• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

(Chương lên chậm, mong quý bạn đọc thứ lỗi, hứa là thứ 6 lên chương nhưng mình viết không kịp, lần tới sẽ đúng hẹn, xin cám ơn!)

Chương 35 – Luyện trận đường, Trận đạo chia hai đường

Luyện Trận Đường, một trong những khu học của Đại học viện, nơi đây là nơi tập hợp nhiều trận pháp và trận sư nổi danh của Đại học viện giảng giải về trận pháp cho học đồ sơ và trung cấp. Có nhiều trận sư nổi danh của Nam Châu Thành và cả vùng Nam Châu đều đã từng học tập tại nơi này.

Giảng đường Luyện trận đường,

“Trận pháp tuy rất khó học như đây chính là một trong những kỹ năng mà mỗi võ giả cần phải biết nếu như muốn tiến xa hơn trên con đường tu luyện của mình.” Nói tới đây, Phạm Lưu Uôn, Phạm lão sư dừng lại sau đó nhìn một lượt hết tất cả các học đồ có mặt trong giảng đường sau đó nói tiếp “Trận pháp được phân chia làm mười hai cấp bậc, theo đó thì trận pháp từ cấp một đến cấp ba gọi là là trận pháp sơ cấp, từ cấp bốn đến cấp sáu là trận pháp trung cấp, từ cấp bảy đến cấp chín được gọi là trận pháp cao cấp, từ cấp mười đến cấp mười hai được gọi là thượng phẩm trận.” Vuốt râu, Phạm lão sư nhìn về phía các học đồ ngồi phía dưới và nói tiếp “Trận pháp chia ra mà bốn phẩm, sơ cấp - trung cấp - cao cấp - thượng phẩm như vậy thì tương ứng với đó là phẩm cấp của trận sư. Trận sư cũng được chia làm sơ cấp - trung cấp - cao cấp - thượng phẩm trận sư.”

Nói xong, Phạm lão sư phất tay, một luồn linh lực kèm với thần niệm của Phạm lão sư quấn lấy nhau và tiến vào trong một trận đồ được vẽ sẵng trên một tấm gỗ hình vuông được đặt phía trước mặt của Phạm lão sư. Khi tấm gỗ hấp thu linh lực và thần niệm của Phạm lão sư thì trận đồ trên đó bỗng nhiên phát sáng lên. Sau một lúc, thì thiên địa linh khí xung quanh đó như được thu hút bởi hình vẽ trên tấm gỗ cho nên lao nhanh và hội tụ về phía tấm gỗ làm cho nó càng phát sáng hơn nữa.

Bọn học đồ ngồi phía dưới lần đầu tiên tiếp xúc với việc luyện trận vì vậy cảm giác vô cùng thích thú, có đứa nhắm mắt lại cảm nhận sau đó mở mắt ra với ánh mắt sáng rỡ, rõ ràng linh khí xung quanh tấm gỗ đó nồng đậm hơn gấp hai lần linh khí xung quanh. Có đứa lại nghĩ, nếu như dùng tấm gỗ đó để xung quanh chỗ mình tu luyện thì không phải bản thân có thể hấp thu linh khí gấp hai lần người bình thường hay sao? Rồi có đứa lại nghĩ nếu như mình vẽ cái trận đồ đó lên người, không phải mình có thể hấp thu linh khí gấp hai,… rất nhiều ý nghĩ trong đầu của bọn trẻ lúc này khi nhìn vào tấm gỗ trên tay của Phạm lão sư.

Chờ cho bọn trẻ bớt ngạc nhiên thì Phạm lão sư như có phát giác điều gì đó khi nhìn về phí Vương Hạo, trong khi những đứa trẻ khác đều ngạc nhiên, thích thú với tấm gỗ được khắc sơ cấp tụ linh trận thì Vương Hạo lại bình tĩnh, không chút nào động dung, tuy nhiên nhìn về phía những người khác, thì không chỉ Vương Hạo mà có cả Lê Qui, Hồng Nhân, Trần Nguyên,... những đứa trẻ khác của tứ đại gia tộc đều bình tĩnh thì Phạm lão sư mới nghĩ rằng có lẽ bọn chúng đã tiếp xúc qua trận pháp này rồi nên cũng không có gì ngạc nhiên là đúng.

Đúng với Phạm lão sư suy nghĩ, đối với tứ đại gia tộc thì nhà nào cũng có trận sư, vì vậy việc tiếp xúc với trận pháp của bọn con em các gia tộc này là điều hiển nhiên, chẳng những vậy, chúng còn được dạy cách thức vẽ và nhận biết nhiều loại trận pháp nữa là khác.

Phạm lão sư ho nhẹ một tiếng, tất cả bọn trẻ đều bắt đầu im lặng và ngồi ngay ngắn không còn tiếp tục xao động nữa. Phạm lão sư bắt đầu tiếp tục giới thiệu về trận pháp, cách thức luyện trận, nghề nghiệp trận sư, các điều nên tránh khi luyện trận,…

Trận sư là những người am hiểu về trận pháp, để được gọi là trận sư thì người đó phải thông thạo nhiều trận pháp. Bước đầu tiên để trở thành trận sư cấp một là phải thông thạo và bố trí được chín loại trận pháp sơ cấp và phải được công nhận bởi hiệp hội Luyện trận sư. Tương tự Hiệp hội Luyện trận sư thì có Hiệp hội luyện dược sư, Hiệp hội Luyện khí sư, các hiệp hội này đều có chi nhánh được đặt tại các Đại học viện của các thành trên toàn lãnh thổ Xích Quỷ Quốc.

Trận sư là một nghề nghiệp được rất nhiều tôn trọng. Mỗi một gia tộc nào đều phải có cho mình một Trận sư, có thể là chiêu mộ từ bên ngoài hoặc là tự gia tộc bồi dưỡng được. Bởi Trận sư chính là một phần sức mạnh của gia tộc, tầm quan trọng cũng giống như là Luyện dược sư. Trận sư là người sẽ tạo ra những trận pháp có thể nâng cao thiên địa linh khí, có thể tạo ra những trận pháp bảo vệ gia tộc, có thể tạo ra những trận pháp dùng để củng cố một vùng đất để đảm bảo an toàn cho việc khai khác hầm mỏ,… chính vậy, trở thành một Trận sư cũng là mục tiêu của rất nhiều người.

Luyện trận cần rất nhiều thời gian, tinh lực và cả sự chính xác trong việc vẽ trận đồ. Chính vì vậy không phải ai cũng có thể trở thành một trận sư cấp cao được. Tuy nhiên, việc luyện trận cơ bản thì bất kỳ một võ giả nào cũng có thể làm được, do đó có rất nhiều người có thể đạt chuẩn sơ cấp trận sư. Phạm lão sư giảng giải tới đây thì các học đồ nghe cũng vô cùng hưng phấn. Việc luyện trận là dễ, võ giả nào cũng có thể luyện trận được, điều này không phải nói là mình cũng có thể trở thành trận sư hay sao?
Nhưng thầy nói để trở thành trận sư cấp cao thì khó khăn lắm, một đứa nói.

Lo gì, chỉ cần luyện trận được là mình có thể sử dụng được nhiều mục đích rồi, như là luyện tập, nghỉ ngơi, … còn việc có thể thành Trận sư cấp cao hay không thì tùy duyên đi. Một đứa trẻ khác nói.

Khụ…

Phạm lão sư ho nhẹ một tiếng, giảng đường im lặng thì Phạm lão sư lại nói tiếp. “Trận Đạo chia hai đường là Phù đạo và Trận pháp. Những Trận sư nghiên cứu Phù đạo còn được gọi là Trận Phù sư còn theo trận pháp thì gọi là Trận pháp sư, tựu chung đều gọi là Trận sư.” Nhìn về phía dưới giảng đường, Phạm lão sư phất tay một cái, một tấm phù màu vàng lớn cỡ lòng bàn tay bay ra dán vào trong một hình nộm, sau khi tấm phù dính vào hình nộm thì nó bỗng nhiên bốc cháy, cả đám ngồi nhìn mà hả hốc miệng vì ngạc nhiên.

“Đây chính là hỏa phù sơ cấp, dùng trong chiến đấu có thể đạt được hiệu quả nhất định. Ngoài ra thì có rất nhiều loại phù khác nhau, từ hữu hình cho đến vô hình. Hữu hình ta gọi là Phù còn vô hình ta gọi là Chú. Đối với Chú thì Trận Phù sư phải có thần niệm vô cùng mạnh mẽ, trận pháp được Trận phù sư dùng thần niệm để khắc trận đồ trong không khí, sau đó dùng thần niệm để điều khiển mà mang đến tác dụng to lớn.” Phạm lão sư giảng giải một mạch không dừng.

Để có thể vẽ trận đồ thì chúng ta cần phải có những dụng cụ đặc biệt để vẽ. Tùy vào từng loại trận pháp mà chúng ta có thể sử dụng từng loại vật liệu khác biệt. Ví dụ như tấm gỗ này được ta khắc tụ linh trận lên đó, các học đồ có thể quan sát. Để có thể khắc tụ linh trận lên tấm gỗ này, ta phải dùng bút vẽ chuyên dụng để vẽ trận, bút vẽ được làm từ xương và lông của yêu thú. Mực được dùng vẽ chính là dùng chu sa pha với máu của yêu thú. Khi vẽ ta phải vẽ chính xác không được xóa hoặc chỉnh sửa trận văn. Tấm gỗ này cũng phải là tấm gỗ bình thường, vì nếu như tấm gỗ bình thường thì sẽ không thể nào chịu nổi được lực lượng từ trận đồ. Tấm gỗ này cũng là gỗ của một loại linh mộc chuyên dùng để khắc trận. Phạm lão sư không nhanh không chậm, vừa nâng tấm gỗ vừa vung tay lên thì một cây bút và một lọ mực chu sa trôi nổi phía trước bọn trẻ. Tất cả ngưng thần mà nhìn vào các đồ vật và nghe Phạm lão sư nói. Có đứa nghe xong thì thè lưỡi, lắc đầu nói rằng học trận pháp cũng cần đầu tư quá, nhà nghèo sao học nổi bây giờ. Cũng có đứa nhìn thấy thì cũng sáng rỡ mắt, nắm chặt tay, chỉ hận là giờ học mau kết thúc để chúng có thể đi mua mấy thứ này về bắt tay vào vẽ trận đồ, tạo trận, tạo phù ngay.

Thu hết vào trong tầm mắt của mình các biểu hiện của những đứa trẻ đang ngồi phía dưới, Phạm lão sư hài lòng vuốt râu của mình sau đó đưa tay thu hết tất cả những vật đang lơ lửng trở về lại trên bàn của mình. Sau đó Phạm lão sưu giảng giải về các trận đồ cơ bản, cách thức vẽ trận văn,… buổi học kết thúc thì cũng đã gần giờ ngọ, các học đồ được lệnh giải tán.

Trên đường đến nhà ăn.

“Hạo, mày thấy hôm nay học như thế nào?” Hồng Nhân thủng thẳng hỏi trong khi vừa đi vừa ăn một cái bánh bao không biết hắn lấy từ đâu ra.

“Tao thấy cũng bình thường thôi, nghề nghiệp nào cũng có đặc thù riêng. Mỗi người có thể chọn cho mình một nghề nghiệp để phát triển kèm theo với việc tu luyện của bản thân. Bản chất của việc học này chỉ là để chúng ta có thể tự sinh tồn trong thế giới võ giả mà thôi.” Vương Hạo nói một tràng, Hồng Nhân nghe mà á khẩu, nhìn chằm chằm Vương Hạo đến nổi Vương Hạo phải tự vuốt vuốt mặt của mình xem có bị dính cái gì không mà tên mập mạp này lại nhìn mình như vậy.

“Nay mày lạ quá Hạo, nói chuyện như ông cụ non, tao biết mày cụ non nhưng tao không ngờ mày lại cụ non đến mức độ như vậy luôn đó nha.” Hồng Nhân đi vòng quanh, sờ sờ vào người của Vương Hạo, sau đó sờ lên trán của Vương Hạo thì bị Vương Hạo lấy tay ngăn lại.

“Mày khùng hả Nhân, tao trước giờ vẫn như vậy mà, có khác gì đâu? Bộ lạ lắm hay gì mà mày nhìn tao như vậy chớ?” Vương Hạo tức cười nói với Hồng Nhân.

“Không không, hôm nay tao thấy mày nghiêm túc quá nên tao không quen đó mà.” Hồng Nhân nói rồi lại cắn một miếng bánh bao. Đi, đi nhanh tao đói lắm rồi Hạo ơi, nhanh đi tới nhà ăn thôi nào!

Vương Hạo chỉ lắc đầu không biết nói gì, nhìn theo bóng lưng của Hồng Nhân rồi cũng bước nhanh theo. Hắn phải chấp nhận thực tại hiện tại hắn chỉ là một đứa nhóc mới mười hai tuổi mà thôi. Vì vậy, hắn cần phải làm thế nào để có thể phù hợp với một đứa nhóc thì mới đúng. Nghĩ như vậy, hắn cũng cảm thấy bản thân mình nên thả lỏng một chút, nên “trẻ con” một chút thì mới có thể hòa nhập với cái thế giới này, tự nhiên đến, tự nhiên đi, vạn sự tự nhiên dẫn dắt. Trong phút chốc, tâm linh của Vương Hạo như được chiếu rọi, những dồn nén trước đó như được cởi trói mà thoát ra làm cho tâm tình của Vương Hạo trở nên vô cùng thư thái, dễ chịu, dường như cánh cửa đột phá đã hé ra đối với Vương Hạo. Ngạo Bạch như phát giác được điều gì từ Tạo hóa không gian, nó mở khẽ ánh mắt, cách một không gian nhìn về Vương Hạo, nó khẽ vểnh cặp râu rồng của mình lên mà cười, chúng diệu chi môn, mở a!

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
lacmaitrang
13 Tháng tư, 2018 16:10
Mình là một nhà văn hoá nè. Nhưng học thuyết đó nó không đúng chỉ có vài phần thôi bạn. Đầu tiên hiện tại thì chung ta chia trung quốc làm 3 phân vùng văn hoá chính: một số dân tộc phương Bắc bờ Bắc sông Hoàng Hà. Trung Nguyên dân tộc hoa và hạ giờ gọi là hoa hạ. Và 9/10 các tộc bách việt còn lại bên bờ nam sông Dương Tư. Hiện nay chỉ mới có lịch âm dương là co nghiên cứu chứng minh của các tộc người Bách Việt. Bách Việt nói chung. Còn việt Nam chỉ gồm 2 Tộc người âu và lạc Việt và những tộc người khác xuất phát từ gốc ngươi indonedian.
sandking913
10 Tháng tư, 2018 22:35
Lời đầu tiên mình xin cám ơn bạn đã theo dõi truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ của mình. Đúng như bạn đã góp ý, ngôn ngữ trong truyện đôi khi xen lẫn giữa Việt và Hán Việt, nhưng đây chính là chủ đích của mình. Bởi vì bản thân mình đã nghiên cứu các tư liệu lịch sử và các nghiên cứu độc lập của các nhà nghiên cứu về văn hóa lịch sử về thuyết "Văn hóa Trung Hoa bắt nguồn từ Văn hóa Việt". Do đó, mình đã đúc kết được rằng tiếng Việt có trước, tiếng Hán có sau, và tiếng Hán Việt chẳng qua là một cột mốc lịch sử mà từ tiếng Hán tìm về được cội nguồn của mình là Tiếng Việt. Đôi lời cùng bạn.
lacmaitrang
10 Tháng tư, 2018 09:19
Bối cảnh Việt Nam nhân vật chính và bối cảnh hiện đại nhưng cách dùng ngôn ngữ hán hoá và tên Họ Trung Quốc quá. Phát triển được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK