• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Đại học viện là một tòa học viện rộng lớn nhất Nam Châu Thành này. Nằm ở phía đông nam khu trung tâm thành, diện tích của đại học viện khoảng chừng vài chục mẫu.

Trung tâm của Đại học viện có một tòa tháp cao 9 tầng gọi là Cửu khúc tháp. Tháp này tương truyền là một thần khí có từ thời nước Xích Quỷ nhưng không biết nguyên do tại sao lại được đặt ở Nam Châu Thành, một nơi khỉ ho cò gáy này.

Tương truyền, khi xưa đã từng có một vị đại năng đi ngang nơi này, thấy tòa tháp này và nổi lòng tham, muốn dùng đại thần thông của mình lấy đi cái thần khí này, tuy nhiên vị đại năng này lại không thể nào thu được tòa tháp mà ngược lại còn bị tòa tháp phản phệ xém chút nữa là hình thần câu diệt. Từ đó về sau cũng có vài vị nữa đến nơi này, cũng muốn thử xem có thể có duyên với bảo tháp này hay không nhưng kết quả giống như nhau, đều xém chút nữa là hình thần câu diệt. Vì vậy từ đó, tòa Cửu khúc tháp này cứ nằm ở đó.

Cửu khúc tháp chính là nơi mà các học viên của Đại học viện dùng là nơi thí luyện. Các tầng của Cửu khúc tháp tương ứng với cấp độ của các học viên.

Học viên khi đạt được Võ giả cấp 1 thì sẽ vào được tầng 1, khi vượt qua tầng 1 thì sẽ tiếp tục lên tầng 2 và cứ thế, chỉ cần vượt qua thử thách của tầng đó thì sẽ được lên tầng tiếp theo.

Tuy nhiên, bảo tháp cũng giới hạn số lần vào tháp của mỗi người. Mỗi một người trong cuộc đời võ giả chỉ có thể vào tháp được 3 lần. Và cấp độ cao nhất có thể tiến vào là Võ giả cấp 9. Nếu như không đủ điều kiện để vào bảo tháp thì sẽ không thể vào bảo tháp. Nếu cố ý xâm nhập thì sẽ bị cấm chế của bảo tháp phản phệ, nếu tu vi không đủ sẽ rất dễ hình thần câu diệt.

Nếu như cấp độ càng thấp vượt được bảo tháp càng cao thì phần thưởng được từ bảo tháp càng phong phú.

Đại học viện ngoài Cửu khúc tháp ở trung tâm ra còn có các nơi khác như là Diễn võ trường, Dược khu, Bảo khí khu, Thư tịch khu,…

Đặc biệt nhất trong Đại học viện chính là Phách mại khu, nơi này chính là nơi mà các học viên có thể tự do buôn bán, trao đổi các thứ hàng hóa, dược phẩm mà bản thân các học viên muốn trao đổi. Nhà trường sẽ không can thiệp vào sự mua bán của những học viên. Phách mại khu có một tòa Phách mại đường, nơi này là nơi Đại học viện dùng để tổ chức những buổi đấu giá các vật phẩm. Phách mại đường cũng là nơi mua bán nổi tiếng nhất Nam Châu Thành này.

Bảo đảm an ninh, an toàn cho các học viên của Đại học viện chính là đội Chấp pháp giả. Đây chính là tổ chức được lập ra để duy trì trật tự của Đại học viện. Mọi học viên trong học viện không được đánh nhau trong phạm vi của học viện, muốn đánh nhau thì đến diễn võ đài tại diễn võ trường đăng ký đánh nhau, và nộp phí bảo an mỗi lần đánh nhau.

Ở Đại học viện, khi vào học mỗi học viên sẽ được cấp cho một thẻ bài, thẻ này chính là thẻ chứng minh thân phận của học viên đó, nó chứa thông tin của học viên, và thẻ này cũng chứa Tinh điểm.

Tinh điểm được dùng để trả phí khi tham gia các hoạt động tại Diễn võ trường, mua dược phẩm, bảo khí, vào thư tịch khu để đọc sách, … Tinh điểm được Học viện phát cho mỗi học viên 1000 điểm vào đầu mỗi tháng. Tinh điểm này cũng có thể có được khi các học viên hoàn thành các nhiệm vụ mà học viện giao cho, hoặc là có thể được trao đổi giữa các học viên với nhau, …

Học viên khi nhập học sẽ phải ở lại trường, những học viên khi đạt được võ giả cấp 4 sẽ được rời trường để thực hiện một số nhiệm vụ để có thể tích lũy Tinh điểm.

Vương Hạo sau ngày tham dự khảo nghiệm thì bỗng nhiên trở nên vô cùng nổi tiếng. Một đứa trẻ mới 12 tuổi Tinh lực đạt mức Võ giả cấp 1, Chân nguyên đạt 99 điểm mà lại không có thuộc tính.

Vương Hạo trở thành tâm điểm bàn tán của mọi người.

Có người cho rằng Vương Hạo chính là một kỳ tài ngút trời, và thuộc tính của hắn chỉ là không thể tìm ra được mà thôi do khi khảo nghiệm chân nguyên điểm chân nguyên đạt tới 99 điểm.

Có người thì lại cho là tuy Vương Hạo không có thuộc tính chân nguyên, không thể nào đột phá qua được Võ giả hậu kỳ, tuy vậy sức mạnh của hắn thì lại rất lớn, có thể có đột phá hay không thì vẫn chưa thể nào khẳng định được.

Chuyện Vương Hạo là thiên tài, hay là phế vật thì cứ được bàn tán suốt hơn nửa tháng qua.

Hiện tại, Vương Hạo đã chuyển vào ở trong Đại học viện. Vương Hạo nhập học cũng đã được hơn 10 ngày, hắn học tại lớp cao cấp học đồ chung với bọn Hồng Nhân, Lê Qui, Trần Nguyên, Khánh Thanh Toán,…

Lúc này, Vương Hạo đang trong lớp học. Hắn đang chăm chú nghe giáo viên giảng giải về một số vấn đề trong tu luyện. Các vấn đề cơ bản trong tu luyện của Võ giả bao gồm cách vận hành khí trong kinh mạch, nơi tụ khí, phát lực như thế nào để đạt được sức mạnh lớn nhất… và cách luyện thể như thế nào để thể chất có thể được nâng cao, phù hợp với sự phát triển của khí,…

Vương Hạo chăm chú nghe giáo viên giảng giải về các vấn đề này, rồi tự ngẫm nghĩ về những cách thức luyện tập ở Địa cầu lúc trước, so sánh thì Vương Hạo cảm thấy chúng rất giống nhau.

Giáo viên đang giảng đến đoạn “cơ thể võ giả chúng ta giống như là một cái bình, và mỗi chúng ta sẽ có sức chứa khác nhau, do đó cần phải luyện tập nâng cao thể chất, điều này giống như là chúng ta mở rộng ra cái bình của mình để có thể chứa đựng được nhiều hơn …”

Nghe đến đoạn này, Vương Hạo chợt giật mình, vì những điều giáo viên dạy thì hắn đã từng đọc qua khi còn ở Việt Nam rồi.

Lúc đó, trong lúc vô tình khi thực hiện nghiên cứu khảo cổ thành Cổ loa, hắn khi đó là Ngọc Trung Ngôn đã vô tình tìm được một quyển sách cũ kỹ, hắn phục chế hết sức thì chỉ phục chế được đúng một trang, và trên trang đó có đoạn mà giáo viên vừa mới giảng qua.

Lúc này, Vương Hạo vô cùng nghi ngờ cái thế giới này và cái thế giới mà hắn từng sống có sự liên hệ gì đó với nhau. Một sự liên hệ mật thiết, nhưng sự liên hệ đó là gì thì hắn không tài nào có thể giải thích được.

Suy nghĩ một lúc, Vương Hạo đành thở dài mà bỏ qua vấn đề này, dù sao hiện tại hắn là Vương Hạo chứ không phải là Ngọc Trung Ngôn.

Hồng Nhân ngồi bên cạnh thấy Vương Hạo thở dài rồi bần thần rồi lại thở dài đăm chiêu liền hỏi hắn:

Hạo, mày bị cái gì vậy, hết thở ngắn rồi thở dài là sao?

Vương Hạo nghe thấy vậy trong lòng cũng có chút ấm áp, ở thế giới này, người bạn thân đầu tiên của hắn chính là cái tên Hồng Nhân này. Điều này làm cho hắn nhớ tới thằng bạn thân của hắn ở Địa cầu, cái thằng cũng tên Nhân, cũng họ Hồng. Bất chợt Vương Hạo cảm thán một câu rồi thở dài.

Hồng Nhân thấy vậy thì cũng cố hỏi một lần nữa.

Tao không sao, tại hôm nay thấy những điều giáo viên giảng hơi có chút khó hiểu nên vậy thôi. Vương Hạo hời hợt trả lời, không để cho thằng bạn thân của mình lo lắng thêm.

Đúng vậy, tao thấy những điều này cũng hơi khó hiểu. Hồng Nhân nói.

Có lẽ khi tan học tao sẽ đi Thư tịch khu, mày có đi chung với tao không Nhân?

Không, mày đi đi, tao phải chạy qua Bảo khí khu kiếm món bảo khí mới được. Hồng Nhân trả lời.

Được vậy thì gặp nhau ở phòng vậy. Vương Hạo nói.

Được, mày đi đâu thì đi, tao phải đi kiếm hàng nóng, không là ăn hành ngập mặt với bọn Lê Qui.

Buổi học vẫn tiếp diễn, nhưng lúc này tâm thần Vương Hạo đang ở nơi đâu đó.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
lacmaitrang
13 Tháng tư, 2018 16:10
Mình là một nhà văn hoá nè. Nhưng học thuyết đó nó không đúng chỉ có vài phần thôi bạn. Đầu tiên hiện tại thì chung ta chia trung quốc làm 3 phân vùng văn hoá chính: một số dân tộc phương Bắc bờ Bắc sông Hoàng Hà. Trung Nguyên dân tộc hoa và hạ giờ gọi là hoa hạ. Và 9/10 các tộc bách việt còn lại bên bờ nam sông Dương Tư. Hiện nay chỉ mới có lịch âm dương là co nghiên cứu chứng minh của các tộc người Bách Việt. Bách Việt nói chung. Còn việt Nam chỉ gồm 2 Tộc người âu và lạc Việt và những tộc người khác xuất phát từ gốc ngươi indonedian.
sandking913
10 Tháng tư, 2018 22:35
Lời đầu tiên mình xin cám ơn bạn đã theo dõi truyện Tiếu Ngạo Hoàng Vũ của mình. Đúng như bạn đã góp ý, ngôn ngữ trong truyện đôi khi xen lẫn giữa Việt và Hán Việt, nhưng đây chính là chủ đích của mình. Bởi vì bản thân mình đã nghiên cứu các tư liệu lịch sử và các nghiên cứu độc lập của các nhà nghiên cứu về văn hóa lịch sử về thuyết "Văn hóa Trung Hoa bắt nguồn từ Văn hóa Việt". Do đó, mình đã đúc kết được rằng tiếng Việt có trước, tiếng Hán có sau, và tiếng Hán Việt chẳng qua là một cột mốc lịch sử mà từ tiếng Hán tìm về được cội nguồn của mình là Tiếng Việt. Đôi lời cùng bạn.
lacmaitrang
10 Tháng tư, 2018 09:19
Bối cảnh Việt Nam nhân vật chính và bối cảnh hiện đại nhưng cách dùng ngôn ngữ hán hoá và tên Họ Trung Quốc quá. Phát triển được.
BÌNH LUẬN FACEBOOK