• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lai Ân đột nhiên nhảy lên , lao vào Khắc Lý Tây quyền đấm, cước đá, sau đó đem hai mươi ma tinh tệ cướp về.

Khải Lỵ vỗ tay cười khanh khách nói “ Thì ra là vậy, trực tiếp cướp đoạt là được rồi.”

Khắc Lý Tây khuôn mặt béo phì lúc này đã biến thành đầu heo, tức giận bưng mặt nói “ Ngươi vì cái gì lại cướp tiền của ta?”

“Ngu ngốc, chưa nghe câu thấy tiền nổi máu tham sao?” Lai Ân đem ma tinh tệ một lần nữa cất vào trong túi.

“ Đó là tiền của ta.” Khắc Lý Tây rõ ràng đến bây giờ cũng vẫn chưa hiểu.

“Ta nói, là ta thấy tiền nên nổi máu tham, hừ cướp đoạt hai ngàn vạn đã tính là gì, còn lảm nhảm nữa lão tử đem ngay cả quần áo của ngươi cũng lột sạch.”

Khắc Lý Tây vội vàng nhìn về phía Bố Lai Phu cả giận nói “ Các ngươi phụ trách bảo hộ an toàn cho ta, vừa rồi có người ra tay cướp đoạt tiền của ta, các ngươi thế nào lại không ra tay a?”

Là đoàn trưởng của Hùng Ưng dong binh đoàn, nhưng Bố Lai Phu từ đầu đến cuối cũng không nói một câu, cũng có thể là do hắn chưa kịp phản ứng.

Toàn bộ quá trình từ lúc Lai Ân đưa đến giật tiền lại diễn ra quá nhanh.

Bố Lai Phu nhún nhún vai nói “ Cái này cũng không thể trách ta a, chúng ta chỉ phụ trách bảo vệ tính mạng cho ngài, vì thế chuyện ngài bị người khác chiếm đoạt đồ vật gì đó cũng không phải trách nhiệm của chúng ta, chỉ đến khi nào có nguy hiểm đến tính mạng thì chúng ta mới nhúng tay.”

Khắc Lý Tây nghe thấy Bố Lai Phu nói vậy, càng tức giận hơn, lớn tiếng nói “ nhưng ngay cả lúc ta bị cướp đoạt, bị đánh các ngươi cũng không giúp, ta sẽ trừ vào tiền thuê các ngươi.”

Bố Lai Phu bất đắc dĩ nói “ Khắc Lý Tây tiên sinh, ngươi có trừ ta cũng không có biện pháp, người vừa đánh ngươi là một Thần giai pháp sư, còn vị hồng phát mỹ nữ đứng bên cạnh kia chính là đệ nhất cao thủ trước đây của chúng ta là Á Thần thượng giai chiến sĩ, cũng là bằng hữu của Lâm Đức tiên sinh đây, ngươi nói chúng ta có thể giúp thế nào chứ?”

Khắc Lý Tây kinh hãi nói “ Thần giai pháp sư?”

“Tất nhiên.”

Khắc Lý Tây dường như quên hết đau đớn, nhảy dựng lên kích động nói “ Thật tốt quá, ta hiện tại thuê ngươi, khi đến Thánh Giả Chi Đô những đồ vật nọ đều chia cho ngươi một nửa.”

Lai Ân cười ha ha nói “ Khắc Lý Tây tiên sinh, ngươi có tin hay không, lúc này ta trực tiếp đuổi ngươi đi, Thánh Giả Chi Đô cũng không phải là vô chủ, ngươi không sợ Bất Tử Quân Đoàn chiến sĩ trong đó sao?”

“Không có khả năng, ta nghe nói, Bất Tử Quân Đoàn hiện giờ đang ở Hắc Ám Thần Điện phụ trách phòng tuyến, vì thế sẽ không xuất hiện ở Thánh Giả Chi Đô, tin tức nàylà do ra nghe được.” Khắc Lý Tây lắc đầu đắc ý nói.

Những thông tin trong Thần Ma chiến trường được phong tỏa rất kín, chỉ có một số ít mới bị lọt ra ngoài.

Lai Ân híp mắt nói “ Xem ra Khắc Lý Tây tiên sinh có vẻ làm không ít công tác a.”

“Đó là…” Khắc Lý Tây đang đắc ý, đột nhiên sắc mặt đại biến liền biết mình đã lỡ miệng

Trường kiếm của Mễ Lệ Toa đã đặt lên cổ Khắc Lý Tây, âm thanh lạnh lùng nói “ Nói đi, làm sao ngươi biết chuyện Bất Tử Quân Đoàn phụ trách phòng tuyến, tin tức này chưa từng được tiết lộ ra ngoài.”

Ở đây ngoại trừ Lai Ân ra thì không có ai biết chuyện Bất Tử Quân Đoàn đang phụ trách phòng tuyến.

Mễ Lệ Toa cũng chỉ là nghe Lai Ân nói mới biết được Bất Tử Quân Đoàn đang ở Hắc Ám Thần Điện, mà Ma tộc lại không dám đột phá địa phương do Bất Tử Quân Đoàn chấn giữ.

Khắc Lý Tây hét lớn “ Bố Lai Phu, đám dong binh đoàn các ngươi thật là vô dụng, cư nhiên lại để cho một ngoại nhân uy hiếp tính mạng của ta, lần này nếu ta trở về thì đám dong binh đoàn các ngươi vĩnh viễn cũng đừng có nghĩ đi đến đại lục nữa, các ngươi hẳn biết thế lực của ta thế nào?”

Bố Lai Phu nhíu mày suy nghĩ một chút, sau đó đột nhiên rút trường kiếm ra, nói “ Lâm Đức tiên sinh, chúng ta là dong binh đoàn, nếu đã tiếp nhận nhiệm vụ bảo hộ cho Khắc Lý Tây tiên sinh thì quyết không thể để các ngươi làm hại hắn.”

Lai Ân nhún nhún vai, nói “ Được rồi, nếu như vậy thì ta cũng không làm khó hắn nữa, bất quá đến Thánh Giả Chi Đô cũng là mục tiêu của chúng ta, vì thế ta đây cũng sẽ không khách khí.”

Khắc Lý Tây chỉ sợ thiên hạ không loạn, hét lớn : Đội trưởng, giết bọn họ, các ngươi nhiều người như vậy còn sợ bốn người này sao.”

Lai Ân quay đầu lại nhìn Khắc Lý tây tươi cười nói “ Ngươi nếu muốn chết ta cũng không ngại đưa tiễn, dù sao thì ta cũng giết rất nhiều người rồi, thêm một người nữa cũng không là gì, vì thế tốt nhất là câm miệng lại cho ta.”

Khắc Lý Tây cùng Bố Lai Phu nhìn vẻ mặt tươi cười của Lai Ân trong lòng không khỏi phát lạnh, nhìn cái bộ mặt hiền lành tươi cười kia như ác ma.

Lai Ân ý bảo Mễ Lệ Toa thu hồi trường kiếm, âm thanh lạnh lùng nói “ Chúng ta sẽ rời đi, các ngươi tốt nhất nên cầu nguyện cho mục tiêu của các ngươi không phải là thứ ta cần, bằng không ta sẽ không khách khí.”

Bố Lai Phu định nói gì, nhưng rốt cục vẫn không thể mở miệng.

Lai Ân ngay sau đó liền rời đi.

Khắc Lý Tây cũng lớn tiếng thúc dục Bố Lai Phu rời đi.

Bố Lai Phu nghiêm mặt nói “ Khắc Lý Tây tiên sinh, chúng ta chỉ phụ trách đưa ngươi an toàn đến Thánh Giả Chi Đô, còn nếu ở nơi đó các ngươi cùng với đám người Lâm Đức xung đột thì chúng ta cũng không có cách a.”

“ Được, không có việc gì, chỉ cần các ngươi đem ta đến đó an toàn là tốt rồi.” Khắc Lỵ Tây đột nhiên thái độ khác thường đáp ứng, từ trong lòng lấy ra một cái dụng cụ nói “ Đây chính là thứ ta dùng tiền mua được từ một người có quan hệ vô cùng chặt chẽ với Bất Tử Quân Đoàn, những thứ như thế này cho dù ngươi có tiền cũng không thể mua được.”

Sau khi rời đi.

Mễ Lệ Toa bất mãn nói “ Lai Ân, vừa rồi ngươi như thế nào mà lại không hỏi cho rõ ràng?sự tình của Bất Tử Quân Đoàn người biết cũng không có nhiều a.”

“Lai Ân hắc hắc cười nói “ Các ngươi cứ ngẫm lại t, sự tử xem sự tồn tại của Bất Tử Quân Đoàn chính là chuyện cơ mật, vậy mà chỉ một tên thương nhân đã có thể biết, vì thế khẳng định rằng đây là một âm mưu.”

Khải Lỵ vắt hết óc suy nghĩ cả nửa ngày, nói “ thật sự không nghỉ ra có âm mưu gì.”

Lai Ân gõ đầu Khải Lỵ một cái nói “ Thánh Giả Chi Đô đã bị chôn vùi không biết bao lâu, đột nhiên một người có bản đồ? Huống chi người bán cho hắn hiển nhiên cũng biết đây chính là bản đồ của Thánh Giả Chi Đô, nếu đã biết vậy thì tại sao còn không giữ lại chứ?”

Khải Lỵ vừa nghe xong, liền đoán được vài phần nói “ Cho nên người bán cho hắn rõ ràng biết mà vẫn bán, làm cho Khắc Lý Tây tin tưởng, tự nhiên là người có phân lượng, ngẫm lại ở Thần ma chiến trường người có bổn sự này chỉ có thủ lĩnh của Bất Tử Quân Đoàn, thống trị giả của Thánh Giả Chi Đô Cát Nhĩ Lợi.”

“Cát Nhĩ Lợi không có khả năng, nếu là hắn thì mới là lạ, dù sao đây cũng là nhà hắn,”

Mễ Lệ Toa búng tay một cái nói “ Vậy nói chốt lại thì âm mưu này là do Cát Nhĩ Lợi khởi xướng?”

Lai Ân vuốt cảm bộ dáng bí hiểm nói “ Khẳng định là không phải, huống hồ chi lão nhân này nội tâm còn tàn nhẫn hơn gấp nhiều lần so với ta, phỏng chừng nếu có lừa thì cũng sẽ lừa ít nhất vài người.”

Sau khi tiến vào băng tuyết, hướng đi đã không còn dễ dàng phân biệt được.

Bố La Cơ không hổ danh thông thuộc lộ trình, dẫn ba người theo sát phía sau, chỉ hơn một ngày đã đem ba người xuyên qua băng tuyết.

Thánh Giả Chi Đô to lớn, hùng vĩ khiến cho bất kỳ một ai lần đầu tiên nhìn thấy nó cũng không thể tin vào mắt mình rằng trong một thành thị xuống dốc, cô độc như vậy lại có một tòa thành to lớn như thế.

Bố La Cơ chỉ vào toàn thành nói “ đây chính là Thánh Giả Chi Đô, cảm giác thế nào, lần đầu tiên khi ta nhìn thấy cũng vô cùng hoảng sợ.”

Mễ Lệ Toa cùng Khải Lỵ lần đầu tiên nhìn thấy toàn thành đồ sộ như vậy, những thành phố lớn tại đại lục nếu so với tòa thành này thì đúng là như đệ tử với sư phụ.

Khải Lỵ kích động, nói “ Đây là Thánh Giả Chi Đô.”

Tộc của nàng mặc dù không nhỏ, cũng có tòa thành của mình, nhưng trước mặt Thánh Giả Chi Đô, nàng mới biết thành của tộc mình không đáng nói chút nào.

“Trời ah, đây là thành thị khi Thần Ma đại chiến sao, thật lớn a.” Mễ Lệ Toa cũng không che dấu được sự kinh ngạc của mình.

Lai Ân mặt không biểu tình, thả ra đám Bạo Phệ Thử.

Bố La Cơ nuốt nước miếng nói “ Bạo Phệ Thử, trời ạ, đều là Á Thần hạ giai, Lai Ân tiên sinh ngươi thế nào lại có thể thu thập được, ta lớn đến ngần này cũng chỉ có nghe qua chứ chưa từng gặp, lại có thể nuôi dưỡng Bạo Phệ Thử.”

“Hiện tại đã gặp được rồi, đó đều là bảo bối.” Lai Ân cúi đầu vuốt vuốt đầu đám Bạo Phệ Thử sau đó ném một đống thức ăn lớn xuống.

Nhóm Bạo Phệ Thử chỉ trong chớp mắt đã đem số thức ăn kia ăn hết, khi ăn xong vẻ mặt lại mang vẻ chờ mong nhìn Lai Ân, bộ dáng ra vẻ thèm thuồng.

“Tốt lắm, các ngươi vừa rồi đã ăn hơn một ngàn cân đồ vật, bằng sức ăn này cho dù có ăn một toàn thành cũng không thành vấn đề, chờ đến khi ta trở về thành sẽ cho các ngươi thoải mái.”

Đám Bạo Phệ Thử ngoan ngoãn gật đầu.

Lai Ân phất tay bảo bọn chúng chui xuống đất, tùy thời đi theo mình.

Khi còn chiến đấu ở Y Tư Thản thành, nhóm Bạo Phệ Thử chính là kỳ binh, răng nhọn sắc bén của bọn chúng chính là ác mộng của địch nhân, ma pháp thuẫn của bọn chúng trước đám Bạo Phệ Thử căn bản đều là vô dụng, trừ phi là loại có độ cứng rắn biến thái như Ma Luân.

Đương nhiên những loại như Ma Luân ở trên đai lục có tìm cũng sẽ không có cái thứ hai.

Đám Bạo Phệ Thử nghe được mệnh lệnh, phe phẩy cái đuôi chui xuống dưới đất.

Lai Ân mang theo mọi người tiến qua khe hở tiến vào Thánh Giả Chi Đô.

Mễ Lệ Toa cùng Khải Lỵ, Bố La Cơ lần đầu tiên đến Thánh Giả Chi Đô, ánh mắt tò mò ngắm nhìn.

Bạo Phệ Thử thông tri cho Lai Ân biết rằng Hùng Ưng dong binh đoàn cũng đã xuyên qua băng tuyết tiến vào Thánh Giả Chi Đô.

“Khải Lỵ, tạm thời đừng ngắm nữa, mau tiến vào đại điện.

Sau khi đi xuyên qua quảng trường.

Lai Ân chỉ vào một lỗ to, sâu hun hút giải thích nói “ Ở dưới vốn là nơi Bất Tử Quân Đoàn bị phong ấn, sau khi phong ấn bị phá, Bất Tử Quân Đoàn chính là từ nơi này đi ra.”

“Có bao nhiêu?”

“Hai mươi vạn.”

“Trời ạ, hai mươi vạn.” Khải Lỵ hai tay ôm lấy cái miệng nhỏ nhắn nói “ Cả gia tộc của ta cũng chỉ có chừng năm vạn chiến sĩ a.”

“Đừng cảm khái, mau đi đến cung điện nói sau.”

Lai Ân đây là lần thứ hai đến cung điên, những đồ trang sức bên trong làm cho ba người sợ hãi không thôi, chỉ tùy tiện một thứ trong số đó cũng có thể bán ra với một giá vô cùng cao.

Càng làm cho bọn họ ngạc nhiên hơn nữa là ở đó lúc này đã có hai nhóm người , đang đánh nhau túi bụi.

Một nhóm rõ ràng là dong binh đoàn, nhân số không ít nhưng thực lực lại không quá mạnh mẽ.

Đám còn lại mặc quần áo bất đồng, nhân số tuy không nhiều nhưng thực lực của ai cũng rất mạnh.

Mễ Lệ Toa nhỏ giọng nói “ Dong binh đoàn kêu là Hạt Tử, còn về nhóm kia ta không biết.”

Lai Ân vuốt cằm hắc hắc cười nói “ Theo ta thấy thì là người của Lôi Âu Nạp gia tộc, thật là tốt quá, nhân cơ hội này có thể chèn ép một chút.”

Hai nhóm người nhìn thấy Lai Ân đều sửng sốt, đám dong binh đoàn nghi hoặc nói “ Các ngươi là ai? Như thế nào lại tới đây.”

Còn nhòm người còn lại thì sắc mặt đại biến.

Lai Ân hướng về đám người Lôi Âu Nạp gia tộc , cười đều nói “ Còn nhận ra ta không?”

Ba mươi mấy người sắc mặt lúc này trông vô cùng khó coi.

Một người cầm đầu nghiến răng nghiến lợi nói “ Lai Ân Lâm Đức Lôi Âu Nạp.

“ Còn nhận thức được vậy rất tốt, như vậy ta đỡ phải nhiều lời a.”

“Thật ngại quá, lần trước bị ngươi chèn ép, toàn bộ gia sản của gia tộc đã đầu tư để buôn bán , cho dù ngươi có muốn lấy cũng không có, trừ phi ngươi chờ một hai tháng nữa, gia tộc thu được một ít tài chính. Đương nhiên với điều kiện không phát sinh một vài biến cố ngoài ý muốn.

“Mẹ nó, cư nhiên lại khôn ra như thế, một khi đã như vậy, mau cút đi.”

Ba mươi mấy người không nói hai lời, vội vàng xoay người lao ra đại điện

Lai Ân không quên hướng về phía đám người này nói “ Nói cho đám người các ngươi biết, bản đồ bảo tàng trong tay các ngươi đều là đồ giả ha ha.”

Gã cầm đầu quay đầu lại một chút nói “ Làm sao ngươi biết là giả?”

“Ngu ngốc, các ngươi sao không suy nghĩ một chút, Thánh Giả Chi Đô là loại địa phương nào, có bảo tàng có thể bán cho các ngươi sao? Huống hồ chi đồ vật nọ các ngươi mua ở đâu, từ ai? Nhất định là ở Thần Ma chiến trường, do Cát Nhĩ Lợi bán, hắn chắc hẳn đã nói là phải vất vả lắm mới có được thứ này đến tay a.”

Gã thủ lĩnh lúc này mặt lúc trắng lúc đỏ, cắn răng nói “ Đúng vậy.”

“Ta đoán dong bịnh đoàn bên kia cũng giống như vậy a.”

Từ trong đám dong binh, một người gật đầu.

“Một phần bản đồ chỉ có hai tờ sao thôi sao? Ta chỉ sợ sẽ có ba tờ, trước khi đến đây ta còn nhìn thấy một nhòm người nữa đang đi đến.”

“Tên Khẳng Ni vương bát đản, cư nhiên lại bán cho chúng ta hàng giả.”

Cả hai đám người đều to giọng mắng.

Lai Ân vui vẻ, hỏi “ Người các ngươi mắng không phải là Khẳng Ni của Bỉ Na gia tộc chứ.”

Cả hai nhóm đều gật đầu, dùng vài triệu cư nhiên lại mua phải hàng giả, khiến cho bọn hộ hận không thể lóc thịt, rút gân tên hỗn đản Khẳng Ni kia.

Lai Ân trong lòng liền chấn động, Khẳng Ni có thể làm loại chuyện này, nhất định là đã cùng Cát Nhĩ Lợi thông đồng với nhau, lấy danh nghĩa của hắn làm, vì thế tiền thu được chắc chắn sẽ có một phần của hắn.

Đám người dong binh đoàn phẫn nộ nói “ Khẳng Ni cái tên kia kia, ta phải tìm hắn tính sổ.”

Nhóm người của Lôi Âu Nạp gia tộc tất cả đều xanh cả mặt.

Lai Ân cười ha hả nói “ Cho dù các ngươi có trở về cũng vô dụng, lúc giao dịch có chứng cớ sao?”

“ Hai nhóm người chúng ta sẽ làm chứng cho nhau.”

“ Lôi Âu Nạp gia tộc có cừu oán với Bỉ Na gia tộc, Khẳng Ni khẳng định sẽ nói Lôi Âu Nạp gia tộc vì cừu hận mà vu khống.”

Hai đám người nghe thấy vậy, có kẻ không cam lòng nói “Ngươi không phải là người làm chứng thứ ba sao? Như vậy có thể làm chứng cho chúng ta.”

“ Kết quả không phải là cũng vậy sao?”

“ Ít ra thì cũng có một chút hy vọng Khẳng Ni tên vương bát đản.” Trong đám dong binh đoàn, có người thiếu chút nữa thì bật khóc, cơ hồ toàn bộ tài sản đều mang đi để mua lấy bản đồ, kết quả là bị lừa đến táng gia bại sản .

Cả hai nhóm người đều rời khỏi đại điện, hiện tại bọn họ cũng chẳng cần biết Lai Ân vì cái gì mà xuất hiện tại đây, trong đầu bọn họ lúc này chỉ có tính toán xem lên tính toán với tên lừa đảo Khẳng Ni kia như thế nào.

Khải Lỵ nhảy lên nói “ Đại ca , ngươi thật là lợi hại, cư nhiên đã sớm đoán được.”

Lai Ân đắc ý, nói “ Đó là đương nhiên, xem ta là ai, đã bao giờ đoán sai chưa?”

Mễ Lệ Toa tức giận trừng mắt nhìn Lai Ân nói nói “ Chỉ được cái khoác lác là giỏi.”

Lai Ân hắc hắc cười, hỏi “ Khải Lỵ, phụ thân ngươi có nói địa phương cất dấu đồ vật kia có dấu hiệu để nhận dạng không?”

“Ba ba của ta cái gì cũng chưa nói, chỉ nói muốn tìm đồ vật này phải tới trước cung điện.”

“ Tiểu nha đầu ngươi còn không mau nói đồ vật đó có đặc điểm gì?” Lai Ân nhìn chằm chằm Khải Lỵ nói “ Muốn gạt ta sao, ngươi là đồ đệ của ta nếu gạt được ta thì chẳng phải ta không xứng làm sư phụ của ngươi a.”

Khải Lỵ hì hì cười nói “ Vẫn là đại ca lợi hại, cái này kỳ thật cũng không có gì, đồ vật nọ cũng không lớn, là một cái chìa khóa dùng bí ngân cùng lam tinh thạch để tạo thành.”

Mễ Lệ Toa nói “ Lai Ân, vậy chúng ta phải làm sao bây giờ?”

“Tìm đi, đem cung điện này đào xới một lần, ít ra cũng biết được đại khái một chút vậy là tốt rồi.”

“Nhân thủ quá ít, dựa vào bốn người chúng ta thì đến bao giờ mới có thể tìm hết được cung điện này.” Bố La Cơ nhíu mày nhìn cung điện so với thôn của mình còn to hơn vài lần.

“Không cần lo lắng, chúng ta có rất nhiều người giúp.” Lai Ân ha hả cười.

Ngoài điện vang lên từng trận bước chân ngày càng gần.

Khắc Lý Tây cùng Bố Lai Phu liền xuất hiện ở đại điện, Khắc Lý Tây vẻ mặt cau có, lớn tiếng nói “ Ngươi nói đúng, cái bản đồ này cư nhiên lại là đồ giả.”

“ Xem ra các ngươi đã gặp được hai nhóm người kia, cũng đã hiểu ra được một chút a.” Lai Ân ha hả cười tiến lên một bước.

Khắc Lý Tây giơ tay cao lên trời, tru lên nói “ Trời ạ, Sáng Thế Thần trên cao, ta táng gia bại sản kết quả lại cư nhiên đổi được một tấm bản đồ giả là sao?”

Lai Ân ánh mắt nhíu lại ha hả cười, nói “ ngươi chắc chắn phá sản rồi, để xem còn bộ dạng vênh váo, tự cao tự đại như lúc trước không?”

Khắc Lý Tây ánh mắt bỉ ổi, cười nói “ Nếu Lai Ân tiên sinh cũng đã tới nơi này, thì nhất định có thứ gì đó, hay là phân cho ta một chút a.”

“Khắc Ly Tây tiên sinh, ngươi tốt nhất lên rời đi, ta không muốn cùng người khác chia sẻ đồ vật này nọ,”

Khắc Lý Tây đắc ý cười điên cuồng nói “ Cái này làm sao có thể, Bố Lai Phu đội trưởng vừa mới nói qua, nếu không có bảo tàng thì đi theo ngươi nhất định sẽ tìm được thứ tốt, làm sao có thể rời đi a.”

Bố Lai Phu nghe được, gấp giọng nói “ Khắc Lý Tây, ta nói khi nào?”

“Không phải vừa nãy sao? Bố Lai Phu đội trưởng, còn không mau rat ay.”

Khắc Lý Tây đột nhiên đưa tay ném ra một quyển trục.

“ Hỏa Bạo Thuật.”

Lai Ân mỉm cười, thân hình chợt lóe, tay trái đã chộp lấy quyển trục đang phát động.

Từ bên trong quyển trục vô số đạo hỏa xà đang định thoát ra liền bị bàn tay của Lai Ân ngăn cản.

Khắc Lý Tây còn muốn nhìn Bạo Hỏa Thuật phát uy,nhưng kết quả lại là vài đạo hỏa xà vừa thoát ra lại bị thu hồi lại, chỉ còn biết trợn mắt há mồm nhìn.

Lai Ân phất phất tay, đem quyển trục bóp nát, ném lên không trung nói “ Á Thần trung giai nhất cấp hỏa bạo thuật a, Khắc Lý Tây tiên sinh, không ngờ trong tay ngươi lại có thứ này .”

Bố Lai Phu ở bên cạnh vội vàng nói “ Lâm Đức tiên sinh, ta tới bây giờ cũng chưa có nói sẽ động thủ với ngươi.”

Lai Ân lạnh giọng nhìn Bố Lai Phu nói “ Ta biết, cái này là do Khắc Lý Tây nói, ta đương nhiên sẽ không tin, Bố Lai Phu tiên sinh, nhiệm vụ của các ngươi hẳn đã xong, có phải hay không nên ly khai? Khắc Lý Tây tiên sinh xem ra cũng không muốn rời đi.”

Bố Lai Phu thở dài nói “ Thực xin lỗi, Lai Ân tiên sinh, nhiệm vụ của chúng ta là đem Khắc Lý Tây an toàn đi ra khỏi Thánh Giả Chi Đô.”

“ Như vậy không phải muốn nói rằng ta phải thu thập xong đám người này mới đến ngươi.”

Khắc Lý Tây đắc ý nói “ Không sai, bằng không danh dự của Hùng Ưng dong binh đoàn coi như xong a.”

Bố Lai Phu cau mày nói “ Khắc Lý Tây tiên sinh, ngươi câm miệng cho ta, bằng không nếu chọc giận Lâm Đức tiên sinh thì lúc đó chúng ta có muốn bảo vệ ngươi cũng không được, ngươi đúng là muốn tìm chết mà.”

“Đội trưởng tiên sinh, nhiệm vụ của ngươi chính là bảo hộ ta, cái khác ta mặc kệ.”

Khắc Lý tây cười ha ha, hướng tới hoàng kim y bên trên cười to nói “ Nếu không có cái gì khác thì lấy cái ghế kia cũng không ít tiền , ta như vậy không khách khí lấy đi a.”

Lai Ân lắc mình đứng chắn trước mặt Khắc Lý Tây nói “ Ngươi thật sự muốn chết sao.”

“Ha ha, cái này cũng không nhất định phải thế.” Khắc Lý Tây duỗi tay muốn đẩy Lai Ân sang bên.

Lai Ân đưa tay ra.

Bố Lai Phu kiếm tới trước người, nói “ Lâm Đức tiên sinh, nếu hắn bị thương thì danh dự của dong binh đoàn chúng ta sẽ không còn.”

Khắc Lý Tây đắc ý cười lướt qua Lai Ân hướng về phía hoàng kim y đi đến.

Không ai nhìn thấy Lai Ân ra tay thế nào, chỉ thấy một đạo thiểm điện từ không trung xuất hiện đánh trúng Khắc Lý Tây.

Khắc Lý tây run rẩy, miệng sùi bọt mép ngã xuống đất.

Bố Lai Phu tức thì trước mắt tối sầm.

Lai Ân xuất hiện ở bên cạnh hoàng kim y, tay vịn lên, nói “ ta có một tật rất xấu đó là những đồ ở trước tầm mắt của ta thì đều là của ta, vì thế cái ghế này cũng với những đồ đạc kia toàn bộ là của ta.”

Khắc Lý Tây toàn thân cháy đen đứng lên, chỉ vào Lai Ân mắng to nói “ Vương bát đản, ta muốn giết ngươi.”

“Khắc Lý Tây tiên sinh, nhiều lời lắm lúc cũng không phải tốt đâu.” Lai Ân phất tay phóng xuất một đạo thiểm điện.

Lai Ân xuống tay cũng không nặng, nhưng đối với loại người không có năng lực phản kháng như Khắc Lý Tây thì hai lần thiểm điện cũng đủ khiến cho hắn ngã xuống đất không đứng dậy được.

Bố Lai Phu động cũng không được, mà đứng yên cũng không phải, không biết mình lên làm gì.

“Chết tiệt, tên này đúng là một kẻ điên.” Khắc Lý Tây không ngờ vẫn có thể đứng lên, bất quá bộ dáng lại vô cùng thê thảm, toàn thân cháy đen, khét lẹt.

“Di”

Lúc này ngay cả Lai Ân cũng cảm thấy có chút ngoài ý muốn.

“Mẹ nó, nếu không phải lão tử mang theo ma pháp đạo cụ thì hôm nay chỉ sợ đã bị chết ở chỗ này.”

Khắc Lý Tây mắng to, từ trong áo rơi ra một cái vòng tròn kim chúc, hai lần liên tục bị Thần giai pháp sư đánh trúng, cho dù ma pháp đạo cụ cũng xong đời.

“Xem ra còn chưa chết, vậy lại phải tiếp tục a.” Lai Ân giơ tay lên.

Khắc Lý Tây hoảng sợ hét lớn “ Đừng đến đây.”

Hai lần bị sét đánh khiến hắn vô cùng sợ hãi, lúc này ngay cả ma pháp đạo cụ cũng không có, như vậy thì đúng là chỉ có chết.

Khắc Lý Tây liếc mắt một cái hắc hắc cười nói “ Nếu không chúng ta làm một cái giao dịch, Thánh Giả Chi Đô này còn rất nhiều đồ vật khác, ta chỉ cần cái hoàng kim y này thôi, ngươi thấy thế nào?”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK