"Trên thế gian, mỗi người có ba gương mặt.
Một gương mặt trong mắt người khác, một gương mặt trong mắt của chính mình, và gương mặt chân thực nhất, không bị xáo trộn, nằm sâu trong linh hồn."
Trên sân khấu, Kodling biểu diễn xuất thần, giọng đầy chân thành, hoàn toàn nhập tâm vào vở kịch.
Bologo ở phía dưới cũng đắm chìm trong đó, nhìn các diễn viên trên sân khấu, phảng phất như chính mình cũng ở trong câu chuyện, đứng ở một bên, xem câu chuyện đi đến hồi kết.
Cảm giác này thật sự rất tốt, cảm giác được tham gia vào câu chuyện giống như đang theo dõi cuộc sống của một người khác vậy, ngay cả tuổi thọ ngắn ngủi của chính mình cũng cứ thế mà được kéo dài thêm.
Những khúc nhạc liên tiếp vang lên, Kodling trông vô cùng buồn bã.
Kodling đóng vai nhân vật chính của vở kịch.
Ban ngày, hắn là một công nhân làm việc chăm chỉ trong mắt người khác, ban đêm, hắn lại là một tên trộm lành nghề, và khi chỉ có một mình, hắn là một kẻ đáng thương bị nội tâm giày vò.
"Đến tột cùng thì ta là một người như thế nào?"
Ngồi trong căn phòng u tối của mình, Kodling không ngừng tự vấn bản thân.
"Để thỏa mãn cái tôi trong mắt người khác, ta không ngừng ngụy trang và phục vụ, và cái tôi trong mắt của chính ta thì đã chìm trong 'đóng vai' triền miên này từ lâu."
Gương mặt trong sâu thẳm linh hồn ta là gì? "
Trông hắn vô cùng đau đớn, đập không ngừng vào tường. Sau đó thì chuông báo động vang lên, một cái bóng khổng lồ, gớm ghiếc xuất hiện từ đầu bên kia của sân khấu, những cảnh sát đuổi tới, cầm dùi cui và dẫn theo chó săn, thổi chiếc còi sắt nghe đến điếc tai.
Âm thanh khiến Kodling đau nhói, hắn chỉ có thể gạt đi nỗi buồn và hoảng sợ bỏ chạy.
Hắn mê man giữa hai thân phận, không thể tự xác định bản thân.
Kodling không thể dừng lại, chỉ có thể tiến sát theo bóng đêm, đi về phía trước như một con chó chết.
Thời gian dần trôi qua, tiếng hát cũng nhỏ dần, ánh đèn trên sân khấu mờ đi, rồi tấm màn từ từ được kéo lên, tiếng vỗ tay vang lên như sóng thủy triều vỗ tới.
Giống như những khán giả còn lại, Bologo đứng dậy vỗ tay, cổ vũ và huýt sáo.
Đây là một vở hài kịch có tên "Con chuột lang thang"... Ít nhất thì đó là những gì in trên vé, và nó thực sự cũng đúng là một vở hài kịch. Đó là về nhân vật do Kolding thủ vai, một người đàn ông không may mắn có tên "Bart". Theo thời gian, một sự nhầm lẫn giữa thân phận trộm cắp và công việc gây ra những tràng cười.
Khi còn trong nhà máy, Bart thường coi mình như một tên trộm, đi nhẹ nói khẽ. Khi ăn trộm thì lại vung búa lên, như vẫn còn đang đập thép trong nhà máy.
Sự tương phản cực lớn này khiến khán giả không khỏi bật cười, ngay cả một kẻ lạnh lùng như Bologo cũng không nhịn được mà cười không dứt.
Bologo cho rằng câu chuyện này rất thú vị, không chỉ bởi sự hài hước của Kodling, mà quan trọng hơn, hắn nhận ra rằng tuy là một vở hài kịch nhưng nó lại ẩn chứa một nghĩa bóng hoang đường.
Bart sẽ luôn kiểm tra lại mình sau khi ăn trộm, hắn không thể nhìn thấy rõ diện mạo của chính mình, thử sám hối, nhưng lại không biết phải nói gì.
Điều này khiến người ta ít nhiều nhận ra sự lạnh lùng của hiện thực sau vở hài kịch.
Bologo cảm thấy rất không tệ.
Điều duy nhất khiến Bologo hơi khó chịu là đây không phải là kết thúc của câu chuyện, đó là một chuỗi các màn trình diễn, và Bologo chỉ bắt kịp với phần cuối cùng trước khi kết thúc.
Phần kết của câu chuyện sẽ được trình diễn sau nửa tháng, nghe nói vé vào cửa đã được bán hết từ trước, Bologo có chút tiếc nuối, hắn đang phân vân không biết có thể mua được một cái từ Jeffrey hay không.
"Ngài Kodling Caesar!"
Vào lúc vở kịch kết thúc, không ngừng có những tiếng gọi vang lên, một số khán giả rời đi, một số thì ngồi tại chỗ và suy ngẫm, sau đó thì có một vài phóng viên bước ra khỏi đám đông và đặt câu hỏi cho Kodling.
Kodling trông có vẻ rất dễ tính, thậm chí không còn chưa cởi trang phục diễn đã bước đến rìa sân khấu và ngồi xuống để lắng nghe các phóng viên.
Đây là một nhà hát nhỏ, nếu muốn tồn tại trong Quận Hiệp Định và cạnh tranh với những nhà hát lớn đó, Kodling phải tận dụng mọi nguồn lực sẵn có. Đối với những phóng viên đã đến để phỏng vấn, từ trước đến giờ hắn chưa bao giờ từ chối.
"Ngài Caesar, "Con chuột lang thang" của ngài đã nhận được nhiều phản hồi tích cực, ngài có điều gì muốn nói không?"
"Mặc dù nói là một vở hài kịch, nhưng mọi người đều có thể thấy được sự u ám ẩn sau nó. Tại sao ngài lại viết một câu chuyện như vậy?"
"Bart sẽ có kết cục như thế nào?"
Các phóng viên ríu rít hỏi han, một số nâng máy ảnh lên, một số thì lôi sổ ra, sẵn sàng ghi lại những gì Kodling nói.
Bologo cũng đứng dậy và bước tới, nhưng hắn không đến quá gần mà chỉ ngồi sang một bên và lắng nghe cuộc trò chuyện của họ.
Hắn khá thích câu chuyện này, và Bologo cũng muốn nghe suy nghĩ của Kodling về nó. Đó là thứ không thể nghe thấy trên radio lúc nửa đêm.
"Tất cả những gì ta có thể nói là, cảm ơn tất cả các bạn đã ủng hộ. Thực sự biết ơn các bạn đã giúp nhà hát nhỏ này của bọn ta có thể tồn tại trong Quận Hiệp Định."
Với lớp trang điểm sặc sỡ trên khuôn mặt, Kodling nói với vẻ vô cùng cảm kích.
"Và sau đó thì là tại sao câu chuyện này lại được viết nên."
Kodling dừng lại vài giây, sau đó thì nói chậm rãi với nụ cười trên môi.
"Đây là câu chuyện về ta và vợ ta. Nàng và ta đều là người tha hương. Lúc đầu đến Opus, cuộc sống rất khó khăn và thú vị. Ta cảm thấy cuộc sống là như vậy, niềm vui và nỗi khổ cùng tồn tại.
Càng quan trọng hơn là, có một thời gian ta đã phải làm hai công việc cùng lúc để duy trì chi phí của nhà hát, biểu diễn trong nhà hát vào ban ngày và đi trực ca vào ban đêm. Và rồi ta kiệt sức, giống như Bart ở trong câu chuyện, đã gần như lẫn lộn, bởi vậy mà tạo nên không ít tràng cười."
Bologo khẽ đảo mắt nhìn Kodling đang ngồi trên mép sân khấu, trong lời hắn đã không còn chút buồn bã, thành tựa hiện giờ đã đủ để vượt qua nỗi đau của hắn khi đó.
Có lẽ là đối với Kodling sinh ra cộng minh, Bologo cũng trầm tư xuống tới.
Không giống sự hoán đổi thân phận của Bart, Bologo giống như đang bắt đầu một cuộc sống mới. Nhìn lại chặng đường đã qua, đôi khi hắn sẽ ngạc nhiên khi thấy cuộc sống quen thuộc lại giống như của một người xa lạ.
Mọi thứ quen thuộc đều không thể nhận ra.
"Nghệ thuật bắt nguồn từ cuộc sống."
Kodling vừa cười vừa nói.
"Kết hợp quá khứ của mình, ta nghĩ ra câu chuyện về "Con chuột lang thang", một Bart sống dưới đáy xã hội và giống như một con chuột.
Hắn lựa chọn trộm cắp vì cuộc sống, liên tục chuyển đổi và mê man giữa hai thân phận. Áp lực của hiện thực khiến lời nói dối của hắn bị thủng lỗ chỗ, nhưng để duy trì sự dối trá như vậy, hắn không thể không nói dối nhiều hơn và tiến thêm trên đà sụp đổ."
"Nghe có vẻ giống như một bi kịch khủng khiếp," một phóng viên lẩm bẩm.
"Cốt lõi của hài kịch là bi kịch… nhưng mọi người đều rất vui khi xem nó, phải không?” Kodling mỉm cười, “Vì vậy, ta đã giảm bớt các yếu tố bi kịch và thể hiện nhiều tật xấu và vẻ buồn cười của Bart hơn, những trò cười vì nhầm lẫn thân phận kia."
Người phóng viên kia cũng gật đầu tỏ vẻ đồng ý, và sau đó thì tiếp tục.
"Còn cái kết thì sao? Liệu Bart có giành được cuộc sống mới tươi đẹp trong một chuỗi những biến cố không may, hay sẽ tiếp tục hoang mang, hỗn loạn và suy sụp tinh thần?"
Ánh mắt của phóng viên dán chặt vào Kodling, hắn cũng rất thích câu chuyện "Con chuột lang thang" này, đối với những người ở tầng lớp thấp như bọn họ thì đều sẽ không khỏi cộng minh.
Những người ở tầng lớp trên sẽ cười lớn vì sự vui nhộn của Bart, còn họ thì sẽ cảm thấy bi thương vì sự đấu tranh của Bart.
Theo quan điểm của người phóng viên này, thì đây là phần khiến “Con chuột lang thang” trở nên hoàn hào, dù là ai thì họ cũng có thể tìm thấy điều mình muốn từ câu chuyện.
Đối với câu hỏi này, Kodling không trả lời ngay, mà lại im lặng một lúc, rồi hơi nhíu mày và lấy lý do từ chối.
"Ta còn chưa nghĩ kỹ."
"Chưa nghĩ kỹ!"
Các phóng viên tỏ vẻ ngạc nhiên, Kodling cũng chỉ có thể nói xin lỗi.
"Rốt cuộc, câu chuyện được hình thành dựa trên quá khứ của ta, và ta vẫn chưa đi đến 'kết cục', vì vậy nên ta cũng chưa nghĩ kỹ về kiểu 'kết cục' mà mình nên viết cho Bart."
Kodling nói vô cùng nghiêm túc, hắn không hề lấy lệ.
"Nhưng chắc hẳn nó sẽ là cái kết kiểu hài kịch chứ? Những người như Bart đã trải qua quá nhiều đau khổ, và hắn nên có một kết cục có hậu."
Kodling do dự một lúc, sau đó nói với một giọng điệu khẳng định hơn.
"Không sai, chính là kết cục như vậy."
Khuôn mặt của các phóng viên dần dần lộ ra vẻ vui mừng, ánh đèn nhấp nháy liên tục, họ chụp ảnh khuôn mặt của Kodling, thậm chí có người còn đã nghĩ ra nên viết bản thảo như thế nào.
Huyên náo cũng dần tan biến, Kodling ngồi sụp xuống, kiệt sức.
Nhà hát cũng dần vắng vẻ, khán giả đều ra về, chỉ còn một số nhân viên ở lại thu dọn sân khấu và sắp xếp đạo cụ.
Kodling xoa mạnh hai bên thái dương, trong tâm trí thì vang vọng lời nói của David, một sinh vật nào đó được gọi là "Ác linh" tấn công Noam và cướp sạch hàng hóa của họ.
Nhìn trên một góc độ nào đó, thì "Con chuột lang thang" cũng có thể coi như một cuốn tự truyện của Kodling Caesar, chỉ có điều trong hiện thực, hắn không mê man giữa thân phận công nhân và trộm cắp, mà là "Người Nghiện" và diễn viên.
Ngẫm lại, cũng chính bởi vì trải nghiệm thực tế như thế cho nên câu chuyện “Con chuột lang thang” mới có thể cảm động đến vậy.
Tiếng vỗ tay rời rạc vang lên, Kodling nhìn sang phía phát ra tiếng vỗ tay và thấy cách đó không xa vẫn còn một khán giả khác, có vẻ như vị khán giả đó vẫn đợi Kodling cho đến cuối cùng để vỗ tay.
"Một câu chuyện xưa không tồi chút nào."
Người kia than thở, đứng dậy, hướng phía Kodling đi tới, sau đó vươn tay, nói ra tên của mình.
"Bologo Lazarus."
Kodling nhìn vị khán giả đã đợi mình đến cuối cùng này, hắn luôn tỏ ra ôn hòa và thân thiện với những người ủng hộ mình.
Mỉm cười vươn tay, hắn nói.
"Kodling Caesar."
Danh Sách Chương:
Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
01 Tháng chín, 2023 18:28
2 chương đấy hình như là sách mới
01 Tháng chín, 2023 17:07
2 chương khoa huyễn 659 1 và 2 sao có vẻ ko ăn nhập j với truyện thế nhỉ? Đọc lú vl :))))
01 Tháng chín, 2023 16:27
tuyện này ma quỷ chắc là dựa theo thất đại tội. Tham lam Mammon, lười biếng Belphegor, Tham ăn thì là nữ ma quỷ của giáo phải Tinh Hủ, giận dữ thì đang ngủ tại cục trật tự,, dục vọng hay truỵ lạc thì là Asmodeus, 2 con quỷ còn lại 1 con thì là phi hành gia đoán rằng là con đố kỵ, 1 con thì chắc là con đem đến lời nguyền cho Sore và tộc bóng đêm chắc là con kiêu ngạo.
28 Tháng tám, 2023 23:17
truyện end r nhé, 907 chương
25 Tháng tám, 2023 13:59
dàn nhân vật phụ truyện này chất lượng v có thể nói là bộ có dàn nhân vật đa dạng nhất trong có bộ t từng đọc mỗi ng 1 tính cách vs điểm mạnh khác nhau
21 Tháng tám, 2023 18:08
main có nui pet không ae, thấy nhắc nhiều ở đầu truyện
14 Tháng tám, 2023 14:12
Tới hiện tại quan hệ giữa main với trật tự cục là gì vậy m.n
12 Tháng tám, 2023 10:43
đăng nhảy chương nên mình xóa đi đăng lại r nhé
10 Tháng tám, 2023 08:41
Truyện này đoạn đầu khó đọc mà sau cuốn thật, ko biết sau này kỹ năng đồng bộ hóa của Amy có chia sẻ được cho Hội bất tử ko nhỉ. Nếu được thì Amy sẽ là báu vật của hội
05 Tháng tám, 2023 13:01
mình k đọc từ đầu nên k nắm rõ, có bạn nhờ cv tiếp nên mình làm thôi
05 Tháng tám, 2023 07:28
đồng ý là dịch chính xác ko nên thuần việt, vì mình chỉ là người đọc ko dịch nên ko có ý kiến về vụ này. Cơ mà nếu được thì liệu có thể có thêm 1 chú thích đầu 1 chương nào sắp tới đây để nói lại toàn bộ hệ thống sức mạnh là gì dc ko vì hiện tại khi đọc truyện thì do đang quen kiểu dịch cũ và kiểu dịch mới thì cũng chưa có nói cụ thể, chỉ có 1 2 chức nghiệp đột nhiên xuất hiện nên hơi khó hiểu. :3
05 Tháng tám, 2023 06:52
Nên để nguyên hán việt, vì cái này là hệ thống sức mạnh và chức nghiệp tác giả thiết lập, dịch thuần việt k đúng ý
05 Tháng tám, 2023 06:51
Cái vụ nguyện cầu giả hay ngưng hoa giả thì mình theo text gốc của tác giả bên nguồn 69shu. Còn dịch ngưng hoa giả là người thăng hoa thì mình thấy k hợp lý
04 Tháng tám, 2023 23:27
Theo mình thì hiện tại Bologo đang là Nguyện Cầu Giả như convert cũ, hình như h đang để là Ngưng Hoa giả. Hệ thống sức mạnh thì ban đầu dịch là "người thăng hoa" tương đương với tốt, "Nguyện cầu giả" tương đương với mã, "Phụ Quyền giả" tương đương với tượng, "Thủ Luỹ giả" tương đương với xe, "Vinh Quang Giả" tương đương với hậu, "Đăng Quang Giả tương đương với vua. Những thông tin này khá rõ trong Quyển 1, chương 24.
26 Tháng bảy, 2023 19:55
Bologo Lazarus là tên main
26 Tháng bảy, 2023 19:55
Bologo Lazarus là tên main
23 Tháng bảy, 2023 23:44
đã sửa
23 Tháng bảy, 2023 11:47
Cái skill của main, ví dụ chương 497 đang để là nồi đồng củi chi diễm, trc đang để là ngọn lửa lò rèn
22 Tháng bảy, 2023 02:13
tiếm chủ sau mình tra baidu thì nó có nghĩa là bạo chúa nên để bạo chúa r. CÒn name nào muốn sửa cho giống bạn cver trước thì cmt ghi rõ tên mình đang để là gì tên gốc là gì ở chương nào
21 Tháng bảy, 2023 22:59
Có 1 số name bị thiếu: tiếm chủ chắc là Mammo (con quỷ ở khe nứt), mấy tên nữa nhưng đọc qua rồi quên mất, va truyện này bối cảnh phương tây nên có mấy chỗ tên trung ko hợp lắm :)
19 Tháng bảy, 2023 21:46
bạn gg tìm kiếm xem
19 Tháng bảy, 2023 17:06
Có chương mới. Truyện này ngoài TTV mình còn đọc được ở đâu nữa hả các bạn.
17 Tháng bảy, 2023 17:14
K mất đâu bác do trang truyện lấy text khác nhau nên số chương cũng khác đó
17 Tháng bảy, 2023 11:57
Sót mất từ chương 470 đến 473 rồi bác ơi
12 Tháng bảy, 2023 22:21
Bác Ryu làm tiếp đi bác ơi
BÌNH LUẬN FACEBOOK