Vương Hạo nhớ lại nội dung được ghi về các loại bảo khí và cách sử dụng bảo khí được ghi trong quyển Võ giả sơ giai chú giải, sau đó mới hỏi Hồng Nhân “mày có thuộc tính là lôi hỏa, vậy thì tao nghĩ mày mua loại bảo khí nào có tính công kích đi, vì tao biết với thuộc tính của mày sẽ phù hợp với công kích các loại võ công thiên về sát thương và tốc độ”.
Hồng Nhân nghĩ nghĩ rồi mới nói “tao cũng biết vậy, tao ngắm tới cái cây Lôi hỏa kiếm kia kìa, nhưng giá chát quá gần 800 tinh điểm” sau đó nói tiếp “với thuộc tính lôi hỏa của tao mà sử dụng cây kiếm này thì độ dung hợp sẽ đạt mức tối đa”. Nói xong liếc đôi mắt nhìn về phía cây kiếm treo ở giữa bức tường lôi hệ bảo khí.
Vương Hạo nghe vậy liền cười rồi nói “mày đại gia mà sợ gì, mới ăn cá độ cả trăm tinh điểm mà ngại gì?”
Hồng Nhân nghe Vương Hạo khích tướng, trầm ngâm một hồi cũng nói “khỏi khích đâu mày, anh mày không sợ nhục đâu” xong sau đó nói “nhưng mua thì nghèo luôn tháng này tinh điểm đâu mà sài”.
Vương Hạo thấy vậy liền nói “lo gì, có tao mày không đói đâu” sau đó khuyên “mắc chút xíu nhưng mà nếu mày không mua bị người khác mua là mất cái bảo khí vừa tay đó, cơ hội chỉ đến một lần thôi, không có lần thứ hai đâu mà chần chừ.”
Hồng Nhân nghe vậy cũng đồng ý, cắn răng tiến đến chổ đặt cây Lôi hỏa kiếm, lấy thẻ bài ra rồi cho vào khe quẹt một lần, ánh sáng cấm chế cây kiếm liền tan ra rồi Hồng Nhân vươn tay lấy thanh kiếm xuống khỏi giá. Cầm kiếm trên tay, Hồng Nhân không khỏi thích thú, chuyện bỏ ra gần 800 tinh điểm cũng không thèm để ý đến, cầm cây kiếm đưa qua cho Vương Hạo xem rồi cười tít mắt.
Vương Hạo đưa tay cầm cây Lôi hỏa kiếm mà Hồng Nhân mới đưa qua, cảm nhận đầu tiên là cây kiếm rất nhẹ, tuy tổng thể trông cây kiếm rất to nhưng khi cầm lại không có cảm giác nặng, trên thân kiếm có đồ án hình tia sét và một đóa hoa lửa đan xen vào nhau trông vô cùng đặc biệt. Theo như giới thiệu thì thanh Lôi hỏa kiếm này chính là cây bảo khí đỉnh cấp trong cấp độ sơ giai võ giả. Vì thanh Lôi hỏa kiếm này chỉ có thể dung hợp được với người có thuộc tính Lôi - Hỏa nên dù là đỉnh cấp bảo khí nhưng vẫn không có ai tình nguyện bỏ ra gần 800 tinh điểm để đổi lấy nó, điều này lại vô tình tiện nghi cho Hồng Nhân.
Trả thanh Lôi hỏa kiếm cho Hồng Nhân, Vương Hạo đã thấy Hồng Nhân nhanh lẹ lấy bao kiếm đeo sau lưng, sau đó lấy thanh Lôi hỏa kiếm để vào. Nhìn Hồng Nhân đeo thanh kiếm sau lưng mà thanh kiếm to muốn bằng hắn thì Vương Hạo cười suýt chút là phun vô mặt của Hồng Nhân. Nhìn dáng vẻ trông tức cười vô cùng, Hồng Nhân cao gần 5 thước (~1,4m - TG), thân hình thì hơi mập mạp mà thanh Lôi hỏa kiếm thì dài gần 4 thước (~1,2m -TG) nhìn tức cười vô cùng.
Thấy Vương Hạo nhìn mình cười, Hồng Nhân nổi giận mắm hắn một tiếng, lúc này Vương Hạo biết điều nên cũng đã dừng cười.
Hồng Nhân chọn xong bảo khí cho mình rồi thì quay sang hỏi Vương Hạo “mày thuộc tính không rõ ràng như vậy rồi làm sao mà chọn bảo khí có thể dung hợp với mày mà sử dụng Hạo?” khuôn mặt mập mạp của Hồng Nhân cũng hiện lên chút lo lắng cho thằng bạn thân của mình.
“Không cần lo, lúc nãy đi hết một vòng, tao cũng đã chọn được một món bảo khí mà tao nghĩ là nó thích hợp với tao rồi” Vương Hạo đáp lời Hồng Nhân âm thanh bình tĩnh không có vẻ gì là lo lắng. Vương Hạo khi nhớ lại chương nói về Bảo khí của quyển Võ giả sơ giai chú giải có nói về hỗn độn bảo khí, một loại bảo khí mà bất cứ người nào đều có thể sử dụng được, đây chính là bảo khí phổ thông nhất được nhiều người sử dụng nhất vì sự tiện lợi và uy lực của nó tùy theo tài liệu luyện chế và tinh lực của võ giả mà phát huy mạnh hay yếu. Đặc biệt của loại hỗn độn bảo khí là mức độ dung hợp của người sử dụng, nếu như sử dụng nó càng nhiều thì mức độ dung hợp sẽ càng tăng và từ đó, có thể bổ sung thêm tài liệu để nâng cấp bảo khí thành bảo khí cấp cao hơn. Tương truyền có người đã từng sử dụng hỗn độn bảo khí từ khi là một sơ giai võ giả đến khi tiến vào cảnh giới đỉnh phong võ giả thì hỗn độn bảo khí của người đó cũng được người đó luyện chế thành đỉnh phong bảo khí, tung hoành ngang dọc không đối thủ.
Nghe Vương Hạo nói vậy, Hồng Nhân cũng nhíu nhíu mày mà suy nghĩ rồi như nhớ ra được gì đó thì vỗ tay một cái rồi cười hề hề nói “đúng là loại hỗn độn bảo khí này giờ là phù hợp với mày nhất” sau đó lại hỏi “ở đây có mấy món hỗn độn bảo khí, mày tính lấy loại nào?”
Vương Hạo cười cười sau đó chỉ tay vào một món bảo khí hình cầu nằm ở cái bàn ở khu vực Ám bảo khí.
Hồng Nhân nheo nheo mắt rồi nhìn về phía Vương Hạo chỉ, thấy một quả cầu đen xì nhưng lại không phải màu đen, nhìn kỹ thì thấy trong đó đủ loại màu trộn lẫn với nhau một các vi diệu. Trên bề mặt của bảo khí có khắc chín đồ án đan xen với nhau bao hết bề mặt của quả cầu.
Quay sang nhìn Vương Hạo như xác nhận, Hồng Nhân hít một hơi mạnh rồi giơ ngón tay cái lên nói “Hạo, mày mạnh!” Lý do là ở cái giá tiền của món bảo khí này là 890 tinh điểm, đây chính là cái món bảo khí mắc nhất của tầng một này Hỗn độn châu.
Vương Hạo như không có việc gì, lấy thẻ bài của mình ra rồi quét vào khe trước quả Hỗn độn châu này, sau đó tầng cấm chế tan biến, Vương Hạo vươn tay lấy quả Hỗn độn châu cầm lên tay, quan sát với vẻ mặt vô cùng thích thú và hài lòng.
Cầm trên tay Hỗn độn châu, Vương Hạo lúc này mới quan sát kỹ hơn món bảo khí này. Bề mặt của Hỗn độn châu không phải trơn nhẵn mà nó có những vết hằng của chín đồ án đan xen nhau, tuy vậy nhìn từ xa thì lại thấy món bảo khí này có bề mặt trơn nhẵn trông vô cùng kỳ dị. Hỗn độn Châu chỉ to cỡ nắm tay nhưng khi cầm thì có cảm giác nặng hơn cả Lôi hỏa kiếm của Hồng Nhân. Lật tới lật lui quả Hỗn độn châu này thì Vương Hạo cũng hài lòng đem cất vào trong người.
Lúc này Hồng Nhân như chết đứng, rồi nghĩ thầm “thằng này bá quá, quá bá đạo, nó còn tiêu tiền hay hơn mình, mạnh hơn mình nữa, ông trời a” thở dài một hơi quay sang nói với Vương Hạo “từ nay đến khi được phát lương, tao với mày nhịn đói Hạo à”.
Vương Hạo lúc này cũng không có nói gì, chỉ cười cười với Hồng Nhân ra vẻ thần bí.
Thấy màn này, Hồng Nhân không biết chuyện gì nên hỏi “mày có ý tưởng ác ôn gì à?”
Vương Hạo nói “không có gì, tao nghĩ giờ đạt mục đích rồi thì về phòng nghỉ ngơi đi, chuyện gì ngày mai tính nhỉ?” nói xong không đợi Hồng Nhân phản ứng, Vương Hạo quay người đi ra cửa trở về khu nhà ở. Hôm nay thu hoạch vượt qua sự mong đợi của mình nên Vương Hạo trong lòng vô cùng hưng phấn.
Hồng Nhân thấy cảnh này, không biết nói gì cũng đành cất bước theo sau Vương Hạo trở về.
Khi đi ngang qua Luyện khí khu, ánh mắt của Vương Hạo chớp chớp như có điều suy nghĩ gì đó rồi sau đó lại tiếp tục bước trên đường về khu nhà ở phía đông. Đi đến khu vực Cửu khúc tháp thì lúc này thấy số người ở đây cũng đã giảm đi không ít, chỉ còn có vài người đứng đó để làm thủ tục, sắp xếp thời gian để tiến vào bảo tháp mà thí luyện.
Đường không dài, đi đến trước phòng của mình, Vương Hạo cùng với Hồng Nhân hai người tiến vào phòng, sắc trời cũng đã dịu mát, một ngày nữa cũng sắp trôi qua.
Hôm nay là ngày thứ hai mươi bọn Vương Hạo nhập học.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2018 16:10
Mình là một nhà văn hoá nè. Nhưng học thuyết đó nó không đúng chỉ có vài phần thôi bạn. Đầu tiên hiện tại thì chung ta chia trung quốc làm 3 phân vùng văn hoá chính: một số dân tộc phương Bắc bờ Bắc sông Hoàng Hà. Trung Nguyên dân tộc hoa và hạ giờ gọi là hoa hạ. Và 9/10 các tộc bách việt còn lại bên bờ nam sông Dương Tư. Hiện nay chỉ mới có lịch âm dương là co nghiên cứu chứng minh của các tộc người Bách Việt. Bách Việt nói chung. Còn việt Nam chỉ gồm 2
Tộc người âu và lạc Việt và những tộc người khác xuất phát từ gốc ngươi indonedian.
10 Tháng tư, 2018 22:35
Lời đầu tiên mình xin cám ơn bạn đã theo dõi truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ của mình.
Đúng như bạn đã góp ý, ngôn ngữ trong truyện đôi khi xen lẫn giữa Việt và Hán Việt, nhưng đây chính là chủ đích của mình.
Bởi vì bản thân mình đã nghiên cứu các tư liệu lịch sử và các nghiên cứu độc lập của các nhà nghiên cứu về văn hóa lịch sử về thuyết "Văn hóa Trung Hoa bắt nguồn từ Văn hóa Việt". Do đó, mình đã đúc kết được rằng tiếng Việt có trước, tiếng Hán có sau, và tiếng Hán Việt chẳng qua là một cột mốc lịch sử mà từ tiếng Hán tìm về được cội nguồn của mình là Tiếng Việt.
Đôi lời cùng bạn.
10 Tháng tư, 2018 09:19
Bối cảnh Việt Nam nhân vật chính và bối cảnh hiện đại nhưng cách dùng ngôn ngữ hán hoá và tên Họ Trung Quốc quá. Phát triển được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK