Mục lục
Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Tiễn chân Lý Gia Hựu xong, hai cha con Hạ Chính Kỳ ngồi ở phòng khách, mỗi người một biểu tình nhưng nhìn chung vẫn tiềm ẩn một chút toan tính.

" Mỹ Kỳ, con nghĩ sao về những lời của cục trưởng Lý? " - Hạ Chính Kỳ lên tiếng, đánh vỡ bầu không khí yên tĩnh giữa hai người.

" Ba là đang muốn hỏi về khả năng nào?! Về khả năng ông ta có thể giúp Hạ gia chúng ta hay là... "


Hạ Mỹ Kỳ bỏ lửng câu nói, nhưng bấy nhiêu cùng đủ để Hạ Chính Kỳ hiểu rõ ý tứ.

" Về thực lực cục trưởng Lý hiện tại cũng xem như là có thể giúp đỡ cho chúng ta, bằng chứng là dự án BOT do Cố thị đảm nhiệm bắt đầu gặp phải khó khăn nhất định. Còn về lời ông ta nói muốn ly hôn để cưới con thì..."

" Ba... Ba lại không hiểu con rồi! "

Hạ Mỹ Kỳ cắt ngang lời nói của ba mình, ánh mắt kiêu sa chợt lóe lên một tia xem thường.

" Ba nghĩ con sẽ đồng ý làm vợ một người đàn ông vừa tham lam vừa độc đoán như Lý Gia Hựu sao? "

" Nhưng chẳng phải lúc nãy con cũng tỏ vẻ đồng tình khi ông ấy nói sao?"

" Ba!! Ba chắc đã từng nghe lùi một bước mà tiến hai bước. Hiện tại chúng ta đang đứng cùng một chiến tuyến với Lý Gia Hựu, tất nhiên phải lấy lòng ông ta... Còn chuyện bắt con đồng ý cưới ông ta, có nghĩ cũng đừng nghĩ! " - Hạ Mỹ Kỳ nhếch môi nói ra suy nghĩ.

Hạ Chính Kỳ tỏ ra thắc mắc, thời gian qua cảm thấy mối quan hệ " quyền- tiền" giữa Lý Gia Hựu và con gái ông rất thắm thiết. Cục trưởng Lý say mê trước nhan sắc Hạ Mỹ Kỳ, sẵn sàng cung phụng đáp ứng tất cả... Khiến ông bán tín bán nghi cho rằng con gái mình đã quên đi đoạn tình cảm không có hậu với Cố Hoàn, nhưng nay nghe lời thật lòng của Hạ Mỹ Kỳ, Hạ Chính Kỳ thực khóa tránh nghi hoặc.

" Chẳng lẽ con còn chưa quên được Cố Hoàn?! " - Tuy thấy việc này không có khả năng song Hạ Chính Kỳ buộc miệng hỏi, ngờ đâu lại được nghe câu trả lời khiến ông kinh ngạc từ miệng Hạ Mỹ Kỳ.

" Tất nhiên, xét về dung mạo lẫn tài năng, cả thành phố này ai có thể sánh được với Cố Hoàn. Người đàn ông ưu tú như thế không giành về mình thì thật uổn phí"

" Nhưng... "

" Ba!! Ba lại thế rồi. Con biết ba định nói gì, nhưng chuyện này là chuyện cá nhân của con, nên ba cứ để con định lấy. Hiện tại ba chỉ cần lợi dụng thế lực của Lý Gia Hựu vực dậy sản nghiệp Hạ gia, còn những chuyện khác ba không cần bận tâm"

Hạ Mỹ Kỳ nói luyên thuyên, Hạ Chính Kỳ nghe qua càng thêm rối rắm. Từ khi nào đứa con gái được ông cưng chiều trở thành một con người mưu tính và thủ đoạn, tâm cơ đến thế. Đến mức người làm cha như ông cũng không dám chắc hiện tại hiểu được đứa con này bao nhiêu phần?!

....

Tiếng nước xã mạnh vọng ra từ nhà tắm, Hạ Mỹ Kỳ toàn thân trần trụi đứng dưới vòi sen. Vẻ mặt tức giận đang cố chà lau nhưng dấu vết đỏ tím sau trận mây mưa kịch liệt, đáy mắt đỏ ửng như muốn nuốt sống tất cả!! Từ kẽ răng đang nghiến chặt, từng câu chữ thốt ra.

" Cố Hoàn, nhục nhã mà tôi đang ghánh chịu, sẽ có một ngày trả hết cho anh.. Và cả con tiện nhân đáng chết kia! "

*****

Phòng ngủ xa hoa, xung quanh bị của vây bởi thứ thanh âm ám muội khi con người bị dục vọng chi phối. Từ màn hình tivi cỡ lớn, hình ảnh đôi nam nữ đang giao hoan kịch liệt hiện ra rõ ràng... Bối cảnh là ở một phòng tập thể hình, người đàn ông cơ thể rắn chắc đang ôm lấy một nữ nhân mảnh mai, hai chân thon dài quấn lên hông người đàn ông, toàn thán lắc lư theo từng cái thúc người nặng như pitong của hắn. Chỗ giao hợp của bọn họ được quay cực kì rõ nét, Nghi Thường nhìn rõ ràng ở giữa hoa huy*t ngập nước kia đang bị một cây gậy vừa thô vừa dài xỏ xuyên qua, không ngừng cắm rút... Tiếng rên rỉ kiều mị của phụ nữ xem lẫn với tiếng thở dốc của đàn ông lượn lờ bên tai Nghi Thường khiến cô gái nhỏ không nhịn được mà e thẹn xấu hổ. Mặc dù trước giờ trải qua không ít lần với Cố Hoàn nhưng mà việc trực tiếp xem người khác làm tình mãnh liệt thế này vẫn là lần đầu tiên. Nhưng mà vì " nhiệm vụ " Cố Hoàn giao phó, cô khi dám lơ đãng nên mặc cho toàn thân phát run, mặt đỏ sắp nhỏ máu vẫn cố dán mắt vào màn hình tivi, nhiều lần không khỏi suýt xoa vì trình độ điêu luyện của hai nhân vật chính, những tư thế phải nói là lần đầu được thấy khiến Nghi Thường dù xấu hổ vẫn không rời mắt được. Một cảm giác nóng rang, nhận thức được một nơi nào đó của cơ thể sinh ra phản ứng, một dòng nước ấm áp không tự chủ chảy xuống làm ướt quần lót, khiến Nghi Thường xấu hổ đến mức tự lấy tay che mắt.


" Đúng là chẳng thể kiên trì với mấy loại này"


Nghi Thường nhủ thầm, đưa tay sờ loạn tìm remote nhưng hoàn hảo tay vừa chạm vào thứ đang tìm thì màn hình điện thoại lại sáng lên, tầm mắt nhanh chóng lướt qua đập vào đáy con ngươi là một dòng tin nhắn ngắn gọn: " Em dám tắt thì anh không ngại biến em thành nữ diễn viên chính"



Tranh thủ lém mới vớt vát được tí time sáng tác ✍✍✍✍ hy vọng các ty không quên và nhiệt tình Vote, cmt các kiểu. Iu iu ❤❤❤

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK