• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Sâm sợ hãi kêu lên một tiếng, cự kiếm điên cuồng hướng về phía Ma Lợi Tư chém xuống, gấp giọng nói “ Mau buông hắn ra, ngươi không thể làm vậy.”

Lai Ân nếu teo thì hắn cũng không sống được.

“ Nhân loại, không phải chuyện của ngươi.” Ma Lợi Tư vung tay lên, lần này cả cánh tay khải giáp bay ra ngoài, đánh mạnh lên ngực Mạc Sâm, khiến cho hắn phun máu bay ngược ra ngoài.

Mệ Lệ Toa cùng Khải Lỵ càng sợ hãi,hai người họ ngay cả Thần giai còn chưa tới muốn đối phó với quái vật này thì chỉ là tìm chết, vì vậy không khỏi nhìn về phía lão nhân.

Lão nhân nhún nhún vai nói “ Ta nếu có thể ngăn cản thì cũng sẽ làm, đáng tiếc ta cũng đánh không lại.”

Mễ Lệ Toa cắn răng, rút ra ma pháp kiếm xuất ra chiến hồn xông đến.

Ma Lợi Tư đưa tay chém ra một đạo hắc sắc kiếm khí bức lui Mễ Lệ Toa sau đó bỗng nhiên buông tay Lai Ân.

Lai Ân ôm lấy cánh tay chạy đi thật xa, sợ hãi nhìn Ma Lợi Tư, chỉ một chút công phu mà máu trong người hắn cơ hồ đã bị hút mất một nửa, khiến cho hắn lúc này vô cùng hoa đầu chóng mặt, trên cánh tay vẫn còn hai lỗ máu đang rỉ ra máu tươi.

“ Biến thái, hỗn đản, vương bát đản, ngươi cứ chờ đó.”

Lai Ân luống cuông xuất ra sinh mệnh chi thủy, cũng không đong đếm mà trực tiếp đưa lên miệng uống, sau đó tiếp tục vĩnh hằng chi huyết, hắc huyết cũng mang ra uống, cân nhắc một chút liền xuất ra phong ấn chi thư, trong đầu hồi tưởng lại sự lợi hại của chú ngữ, không quản đó là cấm chú hủy thiên diệt địa hay cái gì khác, hắn tuyệt đối không thể chấp nhận tiếp tục để một tên biến thái hút máu mình.

Ma Lợi Tư lấy tay lau khô khóe miệng ( khải giáp có miệng ), nói “ Ta gọi là Ma Lợi Tư, tên ngươi là gì?”

“ Ta gọi là Lai Ân Lâm Đức Lôi Âu Nạp, Ma Lợi Tư ngươi tên biến thái, ta hôm nay không đánh ngươi thành đống sắt vụn thì sau này tên của ta sẽ gọi ngược lại.

Lai Ân thở phì phì đem vũ khí đáng sợ nhất của mình lôi ra, một thân sát khí của hắn lúc này cũng có thể dọa những kẻ thấp hơn sợ chết khiếp.

Mạc Sâm lúc này đang nằm trên đất, chứng kiến bộ dáng của Lai Ân da đầu liền run lên, tên này nếu thực sự muốn liều chết thì toàn bộ đại lục cũng không có mấy người có thể thu phục hắn.

Lão nhân hứng thú đứng sang một bên chuẩn bị xem náo nhiệt, con người có cảm tình nhưng lại ở địa phương quỷ quái này không biết bao nhiêu năm thì hết thảy đều biến mất, vì thế lúc này không hiếu kỳ mới là lạ.

Ma Lợi Tư bộ dáng rất chân thành bày ra tư thế phòng ngự nói “ Lai Ân Lâm Đức Lôi Âu Nạp, ta đã uống máu của ngươi thì sẽ đáp ứng ngươi làm một chuyện, nhưng nếu trong khi luận bàn mà ngươi chết đi thì coi như ta chưa nói gì.”

Lạch cạch.

Phong ấn chi thư bị Lai Ân buông ra, rơi xuống đập lên chân hắn.

Lão nhân vốn đứng một bên muốn xem náo nhiệt lúc này chút nữa thì ngã xuống.

Mạc Sâm vốn đáng nằm một bên thổ huyết không ngừng, nghe thấy vậy ngụm máu tươi trong cổ họng liền nghẹn lại, trực tiếp ngất đi.

Lai Ân dùng sức móc móc lỗ tai, nói “ Ngươi… ngươi vừa rồi mới nói cái gì?”

“ Ta bị phong ấn vài chục vạn năm, đã chút nữa thì sụp đổ, nếu bình thường thì ta mỗi một ngàn năm chỉ cần bổ sung một lần máu tươi là được, nhưng lần này lại là mấy chục vạn năm vì thế ta cần bổ sung máu tươi đặc thù, cho nên ngươi chính là mục tiêu của ta, đương nhiên để báo đáp ta đáp ứng giúp ngươi một việc.”

“ Ta không có ngu a, ngươi vừa rồi chút nữa thì biến ta thành thây khô, lúc này lại muốn lừa bịp ta đến gần sau đó đem ta hút sạch máu.”

“ Không phải a…”

Lão nhân dụi dụi mắt nói “ Ta thật không tin được ngay cả người mạnh nhất của Tạp Mai Lạp tộc cũng không thể khiến hắn khuất phục, vậy mà chỉ một nhân loại ngay cả Thần trung giai cũng chưa đến lại khién cho Ma Lợi Tư chấp nhận, thế giới này quá điên cuồng rồi.”

“ Ngươi không có gạt ta?”

Ma Lợi Tư lắc đầu.

“ Vậy ngươi bây giờ phải quay trở lại quan tài.”

“ Ta tuy là khôi giáp nhưng cũng chưa ngu ngốc đến mức ấy, ngươi nghĩ rằng ngươi nói như vậy thì ta liền làm theo sao?”

“ Ngươi nếu không làm thì sao ta tin được ngươi không phải đang gạt ta.”

“ Ngươi thực sự đang nghĩ ta rất ngu ngốc sao?”

“ Được rồi, cho dù ngươi không ngu ngốc thì ta cũng không điên, ít nhất ta cũng sẽ không đến gần ngươi, tránh cho ngươi lại bắt ta một lần nữa.”

“Con mẹ nó, ngươi thực sự không tin ta?” Ma Lợi Tư lúc này đã bị Lai Ân chọc cho xì khói.

“ Ta tất nhiên là không tin rồi.” Lai Ân không khách khí nói.

Ma Lợi Tư không nói gì, bỗng nhiên hóa thành một đạo hắc phong.

Lai Ân phản ứng cũng không kịp.

Tay của Ma Lợi Tư lúc này đã đặt ở trên đầu Lai Ân, sau đó gằn giọng nói “ Vậy cái này đã đủ tin chưa? Nếu ta muốn giết ngươi thì ngươi căn bản là chạy không thoát.”

Lai Ân lúc này mới gật gật đầu cười nói “ Không sai, từ hôm nay trở đi, ngươi chính là thủ hạ của ta , cho phép cướp bóc nhưng không được trộm cắp, cho ngươi đánh nhau nhưng không cho ngươi bị ăn đánh, đã hiểu chưa?”

“ Không thể nào, ta đã nói là một việc chứ không phải là thủ hạ của ngươi.”

“ Vậy thì dùng được cái rắm gì, ngươi uống nửa máu trong người ta mà chỉ giúp có một chuyện sao?”

“ Mẹ nó, ngươi nếu không thích thì lão tử một chuyện cũng không làm.”

“ Ách, nóng nảy quá, vậy được rồi.” Lai Ân gãi gãi đầu nói “ Có một việc…”

“ Việc gì?”

“ Giúp Khải Lỵ phục hưng gia tộc, oa ha ha, ta quá thông minh, chuyện này cũng tính là một chứ?” Lai Ân hai tay chống nạnh đắc ý cười.

Ma Lợi Tư cúi đầu trầm tư, bỗng nhiên nói “ Không sai, có thể tính là một chuyện.”

Lão nhân ở bên cạnh ho khan một tiếng nói “ Các vị, chuyện của các ngươi cũng đã xong, nhiệm vụ của ta đã hoàn thành, chào tạm biệt hẹn gặp lại, ta muốn trở lại ma giới.”

Lai Ân nghe thấy vậy vội vàng nói “ Đợi một chút, lão nhân ngươi trở về bằng cách nào?”

“ Thông qua ma giới chi môn/”

“ Hiện tại toàn bộ đại lục cũng chỉ có một đọa phương có ma giới chi môn, chỉ sợ ngươi đến đó chưa đi được đã bị Thần tộc giết a.”

Lai Ân cảm thấy thực lực của lão nhân này không kém, nếu có thể lôi kéo là tốt nhất, đương nhiên nếu không thành công thì cũng phải nghĩ biến pháp lừa gạt lợi dụng một phen.

Hắn cũng không nghĩ mình là người tốt lành gì, hãm hại lừa gạt người khác tuy không phải là tốt nhưng lại khiến hắn vô cùng thoải mái, những người bị hắn thu thập đều ngậm đắng nuốt cay, không dám làm gì, hắn thu phục mười gã ma nhân bất quá cũng là do dùng sức mạnh, muốn đối phó với lão nhân này dùng sức mạnh là chuyện không thể, vì thế nhất định phải nghĩ biện pháp thuyết phục.

Lão nhân nghe Lai Ân nói xong sững sờ nói “ Không thể nào, trước kia cả đại lục tùy ý đều có Ma giới chi môn, hiện tại thế nào lại không có?”

“ Ngươi đã ở đây bao nhiêu năm rồi?”

“ Cũng không nhớ rõ lắm, dù sao thì ít nhất cũng vài chục vạn năm.”

“ Vậy cũng không thể trách được, vài chục vạn năm thời gian đã có vô số chuyện xảy ra, hiện tại đại lục chính là nhân loại, ma tộc bị liên quân thần tộc đánh về ma giới, thần tộc cách đây vài ngày ta đã nhìn thấy,trước mặt bọn họ mà ngươi muốn tìm ma giới chi môn thì chỉ sợ là mò kim đáy bể.”

Lão nhân kinh ngạc nói “ Điều này không có khả năng a, Ma tộc cường đại như vậy liên quân không có khả năng có thể đánh bại được.”

“ Còn rất nhiều chuyện ngươi còn chưa biết.”

“ Vậy phải làm sao bây giờ?” Lão nhân nghe Lai Ân nói vậy cũng có chút gấp gáp, mình mặc dù cường đại nhưng muốn chống lại Thần tộc vẫn không có khả năng.

Lai Ân vẻ mặt trầm tư chốc lát, nói “ Không bằng như vậy, ngươi tạm thời đi theo ta, chờ ta đi qua phụ cận của Ma giới chi môn sẽ thuận tiện đưa ngươi mang vào đó, với quan hệ của ta cùng Thần tộc thì hẳn là sẽ không có vấn đề.”

Lão nhân nhìn chằm chằm vào Lai Ân, cười nói “ Hảo tiểu tử, muốn lợi dụng ta sao bất sao cũng tốt trong khoảng thời gian này ta sẽ giúp ngươi nhưng nếu ngươi không đem được ta đến Ma giới chi môn thì ta sẽ xé ngươi làm thịt ướp.”

“ Nhất định nhất định, vì mạng nhỏ của ta nên ta sẽ cố gắng.”

Mễ Lệ Toa ở bên cạnh nhẹ nhàng đá vào chân Lai Ân nói “ Lại thành công lừa gạt một người nữa đúng không?”

Lai Âm vội vàng nghiêm túc nói “ Không nên nói như vậy, đó là ta muốn giúp đỡ, chỉ là quan hệ hợp tác a.”

“ Loại người như ngươi đi đến đâu cũng gạt người khác.” Mễ Lệ Toa bĩu môi, dội cho Lai Ân một gáo nước lạnh.

Ma Lợi Tư chen miệng nói “ Ta nói các ngươi muốn trò chuyện có thể chờ sau khi ra ngoài hay không? Chẳng lẽ muốn ở chỗ này mãi sao?”

Lai Ân quét mắt nhìn bốn phía bỗng nhiên nói “ Làm phiền hỏi ngươi một chút, trong này ngoại trừ bộ khải giáp rách ra thì còn vật gì khác không?”

“ Khải giáp rách?”

Ma Lợi Tư không nói gì, trừng trừng nhìn Lai Ân.

Lão nhân lại càng dở khóc dở cười nói “ Ngươi xem như thế này mà là khải giáp rách ư?”

“ Không rách không rách, nếu có chút ít châu báu hoặc tài liệu hi hữu thì thật là tốt.”

Lão nhân ha ha cười “ Đáng tiếc a, trong này cái gì cũng không có, tiểu tử ngươi nhất định vô cùng thất vọng.”

Lai Ân thở dài, vốn là còn hy vọng có thể tìm được thứ gì đó trong này.

Sau khi xác định ngoài Ma Lợi Tư còn có chút giá trị ra thì bên trong này ngay cả *** chim cũng không có vẻ mặt Lai Ân tức thì tràn đầy thất vọng.

Hắn vừa đứng vừa lầu lầu không thôi, cái đầu gục xuống tựa như một con gà chọi bị đánh bại.

Mễ Lệ Toa lần đầu tiên nhìn thấy bộ dáng thế này của Lai Ân, liền tò mò hỏi “ Ngươi sao vậy?”

“ Ta đang tính toán tổn thất của lần mạo hiểm này.” Lai Ân giơ tay ra đếm nói “ Sinh mệnh chi thủy, hắc huyết, vĩnh hằng chi huyết, oa chỉ nghĩ đến thôi là xót lòng xót ruột, con bà nó Mạc Sâm mau trả lại tất cả tổn thất cho ta, rốt cục cũng chỉ là vì cái thìa khóa ngươi đoạt đi.”

Mạc Sâm đứng ở phía sau tức giận nói “ Liên quan gì đến ta”

“ Còn không phải tại ngươi sao?” Lai Ân trừng mắt tức giận nói.

“ Được rồi, nói cho ta biết tại sao lại là do ta?” Mạc Sâm bình tĩnh nói.

“ Nếu không phải ngươi đoạt chìa khóa thì sao ta phải đuổi theo? Nếu ta không đuổi theo thì sao lại tổn thất nhiều đến như vậy?”

“ Cuối cùng chẳng phải ta vẫn đưa chìa khóa cho ngươi sao?”

“ Vậy sao ngươi không đưa sớm cho ta, nếu đưa sớm thì làm gì có chuyện tổn thất nhiều như vậy?”

Mọi người đứng bên cạnh bất đắc dĩ phát hiện ra, khi hai người này cãi nhau thì không ai có thể chen miệng vào.

Lão nhân cầm một bình rượu đứng đằng sau, một bên xem hai người đấu võ mồm, một bên uống rượu, vẻ mặt vô cùng hưởng thụ.

Ma Lợi Tư căn bản không thấy rõ biểu tình, nhưng cũng đứng ở bên cạnh không nói nửa lời.

Vì thế Lai Ân cùng Mạc Sâm cứ như vậy tranh cãi với nhau cho đến khi lên mặt đất, sau đó cả hai nhất tề im lặng.

Mễ Lệ Toa còn tưởng hai người cãi nhau mỏi miệng nên không nói nữa nhưng khi lên đến mặt đất phải phát hiện ra căn bản không phải là như vậy.

Trong điện lúc này đã có hơn bốn mươi gã mặc áo pháp sư vây quanh bốn phía.

Sau đó lại thêm một thổ hoàng quang tráo đem cửa ra vào vây kín.

Lai Ân vẻ mặt bất đắc dĩ nhìn chằm chằm chằm vào quang tráo nói “ Lại là kết giới.”

“ Ta bây giờ nhìn thấy kết giới liền thấy mệt.” Mạc Sâm vẫn còn nhớ rõ tình cảnh mình bị nhốt trong kết giới.

“ Ta nhìn thấy đám người bố trí kết giới này còn cảm thấy mệt hơn, tất cả đều là Thần giai pháp sư a.” Lai Ân nhìn qua kết giới thấy đám người mặc áo ma pháp sư hình thức giống nhau, cùng với đám người Bá Ni đồng dạng.

“ Giao ra long giáp thủ sáo bằng không các ngươi một người cũng không được rời đi.”

Một gã pháp sư lớn tiếng nói.

“ Ta chưa có ngu.” Lai Ân bỗng nhiên ra tay, một đạo thiểm điện trực tiếp đánh lên góc kết giới/

Cự kiếm trong tay Mạc Sâm cũng đồng thời huy động.

Lão nhân cùng Ma Lợi Tư đồng dạng xuất thủ.

Tứ đại cao thủ trong chớp mắt đã ra tay.

Đám pháp sư duy trì kết giới còn chưa kịp phản ứng thì kết giới đã phát ra tiếng nổ.

“ Ổn trụ.” Gã pháp sư thủ lĩnh lớn tiếng nói, hắn cũng là người đầu tiên tham gia vào việc duy trì kết giới.

Kết giới vốn lung lay muốn vỡ tạm thời ổn định lại.

Bốn mươi tên pháp sư toàn bộ đều gia nhập.

Quang mang của kết giới tức thì tăng lên.

Bốn người lần đầu tiên ra tay không ngờ lại vô cùng ăn ý không khỏi người nhìn ta, ta nhìn người ánh mắt mang theo chút kinh ngạc.

Bất quá đám người bên ngoài lại không được thong dong như vậy.

Gã pháp sư thủ lĩnh gào lên “ Không phải tin tức báo về chỉ là một Thần giai pháp sư cùng một Á thần thượng giai chiến sĩ sao? Những người trong này là ai?”

“ Pháp Lan Khắc đội trưởng, ta cái này cũng không rõ ràng lắm.” Một gã pháp sư nhanh chóng trả lời.

Người này đúng là gã pháp sư tẩu thoát ở Băng trấn, lần này trở về tổ chức liền đem tình huống nói lại một lượt, thủ lĩnh tổ chức biết tính nghiêm trọng của sự việc, nếu thiếu đi một phần của long giáp thì căn bản sẽ không thể nào khống chế được cự long, vì thế nên lần này hắn đã phái ra một đội pháp sư, vốn nghĩ đối phó với một pháp sư cùng một chiến sĩ, đội hình như thế này thừa sức nghiền hai kẻ đó ra cám.

Bốn mươi tên pháp sư vốn đã vô cùng kinh khủng nhưng bỗng nhiên lại xuất hiện thêm Mạc Sâm cùng Ma Lợi Tư với lão đầu kia, lực lượng khủng bố thế nào bọn chúng cũng có thể cảm giác được.

Vốn là chỉ đối phó với một gã Thần giai pháp sư, hiện tại lại thêm ba cái, thật là phiền toái a.

Lai Ân cùng Mạc Sâm bốn mắt nhìn nhau, đều từ ánh mắt đối phương hiểu được ý nhau.

Bốn mươi tên Thần giai pháp sư giữ kết giới muốn phá vỡ cũng không phải chuyện dễ dàng.

Lần này do Lai Ân động thủ trước, đối với kết giới muốn tìm một điểm yếu nhất là không dễ dàng, nhưng hắn có thể làm khác đi, đầu tiên là một đạo thiểm điện đánh ra, đằng sau một cự băng thương ngay sau đó là thạch nhân ma linh cao ba thước nối tiếp nhau đánh lên kết giới.

Kim sắc cự hùng của Mạc Sâm cũng nhào tới.

Ma Lợi Tư cùng lão nhân theo sát phía sau.

Mễ Lệ Toa cùng hỏa diễm chiến hồn cũng đồng dạng đánh tới.

Đột phá nhiều điểm không bằng trực tiếp tấn công một điểm.

Mấy người thực lực có thể dùng từ khủng bố để hình dung, đồng loạt ra tay lại đánh vào một điểm cố định, cho dù kết giới có vũng chắc đến mấy, được gia công thế nào nhưng bỗng nhiên bị công kích mạnh mẽ vào một điểm cũng không thể nhanh chóng bù đắp.

Kết giới vỡ nát.

Công kích của Lai Ân trực tiếp đánh lên những gã ma pháp sư đằng trước.

Ba gã pháp sư đứng đầu liền bị trúng đòn.

Kết giới bị vỡ cùng ba gã pháp sư trúng đòn chết đi chỉ trong nháy mắt, sau đó vô số ma pháp được đám ma pháp sư tung ra.

Ma Lợi Tư cũng không tham gia chém giết, nhiệm vụ của hắn hiện tại là giúp Khải Lỵ khôi phục gia tộc nếu hắn động thủ thì sẽ không chắc Khải Lỵ một mình có thể trong đống ma pháp này mà sống sót hay không,cho nên hắn cũng chỉ có thể đứng bên cạnh, bảo hộ nàng.

Hỏa diễm chiến hồn của Mễ Lệ Toa đã bị ma pháp thuẫn chặn lại.

Công kích của Mạc Sâm nhanh chóng bị mười gã pháp sư liên thủ ngăn lại.

Ma tộc lão nhân cũng bị ép liên tiếp lùi về phía sau.

Thần giai pháp sư lực lượng phát ra, ba mươi bảy Thần giai pháp sư khi chiến đấu ăn ý thì không đơn giản chỉ một hai người có thể đối phó.

Pháp sư thủ lĩnh ở phía sau lớn tiếng nói “ Giao ra long giáp thề thuần phục chúng ta, ta sẽ tha chết cho các ngươi.”

“ Nghĩ hay a?” Lai Ân cười ha ha, ma pháp công kích đánh về phía hắn tương đối ít, bởi vì hắn đứng ở giữa cho nên uy hiếp so với đám người Mạc Sâm ít hơn rất nhiều.

Mạc Sâm gấp giọng nói “ Lai Ân, mau nghĩ biện pháp.”

“ Con bà nó, các ngươi cả đám đều mạnh đến biến thái, vì cái gì lại phải ta nghĩ biện pháp.” Lai Ân không phục kêu lên.

“ Ngươi giảo hoạt nhất, đương nhiên là ngươi phải nghĩ.” Lão nhân lớn tiếng trả lời.

“ Vậy trong đám này có tên nào vượt qua Thần hạ giai tam cấp pháp sư không?”

“ Có ba gã Thần hạ giai tứ cấp, còn đám khác chỉ nhất cấp, nhị cấp” Tiểu hỏa kê trên đầu Mạc Sâm kêu lên trả lời.

“ Các ngươi thu thập ba gã tứ cấp kia, đám còn lại để ta.” Lai Ân nghe xong ha ha cười nói.

“ Ngươi làm được sao?” Lão nhân nghi hoặc nhìn Lai Ân hỏi.

“ Rồi các ngươi sẽ thấy.”

Lão nhân cùng Mạc Sâm nhanh chóng đổi mục tiêu sang ba gã Thần hạ giai tứ cấp, phía sau hai người một đống ma pháp đuổi theo không buông.

Lai Ân lách mình ngăn cản, tùy ý để cho ma pháp đánh lên người mình.

Pháp sư thủ lĩnh hét lớn “ Coi chừng, nếu hắn chết thì chúng ta cũng sẽ không có được tin tức của long giáp”

Đám pháp sư nghe thấy vậy liền vội vã rút tay về,thầm nghĩ những ma pháp vừa nãy đánh lên người Lai Ân phỏng chừng cũng đủ để dìm chết hắn, nếu động thủ thêm lần nữa thì mạng nhỏ của hắn coi như ô hô.

Một mảng lớn ma pháp đánh lên người Lai Ân nhưng đột nhiên dường như lại bị hấp thu, cuối cùng biến mất trên người hắn.

Lai Ân cười híp mắt âm hiểm nói “ Các vị cảm thấy thế nào? Ma pháp đối với ta không có hiệu quả.”

“ Điều này làm sao có thể?” đám pháp sư có chút không tin vào mắt mình, nhiều ma pháp như vậy đánh lên mà hắn ngay cả bị thương cũng không có, đây quả thực giống như là nằm mơ.

“ Chuyện không thể nào vẫn còn nhiều lắm.” Lai Ân vung quyền đầu nói “ Chuẩn bị xong chưa, lão tử hôm nay sẽ đem toàn bộ đám tạp chủng các ngươi đánh cho rơi quần.”

Chuyện kế tiếp trở vô cùng đơn giản, ma pháp dưới Thần hạ giai tam cấp đối với Lai Ân không có chút uy hiếp, nếu luận về năng lực ma pháp thì bọn chúng không kém, chỉ đáng tiếc là lại gặp phải đối thủ quá biến thái.

Vung quyền đầu, không có nửa điểm bộ dáng pháp sư, Lai Ân cứ như vậy xông vào đám pháp sư,hắn có thực lực của Á thần trung giai thất cấp chiến sĩ uy lực cũng không phải nhỏ, nhớ năm đó khi ở thụ hải cũng xử lý vô số địch nhân mạnh mẽ.

Đám người phản kháng đều là một đám pháp sư tinh khiết, bình thường giết một con gà cũng không đủ sức, đối mặt với Á thần trung giai chiến sĩ, cả đám kêu khổ liên tục.

Mạc Sâm cùng lão nhân đối phó với ba tên Thần hạ giai tứ cấp tự nhiên nhẹ nhàng hơn, hai người lúc này bị một đám Thần hạ giai bao vậy chút nữa thì bị thương, trong lòng đã sớm oán giận, lúc này ra tay vô cùng mạnh mẽ, liền đem ba gã pháp sư đánh cho hôn mê bất tỉnh, trong lòng vẫn còn ý định muốn chà đạp.

Đến khi hai người quay đầu lại thì liền ngẩn người.

Ba mươi bốn gã pháp sư mặt mũi bầm dập, ngồi xổm ở một gốc cung điện, ngay cả một cử động nhỏ cũng không dám.

Lai Ân một cước đá một gã pháp sư không thành thật nói “ Mau thành thật cho ta, mẹ kiếp ba mươi bốn gã pháp sư mà chỉ có hai cái không gian giới chỉ, đám người các ngươi sao lại có thể nghèo như vậy a.”

Mễ Lệ Toa cùng Khải Lỵ đã sớm quay đầu sang chỗ khác, bộ dáng như ta không quen biết hắn.

Ba mươi bốn gã pháp sư trong lòng lúc này khóc không ra tiếng, bọn chúng vĩnh viễn không ngờ được bốn mươi tên pháp sư cho dù trên thần ma chiến trường cũng là một lực lượng không thể coi thường, vậy mà ở đây lại bị ba người đánh cho tơi bời hoa lá.

“ Những người này làm sao bây giờ?” Mạc Sâm nhìn đám ma pháp sư đáng thương hỏi.

Thần giai pháp sư đến mức này cũng đủ thảm, thảm nhất lại là gặp một tên thổ phỉ lột sạch sẽ, hiện tại ba mươi bốn người trên người một kim tện cũng không còn.

Lai Ân nhìn lướt qua nhãn tình liền sáng lên, sau đó không nói thêm một lời liền chạy đến ba gã bị Mạc Sâm cùng lão nhân liên thủ thu thập, ba người cũng không khác đám kia, bị Lai Ân lột sạch sẽ.

“ Ta hiện tại mới biết được tên tiểu tử này lại cường đạo đến như vậy.” Mạc Sâm vuốt mồ hôi lạnh nói , đây quả thật là bóc đến tận vỏ, ép đến tận hột mà.

Lai Ân dường như cũng không nghe thấy, sau khi xác định trên người của đám pháp sư không còn gì đáng giá thì mới cao giọng nói “ Ba mươi bảy người các ngươi muốn chết hay không muốn chết?”

“ Đại nhân, ngài nói chúng ta sẽ muốn chết sao?”

Một gã pháp sư ngồi chồm hổm trên mặt đất bưng tai nói.

“ Không biết cả đám các ngươi có phải là bị nước đổ vào não không, tên nào không muốn chết đứng bên trái, muốn chết đứng bên phải.”

Xoạt một tiếng, ba mươi bốn người đều đứng sang phía bên trái,

Chỉ có đồ ngốc mới muốn chết.

Ba người còn lại lúc này mới tỉnh, thấy vậy vô cùng khiếp sợ liền chuẩn bị chạy trốn.

Sau lưng Mạc Sâm một đôi cánh mọc lên, nhanh như thiểm điện đã bay tới, ba người sau khi lưu lại ba chuỗi tiên huyết liền bị đánh bay xuống đất.

Ba người thực lực so với Mạc Sâm kém không chỉ một chút, muốn chạy hầu như không có cơ hội.

Nếu là Lai Ân động thủ thì muốn giết ba người này cũng có thể, nếu là đánh bại thì chỉ hao chút sức lực chỉ là sẽ không nhẹ nhàng lưu loát như vậy.

Mạc Sâm quay đầu nhìn ba mươi bốn người đang ngồi trên mặt đất, máu tươi từ trên kiếm của hắn từng giọt từng giọt nhỏ xuống đất nhiễm hồng cả một mảnh.

Cả đám sợ hãi cúi mặt, chỉ sợ tên hung thần này thấy mình không thuận mắt liền cho một đao thì đúng là số mực.

Lai Ân rất hài lòng với biểu hiện của bọn họ, nói “ Xem ra tất cả mọi người đều không muốn chết, vậy người nào muốn đi thần mà chiến trường đứng bên trái, người nào không muốn đứng bên phải.”

Cả đám liền có chút do dự.

Hai đạo thiểm điện trực tiếp từ không trung đánh xuống, đem hai gã Thần hạ giai nhất cấp thiêu cháy.

Đã có hai tấm gương đám còn lại ba mượi hai người nhanh chóng chọn lựa chỗ đứng.

Có hai mươi bảy người lựa chọn đi Thần ma chiến trường.

Còn năm người lựa chọn bên phải.

Lai Ân âm hiểm cười nói “ Những ngừoi đứng ở bên phải có lẽ yêu hòa bình hơn a.”

Cả đám còn tưởng rằng Lai Ân đang khích lệ bọn họ, tức thì nhếch miệng nở nụ cười.

Lai Ân sắc mặt trầm xuống, lạnh lùng nói “ Vậy các ngươi đánh ta có thoải mái không, vậy mà còn giả nhân giả nghĩa sao?”

Mạc Sâm tựa hồ như hiểu được ý tứ của Lai Ân, cuồng phong thổi qua năm người tức thì trở thành năm cỗ thi thể.

Còn lại hai mươi bảy người đều âm thầm kêu may mắn là mình đã chọn đúng hướng.

Lai Ân một lần nữa nhìn về phía bọn chúng nói “ Các ngươi cũng chạy không được, toàn bộ tuyên thệ đi theo ta đến thần ma chiến trường, bằng không toàn bộ sẽ chết ở đây.”

Hai mươi bảy người đều quay đầu nhìn nhau, thầm nghĩ không biết nếu tuyên thệ sẽ có kết quả gì.

Không khí tức thì có khút khó xử.

Hai mươi bảy người còn đang do dự thì cự kiếm trong tay Mạc Sâm lại một lần nữa giơ lên.

Lập tức liền có người kêu to gật đầu đồng ý.

Lai Ân hé miệng chuẩn bị đọc thần tộc thệ ước.

Ma Lợi Tư đúng lúc này bỗng nhiên nắm lấy Khải Lỵ lớn tiếng nói “ Mau rời đi, ta cảm giác được khí tức của cự long.”

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK