Ba người đang đứng nhìn nhau, nhìn khí thế phát ra từ ba người thì thấy thực lực cũng chỉ xê xích nhau không nhiều lắm và cũng thật trùng hợp khi cả ba người bọn họ đều có chỉ số tinh lực sắp xỉ nhau, khoảng chừng 200 điểm và cả ba đều có một thuộc tính chân nguyên hệ mộc.
Trong cuộc loạn đả này, mới nhìn vào thì mọi người đều đánh giá người chiếm ưu thế nhất chính là Thạch Sản, thứ hai chính là Hồ Kiên vì Thạch Sản với thuộc tính chân nguyên là Thổ - Mộc thì khí lực tương đối to lớn, còn Hồ Kiên với thuộc tính Hỏa - Mộc thì lại có phần dũng mãnh hơn. Tuy vậy, Trương Hào cũng không phải là không có khả năng dành chiến thắng khi hắn có thuộc tính là Thủy - Mộc, với thủy thuộc tính thì sự linh hoạt của Trương Hào hơn hẳn hai người kia.
Cuối cùng cuộc loạn đả cũng bắt đầu, Thạch Sản không kiêng nể gì mà ra tay đối với Trương Hào trước, hắn vung cánh tay dài của mình đánh về phía mặt của Trương Hào mà không thèm để ý Hồ Kiên, trong lòng Thạch Sản suy nghĩ rằng vốn Đông thành và Tây thành lúc nào cũng có sự so kè và đấu đá lẫn nhau nên nhất định Hồ Kiên sẽ không giúp đỡ Trương Hào và thực tế đúng là như vậy, Hồ Kiên chỉ đứng yên quan sát mà không hề ra tay.
Lúc này sắc mặt của Trương Hào khẽ biến, hắn không ngờ mình lại trở thành mục tiêu công kích đầu tiên, qua một chút cả kinh thì hắn cũng lấy lại binh tĩnh, Trương Hào lui lại phía sau một bước và nghiên người né tránh đòn đánh trực diện của Thạch Sản. Không hổ danh là con của nhà thế gia trong thành, tuy tuổi nhỏ nhưng cũng biết chút ít về vũ kỹ nên việc sử dụng thân pháp để né tránh đòn tấn công đơn thuần bằng khí lực của Thạch Sản là điều khá dễ dàng đối với Trương Hào.
Thấy đòn đánh của mình không trúng đích, Thạch Sản cũng không hề ngạc nhiên mà liền sử dụng biến chiêu, nắm đấm đang đi thẳng thì lại quỷ mị mà cong theo hướng né tránh của Trương Hào, nấm đấm như hình với bóng với Trương Hào làm cho hắn cả kinh rồi vội vàng đưa hai tay lên chống đỡ.
Trương Hào đưa hai tay ra trước mặt ngăn cản nấm đấm của Thạch Sản, khi nấm đám tiếp xúc với hai tay của Trương Hào thì Trương Hào bị ép phải lui lại một bước. Nhưng rất nhanh sau khi lùi lại một bước đó, Trương Hào đã phản kích lại Thạch Sản.
Trương Hào tung một cú đá vào bụng của Thạch Sản, trong lúc bất ngờ vì thân pháp quá nhanh của Trương Hào nên Thạch Sản đã không kịp phản ứng nên trúng một đá của Trương Hào vào ngay vùng bụng.
Nhìn thấy cảnh này, ở bên ngoài, phía của phe Đông thành hoang hô mà phía Thôn trấn thì sắc mặc ai nấy cũng trầm xuống.
Vương Hạo nhìn thấy thì cũng không khỏi suýt xoa, đúng là thân pháp của Trương Hào nhanh hơn Thạch Sản nên chiếm tiện nghi cũng không ít. Đánh giá như vậy, Vương Hạo âm thầm đánh giá thực lực của mình thì tự tin có thể tránh được cú phản công bất ngờ đó.
Thái Sơ bộ không hổ danh là bách khoa toàn thư của cấp độ võ giả, dù là thân pháp hay và vũ kỹ mà Thạch Sơn sử dụng hay là Trương Hào sử dụng đều dùng quy tắc chung nhất của Thái Sơ bộ. Ngay cả bộ vũ kỹ gia truyền của Vương Gia cũng là do những bậc tiên hiền của Vương Gia tham ngộ Thái Sơ bộ và một số điển tịch khác trong Thái Sinh Kinh mà đúc kết được.
Thạch Sản sau khi trúng đòn của Trương Hào thì vẻ mặt trở nên cẩn thận hơn vài phần. Chỉ vì khinh địch mà bị dính một chiêu hồi mã thương của Trương Hào làm cho Thạch Sản cảm thấy không hề vui vẻ chút nào.
Đứng xem hai người mới vừa giao thủ hai chiêu, Hồ Kiên không khỏi nhướng mắt mà nhìn chăm chú, vì biết đâu sau chiêu này thì lại tới lượt mình trở thành cái bia cho hai người đó cơ chứ. Nghĩ như vậy, Hồ Kiên không khỏi cẩn thận mà ngưng thần, tập trung phòng ngừa tình huống xấu nhất xảy ra với bản thân.
Hồ Kiên không khỏi thở dài, quả thật sâu khi ăn thua thiệt từ Trương Hào thì Thạch Sản quả thật nhìn qua bên phía của hắn. Nhưng bất ngơ là Thạch Sản lại không có ý định ra tay với Hồ Kiên mà lại tiếp tục nhào về phía của Trương Hào, điều này làm cho Hồ Kiên có chút ngoài ý muốn nhưng hắn lại thở phào nhẹ nhõm.
Thạch Sản tiếp tục tung một cú đấm về phía chính diện của Trương Hào, do đã thử lực của cú đấm lúc nãy nên lần này, Trương Hào không trực tiếp đón đòn đánh của Thạch Sản mà lại né tránh.
Cú đấm của mình lần này không bị Trương Hào đón đỡ không làm cho Thạch Sản cảm thấy bất ngờ mà trên khóe miệng lại nở nụ cười khẽ, có vẻ như Trương Hào tránh cú đấm này là đúng với ý đồ của hắn vậy.
Khi nhìn thấy Trương Hào lui một bước ra sau để né tránh đòn đánh của mình thì Thạch Kiên lại tiếp tục vung thêm một cú đấm nữa về phía Trương Hào, cú đấm này nhanh hơn cú đấm lúc nãy và mặc dù ra sau nhưng bất ngờ lại đến trước, lúc này Trương Hào mới chỉ lùi về một bước, bất ngờ nên không kịp đề phòng cú đấm thứ hai này của Thạch Sản nên chỉ giơ hai tay lên che lấy mặt mình.
Chính vì vậy, cú đấm tiếp xúc với hai tay của Trương Hào làm cho nó đập trực diện vào khuôn mặt của Trương Hào làm cho Trương Hào ngã nhào về phía sau. Chỉ chờ có như vậy, Thạch Sản cười một cách nanh ác nhào tới ngồi lên mình của Trương Hào mà tung thêm vài cú đấm như trời gián và mặt của hắn.
Tất cả mọi người đứng xung quanh xem màn này đều lặng ngắt, họ chưa hiểu chuyện gì đang xảy ra thì có tiếng của Nguyễn lão sư “Trương Hào bị loại, Thạch Sản bị loại luôn”.
Chưa hết bất ngờ với màn đánh nhau kia thì những đứa trẻ này lại ngây ngốc với cái quyết định của Nguyễn lão sư. Trương Hào bị loại là phải rồi nhưng sao Thạch Sản cũng bị loại luôn, điều này làm cho bọn nó khó hiểu, mà ngay cả người thắng là Hồ Kiên cũng ngây ngốc ra đó mà không hiểu chuyện gì xảy ra.
Lúc này thủ lĩnh của phe Thôn trấn là Khánh Thanh Toán tiến lên hỏi Nguyễn lão sư tại sao lại loại luôn Thạch Sản thì mới biết là do Thạch Sản đã vi phạm luật mà Nguyễn lão sư đề ra, Nguyễn lão sư chỉ cho đánh trúng ba lần thôi, nhưng Thạch Sản sau khi đánh trúng ba lần lại leo lên người của Trương Hào mà đánh đấm thêm mấy cái nữa, thể hiện thái độ hung hăng không thượng võ nên bị Nguyễn lão sư loại luôn làm gương cho những người sau đó. Theo Nguyễn lão sư nói thì đây chẳng qua là một buổi đối luyện, vì vậy mọi người phải cư xử đúng mực, không nên làm tổn thương nhau quá mức như vậy.
Nghe Nguyễn lão sư nói như vậy thì mọi người hết nói, quy định của Nguyễn lão sư bọn chúng nghe mà bọn chúng đâu nghĩ rằng là đánh hơn ba lần lại có thể bị loại như thế cơ chứ.
Hồ Kiên sau một hồi ngẩn ngơ thì cũng tiến về phía phe Tây thành, nơi Vương Hạo đang đứng, phía sau thì đang có reo hò in ỏi của mấy đứa nhóc vì bên phe Tây thành hiện tại đang có một người thắng. Hồ Kiên chỉ biết cười khổ nhưng lại lắc đầu cảm thấy may mắn, không cần ra tay cũng có chiến thắng. Còn Vương Hạo lúc này cũng không biết nói gì, miệng khẽ cười mà đón Hồ Kiên.
“Trận thứ hai chuẩn bị” tiếng Nguyễn lão sư lại vang lên.
Sau khi nghe tiếng của Nguyễn lão sư bảo bắt đầu trận thứ hai thì từ ba phe lại tiến ra ba người, lúc này vì có kinh nghiệm nên cả ba cũng không có rụt rè như ba người trước.
Tiến tới giữa khoản sân, ba người lại đứng chào nhau theo nghi thức của võ giả rồi thì màn đánh đấm lại xuất hiện. Ba người lúc này phân biệt là Trần Thanh của phe Đông thành, Đào Bắc của phe Tây thành và Trương Ký của phe Thôn trấn.
Trận này không như trận lúc nãy, mà lúc này, Trần Thanh đang bị Đào Bắc và Trương Ký vây vào giữa, hai người quyết định liên thủ giải quyết Trần Thanh trước rồi thì sẽ đấu với nhau sau.
Đứng ngoài nhìn, phe Đông thành do Lê Qui làm thủ lĩnh lại ầm ĩ, nói rằng như vậy là không công bằng này nọ rồi quay sang hai phe kia mà nói. Tuy nhiên, Nguyễn lão sư không cấm chuyện liên thủ này nên bọn chúng cũng không thể làm gì được.
Kết quả thì không thể khác hơn được, Trần Thanh chỉ trụ được có hai hiệp thì bị Đào Bắc đánh trúng một cái sau lưng còn Trương Ký thì đá trúng chân một cái và đánh vào bụng một cái, tuy nhiên Trương Ký lại bị Trần Thành liều mình đánh trúng một cái vào ngực. Kết cục hiện tại giữa sân chỉ còn Trương Ký và Đào Bắc đang đứng đối diện nhau.
Đào Bắc cũng như những đứa trẻ con nhà thế gia khác trong thành, thân thủ cũng không tệ, mặt trắng nhìn thì cũng có vẻ thư sinh yếu đuối không như là Trương Ký phe Thôn trấn người to cao, da dày thịt béo được.
Hai dứa trẻ đứng nhìn nhau, rồi thì Đào Bắc nói “Không ngờ mấy năm không gặp mày lại cao to như vậy luôn đó Ký”. “Mày thì vẫn cứ ẻo lả như con gái đó thôi” Trương Ký cười cợt mà trả lời.
Bất ngờ không khí bỗng nhiên nóng lên, sắc mặt của Đào Bắc đỏ lên, có lẽ thẹn quá mà hóa giận nên Đào Bắc không nói không rằng mà sắc mặt trầm xuống rồi nhào tới phía Trương Ký mà tung ra một cú đá.
Trương Ký phía đối diện cũng không chậm trễ mà giơ tay lên đỡ cú đá của Đào Bắc. Tình hình thay đổi đột ngột làm cho cả đám đứng xem phía ngoài bất ngờ, rồi thì giữa sân hai người Trương Ký và Đào Bắc lại tiếp tục quyền qua cước lại.
Được tầm năm hiệp thì bất ngờ Trương Ký không theo kịp thân pháp của Đào Bắc nên bị đá trúng một cước vào đùi, Trương Ký bị đau nên hơi khịu gối xuống, thấy như vậy Đào Bắc liền tiếp tục nhảy lên định tung thêm một cước nữa vào chỗ đùi của Trương Ký thì bất ngờ chân của Đào Bắc lại bị Trương Ký chụp dính.
Đào Bắc bị mất đà nên té xuống đất, lúc này thì mọi chuyện coi như xong, Trương Ký đá hai cái vào mông của Đào Bắc rồi buôn chân của hắn ra. Đào Bắc bị đá vô mông, thẹn quá hóa giận đứng lên chửi xối xả vào mặt của Trương Ký, điều này làm cho mọi người bên ngoài bất ngờ, sau đó lại cũng cười rộ lên.
Có ai mà ngờ được là Trương Ký và Đào Bắc vốn là bạn thân của nhau từ hồi nhỏ, gia đình hai bên làm ăn với nhau từ lâu, và nhà Trương Ký là nơi cung cấp nguyên liệu cho gia đình của Đào Bắc nên hai đứa nhóc đã chơi với nhau từ nhỏ rồi. Sau một hồi chửi như tát vô mặt của Trương Ký thì Đào Bắc phủi phủi mông tiến về phe của mình, trương ký cũng vậy vì lúc nãy, Nguyễn lão sư đã nói trận thứ ba chuẩn bị và trận này thì Trương Ký phe Thôn trấn giành chiến thắng.
Vậy là sau hai vòng đấu, tỷ số hiện tại là phe Đông thành chưa có người thắng, phe Tây thành một người và phe Thôn trấn một người.
Tiếp tục, lại ba người nữa tiến vào giữa sân.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2018 16:10
Mình là một nhà văn hoá nè. Nhưng học thuyết đó nó không đúng chỉ có vài phần thôi bạn. Đầu tiên hiện tại thì chung ta chia trung quốc làm 3 phân vùng văn hoá chính: một số dân tộc phương Bắc bờ Bắc sông Hoàng Hà. Trung Nguyên dân tộc hoa và hạ giờ gọi là hoa hạ. Và 9/10 các tộc bách việt còn lại bên bờ nam sông Dương Tư. Hiện nay chỉ mới có lịch âm dương là co nghiên cứu chứng minh của các tộc người Bách Việt. Bách Việt nói chung. Còn việt Nam chỉ gồm 2
Tộc người âu và lạc Việt và những tộc người khác xuất phát từ gốc ngươi indonedian.
10 Tháng tư, 2018 22:35
Lời đầu tiên mình xin cám ơn bạn đã theo dõi truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ của mình.
Đúng như bạn đã góp ý, ngôn ngữ trong truyện đôi khi xen lẫn giữa Việt và Hán Việt, nhưng đây chính là chủ đích của mình.
Bởi vì bản thân mình đã nghiên cứu các tư liệu lịch sử và các nghiên cứu độc lập của các nhà nghiên cứu về văn hóa lịch sử về thuyết "Văn hóa Trung Hoa bắt nguồn từ Văn hóa Việt". Do đó, mình đã đúc kết được rằng tiếng Việt có trước, tiếng Hán có sau, và tiếng Hán Việt chẳng qua là một cột mốc lịch sử mà từ tiếng Hán tìm về được cội nguồn của mình là Tiếng Việt.
Đôi lời cùng bạn.
10 Tháng tư, 2018 09:19
Bối cảnh Việt Nam nhân vật chính và bối cảnh hiện đại nhưng cách dùng ngôn ngữ hán hoá và tên Họ Trung Quốc quá. Phát triển được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK