Mục lục
Anh Trai Trúc Mã Quá Hung Hãn
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

*Chương này có nội dung ảnh, nếu bạn không thấy nội dung chương, vui lòng bật chế độ hiện hình ảnh của trình duyệt để đọc.

Cố Hoàn nghe bác sĩ nói cảm giác tai mình nghe không rõ, bán tín bán nghi hắn hỏi lại, giọng nghi hoặc.

" Thai nhi... bác sĩ nói cô ấy..."

" Cô ấy đã có thai. Đã được năm tuần rồi."

" Nghi Thường có thai"

Cố Hoàn nói thầm nhưng thanh âm vẫn đủ để những người gần đó nghe được, Tiểu Mai, Tiểu Ái sau một màn kinh ngạc chính là vui mừng.


" Phu nhân có thai, cuối cùng thì chúng ta cũng sắp có cậu chủ nhỏ, cô chủ nhỏ rồi " - Tiểu Mai không giấu được cảm xúc.

" Đúng vậy, thật tốt quá" - Tiểu Ái góp lời, mừng vui không thể giấu.

Chờ cảm xúc phấn khởi của mọi người qua đi, bác sĩ mới nhẹ giọng nhắc nhở.

"Thai nhi chỉ mới 5 tuần tuổi vẫn chưa ổn định, hơn nửa bệnh nhân vừa trải qua đả kích nên tuyệt đối không để chịu thêm kích động gì" 

" Tôi biết rồi, tôi sẽ chú ý. Khi nào tôi có thể vào thăm cô ấy"

" Hiện bệnh nhân chỉ mới qua cơn nguy hiểm, cần thời gian vài ngày để hồi phục, lúc đó có thể vào thăm"

" Thật sự rất cảm ơn bác sĩ" - Cố Hoàn tuy hơi lo lắng nhưng vẫn không quên nói lời cảm kích.

" Cố tiên sinh đừng nói vậy, đây là trách nhiệm của y bác sĩ chúng tôi"

Vừa lúc đó hộ lý chạy đến tìm bác sĩ kia, nói là có một trường hợp bệnh nhân đột nhiên nguy kịch, không thể nán lại nên ông đành cáo từ với Cố Hoàn. 

" Nếu không có việc gì tôi xin phép" 

" Vâng, không phiền bác sĩ"

Cố Hoàn lịch sự nhường đường, vừa nhìn theo bóng dáng vị bác sĩ hắn vừa nghĩ ngợi mấy điều, có thể nói tâm trạng hắn lúc này rất phức tạp xen lẫn vui mừng lẫn lo lắng...



- --***---

" Cố Hoàn, chuyện bên phía truyền thông em đã cho người xử lý ổn thỏa. Buổi họp báo về việc sáp nhập hai tập đoàn em cũng đã sắp xếp thời gian, ngày giờ cụ thể em sẽ trực tiếp thông báo sau cho anh"

" Ừ, anh biết rồi. Vất vả cho em"

Cố Hoàn nhấn kết thúc đường truyền cuộc gọi, tầm mắt vẫn chuyên chú lái xe về lại thành phố. Vì chuyện của Nghi Thường hắn đã rời khỏi mấy tiếng đồng hồ nên hiện tại phải nhanh chóng trở lại, tránh cho Hạ Mỹ Kỳ sinh nghi, mặc dù trong thâm tâm hắn rất muốn nán lại để biết thêm tin tức về Nghi Thường và cả đứa con mới thành hình của họ. Đến giờ phút này hắn đã hiểu rõ động cơ của Hạ Mỹ Kỳ, công khai mối quan hệ giữa hắn và cô chỉ là phần phụ, phần trọng tâm chính là khiến Nghi Thường tổn thương, dù sao trong quá khứ Hạ Mỹ Kỳ từng kết giao với Nghi Thường, hiểu rõ bản tính cô ấy thanh thuần, nhạy cảm lại dễ tổn thương nên đã lợi dụng điểm này khiến cô ta đạt được ý đồ. Xem ra mấy lần bị hắn cự tuyệt, Hạ Mỹ Kỳ đã đem lòng sinh nghi, cho rằng hắn còn quyến luyến Nghi Thường nên mới ngầm ra tay khiến Nghi Thường chết tâm! Một mũi tên đạt được hai mục tiêu, Hạ Mỹ Kỳ đúng là càng lúc không thể xem thường. 

" Khốn kiếp"

Cố Hoàn thầm mắng, lực siết chặt tay lái đến nổi lên từng khớp xương căng cứng, Hạ Mỹ Kỳ cũng đúng là quá nhẫn tâm. Hắn đay nghiến, hận không thể hủy diệt cô ta ngay lúc này, nhưng may mắn Nghi Thường của hắn vẫn bình an, nếu không hắn không dám chắc bản thân có thể giữ được bình tĩnh trước mặt Hạ Mỹ Kỳ. Xem ra, những bước cuối cùng trong kế hoạch cần phải nhanh chóng tiến hành, Cố Hoàn ngầm chốt hạ, môi kiện mỹ cong lên tia thủ đoạn. 

" Hạ Mỹ Kỳ, không lâu nửa cô sẽ phải trả giá cho những hành động của mình"

TRUYỆN CHỈ ĐĂNG DUY NHẤT TRÊN WATTPAD VỚI NICK CHÍNH CHỦ " HOẰNG VŨ &khavyvu. TRUYENWIKI1,TRUYENFULL, TRUYEN4u.NET,STRUYEN. DTRUYEN.TRUYENHD,ZINGTRUYEN,MUATURYEN.LOVETRUYEN,FREETRUYEN...ĐỀU LÀ THỨ ĂN CẮP KHỐN NẠN

- --***----

Trong phòng VIP của bệnh viện, Tiểu Mai, Tiểu Ái túc trực trong canh chừng Nghi Thường, cô vừa mới hồi phục nên cần thời gian tịnh dưỡng, cả hai người rất hiểu chuyện không quấy rầy. 

" Phu nhân, cô cảm thấy thế nào? Trong người có chỗ nào không khỏe không?" 

Đỡ Nghi Thường dựa ngồi trên giường, Tiểu Mai ân cần. Nhìn cô tiều tụy sao mấy ngày nằm viện mà không khỏi xót xa. 

" Tôi không sao? Mọi người đừng lo lắng!" - Nghi Thường giọng nhỏ nhẹ, vì mới hồi phục chưa lâu nên sức khỏe không giống như trước, thanh âm nghe qua thật yếu ớt.

" Cô không sao thì tốt, mọi người đều rất lo cho cô. Cố tổng ngài ấy cũng rất lo lắng..." 

Tiểu Ái nhanh miệng góp lời, nhưng nói xong mới cảm giác được lỡ lời, cô biết rõ hiện tại Nghi Thường đối với Cố Hoàn ít nhiều có định kiến nhưng không thể không nhắc đến, dẫu sao hai người họ tuyệt đối tinh tưởng về con người Cố Hoàn, cũng nhìn ra hắn lo lắng cho Nghi Thường là thật lòng, những chuyện khác chưa biết đúng sai thì không nên quá để tâm.

" Anh ấy có tới đây sao?" - Nghi Thường vô hồn cất tiếng, trải qua đả kích hiện tại tâm trạng cô không được bình tĩnh, nhiều lúc không biết nên nghe theo cái gì và làm gì cho đúng.

" Có, Cố tổng ngài ấy vừa hay tin cô xảy ra chuyện đã vội trở về. Sau khi nghe bác sĩ thông báo tình hình của cô xong mới rời khỏi" 

" Ngài ấy trông có vẻ tiều tụy, mệt mỏi nhưng vẫn rất quan tâm cô. Nếu không phải công ty hiện tại xảy ra nhiều chuyện ngài ấy đã ở lại chờ cô tỉnh lại" 

" Phu nhân, tôi tin trong chuyện này có ẩn tình, Cố tổng không phải là người dễ thay lòng" 

Tiểu Mai,Tiểu Ái mỗi người một câu, nhưng câu trước câu sau đều nói tốt cho Cố Hoàn, càng làm Nghi Thường khó nghĩ, những bức ảnh kia lại lần nửa lượn quanh tâm trí, khiến cô không thể bình tâm, đầu lại choáng váng.


" Phu nhân, cô sao vậy? Có cần tôi gọi bác sĩ không?" - Tiểu Mai hốt hoảng nhưng Nghi Thường đã lên tiếng trấn an.


" Tôi không sao, chỉ là khi nghĩ đến một vài chuyện là lại đau đầu" 


" Cô thực sự ổn chứ? Cố tổng có dặn phải chăm sóc cô chu đáo, lỡ như cô hay bảo bảo xảy ra chuyện gì, tôi không biết làm sao ăn nói với ngài ấy!" 


" Bảo... bảo bảo?" - Nghi Thường cố trấn tĩnh, nghi hoặc nhìn hai người họ với ánh mắt khó hiểu. 

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK