Mục lục
[Dịch] Bách Luyện Thành Tiên
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Nhất thời chúng tu sĩ trợn mắt há hốc mồm. Đạo độn quang màu vàng phía trước tỏa ra linh khí dạt dào, hiển nhiên bên trong là một lão quái Nguyên Anh kỳ. Cao thủ như vậy bị đuổi đến chật vật khiến chúng tu sĩ thầm lạnh khắp châu thân.

Ánh mắt lộ vẻ sợ hãi nơm nớp nhìn đạo kinh hồng màu đỏ. Chẳng lẽ đó là Hóa Hình kỳ yêu thú lợi hại nào đó hay sao?

Trừ quái vật, chúng tu sĩ nghĩ không ra thế gian có thứ gì lại khiến cao thủ Nguyên Anh kỳ bỏ chạy thục mạng như vậy!

Rét…

Thanh âm như tiếng vải bị xé toạc truyền ra, từ trong đạo kinh hồng màu đỏ bắn ra một đạo quang trụ mỹ lệ to như cái miệng bát, thế như sét đánh giáng theo đạo kinh hồng màu vàng.

Oành!

Ánh sáng vàng lóe lên, tu sĩ trong đạo kinh hồng kia nhất thời không tránh kịp. Tuy hộ thể linh quang chưa bị đánh tan nhưng yêu khí quanh người cũng mờ nhạt đi rất nhiều.

Lâm Hiên nheo mắt lại, chân không khỏi dịch lại phía sau một chút. Những kẻ khác sắc mặt cũng rất khó coi. Một lúc sau cùng với những tiếng kinh hô, đạo hoàng quang kia như lưu tinh lao thẳng vào giữa đám tu sĩ.

Quang hoa thu liễm liền hiện ra một lão giả râu tóc bạch phơ da trắng như ngọc. Một thân đạo bào màu vàng nhìn qua có vài phần tiên phong đạo cốt.

Nhưng lúc này vẻ mặt lão lại đầy kinh hoảng, khóe miệng rỉ ra tia máu đỏ sẫm rất chói mắt. Mặc dù vậy nhưng yêu lực tỏa ra vẫn khiến người hoảng sợ, đúng là tu sĩ Nguyên Anh kỳ, trong đám tu sĩ đã có kẻ nhận ra lão giả này

"Hoàng Mộc chân nhân!"

"Ơ, đây không phải là Hoàng Mộc chân nhân của Huyền Thiên Nhai sao?"

"Trời! Nghe nói vị tiền bối này bốn trăm năm trước đã tiến giai Nguyên Anh kỳ, Tu vị thâm sâu khôn lường. Làm sao lại có thể..."

"Ngu xuẩn, ngươi không thấy linh khí trong đạo kinh hồng đằng sau mạnh mẽ đến mức độ nào sao? Nhân ngoại hữu nhân thiên ngoại hữu thiên, lão quái Nguyên Anh sơ kỳ đâu phải là vô địch."

"Hừ, ngươi chán sống rồi chăng ? Tiền bối Nguyên Anh kỳ sao có thể để cho tu sĩ cấp thấp chúng ta có thể nhận định. Cẩn thận kẻo lại mất mạng lúc nào không biết."

Đủ loại âm thanh truyền đến nhưng lúc này Hoàng Mộc chân nhân cũng chẳng có tâm tình truy cứu, lão ngẩng đầu nhìn về phía đạo kinh hồng đang bay vọt tới sắc mặt đầy vẻ ngưng trọng.

Hồng quang bay với tốc độ cực nhanh đảo mắt một cái đã hạ xuống. Đám tu sĩ hoảng sợ vội tản rộng ra xung quanh. Linh quang chợt hiện rồi đủ loại vòng bảo hộ được tế ra.

Nhưng khi quang hoa thu liễm bên trong không hề có yêu thú, ngược lại còn lộ ra một nữ tu mắt mày như họa. Nàng vận xiêm y màu hồng làm nổi bật lên làn da trắng nõn như ngọc, ngũ quan đẹp như quan âm bồ tát, chính là một vị đại mỹ nữ hiếm có. Nhưng trong mắt nàng này lại ẩn chứa một tia sát khí nhàn nhạt.

Hồng Lăng tiên tử!

Lâm Hiên thở dài lặng lẽ ẩn mình vào trong đám người.

Không ngờ ở chỗ này lại vô tình gặp ả, không chừng lại dẫn tới đại chiến.

Cũng may tu sĩ ở đây rất nhiều, thần thức Hồng Lăng tiên tử đều đặt lên người lão nhân kia nên không phát hiện ra hành tung của Lâm Hiên.

Thần thức nàng chỉ thoáng đảo qua rồi lại tập trung lên người lão giả. Tay áo vung lên tế ra một thanh phi đao trắng toát như tuyết.

"Dừng tay!"

Hoàng Mộc chân nhân hoảng hốt vội xuất ra linh quang hộ thể chống đỡ:"Ngươi thật to gan, đã đến thánh địa Mang Sơn còn bức bách lão phu chẳng lẽ không sợ vi phạm quy củ đại hội, trở thành công địch tu tiên giới sao?"

"Quy củ cái gì. Ngươi tưởng hồ ngôn loạn ngữ là ta sẽ tha cho ngươi sao?"

Hồng Lăng tiên tử há lại để người khác đe dọa, ngọc thủ vươn ra nhìn qua có vẻ chậm nhưng lại nhanh vô cùng, nhẹ nhàng điểm một chỉ về phía trước. Phi đao rung lên rồi biến mất. Ngay sau đó đã hóa thành một tia chớp màu đỏ bắn đến trước mặt lão giả.

Hoàng Mộc chân nhân hoảng hốt, sắc mặt trong nháy mắt trắng bệch khẽ đảo tròng mắt. Lại mở to miệng phun ra một ngụm máu huyết dài đến cả thước.

Sau khi linh quang hộ thể hấp thu thì lập tức trở nên ánh sáng trở nên đậm hơn, mạnh mẽ tiếp lấy tia chớp màu đỏ.

Thừa dịp này lão giả vội thò tay vào ngực lấy một món đồ. Đó là một đoạn cây khô màu vàng dài hai tấc.

"Biến!"

Lão giả điểm một chỉ rồi đánh ra liên tiếp mấy đạo pháp quyết, đem toàn bộ yêu lực rót vào bên trong khô mộc. Khô mộc kia biến dài đến một trượng hung hăng đánh về phía phi đao. Hai kiện bảo vật lập tức quấn lấy nhau.

"Rừ..."

Một tiếng kêu như dã thú truyền đến. Lão giả bắt đầu sử dụng yêu hóa thuật. Tròng mắt biến thành màu xanh biếc, trên trán mọc ra một cái sừng dài mấy tấc, khóe miệng lòi ra mấy cái răng nanh. Cùng với những biến hóa này pháp lực lão cũng bạo tăng.

Đối phương ghê gớm là vậy nhưng Hồng Lăng tiên tử lại coi như không, khuôn mặt xinh đẹp còn ẩn hiện vẻ trào phúng, ngọc thủ vươn ra vẽ lên giữa không trung một thái cực đồ án giáng về phía đối phương.

Rầm!

Nhất thời chúng tu sĩ chung quanh trợn mắt há hốc miệng. Đừng nói là Linh Động kỳ và Trúc Cơ kỳ ngay cả mười vị Ngưng Đan Kỳ “cao nhân” cũng như bị hóa đá. Bọn họ chưa bao giờ gặp phải đấu pháp đáng sợ như vậy.

Vừa kinh vừa sợ chúng tu sĩ vội vàng lùi lại mấy trăm trượng. Sợ bị vạ lây!

"Trương huynh, vị hồng y tiên tử kia là thần thánh phương nào mà từ trước đến giờ ta chưa từng nghe nói qua." Một thanh âm kinh hoảng truyền đến. Lâm Hiên quay đầu nhìn một tu tiên giả đầu trọc cũng có tu vị Ngưng Đan Kỳ vừa lên tiếng.

"Ta cũng chưa thấy qua bao giờ nhưng việc này có chút kỳ lạ. Vị tiên tử này có thể áp chế Hoàng Mộc chân nhân, chỉ sợ tu vị đã là Nguyên Anh trung kỳ. Dung mạo nàng lại thoát tục như thế đáng lẽ phải rất nổi danh mới phải." Tu sĩ vừa lên tiếng chừng ngoài tam tuần toàn thân vận bạch y rất giống với tu tiên giả Nho môn.

Lúc này những tu sĩ xung quanh đã có phần trấn tĩnh lại, không khỏi xì xào bàn tán. Sự tình hôm nay đối với bọn họ mà nói thực quá ly kỳ, trong ánh mắt ngoài tia sợ hãi còn ẩn chứa sự hưng phấn. Hâm mộ có sợ hãi, có vui mừng trước tai họa kẻ khác cũng không thiếu.

Đột nhiên một thanh âm kinh ngạc truyền tới tai Lâm Hiên.

"Lâm huynh, không chừng vị này lại giống đạo hữu cũng là tu sĩ khổ tu."

Lâm Hiên quay đầu thì thấy đó là Trương Tùng khóe miệng cố nặn ra một nụ cười khổ:" "Ồ, sao có thể thế được?"

"Đây là Mang sơn đại hội mười năm mới có một lần. Tu sĩ tham gia nhiều vô kể trong đó không tránh khỏi có cừu oán với nhau. Vì để đại hội ổn định nên đại hội có quy tắc, bất luận là song phương có thù hằn gì cũng không được tranh đấu trong phạm vi mười dặm nơi đây. Hoàng Mộc chân nhân chạy đến đây là muốn dựa vào quy củ này. Theo lý cho dù là tu tiên giả Nguyên Anh trung kỳ cũng không được làm trái. Trừ phi nàng cũng giống đạo hữu là khổ tu giả không biết thế sự." Trương Tùng thì thào phân tích.

Như muốn khẳng định lời này, chỉ thấy sương mù dày đặc xung quanh phía bắt đầu chuyển động cuồn cuộn, nương theo tiếng vang ầm ầm một cái thông đạo rộng chừng mấy trượng hiện ra, hiện giờ chưa tới giờ mão nhưng trận đấu pháp kịch liệt này hiển nhiên đã kinh động tu sĩ trong cấm chế.

Lâm Hiên mắt nheo lại, chăm chú quan sát động tĩnh phía trước.

Bảy tám đạo độn quang màu sắc khác nhau hiện ở trong tầm mắt, một lát đã xuyên qua cấm chế.

Quang hoa thu liễm hiện ra năm nam hai nữ.

Bốn tu sĩ Ngưng Đan kỳ đứng phía sau còn ba người trước không ngờ đều là Nguyên Anh kỳ tu tiên giả. Cách ăn vận cũng khiến người để mắt.

Một mỹ phụ hắc y cùng một lão giả độc nhãn, nhưng kinh ngạc nhất là ở giữa lại là một người trông như hài nhi mới lên bảy lên tám.

Hắc y mỹ phụ chừng hai lăm hai sáu, dung nhan tầm thường nhưng rõ ràng tu luyện mị công, nhất cử nhất động đều phong tình vạn chủng, ăn vận cũng cực kỳ lộ liễu. Trên dưới đều thiếu hụt lộ ra cặp đùi trắng nõn cùng làn da nơi cổ lẫn hai cánh tay nuột nà dẫn tới không ít tu sĩ cấp thấp nhìn hau háu, nhưng với tu vị Nguyên Anh sơ kỳ của thị khiến cho đám này lộ vẻ sợ hãi, tất cả đều đầu cúi xuống len lén nhìn qua.

Đây chính là Hắc Mãng phu nhân ưu thích tuấn nam am hiểu thái bổ, những nam tử trẻ tuổi sau khi hoan lạc cùng thị tất cả đều hồn quy địa phủ. Ác danh của thị mặc dù không bằng Côn Nam lão tổ nhưng cũng là cự kiêu ma đầu khiến người sợ hãi.

Về phần Đồng Tử giữa thanh danh lớn hơn nữa, tu vị cũng đứng đầu ba người, đã tiến giai tới trung kỳ, đạo hiệu Bạch Lộc là Tuyên Linh Tông trưởng lão.

Còn độc nhãn lão giả là nhân vật Tán Tu không mấy nổi danh, nhưng đã là Nguyên Anh kỳ tu sĩ thực lực lại há lại có thể coi thường.

Thân phận ba người hiện giờ là chấp pháp sứ Mang Sơn đại hội, đại sự Tu Tiên giới được tổ chức yêu cầu các thế lực lớn liên thủ.

Lúc này ánh mắt đảo qua chung quanh một lượt, vẻ mặt Bạch Lộc Đồng Tử ngưng trọng nói: "Hai vị đạo hữu mời dừng tay, nơi này là Mang Sơn Thánh Địa không nên phá hỏng quy củ đại hội!"

Lại có người dám ở chỗ này nháo sự nếu như là tu sĩ bình thường, khẳng định ba người lấy thủ đoạn chớp nhoáng tiêu diệt, chẳng qua nếu đây đều là tu tiên giả Nguyên Anh kỳ khiến bọn họ không muốn mạo hiểm, Bạch Lộc hạ giọng mở lời khuyên giải.

Nghe vậy Hoàng Mộc chân nhân cầu còn không được, tính mạng nguy cấp lúc này lão chẳng quan tâm thể diện, trên mặt lộ ra vẻ sợ hãi lớn tiếng kinh hô: "Là Bạch Lộc đạo hữu sao, xin hãy mau ra tay, nữ nhân này vốn đã phát cuồng. Căn bản là không coi quy củ Mang Sơn Thánh Địa chúng ta ra gì."

"Hừ!" Sắc mặt Bạch Lộc Đồng Tử trầm xuống, trong mắt ẩn hiện vẻ bất mãn. Với tâm cơ khôn ngoan của lão thừa biết là Hoàng Mộc chân nhân muốn kéo mình xuống nước.

Tuy không muốn bị đối phương lợi dụng nhưng thân là chấp pháp sứ, Bạch Lộc Đồng Tử đương nhiên không thể trơ mắt nhìn lão quái kia ngã xuống ở chỗ này, nếu không còn gì danh dự của lão? uy tín đại hội để đi đâu?

"Vị tiên tử này xin dừng tay nghe lão phu một lời, nếu không đừng trách chúng ta không khách khí."

"Hừ!"

Trong mắt Hồng Lăng tiên tử chợt lóe sát khí, nét mặt âm trầm, thân là Ngọc Huyền Tông trưởng lão tính tình thập phần kiêu ngạo, gặp ngạnh kháng ngạnh há lại để cho đám tiểu bối trước mắt chê cười nhút nhát.

Uy hiếp ta? Bổn tiên tử còn chưa từng có sợ ai!

Ngọc thủ phất một cái vô số đạo hồng quang bắn nhanh ra, ngược lại tăng mạnh thế công!

Thấy thế vẻ mặt Bạch Lộc Đồng Tử trở nên khó coi, trước mấy trăm vị đồng đạo, phản ứng của ả này không khác tát lão một cái.

Việc này mà ả còn dám làm thì có việc gì ả không dám nhúng tay vào, thật là phách lối không hề coi ai ra gì!

"Hai vị đạo hữu, các ngươi xem..." lúc này hắn hướng qua hai lão quái bên cạnh truyền âm.

Hồng Lăng tuy tính tình bướng bỉnh nhưng với thần thức cường đại, đã nghe được không ít nghị luận của tu sĩ. Cũng hiểu được nơi này tựa hồ cấm tu sĩ đấu pháp.

Việc đã đến nước này Hoàng Mộc chân nhân kia nhất định phải nằm xuống.

Nói đến ân oán hai người kỳ thật cũng rất đơn giản, sau khi tách khỏi Lâm Hiên, Hồng Lăng cũng bắt đầu tìm kiếm phương pháp để rời khỏi nơi đây nhưng mù mịt không manh mối.

Ngày hôm đó Hồng Lăng đả tọa ở một cổ động, sở tu công pháp của ả có chút đặc thù, khi cần Nguyên Anh cũng có thể ly thể ở phụ cận du ngoạn

Lần ly thể này Nguyên Anh của Hồng Lăng ngẫu nhiên phát hiện cách đó không xa có một thượng cổ yêu thú.

Loại này yêu thú ở Nhân giới đã sớm diệt sạch, thập phần quý hiếm, cấp độ phẩm chất không cao nhưng Yêu Đan nhưng có thể luyện chế một loại đan dược phi thường trân quý, vô cùng hiệu quả đối với việc Nguyên Anh kỳ tu sĩ đột phá bình cảnh.

Hồng Lăng tự nhiên không muốn buông tha. Đợi chấm dứt tu hành thì không kịp nữa, Hồng Lăng là kẻ to gan nên bằng Nguyên Anh liền đuổi theo.

Nhưng yêu thú cấp ba kia thiên sinh am hiểu thổ mộc hai loại độn thuật, Nguyên Anh của Hồng Lăng hao tổn thiên tân vạn khổ đuổi theo ra trăm dặm xa mới diệt sát được nó.

Đang lúc thời điểm vị tiên tử xinh đẹp này mừng rỡ thu Yêu Đan thì lại gặp phải Hoàng Mộc chân nhân đi qua.

Lại nói vị tán tu này tuy rằng không phải là cự kiêu ma đầu nhưng cũng chẳng phải chính nhân quân tử gì sất, thậm chí âm thầm tu luyện vài loại tà thuật.

Lão thấy Nguyên anh của Hồng Lăng thì trong mắt lộ ra vẻ thèm khát, nhưng đương nhiên đây không phải là ý niệm dâm tà gì. Nguyên nhân là người này biết một loại tà thuật trong đó có thể đem Nguyên Anh tế luyện thành thế thân khôi lỗi, uy lực cực bá đạo.

Có điều với thực lực của lão sao đủ sức đi sát diệt lão quái khác mà lấy Nguyên Anh. Vì việc này khiến lão tiếc nuối không thôi. Lúc này thấy Hồng Lăng thì độ hưng phấn có thể nghĩ được, lập tức lộ ra nét mặt dữ tợn muốn bắt Nguyên Anh của vị nữ tu xinh đẹp này.

Lấy hai người tu vị mà nói, Hồng Lăng vượt xa Hoàng Mộc chân. Bình thường Nguyên Anh đều ở trong phạm vi trăm trượng quanh thân thể cho nên không cần lo lắng gặp nguy hiểm. Nhưng lúc này bản mạng pháp bảo cũng không có mang theo…

Nguy hiểm có thể đoán được, Hồng Lăng từ khi bước vào tiên đạo tới nay chưa bao giờ gặp chuyện uất ức như vậy. Để đào thoát từ trong trong tay Hoàng Mộc chân nhân ả cơ dốc hết thần thông tinh lực xém chút nữa bị tóm. Nếu không phải vận khí tốt vừa lúc có vài con yêu thú cấp ba xuất hiện cản lối thì chỉ sợ đã hồn quy địa phủ.

Trời không tuyệt đường người!

Rốt cục hóa hiểm thành an Nguyên Anh về tới thân thể, ngẫm lại chuyện vừa rồi vị nữ tu sĩ xinh đẹp này cắn răng ken két.

Thù này không báo thề không làm người, mà ở Huyền Thiên Nhai, Hoàng Mộc chân nhân đang vì chuyện Nguyên Anh của nữ tu kia đào thoát mà buồn bực không thôi. Lão đâu có ngờ Hồng Lăng đã thi triển một thượng cổ bí thuật nào hạ lại ký hiệu truy tung trên người.

Sự tình phía sau Hồng Lăng tự nhiên dễ dàng tìm tới lão, lúc đó Hoàng Mộc chân nhân kinh hãi khó có thể tưởng tượng được, nhìn vẻ mặt đầy của sát khí nữ tu lão biết việc này đã không có cách nào hóa giải.

Tu vị Hồng Lăng tự nhiên vượt xa đối phương nhưng Hoàng Mộc chân nhân thân là tu yêu giả công pháp sở luyện cũng có phần có vài phần độc đáo. Đặc biệt tà thuật của lão uy lực càng không thể xem thường.

Sau một hồi đại chiến cuối cùng Hoàng Mộc chân nhân đại bại tháo chạy trối chết nhưng Hồng Lăng nào dễ dàng buông tha.

Hai người một đuổi một chạy tiến vào Mang Sơn, ý định của Hoàng Mộc chân nhân tuy đơn giản nhưng rất hiệu quả. Ả Hồng y la sát này lợi hại như vậy lão đành đem thể diện ném ra ngoài chín tầng mây, hy vọng mượn quy củ đại hội khiến đối phương sợ ném chuột vỡ đồ mà ngừng tay.

Nhưng lúc này kết quả cũng không như lão mong đợi, Hồng Lăng căn bản là không biết quy củ Mang Sơn đại hội gì đó lại thêm ả cực kỳ kiêu ngạo, cho dù biết thì đã có sao kẻ đáng chết nhất định phải chết.

Vì thế sự tình diễn biến thành như bây giờ.

Đương nhiên hiện tại, Hồng Lăng vốn là cổ tu tâm cơ đầy mình. Cũng rõ nơi đây không nên ở lâu.

Ngọc thủ phất một cái đã đem pháp bảo Thứ Linh Hoàn tế ra, một cỗ linh khí kinh người tràn ngập khắp vùng.

"Ả không phải tu yêu giả!"

Trong mắt Bạch Lộc Đồng Tử hiện tia sáng quỉ dị, liếc sang hai lão quái khác đồng thời cất bước về phía trước.

Bọn họ không cần ra hiệu, đã lẳng lặng bước lên thành hình chữ phẩm đem Hồng Lăng bao vây lại.

Bên ngoài Lâm Hiên thở dài, dù sao cũng đã cùng Hồng Lăng trải qua một trận kiếp nạn, cùng đến đây từ Nhân giới lại thêm ả xinh đẹp tuyệt trần như vậy, Lâm Hiên cũng có một chút thương cảm. Chỉ ghét ả ta tính tình cương liệtm không biết phân biệt lợi hại. Nếu đổi lại là hắn tuyệt đối sẽ xem xét thời thế, cho dù có thù hận lớn cỡ nào cũng tạm thời buông bỏ, quân tử báo thù chưa muộn!

"Vị đạo hữu này, ta nhắc lại lần nữa mau dừng tay" Vẻ mặt Bạch Lộc Đồng Tử trầm xuống thanh âm hàn lãnh như băng.

"…Đạo hữu cần gì cùng nữ cuồng nhân này dông dài …mau mau ra tay tiểu lão nhân chống đỡ không nổi nữa rồi." thanh âm có khí mà không có lực truyền vào tai, lúc này Hoàng Mộc chân nhân không phải là bày vẻ mà thật sự đã đến mức như nỏ mạnh hết đàm đang thao túng pháp bảo chống lại.

Mắt thấy thêm một chút lực nữa là có thể đưa kẻ hèn hạ này hồn quy địa phủ, Hồng Lăng sao có thể bỏ qua. Như không nghe thấy cảnh cáo của Bạch Lộc, hai tay bấm quyết trên khuôn mặt thanh tú hiện lên chút ửng hồng, hé đôi môi anh đào phun ra một ngụm tinh khí.

"Ông..."

Thứ Linh Hoàn bắt đầu xoay tròn, linh lực bàng bạc giống như gợn sóng lan ra bốn phía, trừ ba Nguyên Anh kỳ lão quái thì tất cả tu sĩ biến sắc. Lúc này linh lực huyễn hóa ra một Mỹ Nhân Diện. Cặp môi anh đào, mũi ngọc thẳng tắp, cái cằm thon thon đúng là dung nhan một vị tuyệt sắc mỹ nhân.

"Đây là bảo vật gì?" Tất cả tu sĩ trợn mắt há mồm, đến như Bạch Lộc lão quái mà vẻ mặt cũng không khỏi ngưng trọng, Mà phản ứng của bọn hắn vừa lúc tạo cho Hồng Lăng một khoảng thời gian quý giá.

"Biến!"

Hồng Lăng vươn tay ra, ngón tay ngọc chỉ nhẹ nhàng điểm tới Mỹ Nhân Diện.

Linh quang chợt lóe. Giống như bóng hoa trong gương trăng trong đáy nước, khuôn mặt kia bắt đầu mờ ảo rồi lập tức tách ra thành bốn cái quay chung quanh bên hông Hồng Lăng.

Từ các Mỹ Nhân Diện, cái lưỡi vừa thơm tho mà đầy quỉ dị liếm một cái, từ miệng anh đào hé mở ra rồi vô số tế châm sắc nhọn như lông trâu từ bên trong bắn ra.

"Ngươi..."

Bạch Lộc Đồng Tử ngẩn ngơ, trên mặt hiện sự lo lắng cùng vẻ tức giận.

Cũng khó trách, một kích này của Hồng Lăng tiên tử không chỉ nhằm vào Hoàng Mộc lão quái mà ngang ngược công kích cả ba người kia.

"To gan!" Khí huyết trong người Hắc Mãng phu nhân cũng giận sôi lên, đáng khen cho nữ tử kiêu ngạo. Chẳng lẽ ả cho là mình là hậu kỳ đại tu sĩ, không ngờ lại dám đồng thời coi cả đám tu sĩ Nguyên Anh ở đây là địch.

Thị tuy là nguyên anh sơ kỳ trước đây cũng quen tác oai tác quái, một mình thì không dám đối mặt Hồng Lăng nhưng lấy bốn chọi một thì nào có ngán. Nhất thời cả người lại toát ra lệ khí dày đặc.

Chỉ thấy tay áo Hắc Mãng phu nhân vung lên, từ trong tay áo bay vụt ra hơn mười con độc xà to như ngón cái, ngẩng đầu lè lưỡi phì phì, phun ra độc dịch tanh hôi cuốn lấy đám tế châm.

Vẻ mặt Bạch Lộc Đồng Tử như phủ một lớp hàn sương, đưa cánh tay non mịn vươn ra vẫy vẫy về nơi phía xa, trên bầu trời yêu khí ngưng tụ biến thành một Quái trảo đen thùi dài hơn một trượng, chộp xuống Hồng Lăng tiên tử.

Về phần Độc nhãn lão giả kia nét mặt hờ hững, vươn tay ra vỗ trên túi trữ vật vỗ một cái, đem một pháp bảo hình tháp tế lên.

Cái tháp này nhìn qua không có gì đặc biệt thậm chí còn có chút tổn hại nhưng lại gây cảm giác thần bí, nương theo lấy chú ngữ khó hiểu, từ bên trong phun ra cột sáng chói mắt, cũng hướng về đám tế châm nhỏ ti li như lông trâu kia.

Cơ hồ trong nháy mắt, Hồng Lăng tiên tử liền bị mấy Nguyên Anh lão quái vây công nhưng vị xinh đẹp nữ tu này lại không sợ chút nào. Không hề có ý lui bước ngọc thủ phất một cái, một điểm hồng quang diễm lệ từ ngón tay bắn nhanh ra, lăng lệ lao về phía lão nhân phía trước.

Hoàng Mộc chân nhân kinh hãi không thể tưởng tượng được, vì diệt sát diệt lão mà ả điên này ngang nhiên khiêu chiến quần tu nơi đây.

Đây là thời khắc ngàn cân treo sợi tóc, có thể tiếp được đợt công kích này là sẽ thoát về phía sau, bằng không rất có thể vong mạng. Trong lúc sinh tử ánh mắt lão lóe lên một tia tàn nhẫn.

Cũng may đám tế châm kia nhìn quỷ dị nhưng đồng thời công kích nhiều tu sĩ, áp lực phía lão tất nhiên giảm mạnh. Nghĩ vậy lão đưa tay hung hăng vỗ xuống ngực liên tiếp mấy đạo tinh huyết ồng ộc phun ra khiến sắc mặt Hoàng Mộc chân nhân xám trắng như cương thi.

Trong lòng lão oán độc không thôi, cho dù may mắn đào thoát được, muốn khôi phục nguyên khí ít nhất cũng phải bế quan tu luyện mấy chục năm.

Vòng bảo hộ hút được tinh huyết của lão, linh quang đại thịnh trở nên dày đặc dị thường. Hoàng Mộc chân nhân thấy thế trên mặt lộ chút nhẹ nhàng.

Nhưng đúng lúc này dị biến nổi lên.

Bên kia, những độc dịch do độc xà của Hắc mãng phu nhân phun ra đụng vào đám tế châm thì không gặp phải sự cản trở nào trượt qua, đám tế châm kia thì vô tung vô ảnh biến mất.

Nhất thời vẻ mặt Hắc Mãng phu nhân không khỏi ngơ ngẩn, bên kia Bạch Lộc Đồng Tử cùng độc nhãn lão giả cũng gặp phải tình cảnh tương tự, pháp bảo của hai lão đều đánh vào hư không.

"Không ổn, đây là huyễn thuật, Hoàng đạo hữu mau tránh. Đối phương toàn lực kích về ngươi đó" Bạch Lộc Đồng Tử là Nguyên Anh trung kỳ tu sĩ, kinh nghiệm chiến đấu cực kỳ phong phú, ngẩn ngơ một thoáng đã biết mình trúng kế vội lớn tiếng nhắc nhở.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
Trần Hùng
22 Tháng hai, 2023 18:33
Share ebook truyện bản dịch cho đạo hữu nào cần, gồm cả app đọc file ebook - bỏ dấu ngoặc () hai bên dấu chấm đi nhé, thể loại tiên hiệp, huyền huyễn, đô thị.... đạo hữu nào có bộ khác góp gạo share up lên cùng đọc nha: bit(.)ly/3XREUVq hoặc Google Driver: drive(.)google(.)com/drive/folders/1tk8rWwcblttqmc1-xZQbl7XP7Ayo4vs1?usp=share_link -------------------------^^_____^^^------------------------------
torio123
12 Tháng tám, 2022 13:32
ai rảnh làm tiếp với
lategoto
06 Tháng hai, 2022 01:06
của chùa nhé đh :))
kiriyohi
21 Tháng một, 2022 12:09
Ad dịch nốt bộ truyện này đi
destroy7785
28 Tháng mười, 2021 18:16
nếu chụp xquang thì não của main có hình âm hộ.
Hoàng Minh
14 Tháng chín, 2021 18:19
đang đọc thấy ghi truyện lấy từ truyenyy chốc lát lại thấy là ***, đang đọc app ttv, vậy cuối cùng của ai :D
Hoàng Minh
13 Tháng chín, 2021 08:36
điểm trừ của truyện này là nhiều vợ quá thôi, còn lại ổn áp
Hoàng Minh
13 Tháng chín, 2021 08:36
từ linh giới trở đi hay lắm nhé
Hieu Le
11 Tháng chín, 2021 22:55
Bao h có chương mới vậy
Hoàng Minh
11 Tháng chín, 2021 07:58
ai làm tiếp bộ này đi
Hoàng Điệp
30 Tháng tám, 2021 21:07
Truyện lặp lại quá nhiều lần, mấy năm trước khi bắt đầu ra trương đã góp ý giờ đọc lại vẫn không thay đổi
Hoàng Minh
23 Tháng tám, 2021 09:25
đọc truyện 6 năm nhiều bộ hay nhưng thích mỗi bộ này
ThuýKiều Hy
29 Tháng năm, 2021 18:59
Về sau lâm hiên có đc cải thiện tư chất không vậy? Chí ít cũng phải luyện đc Đan dược chứ suốt ngày trộm phế Đan thế sao được. Ông lâm hiên này cũng kiểu tỏ ra vẻ khinh bỉ các thứ, đọc ngày càng chán, có lẽ không hợp huhu
linhmin97
13 Tháng tám, 2020 10:02
Ty bjn vì bản dịch này.
Tan Luc Le
30 Tháng bảy, 2020 12:19
truyện hay
Quang Vo
28 Tháng sáu, 2020 21:22
mạch truyện sao khác với các trang web truyện khác quá vậy ta.
Kevin1988
29 Tháng mười một, 2019 22:23
Chán nhỉ, ko có bản dịch, toàn đọc convert khó chịu quá. Các huynh đệ có nguồn truyện nào khác cho xin với. Thanks
imlee112
15 Tháng một, 2019 22:55
càng về sau càng chán. câu kéo chữ quá nhiều.có cái bảo vật mỗi lần sử dụng lại giới thiệu mất 1 trang. nhân vật chính tính tình ko nhất quán nếu ko nói là bẩn tính nhưng hay ra vẻ ***
Tooth Less
25 Tháng bảy, 2017 22:44
Chương 2232 Lâm Hiên lại dịch thành Hàn Lập r bạn
Hieu Le
20 Tháng hai, 2017 22:31
hay bi thoat ra
shiraha
09 Tháng mười một, 2016 09:12
Bao giờ có dịch tiếp vậy, đọc convert khó chịu k đọc nổi
BÌNH LUẬN FACEBOOK