• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Hôi bào pháp sư thấy Lai Ân chú ý tới hắn, cười lạnh nói:" Cũng đều là nhân loại, Ngã Cáp Lợi ta có thể giúp ngươi bớt đau khổ, khôn hồn tự trói rồi tới đây, ta sẽ hướng tới Áo Lan Đa gia tộc thỉnh cầu, có thể giảm tội cho mi.

Lai Ân sơ sờ cằm ha hả cười nói:" Lão đầu, ngươi có phải đang tự sướng không, ta đang nhìn là nhìn cái quả thủy tinh trên pháp trượng của mi, vật đó cả đại lục ngay cả hạt gạo bé tí cũng tìm không ra, trong tay ngươi lại cả một nắm lớn, ta dĩ nhiên là muốn đánh chủ ý cướp đoạt vật đấy rồi." , hắn đắc ý rung đùi nói:" Đúng vậy, ta ở ma giới năm trăm năm mới có thể có cơ duyên tìm được nó, trong một lần vất vả từ một di tích đào lên, ngươi đánh chủ ý vào nó cũng không có gì bất thường".

Cáp lợi phản bác, mặt không chút thay đổi ngó quanh, Lai Ân nói:" Ngươi quả thực khiến ta mất hết kiên nhẫn. Tên Cách Lôi Tư còn muốn bắt sống ta. Hiện giờ ta đổi chủ ý rồi " tay trái hắn giơ lên, nhìn về phía Cáp Lợi.

Cáp Lợi ha hả cười to nói:" Quả là thế a, xem ra Cách Lôi Tư không có gạt ta, tên tiểu tử ngươi cũng có thể đem ma pháp vô thanh vô tức phát động, bất quá đối với Cáp lợi ta mà nói, chiêu này không có hiệu quả. Ma pháp của ta cũng là lá chắn vô hình, Cáp lợi ta chính là thủy hệ pháp sư"

"Xem ra lần này phải phiền toái một chút rồi." Lai Ân tranh thủ hoạt động thân thể, đeo lên Tài Quyết chi thủ, đem tam đầu khôi lỗi ném ra.

"Lang khôi lỗi, hắc hắc. Hẳn là tốc độ loại hình ba, thật là nhiều năm rồi chưa gặp, vẫn còn hạt tử vĩ, a , toàn thân bị đâm còn mang độc, cái này thiết kế cũng không tệ, khó trách Bì Nhĩ Tư sau khi trở về thương thế vẫn trầm trọng như vậy, xem ra độc tính cũng mạnh."

Cáp Lợi đem hết thông tin về lang khôi lỗi lôi ra, khiến cho Lai Ân một phen bất ngờ.

Hắn hướng về phía Lai Ân ngoắc ngoắc ngón tay nói:" Tiểu tử, động thủ đi" Lai Ân trên mặt vẫn giữu nguyên một nụ cười, không sợ hãi, không giận giữ nhưng một khi đã phát ra tình trạng này chính là hắn đã thật sự đã nổi giận, tên ngu ngốc nào chọc hắn, kết quả chắc chắn sẽ rất thảm.

Cáp Lợi lại không biết , hắn còn đang đắm chìm trong sự kiêu ngạo. Ha hả cười:" Không, người còn không phải là đối thủ của ta. Một hạ thần cấp ma pháp sư, ngươi có thể đánh bại được tên Bì Nhĩ Tư kia đơn giản bởi vì hắn quá yếu, cho dù ta ở cấp bậc của người cũng có thể tùy thời điểm mà giết hắn."

"Như vậy thử xem ngươi mạnh thế nào"

Lai Ân nhấc tay.

Ba con lang khôi lỗi liền lao về phía trước, tạo nên một hình tam giác đem Cáp Lợi vây vào trong đó.

Cáp Lợi vươn ngón tay nhẹ nhàng bắn ra.

Ba con khôi lỗi như trúng đòn nghiêm trọng bay thẳng ra ngoài.

Lai Ân lúc này đã tới trước mặt Cáp Lợi.

Giữa hai người khoảng cách chừng 20m, lang khôi lỗi tới trước là bình thường.

Cáp Lợi lại không nghĩ rằng Lai Ân phân trước sau chạy tới.

Ryan trực tiếp dùng không gian di động tới trước mặt Cáp Lợi, tay vừa mới giơ lên, đã thấy Cáp Lợi động dạng cũng giơ lên hướng về phía không gian di động bên trái hắn.

Mấy tên Ma nhân đứng đối diện với Cáp Lợi cũng thật là xui xẻo, hắn chỉ phóng thích một số ma pháp cấp thấp. Một cơn gió thổi qua đám Ma nhân biến mất hơn nửa, giữa không truung là một vùng huyết vụ đỏ tươi.

Cáp lợi cũng chả để ý tới nhiều thứ như vậy, trong mắt hắn đám Ma nhân này chỉ là cỏ rác mà thôi.

“ Mạnh thật.” Lai Ân toát mồ hôi lạnh, không ngờ chỉ sơ qua một vài ma pháp binh thường, liền có thể điên cuồng tụ tập thủy nguyên tố xung quanh lại, sau đó lại bằng tốc độ nhanh nhất phóng xuất ra ngoài.Bất quá những thứ này có thể khiến cho những Ma nhân cứng rắn cũng biến thành bãi huyết vụ.

“ Hảo, cư nhiên lại có thể tránh thoát khỏi công kích của ta” Cáp Lợi phất phất tay

Lai Ân chỉ có thể tiệp tục tránh né.

“Muốn chạy sao, người trẻ tuổi, ngươi trốn không thoát khỏi tay ta đâu, tốt nhất là nên giơ tay chịu trói đi.”

“Ai nói là ta muốn chạy trốn, có đối thủ tốt như vậy, sao lại có thể bỏ lỡ cơ hội chứ, lão nhân gia người chỉ sợ chẳng mấy mà bốn dài hai ngắn lần này bỏ lỡ chẳng phải quá đáng tiếc sao?”

“Đáng chết, ngươi lại dám vũ nhục ta.”

“Cáp Lợi pháp sư, ta nào có vũ nhục ngươi, ta đây chỉ là ăn ngay nói thật thôi mà, hắc hắc.”

“Ngươi lại dám đem Cáp Lợi ta ra trở thành một người bồi luyện cho ngươi,oắt con, đi chết đi.”

Cáp Lợi lại tăng thêm tốc độ.

Lai Ân lập tức trở nên cực kỳ chật vật.

Đám Ma nhân núp ở xa xa, trong con mắt họ hai người này đều là kẻ biến thái, tốt nhất là không nên chọc tới.

Huống chi nhân loại cùng bọn họ chả liên quan, có đánh nhau tới sống chết cũng mặc bay.

Cáp Lợi tăng tốc độ tấn công triệt để, hị vọng có thể nhanh chóng kết liễu tên thanh niên xảo quyệt so sánh với hồ ly còn khó bắt hơn này.

Lai Ân cũng không vội đánh trả, hắn lần đầu tiên thấy một loại ma pháp lạ như vậy đương nhiên muốn kiến thức một chút.

Cáp Lợi lại không cho là vậy, hăn luôn cảm thấy tốc độ của mình ngày càng chậm đi, mỗi khi chuẩn bị đánh vào phía đối diến đã thấy bóng dáng hắn biến mất tăm rồi.

Vậy thì lại nhanh thêm một chút.

Hắn liền tiếp tục tăng thêm tốc độ một lần nữa.

Kết quả hắn lại phát hiện tốc độ của hắn lại bị chậm dần đi.

Chết tiết, hắn là thỏ tử sao? Sao mà chạy nhanh như vậy được.

Cáp Lợi nghĩ rằng hắn không thể tăng tốc thêm lần nữa.

Tăng tốc …

Cáp Lợi điên cuồng vọng động. Cắn răng một lần nữa gia tăng tốc độ

“Con mẹ nó, ngươi chân chính là thỏ sao?” Cáp Lợi đã tăng tốc đến lần thứ bảy rồi mà vẫn không thể chạm được tới chéo áo của đối phương.

“Ngươi quản ta làm gì? Đang chạy trối chết đây, chưa từng thấy sao?” Lai Ân không khách khí phản kích lại.

“Tiểu tử, ngươi chuẩn bị gặp diêm vương đi.” Cáp Lợi vẻ mặt dữ tợn, không thèm chơi cùng Lai Ân nữa, trực tiếp đem tốc độ đẩy tới cực hạn.

Oanh…

Lần này Lai Ân không thể nào tránh thoát được, thân thể như diều bị đứt dây văng ra ngoài.

Cáp Lợi cuồng tiếu nói:” Ha ha, Tiểu tử, ta xem người còn có thể chạy được nữa không.”

Ma Pháp của hắn không giống với ma pháp của ma pháp sư khác, ma pháp khác là đem mà pháp nguyên tố tụ tập sau đó phóng xuất ra ngoài, mà mà pháp của hăn là lấy nguyên tố trực tiếp biến thành công kích, uy lực tuy có thể hơi yếu, nhưng đối với pháp sư bình thường sao có thể đổi phó được.

Ngươi có thể phòng bị được một chút, nhưng không thể nào phòng bị được toàn bộ, làm ngàn vạn công kích đánh vào cùng một chỗ, cùng một thời điểm, uy lực khó có thể tưởng tượng ra được.

Cáp Lợi là thần hạ giai tứ cấp pháp sư. Nhưng lại có vô số ma sĩ không dám đắc tội hắn, ở phía Đông tại một gia tộc tầm trung. Hắn địa vị cũng là ma sĩ , đơn giản bởi vì hắn có năng lực đặc thù.

Nếu muốn phòng bị một chiêu kinh khủng như vậy, không phải một thần hạ giai nhất cấp một pháp sư có thể làm được.

Nhưng trước mặt hắn là một sự thật phũ phàng.

“Ma pháp của ngươi rất mạnh.” Lai Ân cười cười từ phía dưới mặt đất.

“ Ngươi dám trộm ma pháp của ta.” Cáp Lợi sắc mặt đại biến nói:” Điều này không thể, ta phải bỏ ra hơn trăm năm mới có thể hoàn thiện nó, không thể nào chỉ vừa nhìn qua có thể học được.”

Cáp Lợi một lần nữa giơ tay lên. Tập trung toàn bộ lực lượng công kích.

Lai Ân bước chân trái lên một bước, chân phải hơi cong. Toàn thân nghiêng về trước, vung tay lên. Nhất thời một tiếng bạo liệt nhỏ bé vang lên.

Cáp Lợi đối với thanh âm này dĩ nhiên vô cùng quen thuộc. Đó là âm thanh nguyên tố đụng vào nhau, người trẻ tuổi trước mặt hắn không ngờ chỉ nhìn qua một lần đã học xong công kích của hắn.

“Ngươi rốt cuộc có phải là người không?”

Cáp Lợi bị trộm đi mà pháp đắc ý, thẫn thờ nhìn người trước mặt.

“Cũng giống ngươi thôi, đều là loài người.” Lai Ân đùa bỡn nói ra một câu:” Công kích không tệ, nhưng mà hình như có thiếu hụt cái gì đó, nhưng ta có thể từ từ suy nghĩ sau, giờ điều thiết yếu là hôi cầu của ngươi, à còn mạng của ngươi nữa ta cũng muốn.”

“Ngươi có thể học được không có nghĩa là ngươi có thể đánh bại được ta.”

Cáp Lợi huy động pháp trượng, nhấp nhoáng một đạo hôi bạch quang mang hiện lên, sắc trời chợt trở nên chói mắt.

“Vậy ngươi có thể thử một chút.”

Lai Ân huy động song thủ, trong nháy mắt năm đoàn hỏa cầu liền bay ra

Hỏa cầu ở giữa không trung biến thành vô số Hỏa Tinh.

Cáp Lợi vừa giơ tay lần nữa đột nhiên cảm thấy cổ mình đã bị một bàn tay cứng như thép tóm lấy.

Đồng thời âm thanh của Lai Ân từ phía sau truyền đến nói:” Ma pháp của ngươi không tệ, đối với cảm nhận của ta mà nói, ngày cà trung giai thần pháp sư cũng không phải đối thủ của ngươi, nhưng đối với lại bất đồng, ta có thể cảm giác được năng lực của ngươi, đồng dạng có thể cảm ứng được ma pháp nguyên tố trên người ngươi mà tìm ra điểm yếu, ta chẳng qua muốn tranh thủ học ma pháp của ngươi thôi”

Lai Ân dùng sức, Cáp Lợi trợn trắng mắt hôn mê bất tỉnh. Hắn tại ma giới cũng tính là có chút danh khí a, nào ngờ cứ như vậy bị người ta coi ngay cả cái rắm cũng không bằng, còn không hộc máu bỏ mình sao.

Một tên Ma Pháp sư sống qua năm trăm năm cứ thế…

Lai Ân tự nhiên không bỏ qua miếng thịt béo bở này, liền vơ hết mọi thứ vào không gian giới chỉ.

Y phục của Cáp Lợi cũng không tệ, bất quá Lai Ân cũng chả có hứng thú,

Đợi đến lúc Cáp Lợi tỉnh lại thấy quần áo mình tả tơi, xốc xếch không chịu nổi, thật giống như là vừa bị cường bạo.

Hắn liền co lại thành một đống nhìn Lai Ân sợ hãi nói:” Ngươi, ngươi là người hay là ma quỷ?”

“Ngươi nói ta” Lai Ân cười hắc hắc hướng nắm đấm về phía hắn nói:” Biết tại sao nãy ta không đánh ngươi không?”

Cáp Lợi vẻ mặt mờ mịt

“ Bởi vì ta chưa bao giờ đánh người đã ngất, không đau chút nào hết a, tinh lại mới có thể lưu lại ấn tượng sâu sắc, hắc hắc.”

“Đợi một chút, cùng là nhân loại mà, tha cho ta đi… A, không nên …A…” (Bạo cúc )

Tiếng kêu thảm thiết vang dội bầu trời.( Dã man quá )

Mấy gã ma binh còn sống lúc này đang núp ở đằng xa, chỉ thấy Cáp Lợi bị Lai Ân đánh cho tối tăm mặt mũi.

Lai Ân vỗ tay nói “ Xong.”

“ A uốn iết ươi ( ta muốn giết ngươi.” Cáp Lợi mồm bị đánh cho sưng lên nói không rõ ràng.

“ Tinh thần quả là đáng khenm bất quá thực lực còn kém một chút.” Lai Ân nhấc chân trực tiếp đá Cáp Lợi xuống.

Cáp lợi rơi xuống đất vẫn lộ vẻ không làm sao, nhưng sau đó lại kêu thảm thiết.

Rơi từ sáu mét xuống, không có ngã chết thì cũng chỉ còn nửa cái mạng nha.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK