Lâm Hiên suy tư một lúc, nhưng hiển nhiên không có kết quả gì, sau này phải quan sát cẩn thận mới có thể giải đáp vấn đề này. Bất quá hắn có thể khẳng định, biến hóa của Yêu đan rõ ràng là lợi nhiều hơn hại, điều này khiến Lâm Hiên càng thêm kinh hỉ.
Sau đó Lâm Hiên tiếp tục dùng Nội Thị thuật, quan sát tứ chi bách hải, toàn bộ đều khiến hắn cực kỳ hài lòng, thậm chí còn vượt xa kỳ vọng của bản thân.
Trọn vẹn nửa canh giờ, Lâm Hiên mới ngẩng đầu lên, hai con mắt cũng chậm rãi mở ra.
"Không tệ, không tệ."
Lâm Hiên nhìn qua bàn tay mình, so với lúc trường dường như trắng nõn hơn không ít, mà năm ngón tay nắm chặt, lại tỏa ra một cỗ lực lượng phồn thịnh. Lâm Hiên đánh ra một quyền, chỉ nắm chặt tay, đã khiến không gian phụ cận một hồi vặn vẹo.
Sau thời gian uống một chén trà, Lâm Hiên chậm rãi đứng lên.
"Trước mắt có lẽ nên đi gặp mấy tên tiểu tử kia một chút."
Đang ở trong quá trình trùng kích bình cảnh nhưng Lâm Hiên đã bố trí một đám phân thần vào những khôi lỗi canh giữ xung quanh động phủ. Tuy thần thức của phân thần không thể so sánh với bản thể, nhưng trong phương viên trăm dặm, từng ngọn cỏ lay động cũng không thể lọt qua mắt hắn.
Từ những lời Cổ lão ma cùng nữ tử vận cung trang đối đáp với nhau, Lâm Hiên đã biết được đại khái lai lịch của bọn hắn.
Chỉ có điều khi đó lại rơi đúng vào thời điểm tấn cấp mấu chốt. Tuy thực lực đối phương với hắn chỉ giống như con sâu cái kiến. Nhưng Lâm Hiên không muốn phát sinh bất cứ biến cố gì trong quá trình Linh Khí Quán Thể.
Dù sao cũng có pháp trận thủ hộ, chỉ là hơn mười Tu Tiên giả cấp thấp, đối với chính mình không thể tạo được chút uy hiếp nào. Mà hôm nay đã thuận lợi tấn cấp thành công, Lâm Hiên dự tính sau khi xuất quan sẽ đem mấy tên gia hỏa này thuận tiện xử lý.
Khóe miệng nhếch lên, Lâm Hiên chậm rãi ly khai động phủ.
Tiếng ầm ầm vang lên, hơn mười Tu Tiên giả đang lo lắng đến mức đứng ngồi không yên đột nhiên nhìn thấy thanh quang chớp lóe. Cánh cửa đá ở chân núi từ từ mở ra, một thiếu niên toàn thân mặc áo bào xanh chậm rãi bước tới.
Nhìn thoáng qua, thiếu niên thần bí này còn rất trẻ, hơn nữa dung mạo lại không hề có chút nổi bật. Bình thường như bất kỳ môn khuôn mặt nào lẫn trong đám đông.
Chúng tu sĩ ngẩn ngơ, không hẹn mà cùng đem thần thức phóng ra, vị tiền bối thần bí này khác xa so với tưởng tượng của bọn hắn. Càng khiến người ta kinh ngạc là ngoài dung mạo phổ thông thì toàn thân cũng không phát ra một chút linh áp nào. Nếu không biết những sự tình vừa phát sinh, chỉ sợ đã coi hắn như một phàm nhân bình thường.
Đây cũng không phải Lâm Hiên muốn tỏ vẻ thần bí, mà tu vi đã đến cảnh giới này, hiệu quả phản phác quy chân của Mặc Nguyệt Thiên Vu quyết càng thêm huyền diệu.
Không cần tận lực vận chuyển công pháp cũng có thể tự nhiêm đem khí tức toàn thân thu liễm hoàn toàn. Mà cái này đối với tính cách không thích khoa trương của Lâm Hiên lại cực kỳ thích hợp.
Lâm Hiên đã không tận lực thi triển liễm khí thuật, đám tu sĩ này đương nhiên có thể phát hiện hắn cường đại, cụ thể là cảnh giới nào thì khó mà nói được, nhưng có thể khẳng định là thâm bất khả trắc...
Cảnh giới đối phương đã không phải tồn tại như bọn hắn có thể phỏng đoán, tám chín phần là Tu Tiên giả đã ngoài Phân Thần kỳ. Điều này cũng xác nhận phỏng đoán trước đó, dù sao tấn cấp mà dẫn đến thiên tượng như vậy, đúng là không giống cấp bậc Động Huyền kỳ.
Nghĩ tới đây, bất kể là Cổ lão ma hay đám Tu Tiên giả Phiêu Miểu Tiên cung đều lo lắng không yên. Song phương chênh lệch quá lớn, nếu đối phương muốn đối phương muốn gây bất lợi với mình thì chẳng khác gì nghiền nát một con kiến.
Nhất là Cổ lão ma, trong nội tâm tràn đầy cay đắng. Chính mình kiếm chuyện với đám đệ tử Phiêu Miểu Tiên cung, bây giờ thì tốt rồi, bảo vật không đoạt được, lại dây vào vũng nước đục này. Hắn tuy tự cho thần thông của mình hơn xa đám Tu Tiên giả cùng giai bình thường, nhưng cũng tuyệt đối không có khả năng chống lại cường giả Phân Thần kỳ. Hôm nay chỉ hy vọng có thể bảo trụ được cái mạng nhỏ đã là tốt lắm rồi.
Ý nghĩ này chưa kịp chuyển qua, Lâm Hiên đã bay đến phía trước bọn hắn, song phương chỉ còn cách nhau mấy chục trượng thì ngừng lại.
"Kính chào tiền bối."
Một bên, nữ tử vận cung trang cung kính thi lễ, sau đó, những tu sĩ khác của Phiêu Miểu Tiên cung cũng đồng loạt quỳ xuống.
"Đệ tử Bách Độc tông bái kiến tiền bối, có thể trông thấy phong thái của ngài, quả thực là vinh hạnh cho vãn bối."
Mắt thấy đám Phiêu Miểu Tiên cung đã đi trước một bước, Cổ lão ma trong lòng ảo não, đồng thời cũng vội vàng tiến về phía trước hành lễ, trên mặt lộ vẻ xum xoe.
Nhưng đợi một lúc lâu cũng không thấy Lâm Hiên mở miệng, bất kể là Cổ lão ma hay tu sĩ Phiêu Miểu Tiên cung đều vô cùng lo lắng. Nghe nói, những lão quái vật tu vi cao thâm thì tính tình thường cổ quái, hỉ nộ vô thường, chẳng lẽ...