• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Lai Ân cũng không thèm nhìn Cáp Lợi ngã xuống đất không dậy nổi, chỉ vào gã ma nhân nói “ Đem tên gia hỏa này khênh sang kia đi.”

Một đám ma nhân vội vàng gật đầu, bọn họ đến bây giờ cũng vẫn chưa tin vào mắt mình, tộc trưởng dùng nhiều tiền như vậy mời người đến không ngờ cứ như vậy bị đánh bại, chẳng lẽ Áo Lan Đa gia tộc nhất định sẽ bị hủy trong tay nhân loại này sao.

Không người nào dám ngăn cản Lai Ân, để hắn nghênh ngang hướng về phía đỉnh núi đi lên.

Đám ma nhân chỉ có thể đứng đằng sau chăm chú nhìn theo, không ai có can đảm chặn đường một cả ngay cả ma sĩ cũng không để trong mắt.

Cách Lôi Tư cùng các trưởng lão khác đang ngồi ở nghị thất thính chờ tin tức, sau khi Cáp Lợi tự mình đi xuống sườn núi bọn hắn mới nhẹ nhõm buông lỏng, bổn sự của Cáp Lợi,Cách Lôi Tư cũng biết, cũng chính vì vậy mà hắn mới bỏ nhiều tiền như vậy để mời đến.

Cáp Lợi vừa thua, tin tức liền được thông qua một con đường bí mật đưa lên đỉnh núi.

Cách Lôi Tư tay cầm tờ giấy, khuôn mặt cứng đờ.

Bì Nhĩ Tư lúc này thương thế đã khá hơn một chút, nhìn thấy biểu tình của Cách Lôi Tư, liền hỏi “ Làm sao vậy? Không phải là Cáp Lợi đã xảy ra chuyện gì chứ?”

Cách Lôi Tư giơ tờ giấy lên nói “ Cáp Lợi đã bại, ma binh báo cáo là vô cùng thảm hại, cả người biến thành còn một thước sáu, xương cốt toàn thân bị chặt đứt còn một nửa, tất cả những thứ trên người đều bị cướp sạch.”

“ Tên Lâm Đức kia không ngờ lại độc ác như vậy.”

Gã trưởng lão ngồi bên cạnh Bì Nhĩ Tư thở dài nói “ Đường đường một gia tộc lại bị một nhân loại chế trụ, chẳng lẽ không có ai có thể thu thập hắn sao.”

“ Con mẹ nó, ta cũng không tin không thể đánh bại một nhân loại.” Bì Nhĩ Tư cầm địa long đao xoay người bước xuống núi.

Cách Lôi Tư muốn ngăn cản nhưng không kịp, chỉ có thể gấp giọng nói “ Mau đi gọi A Khắc Tháp, lần này nhất định phải để hắn ra tay.” Một gã trưởng lão vội can “ Không được, hắn lúc này đang muốn đột phá, nếu quấy rầy thì chỉ sợ kiếm củi ba năm đốt một giờ a.”

“ Chẳng lẽ các ngươi muốn để người khác đè đầu cưỡi cổ sao?” Cách Lôi Tư hung tợn vỗ bàn nói “ Các ngươi mau đi gọi A Khắc Tháp, ta đi tiếp ứng Bì Nhĩ Tư trưởng lão, hắn hiện tại thương thế chưa lành, khẳng định không phải đối thủ của nhân loại kia.”

Cách Lôi Tư sau khi dặn xong liền chạy đuổi theo.

Hắn lo lắng Bì Nhĩ Tư sẽ xảy ra chuyện.

Bì Nhĩ Tư lúc này đã đứng trước mặt Lai Ân.

Lai Ân đang đi lên vừa hay gặp phải Bì Nhĩ Tư chạy xuống, hai người thiếu chút nữa thì đụng phải nhau.

Bì Nhĩ Tư động tác nhanh hơn một chút, nhấc địa long đao bổ về phía Lai Ân.

Lai Ân vừa thấy Bì Nhĩ Tư nâng đao đã lùi lại hơn mười thước, ha ha cười lớn “ Bì Nhĩ Tư trưởng lão, như thế nào vừa gặp mặt đã muốn mạng của ta.”

Bì Nhĩ Tư không nói một lời, địa long đao trong tay liên tục huy động.

Lai Ân măc dù cười cừoi nhưng cũng không dám khinh xuất, ở dưới tình huống như thế này cũng không dám trực tiếp đón đỡ.

Hắn tựa như thiểm điện, trực tiếp vọt ra sau lưng Bì Nhĩ Tư.

Hai người lúc này đã đổi vị trí với nhau, Lai Ân đem ma pháp mới học trực tiếp đánh đến Bì Nhĩ Tư.

Lai Ân lần này tới đây cũng không phải là để đại khai sát giới, giết mấy tên lính quèn còn có thể nhưng nếu là trưởng lão như thế này thì không phải hành động khôn ngoan.

Hơn nữa thực lực của Bì Nhĩ Tư thực cũng có khả năng chống lại được một chiêu này, hắn chỉ có thể đem Bì Nhĩ Tư đánh bay xuống, cuối cùng đụng vào vách núi thẳng đứng bên cạnh rớt xuống huyền nhai.

Bì Nhĩ Tư vừa rơi xuống huyền nhai thì Cách Lôi Tư vừa hay đuổi tới nhìn thấy.

“ Nhân loại, Áo Lan Đa gia tộc với ngươi không đội trời chung.” Cách Lôi Tư không quản mình chỉ có thực lực Ma hồn, lúc này giận dữ vung quyền đầu trực tiếp đánh đến.

Lai Ân có chút hoảng sợ.

Vừa nhìn bộ dáng liều chết của Cách Lôi Tư, hắn liền nghĩ rõ ràng tên này đang hiểu lầm chuyện Bì Nhĩ Tư bị đánh rơi xuống huyền nhai.

“ Ngươi là ai? Bì Nhĩ Tư chưa có chết a, một chiến sĩ rơi xuống chân núi có thể chết sao?” Lai Ân một bên tránh một bên giải thích nhưng Cách Lôi Tư lúc này như đã phát điên không quản cái gì cứ như vậy đánh đến.

Lai Ân vốn cũng không phải là người tốt.

Giải thích mà người khác không nghe, còn muốn đánh mình.

Lai Ân nếu chịu được mới là lạ.

“ Để mạng lại.” Cách Lôi Tư quyền đầu vung lên, mỗi một quyền đánh ra đều dùng toàn lực.

“ Ta kháo, muốn mạng của ta sap? Trước hết để mạng lại đã.”

Lai Ân lúc này đã tức giận, có người muốn mạng của hắn thì hắn đương nhiên cũng sẽ không khách khí.

Cách Lôi Tư có thể ngồi lên vị trí tộc trưởng cũng chủ yếu là vì trí tuệ của lão, ở Ma giới trừ bỏ trí ma ra mỗi tộc trưởng đều là những người vô cùng mưu trí.

Nhưng nhân loại ở trước mặt hắn lại giết chết một ma sĩ, đây đối với gia tộc là một đả kích quá lớn, vì vậy khiến cho Cách Lôi Tư lúc này vô cùng tức giận.

Lai Ân cũng đã bị chọc tức.

Hắn khoát tay, miệng quát nhẹ “ Liệt.”

Cách Lôi Tư tựa như bị sét đánh đột nhiên ngã nhào xuống đất.

Lai Ân một tay nắm cổ Cách Lôi Tư, kéo hắn về phía trước, hắn đương nhiên không biết kẻ mà mình đang kéo là ai bằng không chỉ sợ sẽ lập tức bắt cóc sau đó đòi một số tiền lớn để chuộc.

Ngay cả thân thể của Ma tộc nổi tiếng với hồi phục nhanh chóng mà lúc này Cách Lôi Tư mới miễn cường duy trì được một hơi thở.

Lai Ân về sau cũng không gặp phải chống cự, cứ như vậy lôi Cách Lôi Tư lên trên đỉnh núi.

Tộc trưởng rơi vào tay người ta, thì còn ai dám đi ra cản đường, vạn nhất đem người nọ chọc giận sau đó giết con tin thì đúng là

Lai Ân đi tới đỉnh núi, trên núi một tòa viên tháp ba tầng sừng sững đứng.

Ở đó đang có sáu bảy ma nhân vẻ mặt giận dữ, ánh mắt phát hỏa tựa hồ như muốn ăn tươi nuốt sống Lai Ân.

“ Nhân loại, ngươi dám vũ nhục tộc trưởng, ngươi nhất định phải chết.”

Lúc này hai đại ma sĩ của Áo Lan Đa gia tộc cũng đi ra, từ hơi thở của họ có thể mơ hồ cảm nhận được đã tiếp cận khí tức của Thần thượng giai , gần giống với khí tức của Cách Mã, nhưng so với Cáp Địch tư cùng Phí Lặc thì kém hơn.

Cho dù là như vậy thì Lai Ân cũng cẩn thận hơn.

Đừng tưởng rằng hắn to gan cuồng vọng, thực ra làm chuyện gì cũng đều chuẩn bị trước.

Lai Ân đem Cách Lôi Tư ném lên mặt đất nói “ Ta có chết hay không cùng với các ngươi không quan hệ, ta tới nơi này cũng không phải là muốn chết, mau gọi tộc trưởng của các ngươi ra đây, ta đả thương người cũng hoàn toàn là vì các ngươi không nghe ta giải thích.”

Một gã bước lên trước, căm tức nhìn Lai Ân nói “ Muốn tìm tộc trưởng sao?”

Lai Ân gật gật đầu.

“ Người bị ngươi đánh cho gần chết, đang nằm trên mặt đất chính là tộc trưởng Cách Lôi Tư của chúng ta.”

Ách…

Cái này không tốt, phi thường không tốt.

Lai Ân mặc dù bình tĩnh nhưng vẫn có chút hoảng sợ, tộc trưởng của người ta bị mình đánh cho tơi tả rồi kéo một đoạn dài đến đây.

Cách Lôi Tư rốt cuộc cũng có chút động đậy, một đường bị bắt đến lúc này hắn mới có thởi gian khôi phục một chút khí lực, chỉ vào Lai Ân nói “ Hắn đã giết Bì Nhĩ Tư.”

Oanh..

Nếu nói tộc trưởng bị thương thì bọn họ còn nhìn được bởi vì mặc dù bị thương nhưng ít nhất cũng còn sống, nhưng không ngờ Bì Nhĩ Tư lại chết.

Đây là trưởng lão a,chuyện này không thể đơn giản.

Người sống thì còn có thể xem xét nhưng ngừoi chết thì nhất định phải báo thù.

Gã ma nhân đứng đầu tiên liền nhanh chóng vung quyền đấm lên mặt Lai Ân.

Ba.

Khi quyền đầu của gã ma nhân đánh đến thì bóng dáng của Lai Ân đã sớm biến mất.

“ Cẩn thận một chút, ngươi như vậy rất dễ làm người khác bị thương a.” Lai Ân lúc này đã ở phía sau gã Ma nhân, ngón tay điểm nhẹ lên lưng hắn.

Gã ma nhân bị bắn đi, sau lưng hắn một mảnh huyết nhục mơ hồ.

Lai Ân một kích toàn lực, hắn muốn thử xem ma nhân này mạnh như thế nào,đồng thời cũng thử sự lợi hại ma pháp của Cáp Lợi .

Một kích này khiến cho đám ma nhân khiếp sợ.

Người bị đánh trúng là A Khắc Tháp, là Thần trung giai thập cấp ma nhân, một trong những người cực mạnh của Áo Lan Đa.

A Khắc Tháp vậy mà cũng đỡ không nổi công kích, sau lưng hắn một mảnh huyết nhục mơ hồ.

“ Mau, tất cả cùng bắt lấy gã nhân loại này, trả thù cho Bì Nhĩ Tư trưởng lão.

Cách Lôi Tư nằm trên mắt đất quát to một tiếng.

Phần phật.

Xong rồi.

Bị quần ẩu.

Lai Ân bất đắc dĩ thở dài, sự tình phát triển quá mức xem ra muốn thu thập cũng có chút phiền phức.

Người xông đến đầu tiên là một lão nhân, nhưng lão cũng rất nhanh chóng bị bắn ngược lại, cánh tay bị một đạo băng thương đâm thủng.

A Khắc Tháp theo sát phía sau, dũng mãnh dùng ngực của mình cản lại công kích thứ hai của Lai Ân.

Ngoại trừ ma pháp của Cáp Lợi thì những ma pháp khác đối với Ma tộc thương tổn vô cùng nhỏ.

Lai Ân nhanh chóng lùi lại phía sau.

Ngay lập tức lại có một cước phóng tới.

“ Ta kháo, lão tử là ma pháp sư a, sao lại cùng các ngươi đánh giáp lá cà.”

Lai Ân phát hiện ra vấn đề, nhanh chóng dùng không gian di động nhảy ra khỏi vòng vây của ma nhân.

A Khắc Tháp theo sát phia sau.

Hắn truy đuổi cũng rất nhanh.

Lai Ân đánh nhau với người có thể thoải mái.

Nhưng chống lại A Khắc Tháp lại không dám buông lỏng.

A Khắc Tháp cũng biết Lai Ân lợi hại, vì vậy không để cho Lai Ân có cơ hội bứt ra.

Hắn thà dùng thân thể của mình để ngăn cản công kích nhưng quyết không buông tha cho Lai Ân.

Dũng mãnh.

Lai Ân toát mồ hôi chạy ra khỏi tay của A Khắc Tháp, ngọn giả sơn đằng sau hắn tức thì bị một quyền của A Khắc Tháp đánh thành đá vụn.

Cách đánh của A Khắc Tháp cũng có chỗ tương tự như không gian ma pháp của Lai Ân.

Bất quá A Khắc Tháp dùng là đấu khí của Ma tộc.

Lai Ân thân thể lùi lại phía sau ba bước.

A Khắc Tháp liền đuổi theo.

Lai Ân không khỏi nhíu mày.

Biết rõ không phải đối thủ mà vẫn không sợ chết xông đến.

Ma nhân thật khó đối phó.

Chỉ một lúc sau, trên người A Khắc Tháp vết thương đã chồng chết, nhưng vẫn không sợ chết lao tới.

“ Đừng ép ta phải hạ sát thủ.” Lai Ân sắc mặt lạnh lùng.

“Vậy ngươi cứ thử tàn nhân xem.” Độc giác của A Khắc Tháp lóe lên.

Sáu người còn lại thấy vậy liền không quản sống chết vây quanh Lai Ân.

Một người bị đánh lui, cánh tay bị đánh gãy vẫn tiếp tục vung cánh tay còn lại đánh đến.

A Khắc Tháp hét lớn một tiếng, quyền đầu trùng điệp đánh lên mặt đất.

Từ trên mặt đất từng đoàn hắc sa nổi lên tạo thành hơn một trăm A Khắc Tháp giống hệt nhau, xông lên.

Lai Ân hai tay nắm chặt đánh, hét to một tiếng “ Toái.”

Từng tiếng nổ vang lên, đám hắc sa vừa thành hình đã bị nổ tan nát.

Lai Ân đã từng biết chiêu này khi Bỉ Ân Tư dùng qua, hắn đã nói khi hắc sa tạo thành ma nhân thì đó chính là bất tử bất diệt, chỉ khi nào người điều khiển mất đi ý thức thì hắc ma mới biến mất.

Lai Ân một chiêu nổ tan đám hắc sa, sau đó liền nhanh chóng phóng đến A Khắc Tháp.

“ Đừng hòng.”

Một Ma sĩ khác vội vàng chặn đường Lai Ân, trước kia khi còn chưa học được ma pháp của Cáp Lợi thì ma sĩ đối với hắn uy hiếp rất lớn nhưng hiện tại đối với hắn mà nói thì chỉ có tam đại ma sĩ cùng A Khắc Tháp mới có thể uy hiếp được hắn.

Gã ma sĩ ngăn cản Lai Ân cũng không khiến hắn gặp quá nhiều phiền toái.

“ Cút ngay.” Lai Ân quát to một tiếng.

Nửa người của gã ma sĩ liền hóa thành huyết vụ.

Lúc này Hắc sa ma nhân đã thành hình.

Một chân của Lai Ân bị gã ma sĩ vừa ngã xuống túm chặt lấy, sinh mệnh cường hãn khiến cho hắn mặc dù mất đi nửa thân người vẫn có thể hành động, hai gã ma hồn cùng một gã ma chiến nhân cơ hội liền bổ nhào vào người Lai Ân, bọn hắn mặc dù biết mình không phải là đối thủ của Lai Ân nhưng vẫn muốn dùng phương pháp nguyên thủ nhất để hạn chế hành động của nhân loại này.

Một gã trưởng lão lớn tiếng nói “ A Khắc Tháp, mau xử lý hắn.”

“ Các ngươi nằm mơ đi, lão tử sao có thể chết ở chỗ này.” Lai Ân toàn thân nhanh chóng thạch hóa.

Một cánh tay không khoan nhượng cầm lấy tay của gã ma hồn đang bám chân mình không khoan nhượng bẻ gãy.

Ma linh hợp thể.

Lai Ân vốn muốn giữ lại thực lực, nhưng lúc này nếu còn giữ lại thì chỉ sợ là muốn chết.

Lúc này hắc sa ma nhân đã như bầy ong đánh đến.

Một đám hắc sa ma nhân rất nhanh chóng đã đem Lai Ân hoàn tàon bao phủ.

A Khắc Tháp hít sâu một hơi, cánh tay phải bành trướng to hơn thân thể , sau đó như một tia chớp hướng đến phía đám ma nhân phóng tới.

Oanh…

Nắm tay của A Khắc Tháo khi vừa tiếp cận đám hắc sa ma nhân thì đột nhiên đám hắc sa ma nhân như bị boom nổ trúng, hất văng ra tứ phía.

Lai Ân mặt đầy máu, cần nửa người của một gã ma nhân ném ra ngoài, trước ngực ngay lập tức liền bị một quyền của A Khắc Tháp đánh trúng nhưng ngón tay của Lai Ân cũng đồng thời điểm trúng người A Khắc Tháp.

Lai Ân phun ra một ngụm tiên huyết, bắn ngược về phía hòn giả sơn.

Trước ngực A Khắc Tháp lúc này đã bị đánh thành hố to, lộ ra cả trái tim.

“ Thiếu chút nữa thì đã chết,” Lai Ân giãy giụa đứng lên, lấy ra sinh mệnh chi thủy uống xuống, thở hổn hển dựa vào tường.

A Khắc Tháp loạng choạng đứng lên, thân thể nhanh chóng khôi phục, huyết nhục cùng xương cốt rất nhanh liền lại, hắn một tay đỡ vết thương, tay còn lại tiếp tục hướng về Lai Ân đánh đến.

Trên đỉnh núi người có thể đứng hiện tại chỉ có A Khắc Tháp cùng Lai Ân.

Những người khác nếu không phải trọng thương thì cũng hôn mê bất tỉnh.

“ Bà của ta ơi, vẫn còn chưa chết sao?” Lai Ân thiếu chút nữa thì rớt tròng mắt, nhìn A Khắc Tháp.

“ Nhân loại, ngươi phải chết, ngươi đem Áo Lan Đa gia tộc chúng ta biến thành bộ dáng này, ngươi phải chết.” A Khắc Tháp rít gào bước đến.

“ Sống chết của lão tử, ngươi có thể quản sao?”

Lai Ân cũng đứng lên, dứ dứ quyền đầu nói “ Một chọi một, ta xem lần này không còn ai giúp ngươi có thể làm gì được ta?”

“ Ai nói không có ai giúp.” Từ dưới núi hai gã ma nhân đi đến, đúng là Y Phu cùng Bì Nhĩ Tư lúc trước bị đánh rơi xuống huyền nhau.

“ Còn có ta, ta muốn giết ngươi báo thù cho Bì Nhĩ Tư trưởng lão và những tộc nhận chết trong tay ngươi.” Cách Lôi Tư nằm nửa ngày, đã khôi phục được một chút thể lực, lúc nãy nhìn thấy địch nhân bị đánh ngã, hắn cắn răng nén động, chỉ vì cố gắng hồi phục sức lực. Bì Nhĩ Tư nghe thấy vậy liền mờ mịt hỏi “Báo thù cho ai, báo thù cái gì?”

“ Ngươi chưa chết sao? Ách không đúng, ngươi rõ ràng là đã chết a, ta nhìn thấy ngươi bị gã nhân loại kia đánh rơi xuống núi a.” Cách Lôi Tư nói xong liền phát hiện ra người đứng bên cạnh mình chính là Bì Nhĩ Tư.

“ Ngươi nghĩ rằng ta đã chết sao. Rơi xuống mặc dù rất đâu bất quá không thể chết.”

Y Phu ở bên cạnh cũng nói “ Đúng vậy, nếu hắn dùng toàn lực thì ta cũng đã sớm chết rồi, nhưng hắn lại đem ta đánh rơi xuống núi.”

“ Ta con mẹ nó nói cái gì các ngươi cũng không tin, lão tử rõ ràng có chuyện muốn tìm tộc trưởng của các ngươi nhưng các ngươi lại làm như ta đã giết tổ tông của các ngươi, cứ như vậy muốn mạng của ta.”

Lai Ân phẫn nộ không thôi.

A Khắc Tháp thấy Bì Nhĩ Tư không chết, có chút nghi hoặc nhìn Cách Lôi Tư nói “ Tộc trưởng, còn đánh nữa sao?”

“ Đánh, đương nhiên là phải đánh, vừa rồi chúng ta ít người, hiện tại nhiều người vì cái gì mà không đánh, dám ở gia tộc ta giương oai, nhất định không cho hắn còn sống ra khỏi đây,”

Lai Ân nghe xong thiếu chút nữa thì ngất, chỉ vào đám người nằm la liệt trên mặt đất nói “ Các ngươi lúc nào mà chẳng nhiều người, ba còn đứng bảy tên vẫn còn nằm, các ngươi quả là không ít a, so với ta một người thì quả là nhiều hơn rất nhiều.”

Lai Ân đem ba con lang khôi lỗi cùng hai con hùng khôi lỗi phóng xuất nói “ Xem ai nhiều hơn, không muốn đám phán thì chúng ta đánh một trận, ta một mạng đổi lấy một mạng của gia tộc các ngươi, xem ai hơn ai.”

Bì Nhĩ Tư cùng Y Phu đã từng nếm qua sự lợi hại của lang khôi lỗi, lúc này lại thấy xuất hiện thêm hai con hùng khôi lỗi thầm nghĩ quả là phiền toái.

Lúc này cả đám mới phát hiện ra tên thiếu niên mặt đầy máu lúc nào cũng mỉm cười kia thật khó đối phó, nụ cười của hắn khiến cho bọn họ nghĩ đến trí ma, hơn nữa bằng thực lực của một mình hắn lại dám đương đầu với cả một gia tộc, đấu với tam đại ma.

Chưa từng có, cũng chưa từng nghe qua có pháp sư nào có thể xâm nhập vào ma tộc lãnh địa sâu như vậy, lại bằng thực lực một người đánh cho một gia tộc không có lực hoàn thủ.

Đây là lực lượng như thế nào.

Người này không hề đơn giản.

Toàn bộ ma nhân đều chờ mệnh lệnh của Cách Lôi Tư.

Chỉ cần Cách Lôi Tư nói giết vậy thì bọn họ cho dù có phải liều mạng cũng sẽ không bỏ qua cho Lai Ân.

Cách Lôi Tư lúc này lại do dự, nhìn nhìn gã thiếu niên đang mỉm cười, sau đó lại nhìn năm đầu quái thú.

Muốn giết có thể sẽ giết được, nhưng nếu như thế thì hai phần ba sức chiến đấu của gia tộc cũng vì vậy mà mất đi, giết được nhân loại trước mặt này thì gia tộc chắc chắn sẽ bị xuống dốc.

“ Nhân loại, mục đích của ngươi là gì?” Cách Lôi Tư nghi hoặc hỏi.

“ An Đức Lệ Na gia tộc tìm ta muốn ta giúp bọn họ.”

Oanh…

Nếu nói vừa rồi thực lực của Lai Ân khiến cho bọn họ cảm thấy sợ hãi thì tin tức này lại như một quả boom ném vào giữa hồ nước khiến cho toàn bộ người của Á Lan Đa gia tộc hoảng sợ.

Nếu như An Đức Lệ Na gia tộc thu phục được người này thì sau này khi đối đầu với Áo Lan Đa gia tộc không cần âm mưu quỷ kế gì, chỉ cần toàn lực tiến công một lần là có thể hủy diệt Áo Lan Đa gia tộc

“ Ngươi… ngươi đáp ứng rồi sao.” Cách Lôi Tư không kiên nhẫn hỏi.

“ Không có.”

Cách Lôi Tư nghe thấy vậy, vui vẻ gật đầu nói “ Hảo, một khi đã như vậy, Lâm Đức tiên sinh có hứng thú đến nghị viện sảnh để đàm phán không, thế giới này không có địch nhân vĩnh viễn, chuện trước kia toàn bộ chỉ là hiểu lầm, ta nghĩ tiên sinh cũng không muốn cùng chúng ta liều mạng.”

Bì Nhĩ Tư sửng sốt một chút, ngay sau đó liền hiểu được, vẻ mặt kích động hoàn toàn quên đi chuyện bị một nhân loại đánh bại lúc trước.

Y Phu đứng bên cạnh nghi ngờ nói “ trưởng lão, đây là ý gì?’

“ Y Phu, ngươi chẳng lẽ không hiểu sao, thực lực của người này ngươi cũng đã kiến thức qua, nếu hắn nương nhờ vào gia tộc chúng ta thì An Đức Lệ Na gia tộc sẽ có kết quả gì?”

“ Tự nhiên là sẽ không phải đối thủ của gia tộc chúng ta.” Y Phu nói xong liền minh bạch, vui vẻ nói “ ta hiểu rồi, tộc trưởng đây là muốn hắn gia nhập vào gia tộc chúng ta.”

“ Đó là đương nhiên.” Bì Nhĩ Tư cười gật gật đầu.

Kiều Tây bị Bì Nhĩ Tư bắt, hắn vốn đã nghĩ mình chắc chắn phải chết, nhưng khi hắn nghe nói Lai Ân đang chiến đấu ở trên tầng thì vô cùng hưng phấn.

Hắn tiếc hận mình không được chứng kiến Lai Ân chiến đấu, một mình xông vào lãnh địa của một gia tộc như Áo Lan Đa, ở Tây Nam tam cảnh chưa từng nghe nói qua mà cho dù ngay cả khắp ma giới cũng chưa từng nghe thấy có ai có thể làm như vậy.

Cáp Lợi tổn thương rất nặng bất quá nếu Áo Lan Đa gia tộc và Lai Ân giảng hòa thì Cáp Lợi cũng không được xem là địch nhân của Lai Ân.

Sau khi sử dụng quang minh ma pháp Cáp Lợi rất nhanh đã hồi phục lại.

Lai Ân phải trả lại những đồ đã lấy cũng có chút luyến tiếc nhưng cuối cùng cũng dằn lòng đem trả.

Cáp Lợi tính cách cũng không tồi, tuy rằng đôi khi có hơi chút tự đại nhưng lại vô cùng sảng khoái, khi hắn biết Lai Ân hôi thủy tinh liền không chút do dự đem pháp trượng đưa cho Lai Ân.

Lai Ân lại đưa cho Cáp Lợi một giọt Sinh Mệnh chi thủy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK