Uỳnh uỳnh!
Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Yêu Thánh đưa tay ra, phát ra những tiếng sấm rền đinh tai, nháy mắt đã tới trước mặt Tô Quân Ninh, khẽ tóm một cái, Tô Quân Ninh một Võ Tôn không chút khả năng phản kháng bị tóm chặt.
Đây mới chính là kim thân thực sự!
So ra, Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc kèm theo Thái Dương Chân Hoả, uy lực mãnh liệt, nhưng không biết thua kém gấp mấy lần. Thuần Dương Kim Thân của Dương Thạc dù có Xá Lợi trợ lực nâng lên tầng thứ Võ Tôn, có thêm Thái Dương Chân Hoả, một chiêu cũng chưa chắc giết được cao thủ Võ Tôn.
Giống như đối phó với Lý Vi Nghĩa mới bước vào tầng thứ Võ Tôn, chỉ dùng Thuần Dương Kim Thân là chính, cùng với sự hỗ trợ của Huyết Phi và Tiểu Hoả mới giết được hắn.
Nếu đối phó với Tô Quân Ninh khi ở trạng thái hoàn hảo, Dương Thạc thậm chí không dám thi triển Thuần Dương Kim Thân, khi không cẩn thận có thể bị Đại Thiên Âm Chưởng của cô ta giết chết…
Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Yêu Thánh mới là kim thân thật sự cường đại!
Dù đây chỉ là kim thân không hoàn chỉnh, còn nhiều khiếm khuyết phỏng chiếu theo Cửu Dương Huyền Công đệ tam trùng nhưng kim thân Võ Thánh cũng cực kỳ khủng bố rồi…
Hai tay, một tóm Dương Thạc, một tóm Tô Quân Ninh.
- Hề hề!
Ẩn Giao Yêu Thánh cười.
- Một tiểu tử, một tiểu nha đầu, một người của Trấn Quốc Công, một của Thiên Âm Môn. Các ngươi cũng coi như nam tài nữ sắc, ngưu tầm ngưu mã tầm mã, ngoan ngoãn vào cho ta đi!
Ẩn Giao Yêu Thánh vừa nói, ống tay cà sa trên người đột nhiên phình to, phát ra một luồng hấp lực hút Dương Thạc và Tô Quân Ninh vào trong.
Bị hút vào trong, sắc mặt Dương Thạc không hề biến đổi.
Nhưng Tô Quân Ninh thì mặt đỏ lên vừa giận vừa ngượng.
Bị Ẩn Giao Yêu Thánh bắt cũng thoi, hắn vốn là dị thú Võ Thánh, trăm năm trước cũng nằm trong Thập Đại Yêu Thánh, Tô Quân Ninh chỉ là Võ Tôn, bị bắt cũng không oan.
Nhưng Ẩn Giao Yêu Thánh khi bắt Tô Quân Ninh và Dương Thạc còn nói câu “nam tài nữ sắc”, “ngưu tầm ngưu mã tầm mã”. Nam tài nữ sắc tốt xấu gì cũng là từ nghĩa tích cực, tuy dùng cùng với Dương Thạc thì Tô Quân Ninh có phần bất mãn, nhưng miễn cưỡng có thể chấp nhận, còn “ngưu tầm ngưu mà tầm mã” thì đúng là Ẩn Giao Yêu Thánh miệng chó không mọc được ngà voi!
Bị Thập Phương Cà Sa hút vào, Dương Thạc chỉ cảm thấy trước mắt tối đen, rồi hắn xuất hiện trong một vùng sơn cốc.
Xung quanh là những ngọn núi cao hàng trăm trượng.
Dưới chân là bãi cỏ xanh tốt.
Thậm chí, Dương Thạc đứng trên bãi cỏ có thể ngửi được cả mùi đất và cỏ dưới chân.
- Đây là đâu? Không phải mình bị hút vào Thập Phương Cà Sa sao?
Nhìn xung quanh, Dương Thạc không khỏi khựng người.
- Lẽ nào đây chính là không gian bên trong Thập Phương Cà Sa?
- Không ngờ trong món chí bảo này lại có cả một không gian, đây gần như là một thế giới thu nhỏ rồi… Đúng vậy, Thập Phương Cà Sa có thể định ra mười phương vị lớn, vốn là chí bảo thời không. Có thể tới bất cứ phương vị nào, đi xa hàng nghìn dặm chỉ trong nháy mắt. Về thời gian có thể tới quá khứ, tương lai…một món chí bảo thế này bên trong có không gian cũng là bình thường!
Dương Thạc nghĩ bụng.
- Đến rồi thì cứ ở yên đây đi!
Nghĩ thế, Dương Thạc ngồi khoanh chân trong cốc.
- Ẩn Giao Yêu Thánh bắt mình là để lấy truyền thừa của Nam Lâm Tự, đặc biệt là Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng. Chỉ cần mình ngậm chặt miệng không hé ra lợi nào thì hắn sẽ không giết mình. Thậm chí, có giao ra Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng cũng chẳng sao. Tên này luôn coi trọng lợi ích chứ không hiếu sát. Hắn còn muốn dùng mình làm con tin đòi bảo vật từ phụ thân, chắc sẽ không giết mình…
Ẩn Giao Yêu Thánh tuy nói thích giết người đoạt bảo nhưng mục đích cuối cùng của hắn chỉ là đoạt bảo chứ không phải giết người.
Năm đó đoạt bảo vật của Bạch Viên Yêu Thánh, hắn chỉ đả thương Thiên Canh Thập Tam Sát chứ không giết ai cả.
Còn trận chiến Đại Lâm Tự một trăm năm trước, hắn đánh lén Hồng Chiếu, Hồng Vũ, Hồng Long đại sư thực tế cũng không phải hắn cố tình giết người. Chỉ là lúc đó hắn mới là Võ Thánh, chưa phải Thập Đại Yêu Thánh, mà ba vị đại sư đều là Võ Thánh của Đại Lâm Tự, thực lực cường đại, một người có thể đối phó với bốn năm Ẩn Giao Vương.
Trong trường hợp đó Ẩn Giao Yêu Thánh đánh lén, không hạ sát thủ giết ba vị đại sư thì sẽ bị giết. Về bản chất Ẩn Giao Yêu Thánh không hề hiếu sát.
Huống hồ hắn còn muốn dùng Dương Thạc để đòi Dương Thiên bảo vật. Giết Dương Thạc rồi thì cũng mất tín nhiệm, sau này bắt được đệ tự nòng cốt của thánh địa võ đạo, công hầu tướng gia nào đó, muốn đổi bảo vật thì người ta cũng không tin nữa…
Vì thế, nói về tổng thể hiện nay Dương Thạc không bị nguy hiểm về tính mạng.
- Diệt cỏ phải diệt tận gốc! Đạo lý này mình hiểu, thế mà Ẩn Giao Yêu Thánh lại không hiểu. Bắt được mình mà không giết, lại còn muốn Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng, lẽ nào không sợ mình tìm cơ hội giết hắn sao?
Dương Thạc nghĩ bụng.
Giết Ẩn Giao Yêu Thánh?
Nếu có ai biết được suy nghĩ này của Dương Thạc thì chắc sẽ đại kinh thất sắc kêu lên một câu “gan to tày trời”. Nhưng với Dương Thạc thì chưa chắc đã không thể.
Dương Thạc chắc chắn không phải loại người ngoan ngoãn dễ bảo, Ẩn Giao Yêu Thánh ỷ có sức mạnh cường đại không coi Dương Thạc ra gì, đem theo hắn bên cạnh, có thể sẽ là mang theo một quả bom hẹn giờ!
Giờ xem ra Dương Thạc có vẻ không có nửa cơ hội nào. Nhưng chỉ cần ở lại đây rồi cơ hội sẽ xuất hiện.
Uỳnh!
Khi Dương Thạc nghĩ đến đây thì phía trước, trên bầu trời vài trượng đột nhiên uỳnh một tiếng, một cái lỗ lớn xuất hiện.
Bịch!
Tô Quân Ninh rơi ra từ trong cái lộ, rơi xuống trước mặt Dương Thạc.
- Hề hề, hai ngươi cứ ngoan ngoãn ở đây đi!
Giọng nói của Ẩn Giao Yêu Thánh vang vọng trong sơn cốc.
Ầm ầm!
Tiếp đó lại có một trận âm thanh đinh tai vang lên.
Cả sơn cốc như rung chuyển dữ đội, giống như có động đất vậy.
- Lạc Bằng, ngươi dám đánh lén ta?
Ẩn Giao Yêu Thánh đột nhiên ré lên.
Rõ ràng sự rung chuyển vừa rồi là do một đại cao thủ ở bên ngoài đánh lén Giao Vương Kim Thân của Ẩn Giao Yêu Thánh, công kích đánh lên Thập Phương Cà Sa nên mới gây ra chấn động.
- Lạc Bằng? Là tổng binh tam quân nam tỉnh Lạc Bằng sao? Người này là đệ đệ của Lạc phu nhân, Lạc phu nhân là bình thê của phụ thân. Lạc Bằng cũng coi như là tiểu cữu của phụ thân. Người này vẫn toạ trấn ở nam tỉnh, tổng lĩnh tam quân binh mã nam tỉnh. Lần này cũng đến Huyền Di Sơn sao?
Tuy không nhìn thấy khung cảnh bên ngoài nhưng Dương Thạc cũng đoán được khi Ẩn Giao Yêu Thánh định rời khỏi Nộ Giang thì bị Lạc Bằng tấn công, thậm chí Giao Vương Kim Thân cũng bị thương nhẹ.
Ẩn Giao Yêu Thánh, ngươi đúng là biết thừa nước đục thả câu, làm ngư ông đắc lợi!
Bên ngoài lại vang lên một giọng nói, rõ ràng là tổng binh nam tỉnh, Lạc Bằng.
- Nhưng Lạc mỗ cho ngươi hay, lần này tiêu diệt Nam Lâm Tự là việc của Công Gia đích thân dặn dò. Cửu Dương Huyền Công đệ nhất trùng Công Gia rất quan tâm, khuyên ngươi thả Dương Thạc và Tô Quân Ninh ra. Nếu không sẽ không phải Lạc mỗ mà sẽ là Công Gia đích thân tới nói chuyện với ngươi đấy!
Lạc Bằng lạnh lùng nói.
- Lạc Bằng ngươi đang uy hiếp bản toạ?
Ẩn Giao Yêu Thánh ngữ khí mang chút phẫn nộ.
- Khi bản toạ tu thành Võ Thánh, đừng nói Dương Thiên, ngay vị Trấn Quốc Công đầu tiên của Đại Châu, Dương Trần cũng chưa ra đời đâu! Dương Thiên muốn gây rắc rối cho bản toạ thì cứ đến đi! Bản toạ không chơi với ngươi, ta phải tìm tiểu nha đầu Tẩy Nguyệt xem lấy bảo vật gì đổi lấy nha đầu Tô Quân Ninh này đã…
Ẩn Giao Yêu Thánh nói rồi dùng Thập Phương Cà Sa vạch trên không một đường rồi biến mất.
Bức tường nước do Ẩn Giao Yêu Thánh tạo ra cũng rút xuống.
Ở bờ nam, một nam tử khoảng hơn ba mươi tuổi, dáng người cao lớn, gương mặt khá giống Lạc phu nhân phủ Trấn Quốc Công, đang đứng đó.
Khí huyết người này so với Dương Mặc, Tô Quân Ninh còn mạnh hơn một tầng thứ. Rõ ràng hắn có tu vi Đại Tông Sư, thậm chí không còn xa nữa là tới Võ Thánh rồi.
Tổng binh nam tỉnh, Lạc Bằng!
Vút! Vút! Vút!
Lại một vài thân ảnh khác xuất hiện phía sau Lạc Bằng, chính là các cường giả nam tỉnh Dương Mặc.
- Ẩn Giao Yêu Thánh xuất hiện bắt Dương Thạc và Tô Quân Ninh cô nương đi rồi. Nngươi hãy thông báo cho Công Gia về việc xảy ra ở đây.
Lạc Bằng nhìn về hướng Ẩn Giao Yêu Thánh biến mất, không ngoảnh lại nói với Dương Mặc.
- Lần tấn công Nguyên lực này, ta đã ra tay giúp ngươi giết Dũng Tuệ đại sư, việc còn lại ta không giúp ngươi được rồi. Ngươi tự lo liệu đi, đừng để Công Gia thất vọng. Trong phủ Trấn Quốc Công, ngoài Dương Thạc, còn có Dương Thành cũng rất khá. Mong là địa vị của ngươi sẽ không bị chúng lay đổ…
Lạc Bằng nói.
- Vâng, cựu cựu.
Nghe thế, Dương Mặc bất giác khẽ run lên.
Bên trong Thập Phương Cà Sa.
- Ẩn Giao Yêu Thánh thoát rồi? Thực lực của Lạc Bằng có lẽ vẫn chưa phải Võ Thánh, dù có đánh lén cũng không thể giữ chân được Ẩn Giao Yêu Thánh. Sắp tới chắc Ẩn Giao Yêu Thánh sẽ đến Thiên Âm Môn dùng Tô Quân Ninh để tống bảo…
Dương Thạc ngồi khoanh chân trên thảm cỏ bên trong không gian Thập Phương Cà Sa, nghĩ bụng.
Uỳnh uỳnh!
Grào! Grào!
Đúng lúc ấy đột nhiên bên tai Dương Thạc vang lên tiếng Hổ Báo Lôi Âm.
Hắn mở mắt thì nhìn thấy sắc mặt Tô Quân Ninh lúc này lạnh băng, hai mắt toé leả, nắm ta xiết chặt tấn công thẳng vào ngực Dương Thạc.
- Hử? Tô Quân Ninh? Giờ chúng ta đều là tù binh của Ẩn Giao Yêu Thánh, là cùng hội cùng thuyền rồi, trong tình huống này mà ngươi vẫn muốn động thủ với ta sao?