Nhìn vào khối sắt trên tay Lê lão sư, Lê Qui nói “Một khối sắt ban đầu là dài và lớn, sau khi trải qua quá trình lão sư rèn thì trở thành một khối nhỏ hơn. Trông thì có vẻ nhỏ hơn tuy nhiên từ màu sắc và bề mặt của khối sắt thì có thể thấy được khối sắt trông sáng hơn.”
Lê lão sư nghe đến đây thì gật gù, mặt lộ vè hài lòng, tuy vậy cũng hỏi thêm cả bọn còn điều gì nữa hay không?
Vương Hạo sau một lúc dùng mắt quan sát thì lại thả một tia thần niệm của mình để điều tra khối sắt trên tay của Lê lão sư. Những người khác khi thấy Vương Hạo dùng thần niệm điều tra mà không phải dùng mắt thường để nhìn thì như có điều gì phát hiện cũng nhao nhao mà thả ra thần niệm tiếp cận khối sắt.
Từng tia thần niệm một bắt đầu tới lui điều tra khối sắt trên tay Lê lão sư. Lê lão sư không nói mà quan sát từng tia thần niệm của bọn trẻ tới lui thăm dò khối sắt lơ lửng trên tay của mình. Bất chợt Lê lão sư nhíu mày khi bắt được sợi thần niệm của Vương Hạo, Lê lão sư cảm thấy thật bất ngờ vì thần niệm của Vương Hạo mạnh mẽ hơn của những đứa trẻ khác rất nhiều. Từ phát hiện này, Lê lão sư bất giác nhìn về phía Vương Hạo và đánh giá hắn một lượt.
Vương Hạo đang dùng thần niệm để quan sát khối sắt thì bất ngờ cảm giác sợi thần niệm của bản thân như đang bị một sức mạnh nào đó bất chợt nhìn thấu rồi sau đó dẫn đến bản thân mình thì trong thâm tâm giống như là bị nhìn thấu thất cả. Hắn chợt giật mình mà nhìn về phía Lê lão sư thì chỉ thấy Lê lão sư nhìn hắn chăm chú và cũng nở một nụ cười với hắn. Đến đây thì Vương Hạo mới biết mình mới vừa bị Lê lão sư dùng thần niệm điều tra qua bản thân một lượt.
Bản thân của hắn chỉ là võ giả cấp một, thần niệm của hắn mặc dù so với những võ giả cùng cấp khác mạnh hơn nhiều lần. Tuy vậy, đối với Lê lão sư một võ giả cấp 7 thì thần niệm của hắn không thể so sánh vào đâu.
Lê lão sư bất ngờ chú ý tới Vương Hạo bởi vì sợi thần niệm của Vương Hạo thật sự rất khác với những đứa trẻ còn lại. Vì nó mạnh mẽ hơn những sợi hồn niệm còn lại, tuy vậy Lê lão sư cũng không cảm thấy ngạc nhiên quá lớn vì trong thế giới võ giả có những người trời sinh thì thần niệm đã mạnh hơn người thường là không hiếm thấy.
Sơ qua một hồi thì cả bọn cũng thu hồi thần niệm của mình lại sau đó từng người một nói lên cảm nghĩ của mình về khối sắt. Lần này vì dùng thần niệm quan sát nên tất cả đều có thể cảm nhận được sự khác biệt của khối sắt đó so với những khối sắt khác.
Lê lão sư nghe cả bọn huyên thuyên thì cũng gật gù hài lòng, sau đó thì cũng giảng giải cho tất cả về sự khác biệt của các loại linh tài. Theo đó, theo độ tinh khiết của linh tài mà linh tài được xắp xếp theo từng thứ bậc từ sơ cấp cho đến thần cấp. Tất cả những kiến thức này đều có trong quyển Võ giả sơ giai chú giải mà tất cả đã được học từ trước đó. Hôm nay, tận mắt chứng kiến quá trình Lê lão sư tinh chế linh tài mà bọn họ có thể nắm bắt được và hiểu rõ hơn về linh tài.
Tất cả linh tài từ luyện dược, luyện khí, luyện phù, luyện trận,… đều được phân chia đẳng cấp giống nhau là từ sơ cấp cho đến thần cấp. Sơ cấp vật liệu, linh tài thì dùng để chế tạo những vật phẩm sơ cấp, phẩm cấp của vật phẩm của được phân ra từ sơ cấp cấp một đến sơ cấp cấp bảy. Như là khối sắt mà Lê lão sư dùng để cho tất cả quan sát được xếp vào hàng tinh thiết sơ cấp cấp một. Nếu như khối tinh thiết này được rèn luyện thêm thì sẽ được tăng lên sơ cấp cấp hai, rồi sau đó cứ tinh luyện dần thì phẩm cấp sẽ được tăng lên.
Sau khi giảng giải cho cả bọn về phẩm cấp linh tài thì Lê lão sư cũng bắt đầu tiến hành rèn luyện khối tinh thiết kia, lúc này Lê lão sư làm rất nhanh, một thoáng thì từ khối tinh thiết ban đầu nó đã nhỏ đi chỉ còn lại cỡ một phần ba lúc trước. Lúc này Lê lão sư mới đưa lên để cho cả bọn cùng nhau quan sát.
Cả bọn nhao nhao thả thần niệm ra để quan sát thì thấy khối tinh thiết tuy nhỏ hơn nhưng trọng lượng thì lại không thay đổi. Điều này làm cả bọn ngạc nhiên, Lê lão sư chỉ cười sau đó cũng nói là do trải qua quá trình rèn đúc nên khối tinh thiết này sẽ bị nén lại, nó sẽ cứng cáp hơn vì vậy mới có thể chịu tải được các linh văn, trận pháp khắc lên trên đó.
Sau một lúc nghe Lê lão sư giảng giải về việc phân chia các loại linh tài thì cả bọn cũng đã có thể hiểu được rất nhiều điều.
Lê lão sư sau khi giảng giải cho tất cả thì ngài đưa cho mỗi đứa nhóc một khối sắt và giao nhiệm vụ cho cả bọn là phải rèn khối sắt này thành một khối tinh thiết sơ cấp cấp một. Cả bọn sau khi nhận lấy khối sắt thì cũng nhao nhao tìm kiếm nơi để thực hiện công việc. Vất vả một thời gian thì cả bọn cũng đã hoàn thành được nhiệm vụ.
Sau khi hoàn thành nhiệm vụ tất cả đều được thưởng 5 tinh điểm, sau khi nhận được tinh điểm thì cả bọn đều ngạc nhiên mà nhìn về phía Lê lão sư, cái này không có biết trước nha.
Lê lão sư vuốt vuốt cằm mà nói đây chính là phần thưởng cho nhiệm vụ rèn luyện tinh thiết này. Nếu như cả bọn muốn tìm kiếm tinh điểm thì cứ đến Luyện khí đường đăng ký và thực hiện nhiệm vụ rèn luyện linh tài, căn cứ vào mức độ khó của từng loại linh tài mà sẽ có điểm thưởng tương ứng. Đây chính là cách mà các học đồ trong Đại học viện tìm kiếm tinh điểm.
Cả bọn mặc dù biết rằng tinh điểm có thể thông qua hoàn thành nhiệm vụ để có nhưng cũng không nghĩ rằng hôm nay đến học và thực hành lại vẫn có thể có phần thưởng. Cả bọn mặc dù bất ngờ nhưng vẫn vui vẻ, nhất là những đứa trẻ thuộc về phe Thôn trấn. Tinh điểm là có thể đổi được đồ vật cần thiết đấy. Chính vì vậy cả bọn Khánh Thanh Toán ánh mắt sáng rực khi nghe Lê lão sư nói về việc này. Còn bọn Lê Qui và cả phe Tây Thành đều chẳng quan tâm, tinh điểm bọn chúng chẳng cần thiết phải làm cái việc này để mà tích lũy.
Vương Hạo thì không có tỏ ra thái độ gì đối với việc này. Dù sao thì mỗi tháng không làm gì vẫn có được một ngàn tinh điểm để sử dụng. Mặc dù vậy, sau khi tiến hành tinh luyện khối sắt trong lúc thực hiện nhiệm vụ thì hắn lại cảm thấy nó có ích lợi vô cùng cho việc rèn luyện thân thể. Vì vậy, khi nghe Lê lão sư nói về việc thực hiện nhiệm vụ rèn luyện linh tài sẽ nhận được tinh điểm thì Vương Hạo cũng có chút động tâm. Nhìn sang bên cạnh thì Hồng Nhân cũng chỉ là vẻ mặt khinh khỉnh không quan tâm. Thở dài, Vương Hạo tự nhủ “Nhà giàu a!”.
Dù sao đối với những người từ khi sinh ra đã sống trong sự đầy đủ thì việc thực hiện những công việc tay chân này đối với bọn chúng là không thoải mái. Nếu như trong chương trình học của sơ cấp học đồ mà không bắt buộc bọn chúng phải học đầy đủ hết tất cả các kiến thức về các chức nghiệp. Và bắt buộc chúng phải tham gia học và được các lão sư xách nhận đã thực hành đầy đủ trước kỳ thi thăng cấp thì có thể sẽ chẳng có đứa nào có hứng thú với việc học này. Bởi vì trong thế giới này, sức mạnh mới là tất cả, tất cả các chức nghiệp cho dù có cao quý đến đâu cho nữa mà không có đủ sức mạnh thì cũng sẽ không thể nào làm chủ được bản thân mình, đôi khi còn mang họa sát thân.
Buổi học cũng kết thúc khi tất cả hoàn thành nhiệm vụ. Lê lão sư cho cả bọn giải tán, những người nào muốn tiếp nhận nhiệm vụ rèn luyện thì có thể trở lại vào ngày hôm sau.
Vương Hạo cũng không tiếp tục ở lại mà chỉ muốn nhanh chóng trở về nơi nghỉ ngơi của mình. Hắn vẫn còn vương vấn với vấn đề đột phá của mình. Bên tai thì tiếng của Hồng Nhân cứ lải lãi suốt từ nãy giờ. Tên mập mạp này hiện tại chỉ muốn đến nhà ăn mà thôi, bởi sáng tới giờ Hồng Nhân chưa được ăn uống gì. Vương Hạo cũng chỉ biết lắc đầu mà theo tên mập chết bầm này đến nhà ăn.
Trên đường Hồng Nhân vẫn cứ lãi nhãi chuyện về luyện dược và thành tích thì hắn đã khoe với Vương Hạo rằng bản thân mình đã luyện chế được một mẻ liệu thương đan sơ cấp rồi. Mặc dù không được bá đạo như Vương Hạo luyện một lần là thành công nhưng cuối cùng thì hắn cũng đã luyện chế thành công. Vương Hạo nghe thấy thế thì cũng vui mừng cho Hồng Nhân. Có vẻ như tên mập mạp này rất yêu thích việc luyện đan thì phải, Vương Hạo nghĩ ngợi lung tung, có khi nào hắn sẽ trở thành một luyện đan sư hay không?
“Nhân, mày có nghĩ mày sẽ trở thành một luyện đan sư hay không?” Vương Hạo hỏi Hồng Nhân.
“Tất nhiên tao sẽ trở thành một luyện đan sư cao cấp rồi!” Hồng Nhân hí hửng và vuốt ve viên đan dược mình luyện chế được mà trả lời Vương Hạo.
Đây là một cuộc trò chuyện vô tình nhưng cũng chính là một cánh cửa mở thông ra thế giới sau này của Hồng Nhân. Võ giả chi lộ, cường giả chi tâm!
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
13 Tháng tư, 2018 16:10
Mình là một nhà văn hoá nè. Nhưng học thuyết đó nó không đúng chỉ có vài phần thôi bạn. Đầu tiên hiện tại thì chung ta chia trung quốc làm 3 phân vùng văn hoá chính: một số dân tộc phương Bắc bờ Bắc sông Hoàng Hà. Trung Nguyên dân tộc hoa và hạ giờ gọi là hoa hạ. Và 9/10 các tộc bách việt còn lại bên bờ nam sông Dương Tư. Hiện nay chỉ mới có lịch âm dương là co nghiên cứu chứng minh của các tộc người Bách Việt. Bách Việt nói chung. Còn việt Nam chỉ gồm 2
Tộc người âu và lạc Việt và những tộc người khác xuất phát từ gốc ngươi indonedian.
10 Tháng tư, 2018 22:35
Lời đầu tiên mình xin cám ơn bạn đã theo dõi truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ của mình.
Đúng như bạn đã góp ý, ngôn ngữ trong truyện đôi khi xen lẫn giữa Việt và Hán Việt, nhưng đây chính là chủ đích của mình.
Bởi vì bản thân mình đã nghiên cứu các tư liệu lịch sử và các nghiên cứu độc lập của các nhà nghiên cứu về văn hóa lịch sử về thuyết "Văn hóa Trung Hoa bắt nguồn từ Văn hóa Việt". Do đó, mình đã đúc kết được rằng tiếng Việt có trước, tiếng Hán có sau, và tiếng Hán Việt chẳng qua là một cột mốc lịch sử mà từ tiếng Hán tìm về được cội nguồn của mình là Tiếng Việt.
Đôi lời cùng bạn.
10 Tháng tư, 2018 09:19
Bối cảnh Việt Nam nhân vật chính và bối cảnh hiện đại nhưng cách dùng ngôn ngữ hán hoá và tên Họ Trung Quốc quá. Phát triển được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK