Mục lục
Món Nợ Bất Tận (Vô Tẫn Trái Vụ)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Trong tình cảnh chết chóc và điên cuồng đầy tuyệt vọng này, Taida không hề thấy sợ hãi về cái chết, cũng không có cảm giác đau buồn khó có thể chịu đựng nổi.

Taida không cực kỳ lãnh đạm mà giờ đây sự yên bình tuyệt đối tràn ngập tâm trí của ông ta. Taida đã lâu không cảm nhận được điều này, ý chí kiệt quệ được giải phóng, giấc ngủ vĩnh hằng đã gần kề, chỉ chờ ông ta xử lý hết vài chuyện cuối cùng.

Ôm chặt lấy cơ thể băng giá và thì thầm với nó một cách trìu mến, nói những lời mà chỉ Taida mới có thể nghe thấy.

"Ta thực sự hạnh phúc khi ngươi chạy trốn. Cuối cùng ngươi đã rời khỏi đây, thoát khỏi số phận đã bị định sẵn này để bắt đầu một cuộc sống mới."

Taida kiểm soát toàn bộ xưởng giả kim, Amy cứ nghĩ rằng không ai biết về việc nàng bỏ trốn, thực tế là mỗi khi nàng rời khỏi, Taida đều đã phát hiện ra nhưng vẫn để Amy đi.

"Ta không biết phải giải thích cảm xúc của mình như thế nào, nó rất phức tạp, ta đã quá già, ta đã thất bại quá nhiều, rất khó để ta hiểu và xử lý nó."

Giọng điệu của Taida dần thoải mái hơn, như đang thú nhận với cái xác.

"Ta không thể buông bỏ mối liên hệ của mình với Alice, cũng không dám có một liên hệ mới với ngươi, bởi vì cuộc sống vốn là như vậy, khi có một liên hệ được tạo ra thì sẽ luôn có một khoảnh khắc nó đứt gãy.

Ta đã từng trải qua mất mát một lần, để không mất mát lần nữa, ta sẽ không chấp nhận bất cứ ai... "

Taida nở nụ cười tự giễu, Alice ở phía xa thì vung vô số cánh tay lên, trông giống như một con nhện dị hợm đang nhanh chóng tới gần.

"Ta nghĩ đó cũng là một hình thức trốn tránh trách nhiệm, nhưng ta vẫn đang cố gắng tìm cách sửa đổi..."

Taida im lặng một lúc rồi tiếp tục.

"Trong lúc ta còn tại chức ở Cục Trật tự, cờ vua rất phổ biến ở đó, và có một thuật ngữ của trò chơi này gọi là tiến thoái lưỡng nan.

Nó có nghĩa là cho dù ngươi có đi kiểu gì thì cũng sẽ chỉ khiến cho tình hình trở nên tồi tệ hơn, mà khi đến lượt của ngươi thì ngươi lại không thể không đi."

Taida nở một nụ cười tê tái và lắc đầu.

“Con người luôn phải thay đổi, dù tốt hay xấu, sai hay đúng, khi một sự lựa chọn đến, chúng ta luôn phải lựa chọn theo cách đó.

Chẳng hạn như ta cứ tiếp tục như này cho đến khi tự hủy hoại bản thân mình, để có thể thỏa mãn ước nguyện của mình và đồng thời kết thúc tính mạng.

Ta luôn cho rằng cái chết là sự nhân từ cuối cùng của số phận đối với loài người, khi không còn níu kéo được nữa thì có thể chết.

Đây là những gì ta dự định làm, để kết thúc những suy nghĩ không thể kiểm soát và nỗi đau bằng cái chết."

Taida đặt Lõi vĩnh cửu trở lại lồng ngực bị vỡ của Amy, nhưng hiển nhiên là nó không đủ để đánh thức Amy. Khi Lõi vĩnh cửu bị móc ra, máu thịt đã ăn gần như hết cấu trúc cơ học bên trong.

"Nhưng ngươi đã trở lại và trừng phạt ta bằng cái chết của mình."

Đôi mắt của Taida một lần nữa bừng lên ánh sáng rực rỡ. Lần này, ánh hào quang của Aether còn mạnh hơn trước, như thể một vầng thái dương chói lọi lấp ló trong hốc mắt chũng sâu.

"Ta đáng bị trừng phạt, nhưng không phải bằng cái chết của ngươi."

Alice đã lao đến ngay trước mặt. Năm ngón tay mảnh mai gập lại thành một lưỡi kiếm sắc bén chém về phía Taida. Nó đã bị chi phối hoàn toàn bởi cơn đói, sẽ nuốt chửng mọi thử kể cả những tảng đá băng giá mà không chút do dự.

Xương ngón tay đủ sắc để chém đứt sắt thép. Nhưng đúng vào giây phút cuối cùng, nó lại lơ lửng trước người Taida, không thể tiến thêm được nữa.

Alice không hiểu chuyện gì đang xảy ra, rõ ràng là Taida đã cạn kiệt sức lực rồi mới đúng, làm sao lại vẫn còn đủ sức để tự vệ.

Taida chẳng hề quan tâm đến con quái vật đang cận kề, mà chỉ nhìn khuôn mặt lạnh lùng trong vòng tay mình.

"Muốn kêu gọi một ma quỷ, trước tiên phải biết tên của nó."

Taida thì thầm tên của ma quỷ, như thể đang tuôn ra một câu thần chú.

"Bạo Chúa Mammon."

Sức mạnh khủng khiếp giáng xuống nơi đây, can thiệp vào thế giới đang vận hành, đánh cắp một khoảng thời gian ngắn, khiến vạn vật đình trệ trong chốc lát.

Trong lúc thời gian bị đình trệ, biển sương mù sôi trào, chúng thi nhau dâng lên như một cơn thủy triều, trong nháy mắt đã nhấn chìm chiến trường, khiến tất cả mọi người đều chìm trong sương mù.

Trong thế giới đen tối và mờ ảo này, giọng nói tà dị và điên cuồng vang lên, hắn nhẹ nhàng đáp lại.

"Tiếng gọi của ngươi... ta đã nghe thấy."

Taida nhìn thấy toàn bộ ánh sáng đã biến mất khỏi đây, sau đó mọi thứ rơi vào bóng tối sâu thẳm.

Trong bóng tối, những ngọn đèn lờ mờ lần lượt sáng lên, một tấm thảm đỏ được trải tới chân dãy núi toàn những đồng Mammon ở cuối bóng tối. Dưới đống của cải vô tận này là hình bóng hỗn độn đang ngồi sau bàn làm việc.

Bạo chúa giơ hai chân lên, đặt tay lên đầu gối. Tại thời điểm này, hắn không xuất hiện nhờ cơ thể của Vika mà ngồi trước Taida với thực thể của mình.

Đây là lãnh địa chỉ thuộc về Bạo Chúa, vượt qua không gian và thời gian, tích trữ vô số linh hồn.

"Vậy rốt cuộc thì ngươi muốn gì đây? Taida Yazdet."

Ma quỷ dò hỏi, lắng nghe nguyện vọng của ông ta.

Taida không trả lời ngay lập tức mà nhìn cơ thể lạnh lẽo trong vòng tay đã đến cõi xa lạ này cùng mình. Lõi vĩnh cửu ngừng chạy trong lồng ngực đã vỡ nát, cùng với Hạt giống không tưởng phát ra ánh sáng yếu ớt.

"Phục sinh nàng? Ta không thể làm như vậy, ngay cả là ta cũng không thay đổi những chuyện đã xảy ra." Ma quỷ cười khinh miệt.

"Phục sinh? Không, nàng chỉ là một con rối giả kim, chưa bao giờ thực sự sống, nên sao có thể gọi là chết đây?"

Taida lắc đầu, không bị ảnh hưởng bởi lời nói của ma quỷ.

"Về việc không thể thay đổi những gì đã xảy ra..." Taida nhìn Hạt giống không tưởng quấn xung quanh Lõi vĩnh cửu, tiếp tục nói, "Tất cả vốn chưa hề xảy ra."

Tất cả những gì đang diễn ra bây giờ vẫn chỉ là ảo mộng do Hạt giống không tưởng tạo ra, vẫn chưa kết nối với hiện thực.

Hạt giống không tưởng không phải là toàn năng, nó chỉ có thể mang đến một khả năng mỹ hảo cho một thực tế lạnh lùng, làm cho thứ vô vọng đó thay đổi từ không thành một.

Bây giờ khả năng duy nhất đã xuất hiện, tất cả những gì Taida muốn làm là giúp Amy nắm lấy khả năng duy nhất này.

"Xin hãy thực hiện điều ước của nàng."

Taida cầu xin.

Ma quỷ sững sờ một lúc, tưởng mình nghe nhầm, rồi phá lên cười.

"Thực hiện điều ước cho nàng? Những người vị tha như ngươi quả thực rất hiếm."

Taida không hề cảm thấy mình cao thượng như thế nào mà đây chỉ là sự chuộc lỗi của ông ta mà thôi.

"Không... chưa đủ."

Ma quỷ từ chối Taida một cách tàn nhẫn, cười nhạo sự ngu si của ông ta.

“Ta đã dâng tất cả mọi thứ cho ngươi!” Taida không cam lòng, “Chẳng nhẽ còn chưa đủ sao?”

"Không, không đủ, vẫn chưa đủ," Ma quỷ lắc đầu, "Ngươi không biết mình đang trả giá cho linh hồn cao quý đến mức nào đâu. Những gì ngươi trả bây giờ còn lâu mới đủ."

Ma quỷ không bao giờ nói dối, giao dịch của chúng luôn luôn là đồng giá.

"Linh hồn của ngươi không đáng một xu đối với ta."

Taida hiểu ý của ma quỷ nên nở một nụ cười tự giễu. Taida đã biết mình chẳng có giá trị gì, nhưng khi bị ma quỷ nói ra thì vẫn cảm thấy bi thương khôn tả.

Dù có hy sinh linh hồn thì Taida vẫn không thể hiện thực hóa ước nguyện đáng buồn ấy.

Bóng tối xung quanh tan biến, ma quỷ từ chối giao dịch của Taida, thế giới quay trở lại trạng thái bình thường, ngay cả sương mù bốc lên cũng tan biến.

Alice đã ở trước ngay mắt, những cánh hoa tách ra được bao phủ bởi vô số chiếc răng sắc nhọn, với khát khao được thỏa mãn cơn thèm thuồng linh hồn. Bây giờ nó đang bị ràng buộc bởi sự đình trệ của thời gian, nhưng chẳng bao lâu nữa, khi ma quỷ biến mất, sự đình trệ này cũng sẽ bị phá vỡ. Cái chết mà Taida đã mong muốn từ lâu sẽ ập đến.

Nhưng đúng vào lúc sự đình trệ này sắp sửa kết thúc, Taida chợt nghĩ ra, ông ta đã tìm ra thấy kẽ hở trong quy tắc, thoát khỏi nỗi tuyệt vọng lạnh lẽo với nụ cười trên môi.

"Không... ngươi không thể, ngươi không có quyền từ chối ta, Mammon."

Taida lại kêu gọi ma quỷ, lần này ma quỷ sẽ phải tuân theo mệnh lệnh của ông ta.

Sức mạnh của Trí Tưởng Tượng Tạo Vật dâng trào, nhưng lần này không phải để phác họa một thứ hư ảo nào đó mà để tàn nhẫn hủy diệt hiện thực.

Phần thân khổng lồ còn lại của con Nhện sói bên dưới bắt đầu vỡ vụn. Máu thịt đã chết tróc ra, để lộ xưởng giả kim bị bọc trong nhiều lớp máu thịt, sau đó xưởng giả kim cũng bắt đầu sụp đổ.

Gạch đá trộn với thép bị rơi xuống biển sương mù bên dưới, trông giống như một bờ biển bị sóng xói mòn. Trong quá trình sụp đổ, miền ảo của xưởng giả kim đã hoàn toàn tan vỡ, tháp trung tâm cũng rơi ra khỏi đó.

Khi hết tầng này đến tầng khác sụp xuống, từng tia sáng vàng lẻ tẻ phát ra từ đống đổ nát, tiếp theo là hàng loạt tia sáng vàng rực rỡ lóe lên ngày càng nhiều hơn. Chúng nhiều đến mức khủng khiếp, hệt như có một trận mưa vàng quét qua Khe Nứt Lớn, tất cả đều rơi vào trong biển sương mù.

Đó là đồng Mammon được Taida tích lũy trong nhiều năm. Chúng được cất giữ ở tầng trên của xưởng giả kim, khi xưởng giả kim sụp đổ, chúng cũng xuất hiện từ trong bóng tối.

Đó là một khung cảnh tuyệt đẹp trong địa ngục tăm tối và đẫm máu này. Những hạt mưa vàng sinh ra cùng với sự tàn lụi, rơi lả tả, từng hạt mưa ánh lên thứ vàng ròng tinh khiết nhất như muôn ngàn ánh mặt trời chói chang, soi rọi sự tĩnh mịch đầy tuyệt vọng.

"Đây là một vùng đất nơi những điều ước trở thành hiện thực."

Taida nói nhẹ nhàng, ông ta ôm lấy cơ thể lạnh giá, lẩm bẩm như đang ngân nga một lời ru êm đềm.

Taida cảm thấy đây là một khoảnh khắc định mệnh, ở Ngã Ba Vô Định này, nơi những điều ước có thể thành hiện thực, trong ảo mộng được tạo ra bởi Hạt giống không tưởng này, trong khoảnh khắc này khi vô số điều ước giao nhau và dệt nên...

Dù có thế nào đi chăng nữa một số điều ước chắc chắn sẽ trở thành hiện thực.

Nó đã được số phận an bài sẵn.

Bản thân Alice vốn không khôn ngoan mà chỉ hành động hoàn toàn theo bản năng. Lúc này bản năng đói khát đã cảnh báo nàng rằng một điều gì đó khủng khiếp sắp xảy ra.

Nó muốn chạy trốn, nhưng dưới sự giam cầm của một sức mạnh kỳ dị nào đó, ngay cả Alice cũng không thể di chuyển.

Đó là sức mạnh vượt qua cả Cái ác, sức mạnh cội nguồn của mọi Cái ác.

Sau đó, Alice nghe thấy những lời say sưa bệnh hoạn của Taida.

"Chủ nhân của Ngã Ba Vô Định, Bạo Chúa Mammon vĩ đại!"

Taida gầm nhẹ.

"Ta nộp thuế của ngài!"

Cơn mưa vàng lao ầm ầm, xé toạc mọi chướng ngại của Khe Nứt Lớn, xông thẳng vào biển sương mù, nhuộm tầng mây xám thành màu vàng chói mắt, hệt như một ngọn lửa cháy hừng hực trong sương mù.

"Đây là một vùng đất nơi những điều ước trở thành hiện thực, ngay cả những linh hồn vô giá trị cũng có những khoảnh khắc lóe sáng."

Trong lúc xuất thần, Taida nghe thấy tiếng thì thầm của ma quỷ, sau đó nhìn thấy một bóng người hư ảo đang tiến về phía mình. Hắn mỉm cười, bàn tay dễ dàng đâm xuyên qua cơ thể mình, nắm lấy trái tim, rồi kéo một thứ gì đó ra khỏi đó.

"Ta sẽ lấy thể xác, tâm trí, tinh thần, mọi thứ, mọi thứ của ngươi."

Ma quỷ hứa hẹn.

"Rồi thế giới sẽ như ngươi mong muốn."

Ma quỷ tan biến về hư vô, ánh vàng lấp lánh trên bầu trời cũng biến mất trong biển sương mù cuộn trào.

Cơ thể của Taida bắt đầu xám xịt, rồi lụi tàn, như một vật chết không còn linh hồn, trở về cát bụi.

Cùng lúc mà Taida tan biến, cơ thể lạnh giá trong vòng tay của ông ta trở nên ấm áp.

Thép bị xoắn lại thành một khung xương mới tinh. Alice hét lên một tiếng chói tai, một mảng lớn máu thịt bị lột ra khỏi cơ thể nó và dán vào khung xương thép. Cấu trúc cơ học bị hư hỏng được đưa về vị trí cũ, các mạch máu kéo căng ra giữa các khoảng trống và quấn quanh Lõi vĩnh cửu.

Bề mặt kim loại bị đục thủng một số lỗ, máu được bơm vào trong. Sau vài giây, Lõi vĩnh cửu rung lên như một trái tim đang đập.

Hòn đá triết gia phủ đầy vết nứt đã hoàn toàn vỡ vụn, nhưng lần này linh hồn chứa đựng trong đó không biến mất, mà bị ràng buộc trong cơ thể này, thấm nhuần từng tấc, từng ngóc ngách.

Khung xương bằng thép, đắp thêm máu thịt, trái tim máy móc, linh hồn của con người... Với việc điều ước đã được hiện thực hóa, Hạt giống không tưởng mờ đi rồi dần tan biến.

Taida nhìn Amy đang dần hồi phục, khuôn mặt của nàng không còn lạnh lùng như mặt nạ con rối nữa mà trở nên dịu dàng, thậm chí khi nhìn kỹ còn có thể nhìn thấy mạch máu ẩn hiện ngay dưới da.

Hiện thực lạnh lùng đã bị phá vỡ, ảo mộng viển vông cuối cùng cũng biến thành hiện thực.

Lồng ngực phồng lên rồi xẹp xuống, Amy lần đầu tiên được hít thở, khó chịu ho vài tiếng như một đứa trẻ sơ sinh.

Amy mở mắt thì nhìn thấy Taida đã hóa thành màu xám. Nàng không hiểu chuyện gì đang xảy ra, nhưng ma xui quỷ khiến thế nào mà lại hỏi một câu.

"Rốt cuộc ta là gì đối với ngươi?"

Giọng của nàng khô khốc, phát âm cũng không chính xác, nhưng sau đó Amy đã nghe thấy tiếng gọi cuối cùng của Taida.

"Con là Amy...

Amy Yazdet."

(P/S: Ôi chương này hay quá o_o)

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Hieu Le
26 Tháng năm, 2022 18:03
bác dịch giả ném cái tk lên mình donate ít xem như ủng hộ bộ truyện hay
Sơn Dương
26 Tháng năm, 2022 15:13
thấy câu dưới dễ đọc, dễ hiểu hơn. bối cảnh Phương Tây thì nên để Thuần Việt đọc nó nuột hơn Hán việt. Trừ mấy cái Danh Từ thì nên để T.A
Nghiant
26 Tháng năm, 2022 06:30
trên thì bro kêu sượng, dưới thì lại kêu là ko hết ý, tui đọc rõ là câu dưới dễ hiểu. dễ nghe hơn câu trên mà nhỉ, còn nếu ko thì bro giải thích thử "tia ý cười" với "lạnh" là cgi xem nào
Thiên Hoàn
26 Tháng năm, 2022 03:21
K phải văn phong tàu mà là văn phong của tác. Thêm bớt từ k hợp lý sẽ k hết ý. Kiểu như này: “Nhắc tới nàng, bá Lạc qua mờ mịt khuôn mặt hiện lên một tia ý cười, nhưng thực mau liền lại lần nữa lạnh xuống dưới.” “Khi nói về người ấy, một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt mờ mịt của Bologo, nhưng rất nhanh đã biến mất.” Chỉ là ý kiến góp ý thôi, dù sao thì cũng cảm ơn cvt.
quangheo
25 Tháng năm, 2022 22:30
truyện bối cảnh phương Tây mà văn phong Hán Việt nó mới gọi là kém
Nguyễn Minh Công
24 Tháng năm, 2022 23:26
đọc sượng không phải lỗi của thuần việt mà do lỗi của bạn đã nhiễm văn phong tàu nhiều rồi.
Thiên Hoàn
24 Tháng năm, 2022 14:41
văn phong tự sửa thuần Việt nhiều quá, đọc hơi sượng
Nghiant
21 Tháng năm, 2022 18:26
Không biết có phải tác giả cố ý hay không, nhưng Lazarus, trong Kinh Thánh, mang ý nghĩa là kẻ trỗi dậy từ cái chết; còn trong y khoa thì hiện tượng Lazarus là hiện tượng người chết sống lại :v
springlight1
20 Tháng năm, 2022 21:27
Truyện hay, nhưng quan trọng là convert dịch luôn truyện khiến đọc cảm nhận đúng chất truyện, thanks bác converter nhiều. Chẳng bù cho mấy ông convert làm truyện hay nhưng convert qua loa
yggdrasill
19 Tháng năm, 2022 17:36
cháy quá đúng là huyền thoại có khác
Ruiiia
19 Tháng năm, 2022 12:08
bố lô gô và la za (đa) rút thì khác qué gì nhau .
yggdrasill
11 Tháng năm, 2022 19:49
Bray nay không đi rap nữa à mà chuyển qua đóng kịch rồi :))
Hieu Le
07 Tháng năm, 2022 14:33
khá thích kiểu PvP vừa dùng sức vừa trí tuệ như thế này.bo này xứng đáng siêu phẩm
dearmysir
04 Tháng năm, 2022 17:09
Cách hành văn của tác này cảm giác giống giống của mấy tác âu với mỹ ấy :))) Nó miêu tả hơi nhiều, hơi rườm rà, khác khá nhiều so với lối miêu tả chú trọng vào tình tiết thay vì bối cảnh của truyện Trung Quốc hiện đại. Nhưng cũng khá thú vị :))) Cảm giác như kiểu đang đọc Harry Potter vậy
cyv97
01 Tháng năm, 2022 23:07
nay nhậu phê quá, ae thông cảm, mai up bù nhé
Nhất Cá Thành Thần
01 Tháng năm, 2022 09:59
Bộ này mà làm phim hoặc game đều được :)).
Hieu Le
28 Tháng tư, 2022 16:28
bộ này có nhiều đoạn đối thoại nội tâm và các nhân vật với nhau đọc hay vãi
ttonline1
24 Tháng tư, 2022 23:33
chờ 300c nhảy hố . lâu rồi mới thấy 1 tác giả khác biệt trong truyện mạng tq
Hieu Le
24 Tháng tư, 2022 17:39
công nhận cái tên bologo chuối vãi . lazarus nghe ngâù ***
cyv97
23 Tháng tư, 2022 13:29
kaka, gọi theo họ Lazarus thì có phải nghe đã oách hơn không
Hieu Le
23 Tháng tư, 2022 12:21
hóa thân của nỗi sợ hãi - bologo, má quả tên vẫn thấy hài th :))
cyv97
20 Tháng tư, 2022 16:31
cuối tuần hoặc dịp lễ mới có thời gian làm bác ơi, tui làm 1c bộ này gần 1 tiếng lận
Hieu Le
20 Tháng tư, 2022 16:17
bạo chương bác ơi
cyv97
20 Tháng tư, 2022 13:18
Tác nói rằng nvc được lấy cảm hứng từ phim Taxi Driver (1976) nhé :V
quangheo
20 Tháng tư, 2022 12:57
lão tác giả này là fan của Kinsman chắc luôn
BÌNH LUẬN FACEBOOK