• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

“Ta nghĩ rằng ngươi cũng sẽ nhận ra được kẻ bên trong kia, các ngươi cứ hảo hảo tâm sự a.” Y Lệ Na nói xong duỗi tay ra đem không gian giới chỉ cùng toàn bộ đồ vật của Lai Ân thu lấy.

Y Lệ Na nhìn Lai ân cười hỏi “ Có còn nữa không?”

Lai Ân lắc đầu, bộ dáng khổ sở, khóc lóc nói “ Không có a.”

Y Lệ Na hướng về phía Lạc Lan Đặc phất tay nói “ Khám người hắn cho ta.”

Lạc Lan Đặc tiến lên hai bước, trực tiếp đem Lai Ân kỹ lưỡng lục soát qua một lần, sau đó từ người của Lai Ân lấy ra được hai mai kim tệ.

Lai Ân giật mình sửng sốt, sau đó ngập ngừng nói “ Không phải a, ngay cả lưỡng mai kim tệ mà ngươi cũng lấy sao? Ngươi chả lẽ không thể chừa lại chút tiền vốn cho ta?”

Lạc Lan Đặc trừng mắt nhìn hắn một cái, sau đó mở đại môn ném Lai Ân vào trong, tức giận nói “ Tiểu tử, ở bên trong vẫn còn người đang muốn gặp ngươi, hai người các ngươi hãy hảo hảo thân cận a.”

Lai Ân cười nói “ Cái này… ngươi có thể hay không cho ta ăn chút gì đó trước khi đi vào?”

“Được, ngươi muốn ăn cái gì?” Lạc Lan Đặc gật gật đầu nói “ Con người ta từ trước đến nay tâm địa vẫn là vô cùng tốt.”

“Bánh bao năm mươi cái, gà nướng mười con, thịt mười cân…”

Kỳ thật ngay cả Lai Ân cũng không biết hắn nói gì, dù sao thì ý định của hắn cũng chỉ là trêu đùa Lạc Lan Đặc.

Lạc Lan Đặc lúc đầu còn cố nhớ, nhưng chỉ ngay sau đó, hắn rốt cuộc cũng không kiềm chế được, tức giận nện một quyền lên bức tường thở hổn hển nói “ Con mẹ nó, ngươi tưởng đang ở trong tiểu **** hay sao, cho ngươi mười cái bánh bao, một cân thịt, ta như vậy cũng đã là rất tốt rồi. hừ nhiều như vậy ta chỉ lo ngươi ăn xong sẽ bị bội thực a”

Lai Ân vẻ mặt ủy khuất nhìn Lạc Lan Đặc, nhỏ giọng nói “ Ta, ta thật sự rất đói…”

“Ăn quá no sẽ không tốt đối với thân thể, ngươi về sau phải hảo hảo điều chỉnh lại a.” Lạc Lan Đặc thập phần hảo tâm nói.

“Ngươi rõ rang là cố tình trả thù mà, ta trước kia cũng chỉ là hơi trừng phạt quá mức đối với tiểu đệ đệ của ngươi thôi, việc gì phải trả thù ta như vạy? Cư nhiên ngay cả đồ ăn cũng không cấp, Y Lệ Na ta kháng nghị, ngươi như vậy chính là ngược đãi tù binh”

Lạc Lan Đặc sắc mặt liền trở nên vô cùng khó coi, bị Lai Ân nhắc tới chuyện cũ, khiến cho hắn cảm giác như ở phía dưới mơ hồ có chút đau đau, hắn vốn không muốn nghĩ tới chuyện mình cả đời này sẽ không bao giờ có thể làm chuyện của nam nhân nữa, nhưng không ngờ lần này lại bị tên ôn thần kia nhắc lại.

Y Lệ Na sắc mặt không đổi nói “ Nếu ngươi không chịu giao ra thì cả đời này đừng có mong rời khỏi được nơi đây, cái tiểu trấn này ngay cả trên bản đồ cũng không có a.”

Y Lệ na nói xong, phất tay bảo Lạc Lan Đặc khóa cửa lại.

Lai Ân thử vận dụng ma lực, hắn thầm nghĩ mình dù sao cũng là Á Thần Trung Giai thập cấp, chả lẽ lại không phá được chỗ này?

Nhưng hắn lại không ngờ đến, ở đầu ngón tay hắn chỉ phát ra một đốm nhỏ hỏa diễm, lớn hơn hạt gạo một chút.

Hả?

Lai Ân ngây ngốc, há mồm không ngậm lại được, cả nửa ngày mới tỉnh lại, uể oải thầm nói “ Không gian cấm ma pháp… Y Lệ Na không ngờ ngay cả thứ này cũng chuẩn bị, nàng ta thật sự vô cùng để mắt đến ta a.”

“Để mắt đến ngươi? Ta khinh, nơi này chỉ dùng để nhốt người, còn không gian cấm ma pháp lại là để trói buộc ta, hắc hắc tiểu tử ngươi đừng có tự sướng đến mức đấy được không, thật là làm cho người khác ghê tởm, buồn nôn mà.”

Lai Ân lúc này mới chú ý tới bên góc phòng, có một gã gia hỏa mặc một chiếc quần cộc đang ngồi, mặt mũi không rõ, râu tóc bù xù như đã mấy chục năm chưa có cắt gội, toàn thân cơ thể như sắt, tuy rằng có chút suy sút nhưng cũng không che dấu được khí phách kinh nhân trên người.

“Ngươi là…. Cách Mã?” Lai Ân vừa nhìn thấy người này thiếu chút nữa liền nhảy dựng lên.

“Hắc tiểu tử, tốt nhất là chớ có chọc ta, ta tuy rằng bị không gian cấm ma pháp chế trụ, nhưng nếu để đối phó với ngươi thì cũng dư sức.”

“Ngươi cũng vậy, tốt nhất đừng có chọc ta, bản thiếu gia đối với ngươi cũng không hề có hảo cảm, chọc giận ta, ta sẽ cho ngươi phải hối hận, còn Hắc Ám Thần Điện…. hừ bản thiếu gia ta nếu mà đi được ra ngoài thì chuyện đầu tiên ta làm chính là hủy diệt Hắc Ám Thần Điện.”

“Nga, ta đoán thử nhá, ha ha ngươi chắc chắn là đã bị ăn quả đắng của Hắc Ám Thần Điện, vì thế mới căm tức như vậy, bất quá nhìn ngươi như vậy ta lại cảm thấy vui vẻ a.”

Lai Ân tức giận, nói “ Vui vẻ cái rắm, ngươi hiện tại với ta không phải là cũng giống nhau sao? Điều đó chứng tỏ lão gia hỏa ngươi cũng không phải là đối thủ của Y Lệ Na… ha ha, Mạt Nhật Thẩm Phán cùng phản đồ Phán Quyết giả cùng bị giam một chỗ, cảm giác thế nào?”

“Ngươi muốn chết.” Cách Mã tức giận đứng dậy, vung quyền đánh đến, cho dù có có không gian cấm ma pháp hạn chế nhưng lực lượng quyền đầu của Cách Mã ước chừng vẫn đến Á Thần trung giai nhất cấp.

Quyền còn chưa tới…

Đột nhiên Lai Ân kêu lên một tiếng thảm thiết, kinh thiên động địa.

Mã Cách nghe thấy vậy, nhất thời liền thu quyền lại.

Nhưng tiếng kêu thảm thiết của Lai Ân vẫn không dừng lại, hơn nữa lại còn to hơn, cho dù xương cốt toàn thân có bị đánh gãy, gân mạch bị cắt đứt cũng không đau đến mức như vậy, làm cho người khác cảm thấy vô cùng thê thảm.

Cách Mã nghe vậy, không nhịn được, thu hồi quyền đầu tức giận nói “ Ngươi tên oan hồn dã quỹ kia, ta đã làm gì ngươi chứ? Ngươi kêu gào cái gì?”

Lai Ân vẫn gào lên thảm thiết như cũ, lớn tiếng nói “ A, người đâu, giết người a, mau cứu mạng.”

Rầm một tiếng, cửa môn liền được mở ra, bốn gã tráng hán tức giận đi đến, nói “ Các ngươi làm cái quỷ gì vậy? Giữa trưa cũng không cho người khác nghỉ ngơi ?”

Lai Ân đột nhiên đứng bật dậy, dùng tốc độ nhanh như lưu tinh, đồng thời quát “ Động thủ”

Cách Mã có chút hơi bất ngờ, sửng sốt nhưng cũng liền nhanh chóng hiểu ý, lao đến.

Bốn gã đại hán bất quá cũng chỉ là Á Thần trung giai, hơn nữa lại ở bên trong không gian cấm ma pháp, nên lực lượng không khỏi bị giảm đi không ít.

Chỉ một lát, bốn gã đại hán đã bị đánh cho hôn mê.

Lai Ân ngay khi vừa đánh ngã gã đại hán cuối cùng, liền nhanh chóng phóng vọt ra cửa, nhưng liền đâm sầm vào một màng bạc vô hình, nhất thời liền tối tăm mặt mũi, đau đớn thiếu chút nữa thì phát khóc.

“Là kết giới, ngươi tránh ra”

Cách Mã lúc này cũng mặc kệ cừu hận với Lai Ân, nắm tay như tia chớp nện vào kết giới, một giây đánh hơn một nghìn quyền.

Tuy lực lượng đã bị giảm mạnh, nhưng chiến kỹ vẫn không thay đổi, cuối cùng kết giới cũng không chịu được, bị phá tan.

Cách Mã thoát ra khỏi phòng, song chưởng giơ cao lên trời, hét to “ Y Lệ Na, ngươi mau lăn ra đây cho ta, chúng ta phải tỷ thí một hồi.”

“Ngươi thật là ngu ngốc, kết giới người ta làm ra ngươi đánh hơn một nghìn quyền mới vỡ, như vậy có thể so sánh với người ta sao?”

Lai Ân nói xong liền vội vàng chạy đi khỏi tiểu trấn.

Cách Mã nghe được, sửng sốt một chút, ngay sau đó cũng hiểu được, liền lập tức thi triển thân pháp, vội vã bỏ chạy.

Lai Ân cùng Cách Mã hai người một trước một sau trốn chạy lúc sau.

Y Lệ na cùng Lạc Lan Đặc liền xuất hiện ở nơi giam giữ, chứng kiến bốn gã đại hán bị đánh hôn mê bất tỉnh nằm la liệt trên đất, Y Lệ Na tức giận toàn thân run rẩy nói “ Ngu ngốc, một đám ăn hại, vừa mới bắt về đã để chạy thoát, các ngươi đúng là một đám ngu ngốc.”

Bốn gã đại hán đáng thương lúc này vừa mới tỉnh lại, chưa hiểu tròn méo gì liền bị bốn tia chớp trực tiếp đánh thành tro bụi.

Lạc Lan Đặc vội vàng nói “ Điện hạ, đuổi theo quan trọng hơn, phỏng chừng bọn chúng vẫn còn chưa chạy xa, đuổi theo vẫn còn kịp.”

“Ta đuổi Cách Mã, ngươi đuổi theo Lai Ân, với thực lực của ngươi bây giờ mà không đuổi kịp hắn, thì tốt nhất là hãy mang đầu ngươi về.” Y Lệ Na cắn răng, lạnh lùng nói.

“Điện ha, xin người yên tâm, cho dù có phải cày nát bốn phía tiểu trấn này, ta cũng sẽ đem tên tiểu tử kia bắt về.”

Lạc Lan Đặc thề xong, hai cánh vung lên, cũng không quản trước bao nhiêu ánh mắt kinh thế hãi tục của phàm nhân trực tiếp bay lên hướng về phía Lai Ân vừa bỏ trốn đuổi theo.

Y Lệ Na cũng cảm nhận phương hướng của Cách Mã, sau đó liền hóa thành một đạo điện quang đuổi theo.

Lai Ân thân ảnh chui lủi khắp ngõ ngách, lấm la lấm lét, lẩm bẩm “ Trốn chạy cũng là một nghệt thuật a”

Đột nhiên một thân ảnh cao gầy xuất hiện trước mặt hắn, cười lạnh nói “ Lai Ân, ngươi nghĩ rằng khắp thiên hạ chỉ có ngươi là thông minh sao? Ha ha, ta biết là ngươi sớm sẽ quay trở lại vì thế nên đã ở đây chờ ngươi rất lâu rồi.”

Lão nhân cao gầy đột nhiên biến thân, thành một Thiên Sứ.

Lai Ân giật mình, nhưng cũng nhanh chóng ổn định lại, hắc hắc cười nói “ Lão nhân, xưng hô với người như thế nào a?”

“Lão phu chíng là gia chủ của Lạc Khắc gia tộc, Lạc Tư Lôi.”

“Hóa ra là Lạc Tư Lôi lão tiên sinh a? người có biết tại sao ta lại chạy về đây không? “ Tự nhiên là ngươi muốn chết” Lạc Tư Lôi âm hiểm cười nói “ Lúc trước khi điện hạ còn chưa ra lệnh nên ta còn không dám, bất quá lúc này ngươi đã phát lệnh truy bắt ngươi… ha ha, ta vì thế không cần phải khách khí nữa rồi. tiểu hỗn đản, ngươi hủy nhà của ta, ta sẽ cho ngươi phải hối hận.”

Ở phương xa trên bầu trời lôi vân dầy đặc, hãi lãng cùng cuồng phong hung hăng kéo đến.

Lai Ân cười mỉa nói “Hình như bên kia hai người đó cũng đã đánh nhau, chúng ta ở đây chắc cũng không cần phải khách khí nữa a.”

“Cho dù ngươi có mạnh hơn nữa cũng không phải là đối thủ của ta.” Lạc Tư Lôi vung tay cầm một thanh Thiên Sứ Chiến Kiếm xông lên.

Lai Ân vung tay lên, một đoàn hắc cầu trong nháy mắt liền thôn phệ Lạc Tư Lôi.

Lạc Tư Lôi đột nhiên kêu to, sau đó từ trong hắc cầu chật vật phóng ra, đầm đìa mồ hôi, mặt xám như tro, hắn tuy rằng thực lực vô cùng mạnh mẽ nhưng kinh nghiệm chiến đấu lại non nớt, vì thế liền bị rơi vào bẫy của Lai Ân.

Lạc Tư Lôi lúc bị rơi vào trong liền thấy một không gian khác, hắc cầu như một tinh không vô biên, trên không trung có vô số ma pháp quỷ dị không ngừng va chạm rồi biến mất, cứ như vậy thành một vòng tuần hoàn, quay đi quay lại.

“Ách, quả nhiên là không thể dùng hắc động để vây một gã Á Thần thượng giai thập cấp a, bất quá không sợ, bản thiếu gia có cách trừng trị ngươi.”

Lai Ân tâm tình khoái trá, thò tay vào ngực lấy ra một thứ.

Lạc Tư Lôi vừa từ hắc động kia thoát ra, nhưng lại ngay lập tức bị một hắc động khác thôn phệ.

Lạc Tư Lôi rốt cục cũng từ trong hắc động kêu to, cầu xin nói “ đừng, đừng đến nữa, ta nhận thua, ta nhận thua”

Lạc Tư Lôi vừa rồi bị hơn mười đạo ma pháp đánh trúng người, điều khiến hắn đau đầu hơn nữa là loại ma pháp quái dị này cứ mỗi lần hắn phản kháng lại càng trở lên mạnh hơn.

“Dừng lại sao? Vậy được rồi, mau nói cho ta biết, đồ của ta ở chỗ nào?”

“Không, không biết.”

Lai Ân ngoài mặt cười cười nhưng tay lại tiếp tục đánh ra hai cái hắc động dài hơn mười thước, hướng về phía Lạc Tư Lôi phóng đến.

“Ta nói, ta nói, là ở trong phòng của Y Lệ Na nữ thần điện hạ, nàng ta vừa rồi còn muốn lấy vật gì đó ở không gian giới chỉ, nhưng vừa nghe thấy bên này có chuyện liền chạy đi, để quên cả đồ vật đó.”

“Vậy xin tái kiến.” Lai Ân nói xong liền phóng ra thêm một cái hắc động to lớn, trực tiếp đem cả hai cái hắc động kia cùng Lạc Tư Lôi nuốt vào.

Lai Ân lẩm bẩm “ muốn dấu thực lực trước mặt Thần thật khó khăn, kỳ thật ta hiện tại bất quá chỉ là Á Thần thượng giai nhị cấp a.”

Y Lệ Na là nữ nhân, vì thế phòng của nàng bố trí vô cùng tinh xảo, cao nhã, khắp phòng toát ra một cỗ hương thơm nhàn nhạt.

Không gian giới chỉ cùng Tử Vong Chi Giới của Lai Ân tựa hồ như mới được Y Lệ Na đùa nghịch qua, vẫn còn nằm trên bàn.

Không gian giới chỉ có cách sử dụng đặc biệt, nếu là chủ nhân của nó thì không sao, nhưng nếu là người khác thì muốn từ bên trong xuất ra đồ vật đúng là có chút khó khăn.

Lai Ân rất giảo hoạt, cùng bởi vì vậy nên Y Lệ Na cũng không dám tùy tiện mở không gian giới chỉ, chỉ sợ sẽ làm cho đồ vật trong đó bị hư hao.

Cũng bởi vì hai người Lai Ân chạy trốn quá bất ngờ nên Y Lệ Na dưới tình thế cấp bách quên thu thập cả những thứ này.

Vừa hay tiện nghi cho Lai Ân.

Lai Ân mau chóng thu hồi lại, sau đó phóng nhanh ra khỏi đại môn, bỗng từ trên trời Lạc Lan Đặc như một đạo hỏa vân rít gào bay đến, hỏa quang hóa thành một đạo hỏa long từ trên trời giáng xuống.

Nhưng Lai Ân trong nháy mắt cũng đã biến mất.

Bình dân trong thành chứng kiến Lạc Lan Đặc bộ dáng Thiên Sứ vẻ mặt vô cùng âm độc làm cho dân toàn bộ tiểu trấn liền hiểu ra rằng, cho dù có là Thiên Sứ cũng không có đẹp như trước kia tưởng tượng, cũng không có cái gì là thiện lương cả.

Lạc Lan Đặc ngay cả tóc gáy của Lai Ân cũng không sờ được, hắn tức giận lăng không giữa trời, điên cuồng gào thét “ Lai Ân, đừng để cho ta bắt được ngươi, lúc đó ta sẽ băm ngươi làm vạn mảnh.”

Y Lệ Na lúc này cũng đã trở lại, thầm nghĩ “ Tên Cách Mã này mới ở cùng với tên tiểu tử kia một chút, không ngờ lại học được cách chạy trốn nhanh đến như vậy.”

“Nữ thần điện hạ, ngươi xem…” Lạc Lan Đặc cung kính nói.

“Không cần phải tiếp tục đuổi theo, chỉ cần lưu ý tìm kiếm tin tức trên đại lục, nhất định sẽ nghe được sự tình của Lai Ân, hừ muốn chạy dễ dàng như vậy sao, mau cùng ta tới chỗ Mạt Nhật Thẩm Phán và Phán Quyết Giả, có một số việc cần ngươi phải lo liệu.”

Chỉ một lát sau khi Y Lệ na cùng Lạc Lan Đặc rời đi.

Lai Ân lúc này mới lấm la lấm lét xuất hiện trước đại môn, miệng thì thầm nói “ Đồ vật kia không được lãng phí, một khối nham thạch lớn như vậy vô cùng khó tìm a, hơn nữa lại có không gian cấm ma pháp, về sau bản thiếu gia hẳn là phải cần dùng tới a hắc hắc.”

Lạc Lan Đặc sau khi rời đi được một lát liền quay trở lại, hắn căn bản là tiếc nuối cái không gian cấm ma pháp mà mình khổ công bỏ tâm huyết để chế tạo. nhưng khi hắn quay lại thì mọi thứ đã không cánh mà bay.

Lạc Lan Đặc tức giận thiếu chút nữa thì hộc máu.

Lai Ân lúc này đang ngồi trên một chiếc xe ngựa cách tiểu thành khoảng mười dặm, tâm tình hắn vô cùng vui vẻ, miệng ê a hát, hướng về phương bắc đi đến, trong đầu thầm nghĩ lần này nhất định sẽ phải san phẳng Hắc Ám Thần Điện, phải cho cái lão vương bát đản Á Khắc Lôi kia phải hối hận.

Trên đường đi Lai Ân hướng về ma nhân Ni Nhĩ ra mệnh lệnh, yêu cầu bọn chúng tập kết ở chiến trường phương bắc.

Mệnh lệnh của Lai Ân vừa ban ra liền khiến cho toàn bộ thành Thản Á chấn động, nhưng cũng rất nhanh chóng tập kết, sau đó xuất phát.

Quang Minh Thần Điện cũng nhận được tin tức này.

Đám người Tây Tư kích động đến nỗi toàn thân đều run rẩy.

Ai Văn kích động nói “ Rốt cục cũng đã tới, ha ha thời điểm chân chính hủy diệt Hắc Ám Thần Điện cuối cùng đến rồi.” Truyền lệnh xuống, toàn quân tập kết, tất cả Quang Minh Kỵ Sĩ mau chóng tập trung, hướng về chiến trường phương bắc xuất phát.”

“Không, chúng ta hay là tạm thời không nên vong động, Lai Ân lần này tức giận như vậy chắc chắn có rất nhiều nguyên nhân, vì thế trước khi hắn gửi yêu cầu nhờ trợ giúp thì chúng ta tốt nhất là hãy án binh bất động.”

“Nhưng, vạn nhất Lai Ân kia xảy ra chuyện gì thì sao?”

“Cái này mọi người không cần lo lắng a, năng lực của Lai Ân mọi người đều vô cùng rõ ràng, hắn gặp chuyện không may có thể nói là phi thường ít.”

“Vậy âm thầm quan sát a, bất quá đại quân vẫn phải triệu tập, vạn nhất có chuyện gì xảy ra cũng có thể kịp thời ứng phó.”

Vài gã Quang Minh tế tự sau khi thương lượng xong liền bắt tay chuẩn bị.

Lúc này Lai Ân đã đi đến chiến trường phương bắc, nơi này vẫn đang có những cuộc chiến đấu quy mô nhỏ.

Lai Ân cũng không thèm để ý, trực tiếp đi xuyên qua.

Xuyên qua trung tâm chiến trường.

Địa điểm Lai Ân chọn là một địa phương ở trong chiến trường phương bắc có hắc vụ bao quanh, ngay cả khi không có chiến tranh cũng không có ai nguyện ý đi vào đây.

Lai Ân lúc này mới rút ra Chi Thư, bắt đầu triệu hoán, hắn lần này đã quyết tâm phải làm cho Hắc Ám Thần Điện hoàn toàn biến mất trên đại lục, hừ cái gì đại tế tự, ta sẽ cho các ngươi biết hậu quả của việc chọc giận ta…

Một sinh mệnh cường hãn từ Minh Giới được triệu hoán ra.

Lai Ân liên tục suốt một tháng triệu hoán không ngừng, cuối cùng cũng triệu hoán về được gần một vạn sinh mệnh từ Minh Giới, ẩn dấu ở bên trong hắc vụ.

Tinh thần lực của Lai Ân lúc này hoàn toàn cạn kiệt khiến cho hắn phải ngồi xuống điều tức liền hai ngày.

Ở chung quanh, đám sinh mệnh từ Minh Giới đứng đông nghìn nghịt, vô cùng hưng phấn, nhưng cũng không ai dám lên tiếng, bọn họ biết rằng, Lai Ân đem tất cả lực lượng của Minh Giới triệu hồi ra tất có nguyên nhân, điều này làm cho bọn chúng vô cùng kích động.

Phỉ Lợi Khắc Tư nhìn thấy Lai Ân lúc này mới chậm rãi mở mắt, hắc hắc cười nói “ Tiểu tử, không ngờ ngươi lần này lại triệu hoán tất cả chúng ta ra, mau nói cho ta biết, mục đích của ngươi là gì?”

“Diệt Hắc Ám Thần Điện” Lai Ân trong mắt bắn ra hai luồng lãnh quang.

Phỉ Lợi Khắc Tư nghe thấy vậy liền vô cùng hoảng sợ, ánh mắt khó tin nhìn Lai Ân nói “ Ngươi điên rồi, Hắc Ám Thần Điện là người của Minh Thần, ngươi lúc này muốn tiêu diệt Hắc Ám Thần Điện thì không phải là muốn đối nghịch với Cáp Địch Tư đại nhân sao?”

“Đối nghịch? Hừ, giờ này đám Đại tế tự của Hắc Ám Thần Điện chắc đang ảo tưởng đánh rụng các ngươi mới đúng.”

“Cái này… không thể có khả năng.”

Phỉ Lợi Khắc Tư nghe thấy vậy, mạnh mẽ lắc đầu, nói “ Điều đó còn chưa xác định được đúng hay sai,v ì thế chúng ta không thể giúp ngươi, bằng không làm sao chúng ta có thể nhìn mặt Cáp Địch Tư đại nhân.”

“Như vậy, ta sẽ nhờ Cáp Địch Tư đại nhân đích thân nói với các ngươi.”

Lai Ân nói xong liền lấy tài liệu, ngay tại đương trường bố trí một cái thông đạo với Minh Giới.

Cáp Địch Tư khi xuất hiện vẻ mặt bình tĩnh như trước, nhưng nhan sắc của nàng lại khiến cho người khác tim đập thình thịch.

Nàng quay mắt nhìn về phía Lai Ân.

Cáp Địch Tư biểu tình băng lãnh, nói “ Những gì ngươi chứng kiến ở Tinh Linh đại lực tất cả đều là sự thật? đám đại tế tự của Hắc Ám Thần Điện lại dám nói ra những lời vô lễ như vậy với ta?”

“Người có đọc tâm thuật, nếu không tin ta thì trực tiếp tự mình điêù tra đi.”

Lai Ân vì bị Y Lệ Na lúc trước bắt giữ, cho nên tâm tình lúc này cũng không hề tốt.

“Cũng không cần hỏi, bất quá ngươi hãi lưu lại cho ta một người sống, ta muốn tra khảo xem bọn chúng rốt cuộc là vì cái gì lại phản bội ta?”

Khuôn mặt của Cáp Địch Tư lúc này tựa hồ nhưng bị bao phủ một làn sương, nàng thật sự là đã động nộ.

Phỉ Lợi Khắc Tư cùng đám sinh mệnh từ Minh Giới thầm nghĩ, lần này thì xong rồi, Minh Thần thật sự đã tức giận, đám người Hắc Ám Thần Điện coi như thảm a.

“Nhưng theo ngươi ngươi nói thì đại tế tự của Hắc Ám Thần Điện cũng đã đạt tới Thần giai, ta chỉ sợ đám người dưới tay của ta cũng không phải là đối thủ của bọn chúng.”

“Minh Thần đại nhân, ngài không cần phải lo lắng, chúng ta mặc dù thực lực không bằng bọn chúng nhưng cũng sẽ không để cho bọn chúng thu thập a.”

“Nhưng, nếu chúng ta đánh không lại bọn chúng thì còn gì là uy danh của Minh Thần quân đoàn a?”

“Như vậy thì cứ đánh, bất quá…”

Cáp Địch Tư nhíu nhíu mày, trầm ngâm một chút, nói “ Ta đem các ngươi áp chế thực lực xuống cũng là vì sợ các ngươi gây chuyện, hiện tại không cần phải áp chế nữa, có thể phóng thích toàn bộ a.”

Lai Ân có chút buồn bực nói “ Ý tứ gì vậy, áp chế gì?”

Phỉ Lợi Khắc Tư cùng đám sinh mệnh kia vừa nghe thấy vậy liền mừng rỡ nói “ Minh Thần đại nhân, ngài thật sự cho phép chúng ta giải phong ấn sao?”

“Đúng vậy, trước kia ta phong ấn các ngươi là vì sợ các ngươi ở Minh Thần Chi Lâm không có việc gì làm, lại hủy hoại sâm lâm, nhưng hiện tại đã tới tình trạng này thì cũng không cần phong ấn nữa, các ngươi có thể giải một phần ba phong ấn.”

“Rống”

“Ngao”

Từng tiếng kêu gào vang lên, cùng với từng đợt hắc khí phóng lên cao.

Toàn bộ chiến trường phương bắc lúc này đều nghe thấy được tiếng rống gầm, lại thêm màn hắc vụ dày đặc che khuất khiến cho cảnh vật càng thêm phần quỷ dị.

Lai Ân lúc này đứng giữa đàn quái vật, bị kinh hãi toàn thân đổ mồ hôi lạnh, giải phong một phần ba mà kẻ yếu nhất cũng là Á Thần Thượng Giai thất cấp, trời ạ.”

Bạo nộ trong nháy mắt liền biến mất, mọi thứ lại trở lên yên tĩnh như trước.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK