"Đột kích?"
Church mỉm cười, nhìn Palmer đầy khó hiểu.
"Ngươi đang nói về cái gì vậy? Bộ phận Thực địa mới là bộ phận chịu trách nhiệm thực hiện những chuyện đó. Nó không liên quan đến Tổ Quạ."
"Vậy ngươi tin tức thật đúng là có chút không linh thông a, Church, một nhân viên tình báo không nên như vậy."
Palmer lấy huy hiệu của Đội hành động đặc biệt ra, nụ cười trên khuôn mặt của Church tắt dần.
"Như ngươi có thể thấy, ta đã được chuyển đến Bộ phận Thực địa… mới gần đây."Cất chiếc huy hiệu đi, Palmer nói trong bất lực.
"Đội hành động đặc biệt..."
Church nhớ đến Đội hành động đặc biệt này, tuy không có nhiều thông tin được lưu truyền, nhưng ai cũng biết người phụ trách Đội hành động này chính là Lebius, Lebius của bầy sói.
Mọi người đều mong chờ ngày Đội hành động này được đưa vào hoạt động, nhưng kể từ sau những tin đồn, Đội hành động đặc biệt này mất một quá trình rất lâu để xây dựng, khiến Church gần như quên mất sự tồn tại nó.
",Ta cứ nghĩ rằng đội này đã bị hủy bỏ mất rồi" Church nói.
"Không phải, chỉ là tuyển người có chút khó khăn. Gần đây mới có khả năng hành động ban đầu, chính là hai người bọn ta."
Palmer tỏ vẻ bất lực, không có nhiều người người đi vay như vậy, còn chưa nói đến việc họ được Cục Trật tự chấp nhận, hắn tiếp tục phàn nàn với Church.
"Quý ngài Lazarus này, người chỉ mới trở thành Người thăng hoa cách đây vài ngày, và ta, một cựu nhân viên tình báo. Trong vòng chưa đầy 48 giờ nữa, bọn ta sẽ đột kích vào một trại địch được canh phòng cẩn mật."
Giọng Palmer đầy áp lực, không giống như những gì Bologo nghĩ, Palmer thực hiện nhiệm vụ này rất nghiêm túc.
"Chờ đợi bọn ta có thể là một nhóm xã hội đen thông thường, cũng có thể là một nhóm lớn người thăng hoa, thậm chí còn có thể là người thăng hoa của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, chúng đang họp bên để nghiên cứu cách đột kích vào 'Phòng khai hoang', thì bỗng nhiên có hai con quỷ xui xẻo đột nhiên xông vào."
"Với độ may mắn của ngươi, ta nghĩ nó rất có thể là vế sau", Church nói.
"Đúng vậy a, nên ta mới cần thêm thông tin chi tiết, thông tin mà ngươi không thể báo cáo... Dù sao cũng không phải là chuyện gì quan trọng lắm đúng không? Chỉ là một vài câu chuyện phiếm."
Palmer nhìn chằm chằm vào Church, rồi cười, "Nhưng ta đoán nó không tệ như ta nghĩ? Ít nhất là không có bóng dáng của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua trong đó".
"Tại sao?"
"Nếu như có Thanh kiếm bí mật của Đức Vua, ngươi sẽ không ghi vào báo cáo như vậy, mà trực tiếp yêu cầu Bộ phận Thực địa tiến hành bao vây, trấn áp. Hiện tại cấp độ ưu tiên của Thanh kiếm bí mật của Đức Vua cao hơn nhiều so với 'Người Nghiện'."
"Ngươi biết mà vẫn còn nói như vậy?"
"Đùa thôi, làm sôi động bầu không khí một chút nha."
Palmer nhớ lại bản báo cáo với một nụ cười toe toét.
"Ngươi đã nói trong báo cáo rằng có một số lượng lớn ác ma ở đó." Bologo hỏi, người vẫn im lặng nãy giờ.
"Ừm, có một mùi hôi thối rất nặng, chúng cố gắng che đậy bằng mùi cá tanh của bến tàu, nhưng dưới mũi của người chuyên nghiệp, rất dễ nhận ra thứ mùi này."
Church liếc Bologo thêm vài cái, cơ thể người đàn ông này toát ra vẻ lạnh lẽo, khi nhìn vào đôi mắt xanh biếc kia, hắn luôn cảm thấy hoảng hốt đến kỳ lạ, như thể có thứ gì đó ẩn giấu dưới thân thể phàm nhân này... Thứ gì đó u ám hơn.
Bologo nói: " 'Người Nghiện' sử dụng Hòn đá triết gia để khống chế và ép những ác ma này làm việc cho chúng."
"Ta cũng nghĩ vậy",Church đồng ý, sau đó hắn nói thêm, "Có lẽ các ngươi sẽ thất vọng".
"Bản báo cáo chứa tất cả thông tin mà ta đã thăm dò. Ta không biết số lượng cụ thể của Người thăng hoa ngoại trừ ác ma. Ta không phát hiện ra sự biến động của Aether ở đó, vì vậy ta không thể phán đoán được gì cả... Còn về điều cần phải chú ý đến, thì là kẻ tên là David kia, hắn là ông trùm ở đó.
Không có nhiều thông tin về hắn được đào móc ra bởi Tổ Quạ, chỉ biết hắn là một lính đánh thuê đã đến Opus vài năm trước. Nếu có Người thăng hoa trong số chúng thì đó rất có thể là David. "
"Chẳng lẽ ngươi không nói chuyện với tên David đó sao? Ta nhớ trước kia ngươi rất thích làm thế cơ mà?" Palmer nói.
"Ta đã nói hết rồi, báo cáo này là tất cả những gì ta tìm thấy. Về sở thích nhỏ mà ngươi vừa đề cập, ta đã kiềm chế nó thành công, có nghĩa là... ngươi đã đi một chuyến uổng công rồi, Palmer."
Church khoát tay áo, Palmer thì một mặt không thể tin được.
"Thật?" Hắn hoài nghi nói.
"Thật, ngay cả khi ta muốn nói chuyện với David, thì cũng không thể, hắn thường ở trong văn phòng của mình, ít khi xuất hiện, còn những ác ma kia, ta không có nhiều chuyện để nói với chúng", Church nói.
"Không không không, ta không hỏi về chuyện David, ta đang hỏi ngươi, Church, ngươi đã thực sự kiềm chế được sở thích nhỏ của mình?"
Palmer không thể tin nổi, hắn biết Church, cái tên này rất sẵn lòng đào sâu suy nghĩ của kẻ thù, thậm chí đôi khi hắn còn tiếp cận chúng dưới dạng người thân nhất, tìm kiếm điểm yếu sâu bên trong nội tâm.
Nhưng hiện tại, sở thích hơi dị dạng này thực sự lại bị Church nói kiềm chế là kiềm chế. Nó thật kỳ quái, giống như một kẻ nghiện rượu đã uống nhiều năm, một ngày bỗng đắc đạo, vứt bỏ bình rượu, biến thành một vị đại sứ kiêng rượu vậy.
Church thờ ơ đáp, "Ngươi có nhớ mình đã nói gì với ta khi chúng ta giải thể không?"
"Ta không nhớ, ngươi biết đấy, ta là một người rất hay nói, làm sao ta có thể nhớ được nhiều như vậy", Palmer tự mình hiểu lấy.
"Ngươi nói với ta rằng chơi với lửa như thế này, một ngày nào sẽ bị lửa thiêu chết, vì vậy ta đã nghe theo lời khuyên của ngươi, kể từ đó ta không còn làm sở thích nhỏ nữa, hoàn toàn tuân theo các quy tắc của Tổ quạ."
"Thật sao? Ta không ngờ rằng một ngày nào đó, những lời nói của Palmer Krex lại có tác động đến ngươi như vậy."
Palmer kinh sợ.
"Đó là tất cả, chúc may mắn, Palmer."
Church không nán lại thêm. Hắn đứng dậy và chuẩn bị rời đi, nhưng vẫn không quên liếc nhìn Bologo rồi thở dài, "Trở thành cộng sự với hắn, cũng không dễ dàng gì".
"Gửi lời hỏi thăm của ta tới Aphia!"
Palmer vẫy mạnh tay.
...
"Nói cách khác, ta đến đây uổng công rồi?" Bologo hỏi, "Hắn sẽ không nói dối chúng ta, phải không?"
"Sẽ không, bọn ta làm tình báo, từ trước đến nay luôn tuân theo hai nguyên tắc, một là lừa gạt kẻ địch, hai là trung thực với đồng đội. Tình báo rất quan trọng đối với Người thăng hoa. Nếu Church nói rằng hắn không biết, thì hắn thực sự không biết, hắn sẽ không nói đùa về chuyện đó."
Palmer nhặt một miếng khoai tây chiên lên và quét sạch sốt cà chua rồi nhét vào trong miệng.
"Vì vậy, đúng là một chuyến uổng công... Nhưng không sao cả, Bologo, chúng ta sẽ trải qua vô số lần vào sinh ra tử trong cái nghề này, nhìn thấy một số người bạn cũ vẫn còn sống, sẽ cảm thấy an tâm hơn một chút."
Palmer liếc xéo Bologo, rồi nói, "Nhưng một kẻ bất tử như ngươi, có vẻ như không thể hiểu được cảm giác này".
Bologo không nói, đôi khi hắn cũng lờ mờ cảm thấy sự khác biệt, hắn không quan tâm đến cái chết của chính mình, thường thì cái chết sẽ là công cụ để Bologo chiến đấu.
Cả hai đều không nói nhiều về chủ đề này, vì dù sao chuyện này nói mãi cũng không rõ.
"Đúng rồi, ngươi vừa nói chuyện với ai," Palmer nhớ lại dáng vẻ của Kodling, "Bạn của ngươi?"
"Cũng coi như vậy, hắn là một diễn viên, hãy nhớ những gì ta đã nói về Con Chuột Lang Thang không? Đó là tác phẩm của hắn", Bologo nói.
"Con Chuột Lang Thang?"
Palmer cau mày, hắn có một chút ấn tượng về cái tên đó, nhưng cũng chỉ là một chút thôi.
Nhưng hắn không quá bận tâm đến nó, mỗi người đều có cuộc sống riêng tư của mình, ngay cả khi đó là một kẻ mắc bệnh tâm thần như Bologo.
Palmer kéo áo, lấy từ trong túi ra một tập tài liệu nhàu nát, trực tiếp trải lên bàn.
"Như vậy có được không?"
Bologo cảnh giác nhìn xung quanh. Một giây trước hắn còn đang ăn cơm, một giây sau Palmer đã tiến vào trạng thái làm việc.
"Không có gì, ngươi phải làm quen với điều này, Bologo, ngoài tính chất bí ẩn trong công việc, chúng ta và những viên chức bình thường khác nhau là mấy?" Palmer ngước lên và nhìn xung quanh, mọi người đều mặc đồng phục, phàn nàn về công việc, "Nghe có vẻ lạ, nhưng đó là sự thật. Chúng ta là một nhóm những người thăng hoa bí ẩn, nhưng chúng ta cũng đang thực sự sống trong một thế giới bình thường".
Palmer gãi đầu, hắn chưa bao giờ xử lý công việc bên ngoài như này, nên chỉ có thể giải quyết vấn đề hiện tại dựa trên kinh nghiệm trước đây của mình.
"Vì Church đã nói như vậy, nên chúng ta chỉ có thể bắt đầu với bản báo cáo và lập một số kế hoạch."
"Ta đã nghĩ là Lebius sẽ phụ trách kế hoạch", Bologo nói.
"Binh đối binh, vương đối vương, loại này nhiệm nhỏ này sẽ do chúng ta thực hiện, nhưng khi có nhiệm vụ cần Lebius xuất hiện, vậy thì lúc đó sẽ do hắn liều mạng, mà không phải chúng ta."
Palmer đã xem bản báo cáo rất nhiều lần, nhiều đến nỗi hắn gần như thuộc lòng nó.
Bologo gật gật đầu, đồng ý Palmer.
Cắn ống hút và uống nước cam, Palmer tiếp tục lật đi lật lại bản báo cáo, trong khi Bologo thì ngẩn ngơ hiếm thấy.
Như Palmer đã nói, nếu những người khác không biết trước, họ sẽ chỉ coi hai người bọn họ như những nhân viên công ty đáng thương, những người phải giải quyết công việc ngay cả trong thời gian nghỉ ngơi.
Nghĩ đến điều này, Bologo cười một mình, điều này dọa cho Palmer một phen.
Bologo vốn là như vậy, lúc suy nghĩ thì mặt không chút biểu cảm, giống như một kẻ giết người lạnh lùng, nhưng khi nhớ lại chuyện gì đó thú vị thì sẽ mỉm cười, trong mắt người khác, hình tượng này có chút gì đó hơi kinh dị.
Một kẻ sát nhân lạnh lùng đột nhiên bật cười. Hắn ta hoặc đã tìm ra mục tiêu của mình cho đêm nay, hoặc đã tìm ra cách xử lý mục tiêu.
Trên thực tế, Bologo chỉ đang hồi tưởng, giống như một cuốn nhật ký trong tâm trí, hắn nhớ lại quá khứ, đôi khi hắn nghĩ về Adele, đôi khi hắn nghĩ về bản thân, sau đó là nhiệm vụ tiếp theo và trả thù.
Bologo cảm thấy rằng mình đã trưởng thành, hiện giờ hắn đã có thể kiểm soát tốt cảm xúc của mình và không bị cơn giận báo thù chi phối.
Cũng không phải Bologo không còn phẫn nộ nữa mà là hắn đã kiềm chế được cơn tức giận của mình, như lửa dưới lò, hắn sẵn sàng bùng phát bất cứ lúc nào, chỉ là thời cơ chưa đến.
"Ai giỏi chuyên môn của người đấy, chuyên gia, ngươi thử đưa ra ý kiến?"
Palmer đưa báo cáo cho Bologo, "Thông tin trong báo cáo không có gì khác ngoài cách bố trí của tòa nhà, số lượng nhân sự và những rủi ro tiềm ẩn. Kế hoạch mà ta có thể nghĩ đến là đột kích từ trên cùng của tòa nhà, đột nhập thẳng vào văn phòng của David và giết chết hắn trước khi hắn kịp phản ứng".
"Ừm, trực tiếp chém đầu, một kế hoạch không tồi, nhưng một khi chúng ta không giết được David kịp thời, thì sẽ rơi vào một cuộc chiến khó khăn."
Bologo nhận bản báo cáo, xem xét và phân tích nó một cách cẩn thận.
"Quan trọng hơn là, nếu David là Người thăng hoa, chúng ta không biết gì về Năng lượng bí mật của hắn, đây là một việc hết sức nguy hiểm."
Bologo cho thấy phong thái của một chuyên gia, rất nhanh một dòng văn bản đã thu hút sự chú ý của hắn.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
08 Tháng mười một, 2023 10:11
Tưởng truyện thường thôi, ai dè cuốn thế, tác giả chắc tay phết đấy. Bologo bạo lực cực độ nhưng có mục đích rõ ràng
04 Tháng mười một, 2023 23:02
lắm quảng cáo thặc
01 Tháng mười một, 2023 14:26
Nghị Trưởng nhọ thật,đinh ám toán cục trật tự rồi cuối cùng bị Bologo với Holt đánh gần chết rồi bị bọn nó rút xương sống ra làm trò đùa.Cạn lời
28 Tháng mười, 2023 16:11
chương sau sẽ là: 2 người trẻ tuổi bắt nạt 2 người già :)
25 Tháng mười, 2023 23:43
Đọc tiếp đi, về sau mới thú zị
25 Tháng mười, 2023 12:20
Đọc tới chương 300 liên quan con Army thấy khúc này hơi xàm nhỉ. Main làm mọi thứ cho con nhỏ này nhưng nhỏ này ngu không thể tả nỗi, mặc dù đúng là do con nhỏ này là người máy nhưng tình huôngz thấy nó gượng gạo sao đó.
18 Tháng mười, 2023 07:59
Bộ này văn phong hơn bộ trước. Trước này đánh nhau tả súc tích ngắn ngọn. Nay tả gì cũng thêm vài dòng mĩ miều: như cây giáo là hiệu lệnh binh lính, như rừng mừa khúc đọc càng khó hình dung.
17 Tháng mười, 2023 20:15
Thích cái cách mà tác giả khắc hoạ các nhân vật phụ, thậm chí nhân vật phụ chưa bao giờ xuất hiện như Adele nhưng tác giả viết quá xuất sắc. Các nv phụ khác chỉ vài câu hội thoại nhưng đều toác lên vẻ riêng của từng nv. Phải nói truyện này quá đỉnh.
17 Tháng mười, 2023 00:40
Năng lực như full metal alchemist
16 Tháng mười, 2023 22:07
lão này mới gì nữa
16 Tháng mười, 2023 12:06
Truyện này có khi nào của lão Mực dùng clone viết không nhỉ, mình không nghĩ tác giả mới mà lại viết được vậy.
09 Tháng mười, 2023 23:03
911-914 k tìm được text đẹp nhé, có lỗi gì thì anh em báo mình
28 Tháng chín, 2023 21:57
có khi main nó là vua solomon sống lại :))
27 Tháng chín, 2023 19:48
đọc tới chương 365 cảm giác thời gian dành cho bộ truyện này quá đáng giá, thật sự là tác viết quá hay, convert cũng làm quá xuất sắc. đáng giá 10đ
26 Tháng chín, 2023 23:29
bên trung đến 94x rồi
26 Tháng chín, 2023 23:29
sắp r bác tầm hơn 100c nữa
26 Tháng chín, 2023 16:19
cvt cho hỏi là kịp tác chưa bác
25 Tháng chín, 2023 16:15
Con quái vật dưới khe nức lớn có khi nào là 1 phần của main k?
23 Tháng chín, 2023 20:44
học phái huyễn tạp có thể tạo ra trong trí tưởng tượng tạo vật, nghe giống kiểu năng lực của Sáng Thế Thần phiên bản yếu hoá nhể? k biết mấy con đường này đi đến cuối có thành thần đc k?
22 Tháng chín, 2023 10:27
Tác giả như là thằng cuồng bạo lực, chương nào cũng đầy máu tươi với thịt nát nhưng thỉnh thoảng có mấy chương ngôn tình phết
19 Tháng chín, 2023 13:01
t đoán tk main đã bán 1 thế giới để có sự bất tử gần với hoàn mỹ và cũng là lí do vì sao ác ma mặc bộ đồ phi hành gia
01 Tháng chín, 2023 23:37
Có cả vua Solomon thì biết ngay
01 Tháng chín, 2023 23:37
thì rõ ràng là thất đại tội r mà ông
01 Tháng chín, 2023 23:37
cái đó ông tác nói rõ là viết đoạn mở đầu của 1 chương khoa huyễn ổng viết ,mà. T post cho mn đọc chơi thôi
01 Tháng chín, 2023 18:29
phi hành gia là leviathan
BÌNH LUẬN FACEBOOK