-☉----------☉----------☉-
- Ta không nhớ bất cứ một ký ức nào liên quan tới quá khứ nên chuyện này ta thật sự không biết, nhưng người tên Huyền Cơ là một Long Hoàng à? Tại sao ngươi lại nói ta là con trai của bà ta?
Tử Phong có vẻ rất quan tâm tới những lời mà Mộc Xa vừa nói ra, nhất là hắn càng kinh động hơn nữa trước chuyện mình mang dòng máu của Long Hoàng. Nếu Mộc Xa biết được điều gì đó về Tử Phong thì có thể giúp hắn hiểu được phần nào xuất thân của mình, thứ vốn đã khiến hắn luôn muốn biết bấy lâu nay.
Mộc Xa nghe Tử Phong nói hắn không nhớ gì đến quá khứ thì nó có phần nghi hoặc nhìn Tử Phong. Mộc Xa thầm nghĩ gì đó rồi hỏi:
- Ngươi có biết danh hiệu Long Hoàng là đại biểu cho địa vị như thế nào không?
- Ta đoán nó nói đến Tiên Đế đỉnh phong và có phần giống với Miêu Hoàng, vì ta quen một người có quá khứ là một Miêu Hoàng nên được biết chút ít về danh hiệu này.
- Cái gì? - Mộc Xa cả kinh - Ngươi quen biết với cả một Miêu Hoàng?
Mộc Xa dường như không tin lời Tử Phong vừa trả lời, dù sao lấy thực lực hiện tại của Tử Phong mà quen biết một Miêu Hoàng thì cũng thật khó tin. Tuy nhiên Mộc Xa không biết người Tử Phong đang nhắc tới là Tiểu Thanh.
- Vị Miêu Hoàng đó là ai? - Mộc Xa trấn tĩnh hỏi.
- Cô ấy thường gọi mình là Tiểu Thanh, nhưng tên thật là Lăng Trúc Thanh, là một thành viên trong nhóm của ta.
- Lăng Trúc Thanh… Lăng Trúc Thanh… - Mộc Xa lẩm bẩm liên tục cái tên ấy, sau đó nó thoáng kinh ngạc nói lớn - Chẳng lẽ là Cửu Diễn Miêu, Miêu Hoàng Lăng Trúc Thanh… là cô ta thật sao? Cô ta lại xuất hiện ở Ringel này à?
- Đúng rồi! nhưng Tiểu Thanh không thích cái tên cũ đó lắm.
- Không phải là không thích tên cũ - Mộc Xa vội vàng nói - Mà người được ngươi gọi là Tiểu Thanh ấy vốn không phải là Lăng Trúc Thanh thật sự.
- Là sao?
- Ngươi có nghe tới câu: “mèo có chín mạng” chưa?
- Bây giờ mới nghe! - Tử Phong thật thà trả lời.
Mộc Xa nghe trả lời như vậy thì méo miệng, nó không nghĩ tới Tử Phong lại “thiếu hiểu biết” như thế. Tuy nhiên Mộc Xa cũng trấn tĩnh giây lát rồi nói:
- Câu này xuất phát từ Cửu Diễn Miêu, chính là vị Miêu Hoàng mà ngươi quen biết. Cô ta vốn là chín vị Miêu Hoàng, nhưng sống cùng một thân thể và lấy một cái tên là Lăng Trúc Thanh nên có thể nói cô ta có chín cái mạng hay cũng chính là câu mèo có chín mạng là từ thân thế của Cửu Diễn Miêu mà ra. Nếu ta đoán không nhầm thì Tiểu Thanh mà ngươi nói tới chỉ là một mạng đang làm chủ thân thể Miêu Hoàng ấy mà thôi. Có lẽ sau trận đại kiếp gần nhất thì cô ta đã mất một mạng, tám mạng khác đang ẩn sâu bên trong tàng thức. Còn Tiểu Thanh mà ngươi biết có lẽ là một mạng với nhân cách vừa sinh ra nên thực lực còn rất kém so với địa vị Miêu Hoàng.
- Ừm… Tiểu Thanh hiện tại chỉ là một Đại Yêu thôi - Tử Phong gật gù.
- Mặc dù là Đại Yêu nhưng năng lực lẫn thực lực của một Miêu Hoàng vẫn vô cùng khủng bố - Mộc Xa trầm ngâm nói - Ngươi chưa bao giờ chứng kiến cô ta ra tay thật sự có phải không?
Tử Phong thầm nhớ lại những lúc Tiểu Thanh ra tay thì đúng vậy. Tiểu Thanh có thiên phú phân ảnh có thể thực thể hóa vô cùng đáng sợ, chỉ riêng loại thiên phú ấy đã đủ khiến không ai so nổi với Tiểu Thanh rồi. Ngoài ra kỹ năng chiến đấu lẫn hiểu biết của Tiểu Thanh cũng rất cao, cộng thêm phân tâm thuật lẫn tâm năng cực mạnh của Tiểu Thanh có thể điều khiển chín phi đao độc lập chiến đấu giống như chín người phân biệt cùng điều khiển. Nghĩ tới đây thì Tử Phong chợt nhớ đến chín cây phi đao nhỏ màu đen có thể hợp lại thành một cây cung kỳ lạ mà Tiểu Thanh hay dùng. Chẳng lẽ chín phi đao này có liên quan tới Cửu Diễn Miêu mà Mộc Xa vừa nói tới, vì Cửu Diễn nghe như có vẻ là diễn sinh ra chín trạng thái vậy.
- Tiểu Thanh đúng là chưa bao giờ nói thực lực của cô ấy như thế nào hay toàn lực thi triển, chỉ khi nào mọi người thật sự gặp nguy hiểm hay có ai nhắc tới cái tên Lăng Trúc Thanh thì cô ấy mới ra tay - Tử Phong nhớ lại cảnh trong trận chung kết với nhóm của Tề Hạo lần trước, tên thanh niên Võ Kiệt kia chỉ vì gào to cái tên Lăng Trúc Thanh mà đã nháy mắt bị đánh đến thân tàn ma dại rồi. Nếu như không phải lúc đó đang thi đấu thì có thể trong nháy mắt hắn đã bị Tiểu Thanh giết chết cũng có khi.
- Tại sao Lăng Trúc Thanh này lại không thích quá khứ, cô ta đường đường là một trong những Miêu Hoàng đầu tiên của Miêu tộc trong khắp vũ trụ này cơ mà? - Mộc Xa có vẻ khó hiểu - Hay nhân cách mới sinh này của Lăng Trúc Lanh có xung đột gì đó với tám mạng còn lại, hay là cô ta gặp phải uẩn khúc gì đó.
- Chuyện đó ta không biết - Tử Phong lắc đầu nói - Cái ta muốn biết bây giờ là chuyện về Long Hoàng Huyền Cơ, người mà ngươi nói có mối quan hệ huyết thống với ta.
-☉-
Mộc Xa đang mải nghĩ đến chuyện của Miêu Hoàng nên quên béng đi vấn đề mà nó đang nói đến: Long Hoàng Huyền Cơ. Đứa bé da xanh tai nhọn này nghe Tử Phong nhắc lại vấn đề chính thì nó liền trầm tư suy nghĩ mà không nói gì nữa.
Tử Phong sợ nhất là những lúc thằng nhóc Mộc Xa này suy nghĩ. Lần trước mới gặp nó, Tử Phong đang bế Minh Nguyệt trên tay, lúc đó nàng đang trong tình trạng rất nguy cấp mà Mộc Xa vẫn gãi cằm suy nghĩ vô cùng lâu, báo hại Tử Phong đứng ngồi không yên với nó. Bây giờ nhắc tới chuyện thân thế của bản thân thì nó lại ra vẽ gãi cằm suy nghĩ, bộ dạng đăm chiêu kiểu này không biết phải nghĩ đến bao giờ. Cũng may hiện tại không giống tình huống nguy cấp như lúc trước nên Tử Phong ngoài chờ đợi ra cũng không có vẻ hối thúc Mộc Xa nghĩ nhanh lên nữa.
Mộc Xa đứng yên một lúc rồi lắc đầu, sau đó nó lại gật đầu, lúc sau nó lại lắc đầu. Biểu hiện như vậy khiến Tử Phong chột dạ không ngừng. Nhưng cũng may là Mộc Xa nghĩ nhanh hơn trước nên chốc lát sau nó mới ngước đầu lên nói với Tử Phong:
- Ta không biết là có nên nói với ngươi chuyện này hay không?
Tử Phong nghe câu này thì thiếu điều muốn chửi lớn nó một trận, thậm chí còn vác đao ra làm cho nó một phát. Thằng nhóc này suy nghĩ cả buổi trời chỉ để thốt ra một câu không biết có nên nói ra hay không? Chẳng lẽ nó bị thiểu năng như lời Vân Phi thường tả về Song Khả hay sao?
Tuy nhiên câu tiếp theo của Mộc Xa đã phá tan sự áp đặt thiểu năng của Tử Phong dành cho Mộc Xa.
- Ta vừa hỏi qua Thần Thụ, việc này rất quan trọng, nhất là ngươi lại có quan hệ với bà ta nên ta không thể tự ý tiết lộ cho ngươi biết được.
- Vậy Thần Thụ trả lời thế nào? - Tử Phong hơi lo lắng hỏi.
- Ta không nghĩ là Thần Thụ lại đồng ý việc tiết lộ thân phận của Huyền Cơ cho ngươi biết - Mộc Xa thở dài nói - Mà thôi… dù sao thì trước sau gì ngươi cũng sẽ biết, bây giờ có nói ra cũng không ảnh hưởng gì lớn cả.
Tử Phong yên lặng, hắn tập trung nghe những gì mà Mộc Xa sắp nói. Mộc Xa cũng không dài dòng mà nói thẳng:
- Huyền Cơ là một Tử Huyền Long, siêu việt hơn cả Tiên Đế đỉnh phong mà ngươi tưởng tượng, đặc biệt bà ta còn là một Long Hoàng. Nhưng là Long Hoàng nguy hiểm nhất trong tất cả các Long Hoàng đang tồn tại… À không - Mộc Xa suy tính gì đó rồi nói - Có khi còn nguy hiểm nhất trong tất cả những Yêu Hoàng, Nhân Hoàng mà ta từng biết tới.
Tử Phong cũng đoán ra phần nào chuyện này. Hắn chỉ mới là Đại Yêu mà với thiên phú về huyền thuật thời gian của hắn đã khiến kẻ khác phải rất đau đầu khi đối phó rồi. Đằng này còn là một Long Hoàng thì mức độ nguy hiểm còn khủng khiếp đến cỡ nào? thật khó có thể tưởng tượng nổi.
- Mà khoan đã - Mộc Xa nói đến đây thì chợt hỏi Tử Phong - Ngươi có biết Long Hoàng hay Miêu Hoàng có nghĩa là gì không?
Tử Phong đúng là không biết ý nghĩa thật sự của nó, hắn chỉ biết đó là một ngoại hiệu dành cho một số vị Tiên Đế thôi, còn nó đại biểu cho thứ gì thì hắn cũng không rõ. Nghe Mộc Xa hỏi vậy thì Tử Phong định trả lời, nhưng chần chừ giây lát rồi hắn lắc đầu ra vẻ không biết.
Mộc Xa dường như không ngại giải thích nên nó gật gù rồi nói:
- Thần Thụ muốn ta nói cặn kẽ một vài điều cho ngươi biết nên ta cũng theo lời của ông ấy mà truyền đạt lại cho ngươi vậy.
Mộc Xa đưa bàn tay tới trước rồi xòe ra. Trên bàn tay xanh ngắt màu lá cây của nó có một cái hạt, nhìn giống như hạt cây.
Trong lúc Tử Phong chăm chú nhìn hạt cây trên tay Mộc Xa thì nó bắt đầu nói:
- Ta là tinh linh sinh ra từ mộc thuộc tính nên ta sẽ dùng thứ này để tượng trưng cho những gì mà ta sẽ giải thích cho ngươi hiểu. Mặc dù không giống với sự thật nhưng ngươi hay dựa vào nó mà hình dung ra những điều mà ta muốn nói với ngươi.
Mộc Xa đặt hạt giống trên tay nó xuống đất. Hạt giống tự động chui vào lòng đất rồi lặn mất tăm, giống như nó đã vượt qua thảm có mà biến mất hoàn toàn vậy.
- Mọi cá thể sinh ra trong vũ trụ này đều giống như hạt cây mà ta vừa lấy ra cho ngươi thấy. Hạt cây sinh ra từ cây mẹ, vậy ngươi có thể biết được hạt cây đó là của loài cây nào không nếu ngươi không biết đến cây mẹ của nó? Ngươi có biết nó sẽ phát triển và sinh trưởng thành thứ gì không? Ngươi có biết tại sao chỉ là một hạt giống nhỏ bé, nhưng nó lại có thể lớn lên và giống hệt với cây mẹ hay không? Tại sao hạt giống của cây này lại không lớn lên thành cây khác mà nó vẫn theo đúng một khuôn mẫu nhất định để trưởng thành giống với cây mẹ đã sinh ra nó?
Tử Phong lắc đầu đáp nhẹ nhàng một từ “không”. Mộc Xa thừa biết như vậy nên cũng nói tiếp:
- Ngươi không biết, nhưng hạt giống ấy lại biết. Cái biết của nó không phải là do nó nắm rõ mọi thứ về bản thân nó, mà là mọi sự phát triển, sinh trưởng và sẽ trở thành cái gì đã nằm ngay bên trong nó, hay nói cách khác là nằm ngay trong bản mã linh hồn của nó. Mọi thứ nó cần, mọi cách thức phát triển riêng biệt đều in sâu vào bản thiết kế của hạt giống mà nó không tự thân biết được. Cái hạt giống ấy cần chính là thời gian sinh trưởng và… tự nhiên phát triển, dù nó không làm gì thì nó vẫn trở thành một cây mẹ đúng với sự tiến hóa đã được lập trình sẵn dành cho nó. Đây cũng chính là bản chất sinh mệnh của giống loài các ngươi.
Mộc Xa đưa tay chỉ vào Tử Phong, cùng lúc đó, từ dưới đất nơi hạt giống vừa mới được Mộc Xa gieo xuống cũng đã mọc lên một chòi non.
- Thứ mà ta gọi là cây mẹ, cũng giống như một số danh nghĩa tượng trưng cho nguồn gốc của các ngươi và hay được gọi là Thiên, Thượng Đế, Đấng Tạo Hóa v.v… Về Đấng Tạo Hóa ta sẽ không nói tới, vì ngài không thể định nghĩa hay giải thích thông thường cho ngươi hiểu ngay được. Nhưng ngươi chỉ cần biết rằng, các ngươi tựa như hạt giống của cây mẹ mà ta vừa gieo xuống, bên trong linh hồn các ngươi đã có sẵn bản mã để các ngươi phát triển và tiến hóa đến hoàn thiện giống hệt với cây mẹ. Giống như các ngươi là những Đấng Tạo Hóa trong tương lai, đang và sẽ phát triển để đạt tới mức ngang với Đấng Tạo Hóa. Thứ các ngươi cần để tiến hóa chỉ là tuân theo luật vận động của càn khôn vũ trụ, sinh trưởng và phát triển toàn diện, bởi tất cả những thứ cần thiết để tiến hóa đều đã nằm bên trong các ngươi rồi.
- Có vẻ hơi khó hiểu? - Tử Phong lẩm bẩm.
- Không cần ngươi hiểu rõ, chỉ cần nghe ta nói là được rồi.
Mộc Xa bị nói chen ngang nhưng vẫn thao thao giải thích tiếp:
- Phương pháp để các ngươi tiến hóa đó chính là tu luyện. Mỗi giống loài có một cách thức tu luyện và phát triển tiến hóa khác nhau. Lấy ví dụ như Yêu tộc các ngươi và Nhân tộc ở lục địa Thiên Tước. Các ngươi dùng phương pháp tu luyện là lấy cách thức thâu nạp và tích lũy linh khí, khai mở kinh mạch, tạo ra tuần hoàn trao đổi linh khí với thiên địa. Khi tích lũy đủ mức thì đong kết chân khí hóa thành Yêu Đan, khi đó bắt đầu có sự thay đổi lột xác về cơ thể ở giai đoạn đầu. Đạt tới Tiên Nhân là lúc Yêu Đan hóa thành Nguyên Anh. Đạt tới Tiên Vương thì Nguyên Anh hóa thành Chân Linh. Đột Phá Tiên Đế, trở thành Thánh Đế chính là lúc Chân Linh hóa càn khôn đại đạo, thông linh với thiên địa pháp tắc, trở thành một Đấng Tạo Hóa toàn năng bất diệt. Tuy nhiên đến nay ta vẫn chưa thấy có ai đột phá cửa ải này.
- Có phương pháp tu luyện khác không? - Tử Phong chợt hỏi.
- Đương nhiên là có, mà còn là vô số cách thức chứ không giống như phương pháp tích lũy mà Yêu tộc các ngươi vẫn theo đuổi. Ví dụ như ngay tại Ringel này, Thiên Sứ nhất tộc ở lục địa Thiên Sứ không dùng phương pháp tích lũy linh khí như các ngươi, chúng trực tiếp luyện cách câu thông với thiên địa pháp tắc, sử dụng lực lượng của thiên nhiên lẫn vũ trụ. Đơn giản như điều khiển các nguyên tố đất, nước, gió, lửa xung quanh, sử dụng tinh thần lực để triệu hồi những sức mạnh từ cõi giới khác, hay trực tiếp biến mình thành một loại pháp tắc. Chính vì thế nên chúng tự gọi mình là sử giả của Đấng Tạo Hóa, sử giả của Thiên: Thiên Sứ.
- Một thế lực khác so với việc tu luyện của Yêu tộc và Thiên Sứ cơ hồ còn mạnh mẽ hơn, đó chính là Thần Ma nhất tộc của lục địa Thần Ma. Chúng mới chính là tự thân tu luyện, tự thân tiến hóa mà không nhờ vào việc tích lũy như Yêu Tộc hay mượn sức mạnh từ bên ngoài của Thiên Sứ. Thần Ma rèn luyện thể chất để hóa Thần, đem sức mạnh thân thể để đạt tới mức cưỡng ép điều khiển mọi lực lượng xung quanh. Nhờ vậy lực lượng và sức mạnh đơn thể của Thần Ma vô cùng mạnh mẽ, nhưng điểm yếu của chúng lại chính là tinh thần. Vì quá chú trọng luyện thể nên tâm năng, tinh thần lực của chúng kém hơn nhiều so với Thiên Sứ và Yêu tộc, vậy nên Thần Ma rất dễ gặp phải tâm ma của bản thân điều khiển. Một khi bị tâm ma chi phối, lúc đó chúng sẽ không còn là Thần nữa, mà sẽ là Ma… chính vì vậy nên chúng có tên là Thần Ma.