Mục lục
Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Vừa nói Hạ Mỹ Kỳ vươn tay cầm lấy chai rượu Vang đỏ trên bàn, rót đầy 2 ly cầm trên tay đưa đến trước mặt Cố Hoàn, ánh mắt chờ mong.

" Nào, chúng ta cạn ly "

Tầm mắt Cố Hoàn liếc nhìn chất lỏng lay động trong ly thủy tinh, thật mị hoặc, thật hấp dẫn, tư vị rượu Vang thượng hạng thật khó để người ta từ chối, nhưng hắn thừa biết bên trong lại cất chứa cả một âm mưu, toan tính...

" Sao vậy? Có phải anh sợ em bỏ thứ gì không sạch sẽ vào rượu phải không?"


Ánh mắt Hạ Mỹ Kỳ quét qua biểu tình trên mặt Cố Hoàn như thể đọc được suy nghĩ trong lòng hắn, môi đỏ mọng khẽ nhếch, không nói lời nào ngửa đầu uống cạn ly rượu trong tay.

" Như vậy đã đủ để anh yên tâm rồi đúng không?"

Trút ly thủy tinh không còn một giọt xuống trước mặt Cố Hoàn, Hạ Mỹ Kỳ như đang chờ đợi " biểu hiện" từ người đối diện. Cô đã đi đến bước này thì Cố Hoàn đã không còn đường lui, một cái nhếch mép cười hắn cũng ngẩn đầu uống hết ly rượu, thứ chất lỏng vừa ngọt vừa thơm nồng một khi nếm thử đúng là có sức hấp dẫn khó cưỡng.

" Cố Hoàn, anh đúng là không bao giờ phụ sự mong đợi của em"

Hạ Mỹ Kỳ rất hài lòng, chủ động cầm lấy ly rượu vừa được Cố Hoàn uống cạn đặt trên bàn, thời điểm cô xoay người vòng tay ôm lấy cổ hắn nũng nịu, mở miệng vừa định nói thì " Ưm" một tiếng, môi đỏ mọng nhanh chóng bị Cố Hoàn dùng môi mình che lại.

Có nằm mơ Hạ Mỹ Kỳ cũng không dám nghĩ đến trường hợp này xảy ra, Cố Hoàn chủ động hôn cô?! Đúng thật là men rượu dễ khiến con người ta sa ngã... Ánh mắt cô trừng to kinh ngạc trước hành động đột ngột của Cố Hoàn nhưng rất nhanh đã thuận theo, đây là lần đầu tiên hai người tiếp xúc thân mật, tất nhiên cô phải hưởng dụng thật tốt. Môi Cố Hoàn ngậm lấy môi Hạ Mỹ Kỳ, thành thục cạy mở hàm răng đưa đầu lưỡi vươn vào đồng thời đem rượu từ trong miệng đưa vào khoang miệng cô, suốt quá trình bàn tay to lớn giữ chặt sau gáy khiến Hạ Mỹ Kỳ dù muốn cũng thể phản kháng, chỉ có thể nuốt xuống từng chút một thứ chất lỏng từ miệng hắn truyền qua.

" Ahhh"

Chẳng biết qua bao lâu, Cố Hoàn dứt khoát buông tha môi đỏ mọng, dùng ngón tay quét qua môi mình, dư quang sắc tình liếc nhìn gương mặt hồng nhuận vì thẹn thùng của Hạ Mỹ Kỳ.

" Cố Hoàn, anh thật xấu"

Hạ Mỹ Kỳ chủ động ngã vào lòng ngực Cố Hoàn, nũng nịu nói lời hờn dỗi, quả thực người đàn ông luôn hấp dẫn, cuốn hút như thế, nằm trong lòng hắn cô không ngừng tưởng niệm tư vị ngọt ngào vừa rồi. Nhưng... Dường như nhớ tới chuyện gì, có lẽ vì cảm giác khác lạ đang dâng trào trong cơ thể khiến Hạ Mỹ Kỳ trấn tĩnh lại, Cố Hoàn hắn cư nhiên lại có dụng ý?!

"Mỹ Kỳ, em luôn nhắc nhở anh đối với em phải có thành ý. Hành động vừa rồi của anh đã đủ thành ý chưa?"

Cố Hoàn cất giọng, ngữ khí vừa lãnh đạm vừa câu dẫn, như muốn đánh thẳng vào lí trí đang sắp không tỉnh táo của Hạ Mỹ Kỳ. Lời này của hắn lọt vào tai càng khiến cô kinh sợ, hắn vậy mà đã nhìn ra cô giở trò... Người đàn ông này đúng là quá tâm cơ rồi! Nhưng thời khắc này không phải lúc Hạ Mỹ Kỳ than trách, cơ thể đang dâng lên từng trận nóng bức như muốn giải thoát thứ gì, gương mặt cô đỏ bừng, hơi thở phả ra cũng mang theo nhiệt khí, khoảng cách gần như vậy Cố Hoàn tất nhiên nhìn ra điểm khác thường, môi kiện mỹ bất giác cong lên.

" Mỹ Kỳ, em làm sao vậy? Có phải có chỗ nào không khỏe?"

Giọng Cố Hoàn ôn nhu đầy quan tâm, nhưng Hạ Mỹ Kỳ hiện không thể chú ý tới, hiện tại cô chỉ muốn một điều duy nhất, chính là...

" Cố Hoàn! Em muốn"

Hạ Mỹ Kỳ mang theo thân thể nóng rực ôm chặt lấy Cố Hoàn, giọng khẩn thiết chứng tỏ cô sắp mất đi lí trí vì thuốc đang dần phát huy tác dụng, cơ thể ngứa ngáy đến không chịu nổi. Thế nhưng, một hành động rất dứt khoát Cố Hoàn dùng sức đẩy mạnh người phụ nữ đang nhìn hắn bằng ánh mắt đói khát, khiến Hạ Mỹ Kỳ không khỏi hụt hẫng hoang mang.

" Cố Hoàn, anh..."

" Mỹ Kỳ, có phải em hiện rất khó chịu đúng không. Em yên tâm, anh sẽ nhanh chóng tìm người đến giúp em"

" Không, Cố Hoàn. Anh đừng đi, anh ở lại với em. Em chỉ cần anh..."

Thời điểm nhìn thấy Cố Hoàn xoay bước rời đi, Hạ Mỹ Kỳ như đánh mất hết lí trí cùng tôn nghiêm ôm lấy chân hắn, như thể níu kéo niềm hy vọng cuối cùng.

" Xin lỗi em, Mỹ Kỳ. Anh không thể giúp em, việc anh có thể làm chỉ là tìm người đến cứu em"

Dứt lời Cố Hoàn dùng sức phá tan trói buộc níu kéo từ người dưới chân, bước đi vừa nhanh vừa mạnh mẽ như trực tiếp giẫm lí trí đang dần bị tình dược lấn át của Hạ Mỹ Kỳ, bàn tay yếu ớt vươn về phía bóng lưng người đàn ông đầy bất lực.

- ---000----



" Ahh..."

Cố Hoàn hơi mất thăng bằng ngã vào cửa phòng WC khách sạn, hắn tiến nhanh về phía bồn rửa mặt, xã nước liên tục lên gương mặt đang dần chuyển sang màu đỏ. Trong lòng không ngừng mắng chửi Hạ Mỹ Kỳ giở thủ đoạn, dùng thuốc cũng quá mạnh rồi, lúc nãy hắn đã cố tình đưa rượu vào miệng Hạ Mỹ Kỳ, nhưng trong quá trình đó không thể tránh được bản thân cũng uống vào thứ chất lỏng kia, rõ ràng chỉ vô tình uống một chút nhưng vì sao thân thể lại nóng bức đến như vậy!!


" Chết tiệc"


Cố Hoàn kéo kéo cà vạt, hắn cảm thấy nếu cứ tiếp tục sẽ khó mà giữ được bình tĩnh, trong đầu hắn bỗng hiện lên hình bóng một người...


Đúng vậy, hắn phải nhanh chóng về nhà.


Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK