sore mặc chiếc áo hoa xẻ đến rốn, nhảy nhót trong lúc pha chế đồ uống, Bode vừa ngâm nga vừa lau bàn ghế, còn Weil thì tìm một nơi thoải mái để làm tổ, bình thường nó có thể ngủ suốt cả một ngày trời.

Đúng rồi, lúc đó Saizon vẫn còn chưa bỏ đi, hắn đang nhảy nhót bên cạnh Bode, hy vọng Bode có thể chơi ném bóng cùng mình.

Bologo uống cạn cốc nước cam của mình và hỏi Palmer đang ngà ngà say bên cạnh.

"Đúng rồi, Palmer, ngươi suốt ngày nhắc đến vị hôn thê của mình, nhưng lại chưa bao giờ nói bất cứ điều gì về vị hôn thê ấy."

Palmer hỏi, "Ý ngươi là gì?"

"Nàng là kiểu người như thế nào?"

Bologo rất tò mò về kiểu người mà một kẻ tâm thần như Palmer sẽ yêu, và kiểu người sẽ chấp nhận tình yêu của Palmer.

Palmer trầm mặc vài giây, nhìn chằm chằm hình ảnh phản chiếu của mình trong ly rượu, hồi lâu mới nghẹn ngào nói ra một câu.

"Một người rất tuyệt vời," hắn nói thêm một cách dứt khoát, "Rất xuất sắc!"

"Đó là cách ngươi nói về những gì mình thích," Bologo nói. "Cụ thể hơn xem."

Thường thì Bologo sẽ không hỏi Palmer vấn đề riêng tư như vậy, nhưng hôm nay, khi đột nhiên nghĩ tới, sự tò mò của hắn ngày càng trở nên mãnh liệt.

Trong số nhiều người mà Bologo biết, Palmer có thể nói là một người cực kỳ thú vị và đặc biệt, và vì lý do này mà hắn càng tò mò hơn về Worthylin.

Trong một thời gian dài, Bologo luôn cho rằng cái gọi là "vị hôn thê" chỉ là cái cớ để Palmer không muốn thừa nhận thất bại của mình trong cuộc sống mà thôi.

Palmer sẽ gọi điện thoại cho vị hôn thê của mình vào một thời gian cố định hàng tuần. Mặc dù Bologo không biết họ nói về điều gì, nhưng sau khi cuộc gọi kết thúc, bất kể Palmer trước đó trông có vẻ chán nản đến cỡ nào thì sẽ lập tức tràn đầy sức sống, hệt như một chiếc xe được đổ đầy bình xăng.

Theo thời gian, hình ảnh "vị hôn thê" qua lời kể của Palmer trong lòng Bologo ngày càng chân thực. Bologo nghĩ với bộ não của Palmer thì hắn khó có thể bịa ra một lời nói dối hoàn hảo như vậy, cho nên chỉ còn lại một khả năng duy nhất.

Đó là cái tên này thực sự có một vị hôn thê.

Bologo không khỏi cảm thán, cô gái ấy phải tài hoa đến cỡ nào mới có thể khuất phục được cái tên Palmer quái dị này.

"Worthylin ấy à..."

Palmer ngập ngừng, không biết bắt đầu từ đâu.

Bologo dẫn dắt thay cho Palmer, "Hai người gặp nhau như thế nào?"

“Quá trình quen biết của bọn ta rất đơn giản, hai gia đình thường đến chơi với nhau. Worthylin sống ở cao nguyên Nguồn Gió nên ta đã quen nàng ấy kể từ khi còn nhỏ. "

"Sau đó thì sao?"

"Sau đó... Thực ra là ngay từ đầu ta vẫn luôn coi nàng như một người anh em tốt."

"Tại sao lại là anh em tốt?"

Palmer nốc thêm một ly, "Bởi vì nàng ấy thực sự giống một người anh em tốt cả về ngoại hình lẫn hành động a!"

"Ví dụ thử xem?"

Bologo bắt đầu quan tâm hơn, hắn đoán câu chuyện giữa Palmer và Worthylin phải thú vị hơn những gì mình tưởng.

"Ví dụ, nàng ấy có sở thích khá kỳ lạ, thích đánh nhau, đấm bốc, đấu vật và các môn thể thao võ thuật khác. Tất nhiên, chuyện này hẳn là có liên quan đến truyền thống gia đình Worthylin, nhưng nó vẫn rất kỳ quái khi xuất hiện trên người một cô gái."

Khi nói đến đây, Palmer đột nhiên rùng mình, như thể nhớ ra điều gì đó rất tồi tệ.

"Ban đầu, ta quen nàng qua một trận chiến. Nhờ sở thích chết tiệt của nàny ấy, kết quả có thể đoán trước được, ta bị đè ra đánh."

Palmer vỗ rầm một cái vào quầy bar khiến rượu trong ly sóng sánh.

“Khi đó ta là ai, người thừa kế của gia tộc Krex, ngoại trừ cha mẹ của ta, ai dám đánh ta như vậy!

Nhưng bởi vì là người thừa kế của gia tộc Krex, sẽ quá mất mặt nếu để người khác chiến đấu thay ta, vì vậy ta đã bắt đầu rèn luyện bản thân với hy vọng một ngày nào đó sẽ giành lại được danh dự đã mất!"

Bologo hỏi, "Kết quả là?"

Khí thế bùng nổ của Palmer yếu dần, "Thua... chưa bao giờ thắng."

Bologo phải cố gắng kìm nén để không cười.

"Đã đánh không lại mà tránh thì không được... Kể từ đó, mối quan hệ của ta và Worthylin rất căng thẳng, nhưng bọn ta lại sống cùng một nơi và thường xuyên gặp nhau," Palmer nói: "Mặc dù đánh không lại nàng nhưng ta chạy khá nhanh, Worthylin không thể đuổi kịp ta."

"Đừng thấy Worthylin chiến đấu rất giỏi mà nghĩ nàng khỏe, về cơ bản sức chịu đựng của Worthylin rất kém, chạy được vài bước là phải nghỉ ngơi và hít thở lấy sức." Palmer nhớ lại tuổi thơ hạnh phúc nhưng không mấy êm đềm đó: "Ta đã tìm ra cách đối phó với Worthylin, đó là đấm một phát rồi bỏ chạy. Nàng không thể đuổi kịp ta nên chỉ biết đứng yên và nổi cơn thịnh nộ."

Tình yêu sinh ra trong lúc đánh nhau nghe rất phù hợp với phong cách của Palmer, Bologo tiếp tục lắng nghe.

"Nhưng chiến lược này không phải lúc nào cũng hiệu quả. Đôi khi nếu chạy chậm sẽ bị Worthylin túm lấy vạt áo và kéo xuống đất, hoặc bị nàng chặn lại và ăn một trận đòn.

Cứ như vậy từ nhỏ cho đến lớn, dần dần cả hai bớt thù địch với nhau, hơn nữa còn chơi cùng với nhau, khi rảnh rỗi không có chuyện gì thì sẽ 'tỷ thí' một lúc."

Palmer nhớ lại đủ mọi trải nghiệm thời thơ ấu, khi còn đang ngủ, Worthylin đập rầm rầm vào cửa để đánh thức mình, sau đó hào hứng kể những kỹ năng đấu vật mà nàng đã học được.

Lúc ấy, Palmer sẽ khen vài câu lấy lệ, sau đó Worthylin sẽ tóm lấy hắn và để Palmer tự mình trải nghiệm kỹ năng đấu vật mới này.

"Ghét nên sinh ra yêu?"

"Không hẳn là vậy." Palmer cẩn thận suy nghĩ, "Thực ra trong một khoảng thời gian dài ta không coi Worthylin như một người khác giới."

"Vì sao?"

“Ngươi đã bao giờ nhìn thấy một cô bé thành thạo hàng chục kỹ năng đấu vật và cười khi quẳng ngươi đi chưa?” Tay Palmer run lên một cách mát kiểm soát, rồi nói thêm một câu không đầu không cuối, “Ta rất ít khi khóc.”

"À, đúng rồi, cách ăn mặc của nàng rất trung tính, với mái tóc ngắn và dáng người cao," Palmer nói và gãi gãi ngực, "Hơn nữa còn rất thiếu dinh dưỡng."

Bologo gật đầu. Hắn đã không thể giữ nổi vẻ mặt lãnh đạm thêm được nữa, khóe miệng thỉnh thoảng lại giật giật. Bologo chỉ có thể nắm chặt tay và kiềm chế bản thân để lắng nghe thay vì cười thành tiếng vào lúc này.

"Vậy sự chuyển đổi bắt đầu từ đâu? Ý ta là lúc ngươi bắt đầu coi Worthylin là người khác giới và có một bước ngoặt trong việc thích nàng."

"Chuyện này á? Ta đã từng nói với ngươi về nguyên nhân. Ta có một con chó lớn tên là Laika. Ta cưỡi nó khi không có việc gì làm. Vào ngày nọ Laika bị thương. Sau khi kiểm tra, bác sĩ nói rằng Laika đã già và sắp không chạy nổi nữa, nếu ta hành hạ nó như thế mỗi ngày thì nó có thể sẽ già đi nhanh hơn.

Lúc đó ta rất buồn, ta cứ nghĩ sự tùy hứng của mình đã đẩy nhanh quá trình lão hóa của Laika. Từ đó ta không cưỡi Laika nữa, để bù đắp, ta còn lén vào bếp đút thức ăn cho nó."

Palmer lấy chìa khóa xe từ trong túi ra và vẫy trước mặt Bologo. Chiếc mô tô sidecar tên Laika là chiếc xe yêu thích nhất của Palmer.

“Cha ta nhìn thấy bộ dạng ủ rũ ấy nên đã mua cho ta một chiếc mô tô. Do vẫn còn là một đứa trẻ nên ta điều khiển nó hơi khó, tuy nhiên điều này không ngăn nổi ta tiếp tục chạy ra khỏi cao nguyên Nguồn Gió.

Nhưng một hôm xe bị hỏng, ta không thể sửa nó còn cha ta thì chẳng quan tâm. Từ lâu ông ấy đã không hài lòng với việc ta phóng mô tô hàng ngày và nghĩ ta nên dành thời gian đó cho việc học. Đó là chuyện xảy ra ngay sau lễ thành niên, lẽ ra lúc đó ta nên bắt đầu học tất cả các loại kiến thức siêu phàm thay vì chạy nhảy vui chơi khắp mọi nơi.

Worthylin nói rằng nàng có thể sửa nó, ta không biết tại sao nàng lại biết sửa thứ này nhưng dù sao nó cũng đã hỏng rồi nên ta cứ để Worthylin thử. Sau đó thì... suýt nữa ta đã quên mất.

Một ngày nọ, ta nhận ra rằng đã lâu rồi không gặp Worthylin nên đã đi tìm nàng..."

Giọng Palmer dịu đi. Hắn nheo mắt, như thể đang nhớ lại mọi hình ảnh trong quá khứ. Mặc dù trong bản tự thuật, hắn bị Woxilin đánh cho bầm tím khắp người nhưng lúc này khóe miệng vẫn không khỏi nhếch lên.

"Ta vẫn còn nhớ đó là một buổi chiều đẹp trời, bầu trời không một gợn mây, ánh nắng chói chang thỏa thích vuông xuống, làn gió mang theo hương thơm của cỏ cây thổi vào người rất mát mẻ và dễ chịu.

Worthylin đang ngồi trong bóng râm ở góc tường, nàng mặc một chiếc áo ba lỗ đen bên trong, bên ngoài là bộ đồ lao động rộng thùng thình, trên găng tay của nàng còn có vết dầu sẫm màu, một số vết khác còn dính ở trên mặt và lẫn với mồ hôi.

Nàng đang mân mê những bộ phận xe và vặn mạnh cây cờ lê, trên cánh tay để trần của nàng, từng đường nét cơ bắp hiện rõ, cả sức mạnh và sự mảnh mai cùng tồn tại.

Lúc đó, ta có cảm giác mình không phải đang nhìn Worthylin mà đang nhìn một con báo đang cắn xé con mồi…”

Palmer dừng lại, lộ vẻ hoang mang trong mắt. Cho dù đã nhiều năm trôi qua, hắn vẫn không tìm ra được nguyên nhân của những cảm xúc của mình lúc đó. May là điều này không khiến Palmer phải bận tâm, bởi hắn là một người khá đơn giản, lười đi suy nghĩ kỹ càng rất nhiều chuyện.

"Ta có cảm giác những cảm xúc chồng chéo với Worthylin đã được giải phóng vào lúc đó, giống như một cây cầu phát nổ, sụp đổ từng phần, không thể ngăn cản.

Ta đã yêu Worthylin theo cáhc không thể cưỡng lại được."

Palmer uống cạn rượu trong ly rồi đập mạnh xuống bàn, màn tự thuật đầy cảm xúc đã kết thúc, với vẻ tự hào và thái độ tìm kiếm sự tán thành, hắn hét vào mặt Bologo.

"Con gái biết sửa xe máy rất ngầu đúng không!"

Bologo gật đầu lia lịa, cụng ly với Palmer. Sore đang ngồi lắng nghe câu chuyện cũng reo hò.

"Cụng ly vì câu chuyện tình yêu phi lý này!"

Sore nhảy lên quầy bar, lắc mạnh chai rượu khiến bọt trắng bắn tung tóe khắp nơi.

Trên đường về nhà sau buổi nhậu, Bologo lảo đảo khiêng Palmer trên vai.

"Cuối cùng Worthylin có sửa được xe không?"

Đúng là một suy nghĩ quái đản, Bologo vẫn quan tâm đến số phận của chiếc mô tô đó.

Palmer nấc lên, phàn nàn, "Nàng biết sửa cái rắm ấy, nàng chỉ nghĩ rằng sẽ rất vui khi tháo phăng nó ra. "

Quay về hiện tại.

Worthylin quàng một tay qua cổ của Palmer, còn Palmer bị ép phải rúc vào người nàng như một chú gà con.

Có thể là do đã quá lâu không gặp nên Palmer kích động tới mức đỏ bừng mặt, vỗ nhẹ vào cánh tay của Worthylin, thân thể run rẩy không ngừng.

"Ồ, ngươi là Bologo Lazarus phải không? Palmer nói về ngươi rất nhiều trên điện thoại."

Worthylin mỉm cười và vươn tay ra với Bologo.

"Worthylin Fieldard."

Bologo đáp lại với vẻ thân thiện.

"Xin chào, ta cũng thường nghe Palmer nhắc đến ngươi."

Khi quan sát kỹ lưỡng Worthylin, ban đầu Bologo chỉ nghĩ rằng Worthylin là một chàng trai quá đẹp, nhưng sau khi biết giới tính của Worthylin thì lại cảm nhận được một khí chất khó tả đọng trên người nàng.

Lạnh lùng, tao nhã, điềm tĩnh, và cả một chút... bá đạo? Giống như một nữ hoàng băng giá.

Ngược lại, Bologo không cho rằng Palmer là người bạn đời của Nữ hoàng mà giống nam sủng của nàng thì đúng hơn.

Ồ, đúng, Palmer.

Bologo nhìn về phía Palmer dưới nách Worthylin thì thấy hai mắt của tên này trắng dã vì quá kích động, ngất đi trong hạnh phúc.

"Ngươi đặc biệt hơn ta nghĩ rất nhiều," Bologo nói thêm, "Nhưng may mà ta đã dần quen với những thứ đặc biệt hơn mình mong đợi."

Mọi thứ ở cao nguyên Nguồn Gió không thể nhìn nhận theo lẽ thường. Bologo đã có một nhận thức sâu sắc về điều này.

"Haha, ngươi thật hài hước."

Worthylin đưa tay lên che môi, trông như một quý cô duyên dáng.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Drop
10 Tháng mười hai, 2022 08:56
cvt này như dịch luôn rồi, đọc văn phong kiểu cvt quen rồi, giờ đọc kiểu dịch thấy sến sến kiểu gì ấy :)))
Long Nguyen
08 Tháng mười hai, 2022 22:05
chuẩn luôn, 2 chương hay
cyv97
03 Tháng mười hai, 2022 21:56
Nếu b thích mấy bộ tiểu thuyết phương Tây, kiểu Hỏa Ngục,, Harry Porter, Nhà Giả Kim. Sherlock Holme... thì có thể đọc thử. Bộ này mang đậm chất hơi thở phương Tây chứ không nửa Tây nửa TQ như nhiều bộ khác. Kể về hành trình báo thù và chuộc lại linh hồn của nvc sau khi đã bán 1 phần linh hồn cho ma quỷ.
Trực Trần
30 Tháng mười một, 2022 23:47
Cần 1 review sơ về nội dung của bộ này ạ.
cyv97
29 Tháng mười một, 2022 20:37
Yên tâm bác, bộ trước mặt dù thành tích kém hơn nhiều nhưng tác vẫn viết full, bộ này sau khi được phú bà bao nuôi đã lên top 20 nguyệt phiếu của qidian tháng này
connghien
29 Tháng mười một, 2022 18:21
Đoạn đầu hơi khó nuốt nhưng sau càng ngày càng thích. Mà nghe nói con tác lên nhị tinh được một Phú bà nào đó khen thưởng khủng lắm nên chắc sẽ ko thái giám nhỉ.
Long Nguyen
28 Tháng mười một, 2022 22:20
ngày nào cũng 2 chương thì quá tuyệt vời
cyv97
28 Tháng mười một, 2022 20:55
quyển tổng kết cùng xin phép nghỉ Mọi người tốt, nơi này, ngài một ngày hai canh trung thực bằng hữu. Đầu tiên, ta sám hối. . . Tốt a, lại đến một quyển một lần quyển mạt tổng kết khâu, ta luôn luôn thích cái này khâu, bởi vì viết lên đồ vật tới là nghĩ đến đâu viết đến đâu, căn bản không tồn tại kẹt văn nói chuyện, tựa như hung hăng ăn một bữa Wallace, mãnh rót Cocacola cùng man thỏa nghĩ, đi vào nhà vệ sinh thoải mái lâm ly. Sau đó nhận một vị bằng hữu đề nghị, cảm thấy ta viết những này quyển mạt tổng kết lúc, không bằng nhặt lại sơ tâm, viết thành một đầu một đầu, ta cảm thấy cũng không tệ lắm. 1. Trước đó cùng độc giả trò chuyện lúc, độc giả nói, so với chính văn, bọn hắn lại cảm thấy ta mỗi quyển cảm nghĩ rất có ý tứ. 2. Như vậy, dài đến mấy chục vạn chữ phiên ngoại kết thúc, hiện tại chính văn bắt đầu. 3. Ta ngẫm lại những này bắt đầu nói từ đâu, kỳ thật sớm nhất thiết lập bên trong, quyển thứ hai giảng hẳn là Palmer cố sự, chuyện xưa thị giác sẽ ngắn ngủi rời đi Opus, đi vào Palmer cố hương, sau đó tại hoan thanh tiếu ngữ bên trong chém chém giết giết. 4. Nhưng các vị thường đối ta tình cảm tuyến ôm lấy chất vấn, lúc này ta ý thức được, là thời điểm chứng minh một chút mình. 5. Làm một tác giả, ta cảm thấy căn cứ hiện hữu tài liệu đến bện một cái cố sự, cũng dùng cái này dọc theo tầm mắt của mình bên ngoài, là một vị tác giả cơ bản tố dưỡng, mặc dù ta. . . Nhưng là, ta cảm thấy ta viết thứ này không có vấn đề gì. 6. Ta là thích khiêu chiến mình người, lại hoặc là nói cùng mình bực bội người, vì thế ta thích nếm thử một chút mình chưa từng nếm thử đồ vật, cũng tỷ như viết một số khác biệt đề tài đồ vật. 7. Đủ loại nhân tố dưới, để cho ta đem quyển thứ hai nguyên bản thiết kế sửa đổi một chút, đem Amy ra sân sớm, lấy chứng minh ta cá nhân năng lực. 8. Ta cảm giác, còn ok, hình người Gundam, còn có thể (bị) điều khiển, nếu không phải phong cách không thống nhất, ta thật rất muốn cho nàng đặt tên là Amy ·MSA-0011(B St)303E. 9. MSA-0011(B St)303E, trong lòng ta vĩnh viễn đau nhức. 10. Lại hoặc là nói Amy ·bt7274. 11. Ô ô ô, bt! 12. Tốt a, chỉ đùa một chút, kỳ thật một quyển này kịch bản cấu thành, tại cá nhân ta xem ra, ta mới đầu là lấy một loại viết khoa huyễn ý nghĩ đi viết cố sự này, đem luyện kim con rối coi là mô phỏng sinh vật người, tâm trí hình chiếu đổi lại căn cứ nhân loại khi còn sống tư duy chỉnh hợp AI, cho nên trên bản chất cái này quyển kịch bản, có thể hiểu thành một cái khoa huyễn, AI thức tỉnh phản loạn cố sự. 13. Ý nghĩ này ban sơ nguồn gốc từ tại, ta nghĩ một cái ý tưởng, tức là, thể xác quyết định ý thức, vẫn là ý thức quyết định thể xác. 14. Cái ý tưởng này chỗ chèo chống cố sự, là ta trước đó song khai viết một bản khoa huyễn ngắn « thăng cấp đêm trước » bên trong thiết lập, nhưng bởi vì tinh lực vấn đề chờ nguyên nhân, quyển kia ngắn cũng liền viết cái mở đầu, ta bàn bạc bản này hoàn tất sau hẳn là sẽ tiếp tục tiếp tục viết. 15. Lời nói có chút xa, quyển thứ hai cố sự, thì là từ cái ý tưởng này biến hóa tới, cũng chính là văn bên trong xuất hiện câu nói kia, giúp cho viên hầu trí tuệ cũng nói cho nó biết hẳn phải chết vận mệnh. 16. Từ ý thức đi lên giảng, thu hoạch được trí tuệ viên hầu cùng nhân loại không khác, nhưng chúng nó lại bị trói buộc tại viên hầu thể xác bên trong, đây cũng là cái này quyển ta nghĩ viết một cái chủ đề, Amy có được nhân loại ý thức, lại bị vây ở sắt thép thể xác bên trong, nàng biết được tất cả lý luận, nhưng không có một bộ huyết nhục chi khu đi cảm thụ đây hết thảy, từ đó đưa tới nội tâm gút mắc, cùng lựa chọn bên trên vấn đề. 17. Đây chính là AI phản loạn a! 18. Nhưng viết đến một nửa lúc, cảm thấy, lại viết lập gia đình đình mâu thuẫn vấn đề, cử chỉ điên rồ lão cha cùng phản nghịch nữ nhi loại hình. 19. Tất cả mọi người ở vào một loại, cố chấp trạng thái, một cái cố chấp muốn phục sinh nữ nhi, một cái cố chấp muốn lấy được phụ thân tán đồng, sau đó đầu óc vặn ba sinh ra mâu thuẫn. 20. Sau đó cẩn thận nghĩ nghĩ, cảm thấy cũng không tệ lắm, dù sao đó là cái đặt ở light novel phân loại kỳ huyễn phong cách đô thị dị năng tiểu thuyết, không cần thiết cùng AI phản loạn không qua được. 21. Thế là viết thành một loại gia đình luân lý kịch, cùng bản thân xem kỹ cố sự. 22. Cái này một bộ phận ta nhận « tâm linh người bắt tóm » cái này phim ảnh hưởng khá lớn, Amy tâm lý vấn đề khốn cảnh các loại, rất lớn trình độ chính là bắt nguồn từ cái này phim. 23. Định ra dạng này cố sự dàn khung về sau, như vậy quyển này một đại chủ đề, chính là Amy bản thân đảo ngược cùng cải biến. 24. Tại viết đến cái này một bộ phận lúc, ta rất lo lắng làm nền không đủ, dẫn đến cảm xúc chuyển cứng nhắc, sau đó ta tận lực đi làm nền, nhưng chân chính viết thời điểm, ta nhìn thấy vẫn còn có chút độc giả, cảm thấy có chút cứng nhắc, thật sự là thật có lỗi a. 25. Cá nhân ta là thường xuyên nhìn chương nói cùng bình luận, mọi người nhắn lại đều có chăm chú nhìn, mà lại ta người này còn thừa hành một cái đạo lý, chính là trong nhà có một con con gián lúc, vụng trộm nhất định có rất nhiều. 26. Dùng cái này chuyển đổi, đương một vị độc giả một chút hợp lý ý kiến lúc, nói không chừng đã có rất nhiều độc giả có ý tưởng giống nhau, chỉ là không có phát biểu mà thôi, cho nên ta còn là rất để ý các vị nhắn lại. Nhân vật đường cong chuyển biến, khó tránh khỏi gặp được tình huống như vậy, ta không thích đã hình thành thì không thay đổi nhân vật, chỉ có thể cắm đầu đi. 27. Sau đó viết sách con đường, vốn là nghịch thiên mà đi. 28. Viết cái này quyển lúc, ta một lần lâm vào dị thường lo nghĩ trạng thái, cảm thấy mình viết rất phân, nhưng hỏi mấy cái độc giả, phản hồi đều là cũng không tệ lắm, để cho ta có quái dị cắt đứt cảm giác. 29. Này nha, tâm tình của ta còn chưa đủ phật. 30. Đương nhiên, kỳ thật quyển thứ hai cố sự còn có một khúc nhạc đệm, ta ban đầu có ý nghĩ như vậy, nhưng vẫn chưa nghĩ ra làm như thế nào viết, sau đó một đêm đột phát linh cảm, bằng vào ta nuôi hamster viết một cái tương tự cố sự, tức có một ngày hamster có nhân loại ý thức, nhưng bị vây ở hamster thể xác bên trong, nó sẽ có dạng gì ý nghĩ. 31. Hamster kết cục là tiêu cực, nhưng làm một vị thuần yêu chiến thần, Amy cố sự sẽ là tích cực. 32. Nói cách khác, kỳ thật Amy nguyên hình là một con Syria hamster. 33. Ta đem ta nuôi mỗi một cái sủng vật đều đặt tên là jojo, cái này hamster danh tự cũng gọi jojo, là ta nuôi cái thứ hai hamster, từ trên ý nghĩa nghiêm ngặt tới nói, tất cả của nó tên là Joseph Joestar. (cắm truyền bá một chuyện cười, trước đó cùng ta bạn cùng phòng nói chuyện trời đất còn nói, nếu ta có hài tử, ta liền cho nàng đặt tên gọi Kiều Kiều, đương nàng hỏi ta vì cái gì gọi Kiều Kiều lúc, ta liền cùng nàng giảng, ta nuôi đám kia gọi jojo a miêu a cẩu chuột tử nhóm. Ta bạn cùng phòng, "Ngươi có muốn hay không nghe một chút chính ngươi đang nói cái gì?" ) 34. Trên thực tế ta cá nhân sáng tác kinh lịch cũng không dài dằng dặc, viết cố sự cũng không nhiều, trừ ra hắc lịch sử bên ngoài, cũng liền một bản « tro tàn chi súng », viết tro tàn lúc ta vẫn còn tương đối lạnh nhạt, mà lại quyển sách kia hoàn toàn là cái ngoài ý muốn, một lần nát tiền chưa thoả mãn ngoài ý muốn. 35. Này, sinh hoạt chính là như vậy, tràn đầy kỳ diệu kinh hỉ. 36. Viết tro tàn lúc ta dưới ngòi bút nhân vật nhóm, tại sự kiện bên trên là người cứu vớt, nhưng ở trên tinh thần lại là được cứu vớt người, mà lại loại này trên tinh thần cứu vớt kéo dài nguyên một quyển sách. 37. Có sao nói vậy, ta thường xuyên xem kia đoạn kinh lịch, cùng ta ngay lúc đó trạng thái tinh thần, ta hoài nghi có phải hay không ta có vấn đề gì, mới viết thành dạng này, ta cảm thấy bị động như vậy tự bế mà tiết mục viết một quyển sách là đủ rồi, cho nên viết quyển sách này lúc, ta quyết định từ quyển thứ nhất Adele đến cứu vớt một chút nhân vật chính tinh thần, quyển thứ hai thì từ nhân vật chính đi cứu vớt người khác. 38. Trước đó có nói qua, ta gõ chữ lúc thích nghe ca nhạc, đem gian phòng của mình biến thành một cái sáng tỏ quán ăn đêm, đặt vào chói tai âm nhạc, đang tự hỏi đoạn này lúc, ta đang nghe một bài «creep », bên trong có câu ca từ là như vậy. 39."Ta muốn một cái hoàn mỹ xác ngoài, một cái hoàn chỉnh linh hồn, ta hi vọng mình cũng có thể như ngươi, nhưng ta là như thế cổ quái, không hợp nhau, ta không thuộc về nơi này." 40. Lúc ấy cảm thấy, cỏ, đúng vị, cứ như vậy tới. 41. Cho nên cho đến trước mắt, nhân vật chính đoàn đều là quái thai, quái thai nhóm ở giữa lẫn nhau cứu vớt. 42. Các nhân vật chính mặc dù chém chém giết giết, nhưng đối đãi người một nhà cũng không tệ lắm, dù sao cũng chỉ có dạng này một đám người nhiều ít có thể lẫn nhau lý giải. 43. Ân. . . ? Sau đó là người một chút ý nghĩ, ta cảm thấy ta là chuyện xưa biên soạn người, mặc dù nói viết chỉ là văn học mạng, nhưng có đôi khi ta cũng nghĩ làm một chút, không tính khắc sâu như vậy. . . Nhân văn quan tâm? 44. Tán thành tinh thần cùng giá trị tồn tại, cũng là xác định Amy nhân vật kết cục nhân tố. 45. Ta ban đầu có ý nghĩ này lúc, là đang nhìn « á nhân tương » cái này manga, rõ ràng là cái khôi hài khắp, nhưng có thời điểm đột nhiên nhất chuyển nghiêm túc, còn cùng ngươi chăm chú thảo luận, nhưng ở thảo luận ra kết quả lúc, lại thản nhiên cười một tiếng, đem những này nghiêm túc sự tình ném sau ót. 46. Ta cảm thấy loại cảm giác này phi thường bổng, bởi vậy ta cũng nghĩ viết một chút tại sách của ta bên trong, chuyện xưa trải qua khả năng rối bời, nhưng cuối cùng mọi người vẫn là sẽ hẹn nhau quán bar. 47. Kỳ thật viết quyển thứ hai lúc, ta đối với một chút tiết tấu đem khống cùng cố sự kết cấu, vẫn còn có chút kéo hông, bởi vì ta người viết đại cương lúc, sẽ chỉ viết cái tương đối thô sơ giản lược, dẫn đến ta tại xử lý một chút đa tuyến tự sự, âm mưu quỷ kế lúc, ta đối với mình viết luôn luôn không đủ hài lòng. 48. Cũng tỷ như ta liệt một cái đại cương, sau đó liền đem đại cương quên, đi theo ý nghĩ của mình đến viết. Ta chuẩn bị kỹ càng hảo chỉnh lý một chút quyển thứ ba đại cương, tận khả năng kế hoạch xong chuyện xưa mạch lạc, đem hết thảy nắm giữ ở trong tay. 49. Ta cảm thấy ta còn là tương đối nhàn, nghĩ bớt thời gian chăm chú viết một cái ngắn cố sự, đem các loại hoa sống đều thu được. 50. Sau đó. . . Vẫn là nghĩ đến đâu viết đến đâu, dù sao cũng là cảm nghĩ, lại không tồn tại kẹt văn loại vật này. 51. Ta thích viết cảm nghĩ tổng kết loại vật này một cái khác điểm, là ta cảm thấy đó là cái cơ hội tốt, một cái tác giả cùng độc giả xâm nhập giao lưu khâu. 52. Bất quá cũng có thể là là ta cá nhân tính cách cùng tinh thần của ta trạng thái, dẫn đến ta rất thích cùng người khác chia sẻ những này, vô luận là tốt vẫn là quái đồ vật, vì thế ta nghĩ tại dạng này quyển mạt bên trong, càng nhiều hướng các vị trình bày ta ý nghĩ. 5 2.5. Có đôi khi ta cảm thấy ta tựa như một cái tại khu không người lang thang vòm cầu ca, kinh lịch mấy tháng giày vò, rốt cục nhìn thấy một người sống, bô bô cùng hắn đem một trận này kinh lịch kỹ càng giảng một bên, kể xong quay đầu lại vào khu không người bên trong. 53. Cơ hội như vậy cũng không nhiều, ta tạm thời còn chưa nghĩ ra quyển sách tổng cộng chia làm mấy quyển, nhưng nhất định là viết một quyển thiếu một quyển, mà lại cái đồ chơi này lại không thu phí, đúng không, đúng không, đúng không. 54. Trước mắt dự tính quyển sách là đổi mới 20 tháng, bất quá dự tính về dự tính, thật viết nhiều ít lâu ta cũng không rõ ràng, nhưng ta tận lực đem số lượng từ khống chế tại 300w~400w ở giữa. 55. Ta rất thích văn học mạng loại này chuyện xưa vật dẫn, nó có thể viết rất nhiều, cũng viết loạn thất bát tao, so với manga, phim chờ cố sự vật dẫn, tại cá nhân ta có hạn sinh mệnh bên trong, không thể nghi ngờ là văn học mạng sáng tạo càng có hiệu suất. 56. Kỳ thật quyển sách này, cá nhân ta bởi vì một chút nguyên nhân, cũng không quá để ý thành tích, đúng vậy a, nghĩ để ý ta cũng không có chiêu a, ta cũng nghĩ viết đại chúng viết, thoải mái một chút, ta cũng nghĩ vừa nát tiền a. 57. Nhưng, đều như vậy, không bằng nghĩ thoáng chút. 58. Rất có loại vò đã mẻ không sợ rơi cảm giác, vẫn là ngay cả quẳng hai quyển sách. 59. Cho nên ta nghĩ ta có thể càng thản nhiên đem mình một chút ý nghĩ đưa vào cố sự bên trong, dùng một chút phương thức đưa nó bày ra, đừng để ý những cái kia chém chém giết giết, thuần đẩy kịch bản, mỗi quyển đều làm chút ta cảm thấy thú vị đồ vật. 60. Trong hiện thực ta người này ít nhiều có chút tự bế, bất quá tương đối mâu thuẫn là, ta lại cảm thấy ta không có như vậy tự bế, liền. . . Rất vi diệu, ta thích viết "Cứu vớt" dạng này cố sự, đây là ta cảm thấy làm một sáng tác người tuyệt vời nhất địa phương. 61. Ngươi có thể viết những cái kia ngươi không cách nào trở thành người, chạm đến những cái kia cũng không tồn tại thế giới, thậm chí nói cải biến những cái kia vốn không pháp cải biến sự tình. 62. Trong hiện thực khốn cảnh lấy người năng lực khó mà đánh vỡ, không bằng đem cái này khốn cảnh bắn ra tiến cố sự bên trong, mà ngươi sẽ thành trong chuyện xưa người hack, đi trợ giúp bọn hắn đánh vỡ đây hết thảy, tại một loại khác hư ảo trên ý nghĩa đi ra khốn cảnh. 63. Trong hiện thực không cách nào đạt được thỏa mãn, tại thế giới tưởng tượng bên trong đạt được bổ xong. 64. Hạt giống không tưởng thiết lập liền nguồn gốc từ ở đây, nó có thể khiến người ta thu hoạch được đem huyễn tưởng biến thành chân thực lực lượng, tại nghĩ viển vông bên trong cứu vớt mình, như vậy trong hiện thực mình cũng đem đạt được cứu vớt. 65. Cái này kỳ thật có thể xem là cố sự bên trong cố sự, mà dạng này cố sự bên trong cố sự, hẳn là quyển kế tiếp kịch bản. 66. Mặc dù còn không có viết đến, chỉ tồn tại ở ta tư tưởng loại, nhưng ta đối với đoạn này kịch bản vẫn là rất hài lòng, cái này quyển kịch bản, nói không chừng còn có thể cùng quyển sách trước tiến hành liên động. 67. Ta thích viết cố sự, này lại để cho ta có loại thực hiện nhân sinh giá trị cảm giác. 68. A, đúng, bản này tình cảm tuyến viết chẳng phải vặn ba như vậy trực tiếp, là bởi vì các độc giả thường đề nghị nói, quyển sách trước như vậy tra tấn, không bằng bản này cho thống khoái. 69. Kỳ thật điểm này là, bên trên một bản ta không nghĩ tới tình cảm tuyến, thậm chí nói, bên trên một bản ta đều không nghĩ tới có thể viết xong. 70. Cho nên rõ chưa? Không phải ta viết không được, mà là ta căn bản không nghĩ tới viết cái này! Rất nhiều yếu tố, ta căn bản là không có chuẩn bị qua. 71. Thật đúng là thật xin lỗi a. 72. Bất quá tiền nhân sửa đường, hậu nhân hóng mát đúng không, tại ta ngắn ngủi sáng tác kiếp sống bên trong, quyển sách này nhân vật chính là thật là đãi ngộ kéo căng. 73. Sau đó một cái khác tương đối muốn nói điểm là, ta sẽ ở một ít kỳ quái địa phương, cảm thấy rất khốc, rất thú vị. 74. Thường cùng mọi người nói, ta gõ chữ hoàn cảnh rất quán ăn đêm, sau đó cái bàn là lắp lên, tương đối lắc, ta đi theo này run chân , liên đới lấy cái bàn màn hình viết chữ cùng một chỗ đều tại lắc, cảm giác thật rất này. 75. Nói đến vẫn muốn làm cái trực tiếp ở giữa tới, liền hamster đánh đĩa, đỏ hoàng lục tránh cái không xong như thế. 76. Sau đó lại là lời nhàm tai những cái kia, tỉ như ta gần nhất học được thứ gì. 77. Ta người này tựa như Đức Lỗ Y, cái gì cũng biết điểm, nhưng giống như lại cái gì cũng không biết, đại khái chính là như vậy. Nhớ tới ta lúc đầu đánh hoài cựu phục lúc, chơi chính là một đầu từ Lôi Đình nhai bên trong bò ra tới Ngưu Đầu Nhân Đức Lỗ Y, sau đó tại ngã tư đường chết một đường, phẫn mà vứt bỏ hố. 78. Một trận này ta gõ chữ dần dần ổn định lại, nhưng cá nhân ta lại nhàn không xuống, tại đem gõ chữ coi là thường ngày về sau, gõ chữ đã không cách nào thỏa mãn ta mỗi ngày người giá trị sản xuất, vì thế ta tại học vẽ tranh loại hình đồ vật, nhưng tiến độ chậm chạp, thứ này thật rất chịu người, học học liền tâm tính sập, rất phiền. 79. Cũng may vấn đề không lớn, vấn đề không lớn, sau đó ta vừa học kèn ác-mô-ni-ca, thỉnh thoảng cho bầy bạn diễn tấu một chút, bầy bạn nhao nhao khích lệ ta, nói ta chết ca đánh dã nhất định chơi rất tốt. 80. Làm cái RPGm AKer, ý đồ làm một chút văn tự trò chơi nhỏ, đương nhiên trước mắt đều ở vào đồ vui lên trạng thái, liền ngay cả kịch bản cũng còn không có viết xong. 81. Nói đến một cái khác nhân vật nữ sắc bên trên thiết kế, kỳ thật rất nhiều trong sách đều sẽ xuất hiện dạng này một cái tình huống, chính là nhân vật chính sức chiến đấu tăng lên quá nhanh, dẫn đến nhân vật nữ sắc không cách nào tham dự cao cấp phó bản, lại hoặc là tham dự một lần cao cấp phó bản, liền trực tiếp nguyên địa lui hoàn cảnh. 82. Nếu như cưỡng ép tăng lên nhân vật nữ sắc lực lượng, tại phó bản bên trong có thêm một cái tự sự nhân vật, viết cũng khá là phiền toái, ta cũng là lần thứ nhất viết, không biết nên như thế nào thỏa đáng xử lý những vấn đề này, trầm tư suy nghĩ sau một lúc, ta đang suy nghĩ như thế nào giảm bớt nhân vật nữ sắc gánh vác, lại hoặc là nói, đưa nàng xuất hiện hợp lý hoá. 83. Trải qua một đoạn thời gian suy nghĩ về sau, ta căn cứ buông lỏng tâm tình, mở ra LoL, sau đó thua một tờ, toàn bộ tâm tính cũng phải nát rơi thời điểm, bổ vị đến phụ trợ, căn cứ bày nát ý nghĩ, chơi đem ma pháp con mèo. 8 3.5. Cấp sáu về sau cùng ad nói tạm biệt, treo ở đỏ khải trên thân cạc cạc loạn giết, thoải mái một nhóm. 84. Chờ một chút, ta giống như biết viết như thế nào. 85. Nhân vật nữ sắc đã có thể đi theo vào phó bản, cũng sẽ không lui hoàn cảnh, thỉnh thoảng còn có thể cùng ngươi giật nhẹ nhạt tâm sự. 86. Có ta có ngươi, nhất cổ tác khí! 87. Bọn ta chính là sát thủ cộng sự! 88. Vì thế Amy năng lực thiết lập, cũng liền như thế quyết định, bốn bỏ năm lên nhân vật chính cũng coi như mèo bò chống. 89. Kỳ thật quyển này thiết kế bên trong, vẫn là chém đứt không ít tình tiết, tỉ như có một đoạn liên quan tới Khu vườn Hạnh Phúc phó bản, là cắm vào tại Bologo từ Khe nứt lớn bên trong trốn tới. 90. Thật vất vả trốn tới, lại đã rơi vào Ma Quật, nhưng cảm giác có chút quá rườm rà, mà lại cũng không cần thiết, liền chặt rơi mất, sau đó bị ta chỉnh hợp đến xuống một quyển kịch bản bên trong. 91. Sau đó ta cũng đang nỗ lực tăng lên tốc độ gõ chữ, hiệu suất chính là hết thảy! 92. Còn có chính là. . . Đại khái mỗi cái tác giả hẳn là đều có ý nghĩ như vậy đi, sách mới viết cái mở đầu, liền bắt đầu nghiên cứu sách mới viết cái gì. 93. Ta cũng là như thế, ngoại trừ trước đó cùng mọi người đề cập qua, khoa huyễn ngắn bên ngoài, ta còn muốn cái đại khái. . . Huyền huyễn tiên hiệp. 94. Đương nhiên, đây hết thảy đều là có cơ hội cùng mọi người gặp mặt mới nói đi, hiện tại vẫn là đem trước mắt những sự tình này chuẩn bị cho tốt. 95. Nhưng! Bánh vẫn là phải vẽ! 96. Sau đó chính là một chút bản thân hoài nghi vấn đề, quyển sách so với quyển sách trước, thành tích bên trên không thể nghi ngờ là trội hơn, nhưng ta kiểu gì cũng sẽ lâm vào không hiểu bản thân hoài nghi bên trong, suy nghĩ mình rốt cuộc có thích hợp hay không gõ chữ, đồng thời thường xuyên nương theo lấy lo nghĩ. 97. Dùng tu tiên tiểu thuyết tới nói, ta là thuộc về loại kia đạo tâm bất ổn loại hình, thời khắc đều ở vào tâm ma chống lại giai đoạn, nếu như độ cái thiên kiếp, tất nhiên là vài phút thân tử đạo tiêu cái chủng loại kia. 98. Này nha, gõ chữ vốn là nghịch thiên mà đi, đúng không! 99. Nhưng ta thường xuyên lại cảm thấy hết thảy còn tốt, đều OK. 100. Sau đó trò chuyện chút, một chút ta trước đó quên cùng các vị đề cập qua đồ vật. 101. Tỉ như cùng ma đánh cờ cái ý tưởng này, cái ý tưởng này trình độ nhất định cũng tới từ ở « Đệ Thất Phong ấn » bộ phim này. 102. Làm một vị phim kẻ yêu thích, ta thật lâu trước đó liền đối với cái này cửu ngưỡng đại danh, nhưng bởi vì đủ loại nguyên nhân, đều là nhảy nhìn, thẳng đến gần nhất mới hoàn hoàn chỉnh chỉnh nhìn một lần, trong đó có vài đoạn hình tượng để cho ta khắc sâu ấn tượng. 103. Một là nam nhân cùng Tử thần đánh cờ đánh cờ, hai là phim nhựa phần cuối lúc, Tử thần lôi kéo mọi người, ở trên vùng hoang dã dạo bước. 104. Cùng ma đánh cờ cái ý tưởng này liền bắt nguồn từ thứ nhất màn hình tượng, nhân loại cùng Tử thần đánh cờ, thuận tiện tâm sự cuộc đời của mình. 105. Sau đó quyển kế tiếp nội dung, phát triển một chút thế giới quan dạng này, đương nhiên, làm một thích nếm thử chút mới đồ vật tác giả, chắc chắn sẽ không viết đơn giản như vậy. Tỉ như ta nói cố sự bên trong cố sự, dạng này kịch bản. 106. Cũng tỷ như quyển này chém đứt Khu vườn Hạnh Phúc kịch bản, liền sẽ gia nhập quyển kế tiếp bên trong, sau đó mọi người cùng nhau càn quét băng đảng ngầm bàn du lịch cái gì loại hình. . . 107. Ngày có chút suy nghĩ, đêm có chỗ mộng, đến tác giả nơi này, ta cá nhân kinh lịch cùng tinh thần, tương ứng cũng sẽ bắn ra đến dưới ngòi bút cố sự bên trong, cho nên ta viết cố sự, chắc chắn sẽ có chút ta cũng không biết nên như thế nào trình bày khuynh hướng. 108. Nhất định phải chỉ định cái nào đó cụ thể lời nói, ta nghĩ ta người khuynh hướng chỗ kéo dài chủ đề, đại khái chính là hoà giải cùng cứu vớt, ta nghĩ sẽ đem dạng này chủ đề xuyên qua xuống dưới. 109. Ta nghĩ ta sẽ ở quyển kế tiếp bên trong, đem loại này khuynh hướng viết càng nhiều hơn một chút, ta rất thích cùng người giao lưu, nghiên cứu thảo luận người khác nội tâm thế giới, đại khái quyển kế tiếp sẽ viết một cái tương tự cố sự. 110. Tỉ như một người xưng tội chi hành. Tựa như phía trước mấy đầu nâng lên, cố sự bên trong Nhân Thư viết cố sự bên trong cố sự, tiến tới cứu vớt chính mình. 111. Sau đó gần nhất trạng thái tinh thần, nói như thế nào đây, cảm giác có chút hỏng bét, tương đối quen thuộc ta độc giả, hẳn phải biết, tinh thần của ta trạng thái một mực ở vào phải chết cùng tương đối kém ở giữa. 112. Tin tức xấu là trạng thái tinh thần tương đối kém, tin tức tốt là rất kém ổn định, vui. 113. Hoặc là ngược lại trên giường, cùng một cỗ thi thể, ngay cả ngủ 24 giờ, hoặc là liền cùng đột tử tuyển thủ, mấy ngày mấy đêm cũng không nhắm mắt, đầu óc sẽ còn không ngừng mà suy nghĩ lung tung, mặc dù nói ta cảm thấy làm một tác giả, đầu óc suy nghĩ lung tung là một kiện chuyện rất bình thường, nhưng ta luôn cảm thấy ta suy nghĩ lung tung ở vào một cái tương đối nghiêm trọng tình huống. 114. Vì chuyển di lực chú ý, ta làm chiếc vùng núi xe, mỗi ngày màn đêm buông xuống về sau, liền đi ra ngoài đạp xe. 115. Oa, huynh đệ, 27 nhanh thật nhanh a, ta ta cảm giác nhanh giống con chó, mỗi cái trong lỗ chân lông đều tản ra hoan thoát nước bọt, thẩm bắc nhất mau truyền nói tác chi lang thuộc về là. 116. Nói người tới tâm cảnh xác thực lại không ngừng biến hóa, tỉ như ta trong ấn tượng, đoạn này cảm nghĩ là theo quyển thứ hai tiến độ, ta mỗi ngày đều sẽ viết như vậy một hai đầu đi lên, cho nên trước sau văn Logic không thông cái gì, đều là bình thường, dùng cái này liên tưởng đến ta viết cảm nghĩ mở đầu lúc tâm cảnh, lại nghĩ tới kết thúc công việc lúc tâm cảnh, đây đúng là một loại kỳ diệu thể nghiệm. 117. Này nha, khả năng, đây chính là sinh hoạt đi. 118. Tạ ơn các vị nghe ta lải nhải ở nơi này, cảm ơn mọi người. 119. Sau đó theo thường lệ nghỉ hai ngày (nhưng thật ra là giấy nghỉ phép không đủ, không phải ta nhất định phải đừng đầy bốn ngày), đổi mới quyển kế tiếp. 120. Trở xuống là tiền văn bên trong, ta nhắc tới lấy jojo làm nguyên mẫu viết ngắn cố sự, hứng thú độc giả có thể tiếp tục đọc xuống, dù sao không tốn tiền, đúng không, đúng không, đúng không. 121. Cuối cùng, trích dẫn ta hảo hữu đỗ công một câu. 122. Ta mộng, nát tiền mộng. —— —— —— Đầu tiên, ta là một con hamster. Chuẩn xác tới nói, ta là một con tên khoa học vì Syria hamster nghiến răng loại động vật, cũng chính là tục xưng tơ vàng gấu, mà cái kia chính ghé vào chiếc lồng bên ngoài, xuyên thấu qua lồng thủy tinh quan sát ta đứng thẳng lõa vượn, từ quan hệ xã hội đi lên giảng, hắn là chủ nhân của ta. Ta không rõ ràng huỷ bỏ chế độ nô lệ lúc, phải chăng bao gồm hamster, nhưng hắn đúng là dùng mười đồng tiền từ quán ven đường thượng tướng ta mua xuống. Tại ta có được bản thân ý thức về sau, từ đứng thẳng lõa vượn xưng hô với ta nhìn lại, tên của ta là jojo, cái tên này bắt nguồn từ manga «jojo kỳ diệu mạo hiểm », manga bên trong mỗi một đời nhân vật chính danh tự đều gọi làm jojo, mà ta là cái này đứng thẳng lõa vượn cái thứ hai hamster. Nghiêm ngặt trên ý nghĩa tới nói, ta tên đầy đủ là Joseph Joestar. Ta rất ưa thích cái tên này, dù sao ta cũng xác thực rất thích kia bộ manga, đến nơi này, ngươi khả năng muốn hỏi, vì cái gì một con hamster sẽ có được năng lực suy tư, đồng thời sẽ còn nói một mình nhiều như vậy, mà hết thảy này nguyên do liền muốn ngược dòng tìm hiểu đến hai năm trước. Ân, đối với nhân loại mà nói, đây là bọn hắn dài dằng dặc nhân sinh bên trong một phần nhỏ, đối với bình quân tuổi thọ chỉ có ba đến năm năm Syria hamster mà nói, cái này tương đương với nửa đời trước của ta. Tại ta nửa đời trước một ngày nào đó, ta không rõ ràng cái này đứng thẳng lõa vượn dùng biện pháp gì, hắn cùng hắn hai cái bạn cùng phòng thành công địa sứ ta thu được cùng nhân loại giống nhau trí tuệ. Đúng, khiến một cái đại não còn chưa đủ hạt dưa lớn hamster, thu được cùng nhân loại giống nhau năng lực suy tính. Ta còn nhớ rõ đứng thẳng lõa vượn nhóm tại chiếc lồng bên ngoài khoa tay múa chân ngày đó, bọn hắn nói này lại khiến cho bọn hắn thu hoạch được Nobel thưởng, cái kia hẳn là là bọn hắn trong cả đời hạnh phúc nhất một ngày, đối với ta mà nói, đối với một con hamster mà nói, ngày đó là ta cơn ác mộng bắt đầu. Bọn hắn thật không có đối ta tiến hành cái gì ngược đãi hành vi, duy nhất coi là ngược đãi hành vi, đại khái là thường xuyên quên cho ta thu thập chiếc lồng, dẫn đến ta chỉ có thể ngủ ở ta kéo phân bên trên. Đổi lại dĩ vãng, đổi lại trước đó "jojo", ta khả năng cũng sẽ không cảm thấy cái này có vấn đề gì, nhưng bây giờ ta khác biệt, ta có được cùng nhân loại giống nhau trí tuệ cùng năng lực suy tính, ta biết rất rõ đó là của ta bài tiết vật, cũng cùng nhân loại, đối ôm lấy giống nhau chán ghét. Vừa nghĩ tới ta nửa đời trước thường xuyên coi đây là ăn, ta liền cảm thấy trở nên đau đầu, mặc dù nói kia là đến từ sinh vật bản năng, nhưng bây giờ ta có được trí tuệ, lẽ ra từ dã thú bản năng bên trong tránh thoát. Dù là ta chỉ là một con hamster. Mới đầu thu hoạch được trí tuệ ta rất sợ hãi, rất bất an, những cái kia đối ta mà nói không biết, vốn không nên bị phát giác được, một nháy mắt có thể bị biết được, bị lý giải. Chủ nhân của ta đối ta tiến hành một cái tiểu phẫu, tại ta vốn cũng không lớn đầu óc bên trên chui một cái hố, thông qua số liệu tuyến kết nối, bọn hắn có thể đem đại lượng tri thức, trực tiếp quán thâu tiến trong đầu của ta, đây cũng là ta vì cái gì có thể hiểu được nhiều như vậy, đồng thời có thể lý tính tự thuật. Bọn hắn xác thực nên thu hoạch được Nobel thưởng. Liên tục không ngừng tri thức rót vào tiến đầu óc của ta bên trong, phảng phất từ kết nối lỗ cắm trong nháy mắt đó lên, ta liền quỷ dị học xong nhân loại cần mấy năm mới có thể hoàn thành biết chữ, chắc chắn chờ nhận biết thế giới này cơ sở thủ đoạn. Tất cả văn tự, hình ảnh, thanh âm, vòng qua cảm giác của ta khí quan, trực tiếp tác dụng tại trong óc của ta, tựa như trong chốc lát đốn ngộ cảm giác, ta thường xuyên cảm thấy, tại ta thu được trí tuệ một khắc này lúc, ta mới chính thức sống lại. Cái này Syria hamster có được cái gọi là linh hồn. Một khắc kia trở đi, ta không còn là vì đơn giản kéo dài sinh mệnh mà sinh tồn, mà là vì kiến thức mới mà sinh hoạt, mỗi một ngày những này đứng thẳng lõa vượn đều có thể mang đến mới tinh đồ vật. Phim, âm nhạc, manga, vô luận cái nào, đối ta lực hấp dẫn đều viễn siêu bánh mì trùng. Ta vì những vật này, tích cực phối hợp với bọn hắn thí nghiệm, chỉ tiếc hamster thân thể có thể làm được, vẫn là quá ít, ta cùng đứng thẳng lõa vượn ở giữa, vẻn vẹn có thể lấy ăn khác biệt sự vật, để diễn tả khác biệt chữ cái, từ đó chắp vá ra ngắn gọn lời nói. Nhưng ít ra, bọn hắn biết, ta có được trí tuệ, là có thể giao lưu. Đứng thẳng lõa vượn nhóm hô to Nobel thưởng, thôi động thế giới tiến trình loại hình, mà ta chỉ muốn nhanh liền lên số liệu tuyến, đi xem « gián điệp nhà chòi » tiếp theo tập. Đoạn thời gian kia, ta cùng bọn hắn đều qua rất vui vẻ, ta nghĩ ta hẳn là trên thế giới hạnh phúc nhất hamster. Thẳng đến có một ngày. Đứng thẳng lõa vượn cho là ta đến giao phối mùa, hẳn là vì ta tìm một con mẫu hamster, đến để cho ta huyết mạch kéo dài tiếp —— kỳ thật hắn cũng không quan tâm huyết mạch của ta, hắn chẳng qua là cảm thấy từ con của ta kế thừa đời thứ ba jojo chi danh, cái này rất thú vị mà thôi. Đối với cái này ta không có gì ý nghĩ, thẳng đến bọn hắn đem một con lông xù mẫu hamster bỏ vào lồng bên trong, nó đối ta ngửi tới ngửi lui, sau đó nhếch lên cái mông. Ta không thích mẫu hamster, kiểu mà ta yêu thích là mới viên kết áo loại kia. Nhưng ta là chỉ hamster, ta hẳn là thích mẫu hamster. Ta không rõ ràng vì sao lại dạng này, bây giờ trở về nhớ tới, khi đó ta đột nhiên trở nên rất phẫn nộ, lẽ ra dứt bỏ động vật bản năng ta nhặt lại dã tính, đem mẫu hamster xé thành đoàn thịt nhão. Ta giết chết đồng loại của ta, nhưng ta không có cảm giác gì, ta cảm thấy ta chỉ là nghiền chết chỉ hamster. Đúng, vẻn vẹn một con hamster, mặc dù ta cũng là chỉ hamster. Đứng thẳng lõa vượn đối cái này thảm trạng giống như ta, cũng không có cái gì ý nghĩ, hắn nói hamster đều như vậy, rất phổ biến mà thôi. Đúng, hamster đều như vậy. Ta ý thức được vấn đề, ta là một con hamster, lại có được trí tuệ của nhân loại, ta tại lấy nhân loại tư duy đi suy nghĩ, lại hoặc là nói, ta tại lấy cao cấp tư duy đi suy nghĩ, nhưng ta đây động vật thể xác xung đột. Sau đó ta trở nên thống khổ. Theo lý thuyết hamster hẳn là ăn hamster lương mới đúng, nhưng khi ta từ nhỏ trong ổ leo ra, gỡ ra vụn cỏ lúc, nhìn xem đống kia đọng lại thành núi hamster lương, ta lại một điểm muốn ăn đều không có, ta cưỡng bách chính ta ăn, trong đầu nghĩ lại là tại số liệu trông được đến những cái kia sơn trân hải vị. Ta không biết hamster sẽ hay không làm ác mộng, nhưng ta nghĩ cái kia hẳn là là ác mộng, ta mộng thấy ta vốn là nhân loại, nhưng bị tà ác Vu sư thả ra nguyền rủa, như vậy biến thành hamster. Nhưng ta biết, ta vốn chính là hamster, chỉ là may mắn thu được trí tuệ của nhân loại. Đứng thẳng lõa vượn nhóm bắt đầu chuẩn bị tiến một bước thí nghiệm, để nghiệm chứng suy nghĩ của ta năng lực, mà ta không còn phối hợp bọn hắn thí nghiệm, đồng thời trở nên rất tiêu cực. Ta cảm thấy ta có được nhân loại linh hồn, nhưng bị trói buộc tại hamster thể xác bên trong. Ý thức được điểm này về sau, ta không còn chờ đợi đứng thẳng lõa vượn nhóm mang tới kiến thức mới, đối cái này xán lạn thế giới càng là hiểu rõ, ta càng cảm thấy thống khổ, mỗi một ngày hạnh phúc đều biến thành như Địa ngục dày vò. Ta thích âm nhạc, nhưng cổ họng của ta kết cấu không cách nào chèo chống ta phát ra tiếng, dù là ngâm nga kia giai điệu cũng làm không được, ta nghĩ nhấm nháp một ngụm bánh rán quả hương vị, nhưng miệng của ta quá nhỏ, cho dù có thể ăn vào, ta vị giác cũng vô pháp phục khắc trong đầu mỹ vị. Ta muốn tận mắt đi xem một chút kia tuyệt mỹ phong cảnh, nhưng ta dù là ngay cả chạy trốn ra chiếc lồng này lực lượng đều không có, chớ đừng nói chi là hamster cũng đều là mắt cận thị. Ta bắt đầu hoài niệm lúc trước cái kia vô tri ta, chỉ tuần hoàn theo động vật bản năng ta. Biết càng nhiều, suy nghĩ càng nhiều, thống khổ càng nhiều, tra tấn càng nhiều. Ta bắt đầu nếm thử trốn tránh đây hết thảy, một lần nữa biến trở về con kia ăn ngủ, ngủ rồi ăn hamster, nhưng suy nghĩ tựa như tăng sinh virus, nó thời thời khắc khắc đều tại lan tràn, thẳng đến đem ta nứt vỡ. Ta còn nhớ rõ ngày đó, ta đang chạy tâm ta yêu chạy vòng, phát tiết mình không chỗ thả ra tinh lực, nhưng đột nhiên ta bắt đầu cắn xé mình, thử cắn thủng bụng của mình, ta lúc ấy cảm thấy chỉ cần xé mở tầng này lông xù thể xác, ta liền có thể đánh vỡ cái này thể xác phong ấn, đem nhân loại mình phóng xuất ra. Ta biết đây là giả, ta là chỉ hamster, dù là ta so tuyệt đại bộ phận nhân loại đều thông minh, nhưng vô luận ta cỡ nào cố gắng, ta cũng khó có thể trở thành một trong số đó. Ta bắt đầu suy nghĩ, ta cảm thấy ta khả năng cần một cái thổ lộ hết người. Đứng thẳng lõa vượn? Tại đứng thẳng lõa vượn trong mắt, vô luận ta lại thế nào thông minh, ta cũng là một con thông minh hamster, một con vật thí nghiệm mà thôi. Hamster? Đừng làm cười, những cái kia dã man, lông xù đồ vật, sẽ chỉ vì buồn cười lãnh địa cùng ta đánh lẫn nhau. Bác sĩ tâm lý? Hắn nói không chừng sẽ cảm thấy ta rất đáng yêu. . . . Ta không có đồng loại, ta là cô độc, thế giới chỉ này một cái. Nhưng may mắn là, làm hamster ta, vẫn còn có chút có thể làm được sự tình. Tỉ như phản kháng. Ta biến trở về chính ta, con kia tuân theo bản năng hamster. Vô luận đứng thẳng lõa vượn nhóm đối ta làm sao kiểm trắc, mang đến cỡ nào thú vị tri thức, cho dù là bọn họ tại chiếc lồng sau cầu khẩn liên tục, ta cũng không tiếp tục để ý đứng thẳng lõa vượn nhóm. Trong mắt bọn hắn, UU đọc sách phảng phất trong vòng một đêm trí tuệ từ trên người của ta biến mất, cái này bản năng cùng bọn hắn tiến hành câu thông hamster, đột nhiên biến trở về lúc trước quán ven đường bên trong hamster, trừ ăn ra, ngủ, chạy vòng bên ngoài, cái gì cũng sẽ không. Đứng thẳng lõa vượn nhóm bắt đầu ảo não, lẫn nhau căm hận, giữa bọn hắn phát sinh cãi lộn, rất nhanh, ngoại trừ định kỳ cho ăn bên ngoài, bọn hắn không còn tới quấy rầy ta. Đây là ta đối bọn hắn trả thù. Kỳ thật ta càng muốn cắn hơn bọn hắn ai một ngụm, nhưng ta không muốn thương tổn bọn hắn, ta rất thống khổ, thế nhưng nguyên nhân chính là bọn hắn, ta thấy được kia ngắn ngủi huy quang. Cứ như vậy, ta uốn tại mình ổ nhỏ bên trong, không ngừng mà tự hỏi. Ta là một con hamster. Ta là một con hamster. Ta là một con hamster. . . . Duy nhất đáng được ăn mừng chính là, ta cũng không phải là như nhân loại dài như vậy thọ, ta biết nổi thống khổ của ta rất nhanh liền đem đạt được kết thúc, ta sẽ ôm ta thích đồ ăn vặt, tại ta ổ nhỏ bên trong bình tĩnh chết đi. Tâm tình của ta rất an bình, đó là cái tàn khốc thế giới, cá thể sinh mệnh tại cái này rộng lớn tiêu chuẩn trước mặt không có chút ý nghĩa nào, vô luận là nhân loại, vẫn là bọn hắn thành lập vĩ đại văn minh, chớ đừng nói chi là chỉ là một con hamster. Nhưng ta cũng biết rõ, ta dấn thân vào tại cái này chú định biến mất vĩ đại dòng lũ bên trong, trở thành nhỏ bé thứ nhất, dù là cái này chân thực phát sinh hết thảy, chỉ có chính ta biết được. Nhưng ta rất vui vẻ, ta làm được, ta nho nhỏ trả thù những này tự đại đứng thẳng lõa vượn, đối cái này hỏng bét vận mệnh làm ra nhỏ bé phản kháng. Cái này liền ta vì chính mình lựa chọn kết cục. Về phần ngươi? Ngươi cũng không tồn tại, ngươi là hư vô, ngươi chỉ là một con Syria hamster đi hướng tử vong trước, lầm bầm lầu bầu, một cái hư ảo thổ lộ hết đối tượng mà thôi. Hiện tại, ta muốn bước vào cái gì vĩnh hằng mộng cảnh.
cyv97
28 Tháng mười một, 2022 20:54
Quên, quyển này có tên là: "Bài thơ không hồi kết". Bên dưới là lời của tác giả về quyển trước, đại khái là: - Ban đầu quyển này nội dung chính sẽ nói về Pamler, sẽ quay về quê hương Nguồn Gió và khai thác câu chuyện ở đó. Nhưng do độc giả bên đó đặt nghi vấn rất lớn về trình độ viết về tuyến tình cảm của tác giả nên tác đã đẩy quyển này lên trước, để Amy xuất hiện sớm hơn :)) - Thậm chí ban đầu còn định lấy tên cho Amy là MSA-0011(B St)303E, hoặc Amy ·bt7274 (chỉ nói là mấy từ này liên quan đến ký ức đau buồn khi xưa =))) - Ngoài ra thì về ý tưởng cho quyển này + 1 chương ngoại truyện về 1 con hamster...
Thích Vặn Vẹo
22 Tháng mười một, 2022 20:56
lâu lâu lão bồi dưỡng ae tí là đc. Ta cũng là dân convert, ta cũng biết cảm giác làm 1 chương nuốt hết 1 tiếng nó ntn
cyv97
22 Tháng mười một, 2022 20:20
Không dám hứa trước nhưng sẽ cố gõ ngày 4k chữ cho ae. (Tại mình làm chậm nên ngồi edit 2k chữ cũng cả tiếng rồi @@)
Thích Vặn Vẹo
21 Tháng mười một, 2022 21:35
lão chuột yêu vịt tăng ca đi. Chương thì ngâm giấm mà ae thì nước miếng chảy dầm dề r. (T_T)
Long Nguyen
20 Tháng mười một, 2022 21:44
2 chương liền, vừa sướng vừa khổ
cyv97
20 Tháng mười một, 2022 08:59
Trước tiên xin cám ơn bác Vẹo đã đề cử nha. Sau đấy là hôm nay chủ nhật rảnh lên check qidian thì phát hiện ra sách đã lên nhị tinh, có hẳn một Hoàng Kim Minh Chủ mà shock @@, có thể nói là thành tích siêu đột phá so với bộ trước (bộ trước không lên nổi nhất tinh, có mỗi 2 Bạch Kim Minh Chủ thôi thì phải), hiện sách đã lọt top 10 kỳ ảo qidian. Thông tin thêm cho ae là vị HKMC này đã khen thưởng hơn 20tr qidian tệ (tương đương hơn 7 tỏi :)), và đặc biệt hơn vị HKMC này còn là nữ :3 (ôi mình cũng muốn có phú bà bao nuôi xD)
cyv97
18 Tháng mười một, 2022 08:19
Ý tưởng táo bạo đấy, nma t thích =)))))
Toanthien1256
18 Tháng mười một, 2022 00:14
Thế có khi nào đang hành sự ẻm hăng quá rồi Bologo dập mịa bộ cần tốc k?
cyv97
16 Tháng mười một, 2022 20:52
hơi spoil tẹo nma đấy là Ban ân của Amy ó, body có thể đổi qua đổi lại giữa 2 trạng thái người và máy :V
Phuc9177
16 Tháng mười một, 2022 20:42
chap mới nhất amy thành người rồi
Thích Vặn Vẹo
16 Tháng mười một, 2022 10:57
là cyborg. Xương thép, da thịt, máu nóng, tim kim loại.
Phuc9177
15 Tháng mười một, 2022 21:16
amy biến thành người rồi nhỉ
chjknoone
12 Tháng mười một, 2022 16:45
sáng giờ 3 chương mà sao thấy nó như 3s, hic mình ysl vãi
Thích Vặn Vẹo
11 Tháng mười một, 2022 22:34
1 ngày 1 chương ta đọc không đủ :(( mà để dành chương thì ta cũng làm không nổi
cyv97
06 Tháng mười một, 2022 21:56
Nay nhậu về say bí tỉ nên ko chương nhé ae :V
chjknoone
05 Tháng mười một, 2022 16:51
viết truyện mạng y như 1 nhà văn thật sự, truyện quá hay so với mặt bằng chung hiện tại
Long Nguyen
19 Tháng mười, 2022 19:31
đói thuốc thật sự
BÌNH LUẬN FACEBOOK