Nhìn Vũ Minh bị đạp té trên mặt đất, Yoo Jae Suk phì cười. Nhưng cảm thấy có chút không lễ phép, liền cố tỏ ra chấn định nghiêm túc.
“Muốn cười thì cười đi a, không cần phỉa nín”. Vũ Minh bất đắc dĩ nói.
“Ha ha ha”. nghe thế Yoo Jae Suk cười lớn, cảm xúc cũng vơi đi không ít.
“Jae Suk ca, ta có chuyện nhờ ngươi”. Vũ Minh thần bí nói.
Yoo Jae Suk nghi ngớ đưa tai tới.
“Thế này… thế này…”.
Càng nghe Yoo Jae Suk càng cảm thấy quái quái.
“Có hay không… có chút quá?”. Yoo Jae Suk do dự nói.
“Yên tâm, ta chỉ điểm tới là dừng, không có chuyện gì đâu”.
Khẽ gật đầu, nhưng Yoo Jae Suk vẫn có chút quái lạ. Vẫn tự hỏi bản thân như thế hố muội muội của mình, thật được không?.
….
Ngày mùng 9 tháng 3 năm 2009.
Tại nhà hàng sang trọng, SNSD, IU được đưa đến đây.
Họ vốn không hiểu rốt cuộc công ty là an bài cái gì? Cũng không phải chạy quảng cáo hay thương diễn. Nơi này cấp cao nhà hàng nổi tiếng các nàng là biết tới, nhưng là chưa 1 lần nào dám tiến vào.
Đơn giản là tiền của các nàng 1 người ăn trong này còn không đủ, nói chi là cả 1 đoàn người.
IU cũng có chút khó hiểu, Thôi Hạo Nhiên oppa đưa nàng đến đây, nói là có 1 đại nhân vật muốn gặp nàng. Nếu không phải Thôi Hạo Nhiên hứa lên hứa xuống sẽ không có chuyện gì, chỉ sợ nàng đã không đi.
Hơn nữa còn nói là rất nhanh liền đi về, nàng còn phải đi chúc mừng sinh nhật Eun Ah tỷ tỷ đây.
Nhưng là vào trong này lại không thấy ai, hơn nữa còn gặp được mấy người SNSD các nàng là thế nào?.
IU cùng SNSD nhìn thấy nhau, chưa kịp nói tiếng nào liền thấy 1 người thanh niên bước xuống, ăn mặc quần áo dự tiệc, gương mặt đẹp trai đến ngây người.
Chẳng lẽ đây là người mà các nàng cần gặp?.
Chỉ thấy Vũ Minh vỗ tay 2 cái. Từ xung quanh đi vào 1 đám người mặc đồ bồi bàn, hình thể tráng kiện nghiêm trang bao vây lấy các nàng.
Đám người giật mình sợ hãi co rúm lại vào với nhau.
Vũ Minh chậm rãi đi xuống. Nhìn đám người nở ra nụ cười bỉ ổi nói.
“Ta chờ các ngươi rất lâu”.
“Ngươi… ngươi muốn làm gì”. đám người sợ hãi lùi lại run giọng nói.
“Nha, thật đáng yêu các tiểu cô nương. Có chút chờ không kịp đến tối a”. Vũ Minh cười cười nói.
IU cùng Seohyun thuộc tính ngốc manh, vốn không hiểu hắn nói là có ý gì. Nhưng là những người khác liền biến sắc, gương mặt sợ hãi trắng bệch.
Jessica trốn sau đám người âm thầm lấy ra điện thoại muốn báo cảnh sát, nhưng là bị đám người xung quanh thấy được, lập tức tiến lên tước đoạt điện thoại của nàng.
“Nha, muốn báo cảnh sát sao? Các ngươi không có cơ hội”. Vũ Minh cười lạnh chậm chạp tiến lên.
“Ngươi đừng tới đây”. Taeyeon hét lớn, sau đó lấy ra bình xịt sói phun sương.
Vừa thấy thế, đám người xung quanh lập tức lùi lại phía sau, sau đó từ phía sau lấy ra 1 cái kính lặn đeo lên. Sau đó nhanh chóng tiến lên tước đoạt toàn bộ túi của các nàng.
Đừng đùa, những người này đều là đỉnh cấp bộ đội đặc chủng Hoa Kỳ. Nếu không phải có lệnh của Vũ Minh không thể thương tổn các nàng, chỉ sợ giờ này họ đã bị trói vào cùng 1 chỗ rồi.
Cũng không phải Vũ Minh sợ cái gì, mà là mang đám người này theo cần dùng cho vài trường hợp khẩn cấp. Sở dĩ không chọn nữ đặc chủng vì chung quy đàn ông uy hiếp lực mạnh hơn phụ nữ nhiều lắm.
“Ngươi rốt cuộc muốn lắm gì, mau thả chúng ta đi, nếu không ta sẽ báo cảnh sát. Cảnh sát nhất định sẽ không tha cho ngươi”. IU sợ hãi nói, nàng cũng không còn là trẻ con, mặc dù có chút ngốc, nhưng là suy nghĩ thấu đáo liền hiểu ý của Vũ Minh là gì.
Cho nên hiện tại nàng phi thường sợ hãi.
Nhìn các nàng gương mặt nhợt nhạt sợ hãi, Vũ Minh có chút không đành lòng, các nàng vẫn chỉ là thiếu nữ thôi. Nhưng là đã hung ác thì hung ác đến cùng đi, thế là cười nói.
“Đừng uổng công vô ích, các ngươi người đại diện đã bị ta mua chuộc, đêm nay là thoát không được. Đêm nay, các ngươi là của ta. Hắc hắc”.
Đám người sợ hãi run lẩy bẩy.
Tại sao lại như thế?.
Họ đã làm cái gì sai?.
Sao lại thành ra thế này? Có ai cứu chúng ta với.
Đây chính là suy nghĩ của đám người các nàng, nhưng là do sợ hãi lại nói không ra lời.
IU càng là trực tiếp chảy nước mắt khóc thút thít.
Vũ Minh thấy thế trực tiếp ngẩn người không biết làm sao.
Đối phó người khác hắn rất am hiểu, nhưng là đối phó với 1 vị thiếu nữ vì bị hắn dọa khóc… hắn thật đúng là vô phương.
Đúng lúc này, Chiêu Hy trực tiếp đi ra đạp hắn 1 cái quát lên.
“Đã nói là điểm tới là dừng, nhìn ngươi dọa các nàng thế nào?”.
Vũ Minh có khổ không thể nói.
Ta nào biết nàng lại như thế dễ khóc? Biết trước có chết ta cũng không làm thế.
Đám người trực tiếp ngốc.
Đây là thế nào?.
Yoo Jae Suk cũng chạy ra, liếc xéo 1 chút Vũ Minh, thấy gương mặt bất đắc dĩ của hắn cũng không tiện nói cái gì.
Nhưng là danh hiệu “ác thú vị” là chạy không thoát.
Đám người nữ sinh vốn đang sững sờ nhìn lấy Chiêu Hy. Nhưng là thấy Yoo Jae Suk đi ra, đoàn người liền lập tức chạy đến núp sau lưng hắn dè chừng nhìn lấy Vũ Minh.
“Các ngươi tưởng trốn sau Jae Suk ca liền có thể thoát sao?”. Vũ Minh đứng dậy phủi phủi trên người tro bụi nói.
Bốp.
Lần này Chiêu Hy lại không chút do dự cho hắn 1 cái tát vào đầu.
Vũ Minh ủy khuất nhìn nàng.
Ta chỉ là trêu chọc 1 chút thôi, cần phải bạo lực như thế không?.
Xong đời!
Nàng về sau liền trở thành bạo lực nữ tử, cuộc sống sau này không cách nào qua.
“Ngươi còn nói”. Chiêu Hy trừng mắt nhìn hắn.
“Vũ Minh a, không phải ta nói ngươi, như thế ngây thơ nữ hài cũng bị ngươi tai họa, ngươi có còn nhân tính hay không?”. Yoo Jae Suk ác miệng nói.
“Ta…”. Vũ Minh chỉ mặt mình nói không lên lời.
Ta chỗ nào tai họa các nàng? Ngươi khác phỉ báng.
Sau đó, 1 đám MC nổi danh, toàn bộ đều là bạn của Yoo Jae Suk đi ra. Kang Ho-Dong, Ji-Suk-Jin, Kim Je Dong, Kim Gura, Park Myeong su, Lee Hwee Jae.
Đội hình này đủ dọa không biết bao nhiêu người.
Mấy người SNSD cùng IU được Yoo Jae Suk đám người đưa lên tầng trên, giải thích 1 hồi các nàng mới chấp nhận tha thứ Vũ Minh.
“IU, Seohyun, các ngươi đến. Cho ta đánh hắn”. Chiêu Hy giữ lấy Vũ Minh nói.
“Như thế… không tốt lắm đâu?”. IU do dự nói.
Chiêu Hy sớm đã nhìn ra 2 người này trong lòng còn có chút tức giận, cho nên mới làm thế.
“Ta sai rồi, đừng đánh”. Vũ Minh trực tiếp ôm đầu xin tha thứ khiến đám người bật cười.
IU cùng Seohyun đi tới, đá hắn 1 cái xong hừ nhẹ 1 tiếng trở lại chỗ ngồi.
Vũ Minh thì ngồi la hét đau đớn, mặc dù chẳng có chút nào đau, càng khiến cho đám người cười lớn. IU cùng Seohyun oán giận cũng không còn.
“Vũ Minh ssi, ngươi là thế nào nghĩ ra được trò đùa này? Thật dọa người a”. IU hiếu kỳ hỏi.
“Như thế là còn nhẹ, lần đầu ta gặp hắn mới gọi là đáng sợ”. Yoo Jae Suk trực tiếp kể cho đám người nghe sự việc lúc đó tại văn phòng. Dù sao Vũ Minh cũng nói đám người này biết cũng không sao, cho nên hắn cũng không có giấu diếm gì trực tiếp nói ra.
Đám người đồng loạt đưa ánh mắt về phía Vũ Minh, khiến hắn có chút mất tự nhiên gượng gạo nói.
“Làm… làm sao rồi?”.
“Hừ, ác thú vị oppa”. IU hừ 1 tiếng nói.
“Ách…”. Vũ Minh vuốt mũi cười khổ.
Trò chuyện 1 hồi, đám người cũng hiểu hơn 1 chút về Vũ Minh. Mặc dù có chút không rõ gia thế của hắn thế nào, nhưng chắc chắn rất có thực lực. Nhưng hắn lại không chút nào kiêu căng, rất gần gũi.Chỉ là hắn ác thú vị làm đám người có chút chịu không được. Kém chút bị dọa ra bệnh tim.
“Đúng rồi Vũ Minh oppa, Eun Ah tỷ lúc nào tới”. Seohyun hiểu kỳ hỏi.
“Để ta gọi lại hỏi xem”. Vũ Minh cũng có chút kỳ quái, lấy ra điện thoại bấm số lên gọi.
“Ta là Lee Eun Ah, xin hỏi có chuyện gì”. Lee Eun Ah nói.
Vũ Minh mở ra loa ngoài công năng nên ai cũng có thể nghe thấy.
“Ngươi đến trễ”. Vũ Minh nói.
“Ta không có đáp ứng ngươi phải đi qua”. Lee Eun Ah lạnh lùng nói.
“Thật sao? Hóa ra Yoo Jae Suk, SNSD cùng IU trong lòng ngươi cũng không có chút nào địa vị a”. Vũ Minh cười nói.
“Ngươi nói cái gì?”. Lee Eun Ah giật mình hỏi.
“Thế nào? Ngươi còn chưa biết sao? Họ đều đã bị ta bắt được. Muốn để ta giết 1 người cho ngươi nhìn sao?”. Vũ Minh nói xong nháy mắt với Yoo Jae Suk, thấy thế hắn liền hiểu.
“Eun Ah, ngươi không cần tới, nhất định không được tới”.
“Eun Ah tỷ, đừng tới”. IU cũng lên tiếng phối hợp.
“Ngươi muốn thế nào?”. Lee Eun Ah nghe xong gương mặt trở lên vô cùng khó coi cắn răng nói.
“Nha, bây giờ thì gấp gáp sao? Đến khách sạn xxx xxx, ta chờ ngươi. Ngươi báo cảnh sát cũng không sao, thấy cảnh sát ta liền sẽ bắt đầu giết người. 10 phút nữa ngươi không có mặt… thật đáng tiếc, IU các nàng phải bị ta chà đạp 1 đêm khổ sở rồi”. Vũ Minh cười bỉ ổi nói.
“Ta tới, ngươi dám đụng đến họ, ta dù chết cũng kéo ngươi đi cùng”. Lee Eun Ah cắn chặt răng nói, sau đó cúp máy. Thảo nào nàng gọi cho mấy người họ không được, xem ra đều bị tên kia bắt cóc.
“Nhiệm vụ mới”. âm thanh hệ thống vang lên, Lee Eun Ah trực tiếp điểm vào xem.
“Cứu thoát SNSD, IU… ban thưởng 50.000 điểm”.
“Thất bại trừng phạt: không”.
Lee Eun Ah thấy thế cắn răng, nhìn điểm số thưởng liền biết chuyện này cực kỳ nguy hiểm. Nhưng là nàng nhất định phải đi.
Phía bên kia, trong khách sạn.
“Jae Suk ca, ngươi thật có thể bán muội muội nha”. Vũ Minh giơ lên ngón cái nói.
“Hừ, đó chỉ là trò đùa, ngươi dám chạm vào nàng ta liền sẽ cắt”. Yoo Jae Suk ra dấu 1 cái.
“Ha ha ha”.
Đám người cười lật.
8 phút sau, Lee Eun Ah liền đến điểm hẹn.
“Lee tiểu thư, mời vào bên trong, thiếu gia chúng ta đã chờ ngài rất lâu”.
Hai tên bộ đội đặc chủng đứng ở ngoài ra dấu hiệu mời vào.
Lee Eun Ah ánh mắt quét qua, trực tiếp cho lên 2 cái Trinh Sát Thuật. Nhưng là nhìn xong khiến nàng kém chút sợ kêu lên.
Hai người này vậy mà thể lực đều cao tới trên 95 điểm.
Ông trời a.
“Mời”. thấy Lee Eun Ah không có di chuyển, 2 người họ liền lên tiếng nhắc nhở.
Không chút do dư, nàng liền đi vào bên trong, sau đó được nhân viên đưa lên tầng trên.
Liếc nhìn xung quanh. Thấy không có ai khác ngoài Vũ Minh, nàng đưa lên 1 cái Trinh Sát Thuật.
Tính danh: Vũ Minh
Nhan giá trị: 100
Thể năng:??? (không cách nào xác định)
Ngộ tính:??? (không cách nào xác định)
Hoàn mỹ nghệ thuật ca hát
Hoàn mỹ tình cảm
Trung cấp sáng tác
Nàng còn là lần đầu tiên thấy chuyện này, nhưng hiện tại nàng không quan tâm được nhiều như vậy, trầm giọng nói.
“Ta đã đến, mau thả ra bọn họ”.
“Bình tĩnh 1 chút”. Vũ Minh cười nói, sau đó đứng dậy chỉnh lại nơ trên cổ, sau đó tiến lên đứng trước người Lee Eun Ah.
“Thật là mỹ lệ, rất xinh đẹp”. Vũ Minh thưởng thức nhìn lấy Lee Eun Ah.
“Thực hiện ngươi hứa hẹn đi”. Lee Eun Ah lạnh lùng nói.
“Ta cũng không có hứa hẹn nếu ngươi đến sẽ thả họ ra, không phải sao?”. Vũ Minh cười nói.
“Ngươi… ngươi muốn thế nào?”. Lee Eun Ah vô cùng tức giận, đôi mắt gần như muốn phun lửa.
“Đơn giản thôi. Theo ta 1 đêm, ta liền sẽ thả họ”. Vũ Minh cười nhìn nàng.
“Ngươi mơ tưởng”. Lee Eun Ah gần như hét ra nói.
“Cần gì chứ”. Vũ Minh nhẹ lắc đầu, sau đó búng tay 1 cái.
Chỉ thấy 9 người nhóm SNSD, IU cùng Yoo Jae Suk được đưa ra, cả người bị trói chặt, miệng bị nhét băng vải. Quan trọng hơn là phía sau họ thì có người đứng cầm súng chỉ vào đầu.
“Lựa chọn đi, ngươi cùng ta qua đêm, họ sống, người không muốn, họ chết, sau đó ngươi lại sẽ phải cùng ta qua đêm”. Vũ Minh lạnh lùng nói.
“Ta với ngươi không thù không oán, vì cái gì đối xử với ta như thế?”. Lee Eun Ah tức giận run rẩy nói.
“Không có gì, chỉ là thưởng thức ngươi mỹ lệ, cho nên muốn chiếm được thôi. Trước giờ ta thứ gì ta chiếm không được, vậy thì để cho nó hủy diệt tốt. Ngươi nói xem? Để cho họ đóng 1 bộ phim AV, cùng mấy chục người đàn ông, hẳn là trong vòng 1 ngày liền sẽ nổi tiếng đi?”. Vũ Minh cười cười.
“Đừng nói nữa, ta đáp ứng”. Lee Eun Ah gắt giọng nói.
Vũ Minh khẽ cười, hắn nhìn ra, nàng đang có ý quyết tử, xem ra đến lúc kết thúc màn kịch. Nhưng là nên để cho nàng phát tiết 1 chút oán giận, không phải vậy chuyện này thật khó qua.
Thế là hắn vẫy vẫy tay để cho nàng đi tới.
Lee Eun Ah tay để dưới ống tay áo, giấu đi 1 chai phun sương thuốc mê cực mạnh, tay còn lại là 1 con tiểu chủy thủ được nàng giấu rất kỹ.
Ngay khi đến cách người Vũ Minh 1 mét, nàng liền nhanh chóng phun vào mặt hắn. Thứ này là nàng dùng tất cả điểm để đổi lấy trong thương thành. Công năng có ghi, chỉ cần xịt chúng người nào, người đó liền bất tỉnh.
Nàng muốn khống chế lấy Vũ Minh để đổi lấy những người khác.
Nhưng là 1 âm thanh vang lên.
“Sử dụng thất bại, đối phương đẳng cấp quá cao”.
Nghe thế tâm nàng liền chìm xuống, nhưng là tay còn lại chủy thủ không chút do dự đâm tới.
Đám người IU phía sau trừng to mắt, không nghĩ tới Eun Ah lại như thế điên cuồng. Trong nội tâm đám người tràn ngập ấm áp, nhưng là cũng lo lắng cho Vũ Minh.
Chỉ thấy Vũ Minh nhẹ nhàng đưa tay lên, nắm chặt lấy bàn tay cần chủy thủ đâm tới của nàng khi còn cách hắn vài cm.
Lee Eun Ah dùng hết khí lực toàn thân nhưng cũng không tiến tới nổi thêm chút nào. Tâm nàng lạnh dần.
Nhưng lúc này, Vũ Minh nhẹ cười 1 tiếng, thả lỏng tay ra.
Chủy thủ trực tiếp đâm vào ngực Vũ Minh.
Xâm nhập vào chỉ có 1cm liền bị bắp thịt gắt gao chặn lại.
Đùa.
Hắn chỉ là để cho nàng phát tiết 1 chút, nhưng cũng không có cầm mạng mình đánh cuộc. Cho nên hắn liền khống chế lấy bắp thịt để chủy thủ đâm vào 1cm liền giữ lại.
Lee Eun Ah ánh mắt trọn tròn, nàng khó tin nhìn lấy Vũ Minh.
Vì cái gì hắn lại bỏ tay ra?.
Hắn muốn chết sao?.
Nhưng điều khiến nàng giật mình hơn, là mấy người IU đột nhiên cởi ra dây trói cùng vải bịt miệng, sau đó lo lắng chạy tới.
Trên miệng còn không ngừng gọi lấy “Vũ Minh oppa”.
Các nàng không phải là bị khống chế sao?.
“Ngươi… các ngươi…”.
Đây là có chuyện gì?.
Tên này là ai?.