Nghe thấy chủ trì Hiển Tông nói ra danh tính của mình, Nam Cung Phá Thiên lạnh lùng nói ra.
Chủ trì Hiển Tông tên là Thiên Duyên Lực, luận niên kỷ thì cũng phải lớn hơn đám người Nam Cung Phá Thiên, Trác Tử Dương hai ba mươi tuổi, thậm chí cũng có thể xem như cao thủ đời trước.
Trong mấy chục năm nay, hắn đều bế quan tiềm tu trong Kim Phật Tự, hầu như chưa từng tiếp xúc với đám người Nam Cung Phá Thiên.
Nhưng hắn hiển nhiên không phải loại người bế tắc tin tức, hiểu rõ thân phận của những cao thủ “hậu bối” như Nam Cung Phá Thiên như lòng bàn tay.
- Thiên Duyên Lực, thu lại Thông Thiên Chân Như Nhãn của ngươi đi. Chỉ bằng mấy điểm tu vi hiện tại của ngươi, không có khả năng nhìn thấu bản thể của bổn tọa đâu!
Cùng lúc đó, trong miệng phân thân Huyền Xà của Huyền Vũ Yêu Thánh chợt truyền ra mấy cấu như vậy.
Thông Thiên Chân Như Nhãn tỏa ra tia sáng màu vàng chiếu xa lên người phân thân Huyền Xà. Phân thân Huyền Xà không ngừng tản mát ra hào quang, dường như sắp hiện ra hư ảo một loại mãnh thú kỳ dị, nhưng rốt cục vẫn không thể nào hiện ra rõ ràng.
- Lão nạp đã sớm nghe nói Huyền Vũ Yêu Thánh chính là dị chủng thiên phú, sau khi sinh ra không lâu, bản thể sẽ hóa thành hai loại dị thú Huyền Xà và Thạch Quy. Lão nạp tu thành Thông Thiên Chân Như Nhãn này, muốn một ngày nhìn thấy bản thể của Huyền Vũ Yêu Thánh… Không thể tưởng tượng được, vẫn còn khó có thể làm được…
Âm thanh già nua kia lại truyền đến lần nữa.
Cùng lúc đó.
Chíu!!
Thông Thiên Chân Như Nhãn phát ra tia sáng màu vàng rốt cục cũng biến mất.
- Hừ! Thiên Duyên Lực, chờ ngươi tu thành Hư Không Võ Thánh rồi lại đến xem bản thể bổn tọa nhé!
Phân thân Huyền Xà của Huyền Vũ Yêu Thánh hừ lạnh nói.
Uỳnh!
Uỳnh! Uỳnh! Uỳnh!
Gần như đúng lúc phân thân Huyền Xà nói ra những lời này, phía trên hướng tây năm, một lão tăng có thân ảnh khô gầy nhanh chóng đi tới bên này.
Tuy vô cùng khô gầy, nhưng lão tăng này đi tới từng bước một, vẫn tản mát ra lực lượng khí huyết vô cùng mạnh mẽ. Nhìn từ ngoài vào, thân hình lão tăng này nhiều nhất chỉ có sáu bảy mươi cân, nhưng khí huyết dày đặc phát ra trên người hắn, mãnh thú nặng ngàn cân cũng đều không thể so sánh được!
Đúng là chủ trì Kim Phật Tự Hiển Tông, cũng là cao thủ đứng đầu Kim Phật Tự Hiển Tông, Thiên Duyên Lực!
Chủ trì Hiển Tông Thiên Duyên Lực đã đến, phía sau hắn còn có ba thân ảnh.
Cũng vô cùng gầy, giống như thây khô vậy.
Trên người ba thân ảnh này cũng đều tản mát ra lực lượng khí huyết đậm đặc. Nhưng ba người này đều có làn da đen nhánh, tản mát ra hào quang như kim loại, hai mắt trống rỗng vô thần, lúc tiến lên cũng không phải di chuyển linh hoạt mà hai chân cứng ngắc trực tiếp lướt đi trên mặt đất, giống như một thây khô thật sự!
- Phật Môn Kim Thân? Thiên Duyên Lực, ngươi rõ ràng đã luyện chế thành ba bộ Phật Môn Kim Thân. Khi còn sống, ba bộ Kim Thân này ít nhất cũng là Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm. Thiên Duyên Lực, hiện tại ngươi đã chuẩn bị đầy đủ, còn mang đến ba bộ Kim Thân này. Xem ra chí bảo trong huyệt mộ Nhân Hoàng cũng là tình thế bắt buộc với ngươi rồi…
Nhìn thấy Thiên Duyên Lực này xuất hiện, chứng kiến ba thân hình như thây khô sau lưng hắn, hai mắt Trác Tử Dương đã sớm híp lại.
Ba bộ thây khô Thiên Duyên Lực mang theo chính là thi thể còn lại sau khi cao thủ Kim Phật Tự chết đi. Mấy cao tăng này ít nhất đều là Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, sau khi chết, thân thể bất hủ có thể duy trì mấy trăm năm. Mà được tế luyện bằng phương thức đặc thù, lại càng luyện thành pháp khí hình người, hầu như có thể bảo tồn vĩnh cửu.
Vừa rồi Dương Thạc còn cảm thấy kinh ngạc với việc luyện bộ phận trên thân thể thành pháp khí.
Hiện tại lập tức nhìn thấy Thiên Duyên Lực này dẫn theo ba bộ pháp khí hình người chân chính.
- Ha ha, Trác Tử Dương, Chân Vũ Môn ngươi có vô số cao thủ. Nếu lão nạp không mang ba bộ Kim Thân này tới, làm sao có thể chống lại Chân Vũ Môn các ngươi?
Thiên Duyên Lực bước đến, cười cười ha ha, nói ra.
- Ồ?
Sau một khắc, Thiên Duyên Lực này chợt nhìn thấy đầu Man Văn Thiên Tượng dưới thân Dương Thạc Dương Địch.
- Đây là hung thú thượng cổ, Man Văn Thiên Tượng? Chính là đầu thú đã bị cao thủ Đại Chu vây công, đánh lui trăm năm trước? Nó cũng đến nơi này…
Trong mắt Thiên Duyên Lực hiện ra vẻ kinh ngạc.
- Ngươi là lão hòa thượng Kim Phật Tự? Ta đã nghe nói qua Kim Phật Tự, còn nghe qua đại sư Tạp Mạc La là cao thủ Kim Phật Tự các ngươi… Nhưng Thiên Duyên Lực ngươi, ta chưa từng nghe qua!
Man Văn Thiên Tượng ngẩng đầu lên, nhìn thoáng qua Thiên Duyên Lực này, chậm rãi nói ra.
- Đại sư Tạp Mạc La đã sớm viên tịch. Thân thể của hắn đúng là một trong ba bộ Kim Thân này của lão nạp.
Thiên Duyên Lực chậm rãi nói ra.
Tuy niên kỷ của hắn lớn hơn Trác Tử Dương, Nam Cung Phá Thiên một chút, nhưng cũng chỉ là tám chín mươi tuổi. Lúc trước Man Văn Thiên Tượng trốn vào Nam Man Thập Vạn Đại Sơn, hắn còn chưa sinh ra. Trước mặt Man Văn Thiên Tượng, hắn tuyệt đối xem như là vãn bối rồi.
Man Văn Thiên Tượng lại nhìn Thiên Duyên Lực một cái, cũng không nói gì thêm.
- Man Văn Thiên Tượng này hình như đã bị khống chế rồi?
Thiên Duyên Lực cẩn thận quan sát Man Văn Thiên Tượng này, chợt thấy ánh mắt rơi vào trên người Dương Thạc Dương Địch, sắc mặt khẽ trở nên hơi ngưng trọng.
Hắn có thể cảm giác được Man Văn Thiên Tượng này chính là bị Dương Thạc Dương Địch khống chế!
Hai ngoài trẻ tuổi thoạt nhìn mới chỉ hai mươi tuổi rõ ràng lại khống chế được Man Văn Thiên Tượng? Trong lòng Thiên Duyên Lực vô cùng chấn động.
Ầm ầm!
Hống hống hống!
Mà hầu như lúc Thiên Duyên Lực nhìn chằm chằm hai người Dương Thạc, trong lòng kinh ngạc, ở hướng bắc lại có hai luồng lực lượng mạnh mẽ tiến đến!
Một người, một thú!
- Dương Thiên, lúc trước đánh một trận ở Yến Sơn, ngươi đã đả thương ta. Hiện tại ta tìm ngươi, quyết sống mái một trận!
Một đầu Băng Long cực lớn, trên lưng nó là một nam tử cao lớn đang đứng thẳng.
Bỉ Lạc Duy Kỳ!
Đúng là cường giả đệ nhất Man tộc ở Bắc Vực Băng Nguyên, lúc trước đã bị Dương Thiên đánh lui trong Yến Sơn, chém giết tọa kỵ Băng Long của hắn, Bỉ Lạc Duy Kỳ. Hiện tại Bỉ Lạc Duy Kỳ này lại đạt được một tọa kỵ Băng Long thượng cổ vô cùng mạnh mẽ, thừa dịp huyệt mộ Nhân Hoàng mở ra, lại tiến đến Đại Chu, muốn phân thắng bại với Dương Thiên, báo thù trận chiến ở Yến Sơn lúc trước.
- Dương Thiên đã đến chưa?
Ầm ầm!
Bỉ Lạc Duy Kỳ cưỡi Băng Long, lập tức tiến tới.
Hai mắt nhìn lướt qua những cường giả này. Bỗng nhiên, ánh mắt Bỉ Lạc Duy Kỳ chợt đặt lên người Dương Thạc Dương Địch.
- Trên người ngươi có khí tức huyết mạch của Dương Thiên… Còn có nha đầu này, trên người ngươi có khí tức Thiên Âm Môn, cũng là người của Dương Thiên… Dương Thiên còn chưa tới, vừa vặn chém giết bọn ngươi, thu lại một ít tiền lãi là được rồi!
Nhìn thấy Dương Thạc Dương Địch, trên mặt Bỉ Lạc Duy Kỳ hiện ra vẻ dữ tợn, nghiêm nghị kêu gào…
- Hả?
Mà hầu như lúc ánh mắt Bỉ Lạc Duy Kỳ di chuyển lên người Dương Thạc, đồng thời Dương Thạc cũng sớm cảm nhận được trong mắt Bỉ Lạc Duy Kỳ nồng đậm sát khí.
- Người này chính là Bắc Địa Man Vương Bỉ Lạc Duy Kỳ, cao thủ siêu cấp bậc hai đương thời. Lúc trước ở Yến Sơn, hắn và Hỏa La Vương đồng thời tiến đến trung tâm Yến Sơn, chỉ tiếc cuối cùng lại bị Dương Thiên ám toán, chém giết tọa kỵ Băng Long của hắn, lại đánh hắn trọng thương, suýt nữa đã vẫn lạc…
- Hiện tại huyệt mộ Nhân Hoàng mở ra, hắn đã ở ẩn hai ba năm lại xuất hiện sao?
Đối với Bỉ Lạc Duy Kỳ này, tuy Dương Thạc cũng không phải rất quen thuộc, nhưng lúc đầu tiên ở gần khu vực trung tâm Yến Sơn, hắn đã âm thầm gặp qua một lần.
Nhưng giờ phút này, ánh mắt Dương Thạc cũng không đặt ở trên người Bỉ Lạc Duy Kỳ mà là đặt ở dưới chân Bỉ Lạc Duy Kỳ, trên người Băng Long mang theo gai nhọn màu trắng, tản ra khí tức hàn băng đậm đặc.
- Bỉ Lạc Duy Kỳ này lại tìm được một tọa kỵ Băng Long?
Dương Thạc có thể cảm thấy rõ ràng đầu Băng Long dưới chân Bỉ Lạc Duy Kỳ này, khí huyết trên người nó vô cùng khủng bố.
Mặc dù khí huyết nồng đậm còn thua kém Man Văn Thiên Tượng một chút, nhưng ít ra cũng là cấp độ Võ Thánh đỉnh phong.
Ngoài ra, từ khí tức phát ra trên người đầu Băng Long này, cấp độ võ đạo của nó ít nhất cũng đã tiến vào cấp độ Võ Thánh, thậm chí có khả năng đã tiến vào cấp độ Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm. Một đầu Băng Long như vậy tuyệt đối là nhân vật cấp độ Yêu Thánh siêu cấp đương thời, chỉ sợ cũng không thua kém thiên hạ Đệ Tam Yêu Thánh Huyền Vũ Vương, Đệ Tứ Yêu Thánh Tử Thử Vương bao nhiêu!
- Một đầu Băng Long thật mạnh!
- Khó trách Bỉ Lạc Duy Kỳ này tin tưởng mười phần, dám đến đây tìm kiếm Dương Thiên, tiếp tục trận chiến trước kia…
Dương Thạc thầm nghĩ.
Bản thân Bỉ Lạc Duy Kỳ chính là cường giả chiến lực bậc hai đương thời.
Mà hiện tại, đầu Băng Long dưới thân hắn cũng có thực lực có thể so với Tử Thử Yêu Thánh, Huyền Vũ Yêu Thánh.
Tử Thử Yêu Thánh, Huyền Vũ Yêu Thánh cũng là cường giả chiến lực hạng hai đương thời, ở trình độ nào đó, thậm chí đủ để uy hiếp cao thủ đỉnh cấp như Dương Thiên.
Ví dụ như Tử Thử Yêu Thánh, dưới lòng đất thi triển Tử Tinh Không Gian cũng đủ để chống lại Dương Thiên.
Đầu Băng Long này hoàn toàn là cường giả cấp độ Yêu Thánh, cho dù là Dương Thiên thì cũng khó có thể dễ dàng giải quyết nó. Bỉ Lạc Duy Kỳ phối hợp với nó, hai đại cao thủ chiến lực bậc hai đương thời liên thủ vây công Dương Thiên, dĩ nhiên đủ để tạo thành uy hiếp thật lớn với Dương Thiên.
Chính bởi vì như thế, sau khi Bỉ Lạc Duy Kỳ này đến, trực tiếp liền kêu gào, muốn tìm Dương Thiên lấy lại danh dự, thậm chí còn ầm ĩ muốn chém giết Dương Thạc Dương Địch để thu lại một ít lợi ích!
- Đã sớm nghe nói công pháp Bắc Vực Man tộc là huyết mạch truyền thừa. Bỉ Lạc Duy Kỳ này chính là Bắc Địa Man Vương, thực lực cường đại, rõ ràng có thể nhìn thấy liên hệ huyết mạch giữa thiếu gia và Dương Thiên, thậm chí còn có thể nhìn ra ta là đệ tử Thiên Âm Môn… Hiện tại Bỉ Lạc Duy Kỳ này đã sinh ra sát ý với chúng ta…
Sắc mặt Dương Địch vô cùng ngưng trọng, nhỏ giọng nói ra.
- Muốn giết chúng ta? Cũng phải nhìn xem hắn có bản lĩnh này hay không?
Sắc mặt Dương Thạc hơi trầm xuống, mí mắt khẽ rủ xuống, cũng không nhìn Bắc Địa Man Vương Bỉ Lạc Duy Kỳ này.
Giờ phút này, Bỉ Lạc Duy Kỳ dĩ nhiên đã nhận định Dương Thạc là hậu nhân của Dương Thiên, Dương Địch chính là đệ tử Thiên Âm Môn.
Hai ba năm trước, Bỉ Lạc Duy Kỳ bị Dương Thiên đả thương, phải trốn vào Bắc Vực Băng Nguyên, gần đây mới xuất thế lần nữa, cũng không hiểu rõ một số chuyện.
Hắn tự nhiên không biết Dương Thạc và Dương Thạc hầu như đối đầu nhau.
Mà Thiên Âm Môn đã đoạn tuyệt với Trấn Quốc Công Dương Thiên từ lâu.
Đối với chuyện này, cho dù Dương Thạc có giải thích với hắn, nhất thời nửa khắc cũng không thể giải thích rõ được.
Huống hồ Dương Thạc cũng lười giải thích với hắn.
- Hả? Dương Thiên chính là cao thủ tuyệt đỉnh đương thời. Huyệt mộ Nhân Hoàng đã mở ra, hắn không có khả năng không đến. Hỏa La Vương, Nam Cung Phá Thiên, mấy người các ngươi cũng đã sớm tới, Dương Thiên chắc hẳn đã sớm tới trước một bước, hiện tại dĩ nhiên đã tiến vào trong huyệt mộ Nhân Hoàng rồi… một nam một nữ trẻ tuổi này hẳn là do Dương Thiên lưu lại?
- Ha ha, chém giết hai ngươi thu lại một chút tiền lãi, thuận tiện cũng có thể thị uy với Dương Thiên!
- Đến lúc đó, Dương Thiên báo thù cho các ngươi, tự nhiên sẽ chủ động đến tìm ta. Nếu không hắn cứ trốn trong huyệt mộ Nhân Hoàng, cho dù ta tiến vào huyệt mộ, muốn tìm được hắn thì cũng không dễ dàng lắm…
- Cho nên…
- Các ngươi, chết!
Trong miệng Bỉ Lạc Duy Kỳ liên tiếp truyền ra những lời này.
Chính là chữ “chết” cuối cùng vừa phun ra, Bỉ Lạc Duy Kỳ trên thân Băng Long thượng cổ này chợt nhoáng lên, nhanh như chớp lao về phía Dương Thạc!
Tuy Bỉ Lạc Duy Kỳ này không có pháp khí phi hành, nhưng hắn là Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm, lực lượng lĩnh vực cường đại, lơ lửng trong thời gian ngắn vô cùng đơn giản. Lần này công giết Dương Thạc Dương Địch, hắn cũng lăng không lướt tới. Thanh trường thương trong tay tản mát ra khí thế vô cùng lăng lệ ác liệt, khóa chặt Dương Thạc, Dương Địch lại.
Hống hống hống!
Cùng lúc đó, đầu Băng Long thượng cổ dưới chân hắn cũng gào rú một tiếng, bốn chân di chuyển, toàn bộ thân thể dính sát mặt đất, giống như một đầu đại tích dịch, nhanh chóng du động về phía Dương Thạc Dương Địch.
Miệng rộng mở ra, khí tức hàn băng không ngừng phát tán ra.
Những cây cối xung quanh lập tức kết thành một tầng tăng, trong tiếng vang răng rắc, dĩ nhiên bị đông cứng vỡ ra, liên tục đổ xuống.
Ầm ầm!
Bỉ Lạc Duy Kỳ tới trước mặt Dương Thạc.
- Chết đi!
Trên mặt hiện lên vẻ cười cười dữ tợn, trường thương trong tay nhanh chóng xoay chuyển, đâm vào cổ họng Dương Thạc!
Ra tay chính là sát chiêu vô cùng lăng lệ ác liệt!
- Quả nhiên là ra tay chém giết. Đã muốn chém giết ta và Dương Địch… đã như vậy, không khách khí với ngươi nữa!
Dương Thạc và Bỉ Lạc Duy Kỳ này có thể nói là không oán không cừu.
Nhưng Bỉ Lạc Duy Kỳ vừa ra tay, lập tức muốn chém giết Dương Thạc Dương Địch, còn hung hãn hơn Man Văn Thiên Tượng lúc trước vài phần. Hắn sinh ra sát ý với Dương Thạc Dương Địch, Dương Thạc tự nhiên sẽ không khách khí với hắn, sát khí đậm đặc lập tức xuất hiện trong lòng.
Tạch tạch tạch!
Trong nháy mắt, thân thể Dương Thạc mạnh mẽ biến lớn.
Biến thân Đệ Nhị Trọng Hắc Hùng!
Lực lượng khí huyết hầu như tăng vọt lên bốn tiểu đẳng cấp chỉ trong thời gian ngắn, vững vàng tiến vào cấp độ Võ Thánh cao giai, không kém cỏi Bỉ Lạc Duy Kỳ này chút nào.
Ầm ầm!
Thần Long Liệt Khôn Đao trong tay mãnh liệt giương lên, trực tiếp chém tới trường thương trong tay Bỉ Lạc Duy Kỳ.
Thần hoang nguyên lực bắn ra, hung hăng quấn quanh Bỉ Lạc Duy Kỳ.
- Hả? Tiểu tử này che giấu thực lực? Thậm chí còn có thực lực cấp độ Võ Thánh, còn muốn thoáng bộc phát, đánh lui ta sao? Đáng tiếc, cảnh giới võ đạo của ta đã sớm tiến vào cấp độ Võ Thánh Tứ Trọng Lôi Âm. Thanh trường thương trong tay lại càng là Bắc Vực Long Thương, cấp độ Tứ Cấp Thần Binh, lúc trước chém giết với Dương Thiên, hầu như đâm rách thần binh áo giáp trên người Dương Thiên. Tuy thanh trường đao này của ngươi khá lớn, nhưng sao có thể chống lại Long Thương của ta!