"Biết không? David đã nói với ta rằng không có thiên đường và địa ngục ở thế giới bên kia."
"Vậy người sẽ đi đâu sau khi chết?"
"Không đi đâu cả, chỉ ngẩn ngơ một chỗ và chìm vào giấc mơ vĩnh hằng."
Đó là một buổi chiều giông bão, mưa to như trút nước, rửa sạch cánh cửa sổ thủy tinh, từ bên trong nhìn ra, cả thế giới như bị nhấm chìm xuống biển rộng.
Kodling rất thích buổi chiều kiểu này, ngoài cửa sổ càng giá rét, thì càng làm lộ ra sự ấm áp ở bên trong, khiến người ta trân quý tất cả những gì mình đang có vào lúc này.
Ginny và hắn ngồi trên ghế sô pha, căn phòng tĩnh lặng một cách kỳ lạ, cả hai thì thầm với nhau.
"Có gì trong giấc mơ đó?" Kodling hỏi.
"Có những gì chúng ta muốn nhất, những gì chúng ta khao khát nhất, tại đó chúng ta sẽ tìm thấy sự mãn nguyện và yên bình vĩnh cửu." Ginny thì thầm.
"David còn nói nếu giấc mơ thực sự tồn tại, hắn hẳn sẽ mơ ngủ trong một ngôi nhà lớn, nhìn ra ngoài cửa sổ ngắm bãi cỏ xanh mướt bị gió thổi ngược."
"Nghe đúng là những gì David muốn", Kodling thì thầm, "Khát vọng lớn nhất... "
Hắn cúi đầu nhìn Ginny trong vòng tay của mình.
"Nếu đúng là như vậy", Kodling nói, "Với chúng ta mà nói thì hiện tại chẳng khác nào giấc mơ đó".
"Đúng vậy, hy vọng là như thế..."
Ginny đáp lại, ôm chặt lấy Kodling.
...
"Ha... Ha..."
Ảo mộng tan vỡ, Kodling thở hổn hển, tỉnh lại từ giấc mơ, mồ hôi lạnh chảy ròng ròng trên trán, kèm theo đó là cơn đau dữ dội.
Hắn nghiến răng nghiến lợi, cố gắng ổn định cơ thể đang run, máu không ngừng tràn ra từ lỗ đạn, khiến nhiệt độ cơ thể và sinh mệnh cũng không ngừng trôi đi.
"Quá tệ a..."
Kodling thì thào, hắn không bao giờ nghĩ rằng Bologo lại có thể phát hiện ra mọi chuyện nhanh như vậy và giăng bẫy tập sát hắn.
Mình cũng không phải là Kẻ bất tử,
Hắn không thể chằng thèm để tâm đến vết thương như Bologo, nhưng trong cái rủi có cái may là viên đạn đã bắn trúng cơ thể mình từ một bên, các cơ quan chính không bị tổn thương, nhờ đó Kodling vẫn còn sức để chiến đấu.
"Nhân tiện."
Bologo xoa mạnh đầu, cố gắng xua đuổi cảm giác quay cuồng kia đi, cặp đồng tử xanh biếc trở nên rõ ràng, hắn phóng ra một con dao gấp, lưỡi dao sắc bén phản chiếu hình bóng Kodling.
"Đây là ân oán cá nhân, nên ta không cần tù binh."
Bologo từ từ hạ người xuống và lấy đà để chạy, hai chân gập xuống, súc lực, đồng thời chạm đất bằng một tay, sẵn sàng chiêu mộ bất cứ lúc nào, tay còn lại thì cầm dao gấp, giấu lưỡi dao lạnh lẽo ở phía sau.
Aether tuôn ra.
Khoảnh khắc ánh sáng chiếu rọi, một vệt màu xanh lam xẹt qua mặt đất.
Từ cuộc chạm trán ngắn ngủi này, Kodling đại khái đã hiểu được các dấu hiệu khi Bologo kích hoạt Năng lượng bí mật. Sau khi vệt sáng màu xanh lam đã bao trùm các vật chất được chiêu mộ, định hình vật chất mới được kích hoạt, tức là sẽ mất một khoảng thời gian để Năng lượng bí mật phát huy tác dụng, cho dù khoảng thời gian này cực kỳ ngắn.
Vào lúc vệt sáng xanh lam xuất hiện, Kodling định né tránh, nhưng hắn không biết Bologo sẽ định hình vật chất theo hướng nào, sẽ khiến mặt đất mọc ra những cây trường kích dày đặc? Hay là sẽ dựng tường lên cao?
Lựa chọn khác nhau sẽ dẫn đến những tình huống khác nhau, quyền chủ động này nằm trong tay Bologo, hắn chỉ có thể mệt mỏi ứng phó với nó, chưa kể hiện tại hắn vẫn đang bị thương, cơn đau dữ dội cản trở khả năng phán đoán của Kodling.
"Hôn mê đi!"
Kodling hét lớn, nâng khẩu súng lục của mình lên và bắn, đồng thời sử dụng Năng lượng bí mật lên người Bologo.
Năng lượng bí mật Mê Man.
Đúng như Bologo đoán, đây là Năng lượng bí mật thuộc "Học phái Hư Linh", tác dụng là tác động vào các giác quan, làm rối loạn cảm giác về phương hướng, gây ra sai lệch trong hành động và ý đồ của kẻ địch.
Vung kiếm lên trên sẽ chuyển thành vung kiếm xuống dưới, hướng về sau tránh né khả năng sẽ biến thành tùy tiện thẳng tiến, hoàn toàn xáo trộn giác quan dưới, tựa như vừa mới Bologo trải qua như thế, liền ngay cả cơ bản nhất đứng thẳng cũng làm không được.
Cảm giác quay cuồng xuất hiện trong tâm trí khiến động tác của Bologo cứng lại, nhưng lúc này việc chiêu mộ đã hoàn tất, một bức tường mọc lên từ mặt đất, cô lập Bologo khỏi Ke Dening.
Vào thời điểm bị ngăn cách này, Bologo cảm nhận rõ ràng được sự quay cuồng trong tâm trí hắn nhanh chóng lắng xuống, cho đến khi cơ thể hoàn toàn trở lại dưới sự kiểm soát của ý thức.
"Quả nhiên là ánh mắt..."
Bologo thì thầm, đi tới hướng bên kia, cùng lúc đó, vách tường liên tiếp theo sát hắn, ngăn chặn hình bóng của mình.
Đây không phải là lần đầu tiên Bologo đối mặt với người thăng hoa thuộc "Học phái Hư Linh". Eugene, người đã bị hắn giết trước đây, cũng là một trong số đó.
Là một chuyên gia, sau khi giết Eugene, Bologo cẩn thận nhớ lại kinh nghiệm chiến đấu của mình, đồng thời tổng kết kinh nghiệm và ghi vào sổ tay.
Đây là một việc rất phổ biến ở Cục Trạt tự, các nhân viên Thực địa thường tổng hợp kinh nghiệm chiến đấu của họ và sau đó trao đổi với nhau.
Tuy Năng lượng bí mật được phân ra làm nhiều Học phái, nhưng sự phân hóa cũng hạn chế chính Năng lượng bí mật, chẳng hạn như "Học phái Thống Ngự" phải dựa vào vật chất trong hiện thực, còn "Học phái Huyễn Tạo" thì cần một lượng Aether rất lớn, vì vậy sau khi Người thăng hoa thăng cấp, một Học phái phụ sẽ được tạo ra để phức tạp hóa Năng lượng bí mật của Người thăng hoa và giảm bớt các hạn chế.
Điều thú vị là những hạn chế này đồng thời cũng là đặc điểm tốt nhất để phân biệt các Học phái của Năng lượng bí mật, chẳng hạn như "Học phái Hư Linh".
Đây là một bộ quy tắc mà Bologo đã tự tìm tòi ra, cũng không biết đã có ai đề cập đến nó trước đây chưa, nhưng "Học phái Hư Linh" là một Học phái rất thú vị. Nó chỉ tác động đến tâm trí, vì thế sẽ không có bất kỳ ảnh hưởng nào đến thực tại.
Đưa Năng lượng bí mật của "Học phái Hư Linh" vào lý thuyết súng ống lúc Bologo săn giết Eugene, sẽ phát hiện một điểm trọng yếu.
Năng lượng bí mật cần mục tiêu để phát động.
Bologo lại nghĩ tới cuộc trò chuyện lúc trước cùng Jeffrey.
"Vậy, nếu như 'Năng lượng bí mật' của ta là khiến mục tiêu đang nhìn ta không thể cử động?"
Tại sao lại là ánh mắt?
Đúng vậy, ánh mắt là một vật trung gian rất tiện lợi, giống như chính "Học phái Hư Linh", nó vô hình và xảo quyệt, chỉ cần bị nhìn vào, liền sẽ bị Năng lượng bí mật tác động.
Bologo phán đoán, đối với 'Học phái Hư Linh', ánh mắt là một thứ vô cùng quan trọng, dù sao thì loại Năng lượng bí mật này cũng chỉ nhằm vào tâm trí, khái niệm hư vô rất khó phán đoán, cho nên họ cần phải dùng ánh mắt để xác định mục tiêu rõ ràng trong lúc kích hoạt.
"Nếu ngươi gặp phải một Người thăng hoa thuộc 'Học phái Hư Linh', thì hãy cố gắng né tránh tầm mắt của hắn nhất có thể."
Bologo viết như vậy vào sổ tay của mình, nhưng đây chỉ là lý thuyết viết trên giấy, Bologo không nghĩ rằng mình lại có thể đem nó vào thực tiễn nhanh như vậy.
Nếu có cơ hội biên soạn và xuất bản nó trong tương lai, Bologo đang cân nhắc xem có nên đặt tiêu đề cho nó là "Sự tự trau dồi của chuyên gia và đánh giá về nhạc Rock" hay không.
Cái tên nghe có vẻ kỳ quặc, nhưng Bologo vẫn rất thích nó.
"Quy tắc một! Giữ bản sắc!"
Trong tiếng reo hò, những bức tường lần lượt mọc lên, che khuất hoàn toàn hình bóng của Bologo, y như lời hắn vừa hét, giữ vững bản sắc, phong cách của chuyên gia!
Ngay lập tức, áp lực đối với Kodling tăng lên, hắn hoàn toàn không thể nhìn thấy Bologo, chứ chưa nói đến việc giải phóng Năng lượng bí mật.
Năng lượng bí mật cần mục tiêu để tác động. Mục tiêu của Bologo là mặt đất dưới chân, dùng tay chạm tới là được. Mục tiêu của Kodling là Bologo, nhưng khi không thể nhìn thấy Bologo, Năng lượng bí mật giống như một mũi tên mất đi bia ngắm, không thể nào được kích hoạt.
Trước đó, Kodling đã nghĩ rằng nếu hắn có thể thăng cấp thành Nguyện Cầu Giả và diễn sinh ra Học phái phụ, con đường hắn mà sẽ chọn là "Học phái Huyễn Tạo", dùng Trí tưởng tượng tạo vật tạo ra một màn sương lớn, sử dụng sương mù như một vật trung gian để ảnh hưởng đến tất cả những ai đã chạm vào đó, rồi dùng Năng lượng bí mật Mê Man lên họ.
Đáng tiếc hắn không phải, hiện tại hắn chỉ là Người thăng hoa giai đoạn một, đối mặt với tình huống như vậy, hắn bất lực.
"Thanh gươm Ánh Sáng" trong tay tiêu tốn quá nhiều Aether nên hắn không thể thường xuyên sử dụng, khẩu súng này thì khó có thể gây ra sát thương cho Bologo, chưa kể vết thương vẫn đang không ngừng ảnh hưởng đến hắn.
Về phần Bologo, cái tên Kẻ bất tử chết tiệt này hoàn toàn không quan tâm đến thương tích, hắn là Người thăng hoa thuộc "Học phái Thống ngự" có khuynh hướng "hẹp sắc", lượng tiêu thụ Aether của bản thân cũng không lớn, chưa kể Bologo vẫn còn các mảnh vụn linh hồn để làm năng lượng dự phòng.
Trong kịch bản của Bologo, việc hắn giết Kodling chỉ là vấn đề thời gian.
Có lẽ... Mình thực sự sẽ chết ở đây.
Suy nghĩ như vậy lướt qua tâm trí Kodling, nỗi tuyệt vọng lan tràn trong lòng hắn.
Tiếng gió rít đột ngột vang lên, Bologo lần lượt vẫy những ngọn giáo bằng đá khi hắn lướt qua. Tốc độ của hắn rất nhanh. Kodling phải mất thời gian để nhìn thấy bản thân và kích hoạt năng lượng bí mật, nhưng khi Năng lượng bí mật của Kodling còn chưa kịp kích hoạt, thì Bologo đã nhanh chóng lướt đi.
Bologo cũng không nghĩ rằng ngọn giáo bằng đá sẽ giết được Kodling, hắn còn thành thạo Aether khuếch đại hơn mình, tốc độ cực kỳ nhanh kia có thể dễ dàng né tránh mũi giáo bằng đá.
Trước khi nghĩ đến việc giết Kodling, Bologo còn lo lắng về việc liệu Kodling có trốn thoát được hay không, suy cho cùng, nếu một Người thăng hoa thực sự muốn bỏ trốn bằng mọi giá, thì Bologo cũng sẽ rất đau đầu, nhưng ngay khi nhìn thấy Ginny, hắn đã nhận ra rằng Kodling đã không còn nơi nào để trốn.
"Đúng là một vở kịch dở khóc dở cười a."
Ngoài miệng nói như vậy, nhưng động tác trên tay Bologo không hề có chút thương hại.
Các bức tường mọc lên bỗng sụp đổ, bụi bay tứ tung, toàn bộ sân ga bị bao phủ trong làn khói bụi mù. Bên trong đó, Kodling tìm kiếm hình bóng của Bologo, sẵn sàng tấn công hắn bất cứ lúc nào, nhưng bất kể là hướng nào, hắn đều không thể nhìn thấy hình bóng bao phủ trong ánh sáng kia.
Nguy rồi.
Kodling nhận ra tình huống không ổn, Bologo đã giải trừ Năng lượng bí mật, hiện tượng kích hoạt trên người biến mất, nhưng mình thì chưa. Ma trận giả kim trên người mình vẫn đang lóe sáng, phát ra ánh hào quang, trong làn khói bụi dày đặc này, bóng dáng Kodling chẳng khác nào sao sáng trong đêm.
Lưỡi dao sắc bén xuyên qua lớp bụi, sát khí rít gào cứa vào từng dây thần kinh.
Giữ chặt thanh gươm Ánh Sáng, Aether nóng bỏng quấn quanh con dao găm và biến nó thành một thanh gươm Aether sắc bén. Kodling quay lại và chém ngang, dễ dàng chém đứt con dao gấp đang chém tới, nhưng rồi một tia sáng khác bao trùm lấy hắn.
Năng lượng bí mật Chinh Chiêu Chi Thủ.
Quỹ tích màu xanh trông như một mạch máu hình mạng nhện, lan ra khắp con dao, tuy rằng lưỡi dao đã bị chém đứt, nhưng chuôi dao vẫn được Bologo nắm chặt, Năng lượng bí mật bắt đầu xoắn nó lại thành một bao tay sắt, nắm đấm giáng thẳng vào ngực Kodling.
Hai người nhìn thẳng vào nhau trong giây lát, Bologo tung ra một cú đấm cực mạnh, thậm chí cú đấm này còn được cường hóa bởi Aether Khuếch đại, một khi trúng đích thì Kodling hẳn phải chết.
Đồng tử Kodling như đang rực lửa, lượng Aether hùng vĩ kích hoạt Năng lượng bí mật, hắn cố gắng can thiệp vào động tác của Bologo ngay giữa thời điểm sinh tử này.
Hai bóng người gần như chồng lên nhau, sau đó bị kích nổ bởi Aether rồi tách ra.
Cú đấm của Bologo nện vỡ mặt đất, sức mạnh khủng khiếp đến mức cơ bắp của hắn cũng căng ra, vết thương chưa lành lại bị xé toạc, chảy đầy máu.
Kodling nặng nề ngã ra sau, hắn ngã xuống đất, đau đớn thở hổn hển, hắn vẫn còn sống, vào thời khắc cuối cùng hắn đã ảnh hưởng thành công đến Bologo, nhưng hai người vẫn quá gần, gần đến mức cho dù đã ảnh hưởng đến Bologo, bụng của hắn vẫn bị trầy xước bởi cạnh sắc của nắm đấm, máu tươi nhuộm đỏ quần áo.
"Lần này thật sẽ chết a..."
Kodling nhìn bầu trời, Bologo đập tan tán cây, cơn mưa trong đêm đen kịt trút xuống mặt, nước mưa rơi xuống, rửa sạch vết máu trên người.
Hắn đã nghĩ đến khoảnh khắc như này không biết bao nhiêu lần, đối mặt với cái chết, Kodling luôn có một cảm giác yên bình hiếm có trong lòng.
Cứ như vậy kết thúc cũng không tệ.
Mệt mỏi quay đầu lại, liền nhìn thấy người phụ nữ đang ngủ trên băng ghế, con ngươi hơi phiếm hồng, sau đó kiên định trở lại.
Kodling chật vật bò dậy, chống hai tay xuống đất, rướn người lên, cố nhịn cơn đau điếng.
"Ta... Ta còn chưa thể chết."
Mưa và máu dưới người hắn trộn lẫn với nhau và biến thành một tấm gương đen, gương mặt của Kodling phản chiếu lên trên đó. Hắn nhìn chằm chằm vào mình dưới nước, trong con ngươi nổi lên một ngọn lửa rực cháy.
"Ta còn chưa thể chết."
Hắn nói.
Một hình bóng căm hận, méo mó khác nổi lên dưới mặt nước, và Bart nhìn Kodling với một nụ cười.
"Đúng, ngươi còn chưa thể chết, Kodling Caesar."
Khi Kodling đứng dậy lần nữa, hắn đã không còn cảm giác đau.
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
26 Tháng năm, 2022 18:03
bác dịch giả ném cái tk lên mình donate ít xem như ủng hộ bộ truyện hay
26 Tháng năm, 2022 15:13
thấy câu dưới dễ đọc, dễ hiểu hơn. bối cảnh Phương Tây thì nên để Thuần Việt đọc nó nuột hơn Hán việt. Trừ mấy cái Danh Từ thì nên để T.A
26 Tháng năm, 2022 06:30
trên thì bro kêu sượng, dưới thì lại kêu là ko hết ý, tui đọc rõ là câu dưới dễ hiểu. dễ nghe hơn câu trên mà nhỉ, còn nếu ko thì bro giải thích thử "tia ý cười" với "lạnh" là cgi xem nào
26 Tháng năm, 2022 03:21
K phải văn phong tàu mà là văn phong của tác. Thêm bớt từ k hợp lý sẽ k hết ý. Kiểu như này:
“Nhắc tới nàng, bá Lạc qua mờ mịt khuôn mặt hiện lên một tia ý cười, nhưng thực mau liền lại lần nữa lạnh xuống dưới.”
“Khi nói về người ấy, một nụ cười thoáng qua trên khuôn mặt mờ mịt của Bologo, nhưng rất nhanh đã biến mất.”
Chỉ là ý kiến góp ý thôi, dù sao thì cũng cảm ơn cvt.
25 Tháng năm, 2022 22:30
truyện bối cảnh phương Tây mà văn phong Hán Việt nó mới gọi là kém
24 Tháng năm, 2022 23:26
đọc sượng không phải lỗi của thuần việt mà do lỗi của bạn đã nhiễm văn phong tàu nhiều rồi.
24 Tháng năm, 2022 14:41
văn phong tự sửa thuần Việt nhiều quá, đọc hơi sượng
21 Tháng năm, 2022 18:26
Không biết có phải tác giả cố ý hay không, nhưng Lazarus, trong Kinh Thánh, mang ý nghĩa là kẻ trỗi dậy từ cái chết; còn trong y khoa thì hiện tượng Lazarus là hiện tượng người chết sống lại :v
20 Tháng năm, 2022 21:27
Truyện hay, nhưng quan trọng là convert dịch luôn truyện khiến đọc cảm nhận đúng chất truyện, thanks bác converter nhiều. Chẳng bù cho mấy ông convert làm truyện hay nhưng convert qua loa
19 Tháng năm, 2022 17:36
cháy quá đúng là huyền thoại có khác
19 Tháng năm, 2022 12:08
bố lô gô và la za (đa) rút thì khác qué gì nhau .
11 Tháng năm, 2022 19:49
Bray nay không đi rap nữa à mà chuyển qua đóng kịch rồi :))
07 Tháng năm, 2022 14:33
khá thích kiểu PvP vừa dùng sức vừa trí tuệ như thế này.bo này xứng đáng siêu phẩm
04 Tháng năm, 2022 17:09
Cách hành văn của tác này cảm giác giống giống của mấy tác âu với mỹ ấy :))) Nó miêu tả hơi nhiều, hơi rườm rà, khác khá nhiều so với lối miêu tả chú trọng vào tình tiết thay vì bối cảnh của truyện Trung Quốc hiện đại.
Nhưng cũng khá thú vị :))) Cảm giác như kiểu đang đọc Harry Potter vậy
01 Tháng năm, 2022 23:07
nay nhậu phê quá, ae thông cảm, mai up bù nhé
01 Tháng năm, 2022 09:59
Bộ này mà làm phim hoặc game đều được :)).
28 Tháng tư, 2022 16:28
bộ này có nhiều đoạn đối thoại nội tâm và các nhân vật với nhau đọc hay vãi
24 Tháng tư, 2022 23:33
chờ 300c nhảy hố . lâu rồi mới thấy 1 tác giả khác biệt trong truyện mạng tq
24 Tháng tư, 2022 17:39
công nhận cái tên bologo chuối vãi . lazarus nghe ngâù ***
23 Tháng tư, 2022 13:29
kaka, gọi theo họ Lazarus thì có phải nghe đã oách hơn không
23 Tháng tư, 2022 12:21
hóa thân của nỗi sợ hãi - bologo, má quả tên vẫn thấy hài th :))
20 Tháng tư, 2022 16:31
cuối tuần hoặc dịp lễ mới có thời gian làm bác ơi, tui làm 1c bộ này gần 1 tiếng lận
20 Tháng tư, 2022 16:17
bạo chương bác ơi
20 Tháng tư, 2022 13:18
Tác nói rằng nvc được lấy cảm hứng từ phim Taxi Driver (1976) nhé :V
20 Tháng tư, 2022 12:57
lão tác giả này là fan của Kinsman chắc luôn
BÌNH LUẬN FACEBOOK