" Bảo bối, em đúng là khiến người ta một khi vướng vào thì không thể dứt ra"
Xoay gương mặt Hạ Mỹ Kỳ đối diện với mình, giọng Lý Gia Hựu không che dấu dục vọng, bàn tay ma quái tự tung tự tác lướt khắp thân thể trần trụi của Hạ Mỹ Kỳ, da thịt của cô vừa mịn vừa mát, đúng là thứ mà đàn ông mê mẩn.
" Miệng anh thật ngọt"
Rất biết phối hợp, Hạ Mỹ Kỳ nỉ non điểm lên môi Lý Gia Hựu, ánh mắt tràn ngập sắc tình nhìn tên đàn ông còn lớn tuổi hơn cả ba mình đầy câu dẫn...
" Có ngọt cũng không thể so với em...Haizzz!! Anh lại muốn nửa rồi..."
Dứt lời, Lý Gia Hựu cúi người che đi đôi môi đỏ mọng của Hạ Mỹ Kỳ, kịch liệt chiếm dụng hoàn toàn không cho cô một giây cơ hội thoái thác... - Cuộc yêu chỉ mới bắt đầu!!
****
Thời điểm Hạ Chính Kỳ trở về đồng hồ điểm đúng 12h khuya, dạo gần đây ông rất bận rộn, tập đoàn Thiên Hạ ngày càng sụt lún trong cuộc chiến thương trường, để cứu vãn tình thế ông liên tục đến dự những buổi tiệc xã giao để tìm kiếm thêm cơ hội hợp tác. Mệt mỏi ngã người ngồi trên ghế sofa, tầm mắt ông nhìn chăm chăm lên trần nhà, những ánh đèn pha lê hắt vào tiêu cự càng khiến ông thêm mất phương hướng. " Cộp...Cộp" tiếng bước chân làm Hạ Chính Kỳ giật mình, quay đầu nhìn về phía vọng lại tiếng bước chân, sắc mặt Hạ Chính Kỳ lập tức khởi sắc.
" Cục trưởng Lý"
Lời nói đi kèm với hành động, Hạ Chính Kỳ hồ hởi đứng dậy đi đến bên cạnh Lý Gia Hựu, mặc kệ bộ dáng quần áo vẫn còn chưa chỉnh trang tươm tất trên người y. Hạ Chính Kỳ đã quá quen với việc bắt gặp cảnh tượng Lý Gia Hựu ngang nhiên đi lại ở Hạ gia, nói không ngoa chính ông đã gián tiếp thúc đẩy mối quan hệ lợi ích giữa con gái và Lý Gia Hựu.
" Chủ tịch Hạ, về muộn thế sao? Xem ra gần đây anh khá bận rộn"
Lý Gia Hựu híp mắt cười, thư thái ung dung mà nói ra suy nghĩ mà ai cũng biết đó là sự thật hiển nhiên. Bị nói trúng tim đen, Hạ Chính Kỳ cười gượng gạo thở dài:
" Đúng vậy, chẳng giấu gì anh, công ty hiện tại gặp chút khó khăn!"
Hạ Chính Kỳ ngao ngán nói, đồng thời đưa tay ra hiệu mời Lý Gia Hựu ngồi xuống ghế. Sau khi hai người đã yên vị, Hạ Chính Kỳ mới tiếp tục.
" Không nghĩ tới chỉ một thời gian mà Cố thị lại lớn mạnh như thế, hiện tại tất cả các công ty đều nghiêng về phía Cố thị..."
" Anh Hạ đừng quá tỏ ra thất vọng, chẳng qua tên nhóc Cố Hoàn gặp chút thời vận tốt. Tôi tin chắc không bao lâu nửa nó sẽ biết thế nào là mùi vị thất bại"
Châm một điếu thuốc, Lý Gia Hựu rít một hơi thật dài, lời nói tản ra theo làn khói như thể mọi thứ cực kỳ chắc chắn.
" Cục trưởng Lý, ý anh là..." - Hạ Chính Kỳ hồ nghi hỏi lại.
Lý Gia Hựu nhìn ra vẻ mặt bán tính bán nghi của Hạ Chính Kỳ, trưng ra bộ dáng tự mãn.
" Không sai, trong thời gian tới e là Cố thị sẽ không còn thời gian để ung dung tự đắc "
Nói rồi Lý Gia Hựu cười lớn, Hạ Chính Kỳ nghe qua cũng đoán được phần nào, trộm nghĩ xem ra việc dùng con gái đổi lấy lợi ích từ Lý Gia Hựu không phải việc gì thua thiệt, ít ra trước mắt danh tiếng Hạ thị dưới cái bóng của Cục trưởng Lý giữ lại được phần nào vị thế, tuy mong manh nhưng trước tiên chỉ cần như thế!
" Nói như thế xem ra Cục trưởng Lý đã bắt đầu nhúng tay vào dự án BOT?" - Hạ Chính Kỳ đi thẳng vào vấn đề.
" Nhúng tay vào lúc này thì chưa cần thiết, nhưng dù sao BOT cũng là dự án lớn rất được chính phủ xem trọng, nên tất nhiên tất cả các khâu phải được ' kiểm duyệt' cẩn thận."
Hai chữ ' kiểm duyệt' được Lý Gia Hựu nhấn mạnh như ngầm ám chỉ điều gì, tất nhiên Hạ Chính Kỳ đủ thông minh để hiểu được ý tứ.
" Đúng, đúng. Cục trưởng Lý đúng là làm việc quy tắc"
Hạ Chính Kỳ lớn giọng tán dương, nhanh chóng rót đầy 2 ly rượu cùng cạn sạch với Lý Gia Hựu.
" Ba, Cục Trưởng Lý.Hai người đang nói điều gì mà trông có vẻ rất thích thú?"
Từ trên lầu bước xuống, Hạ Mỹ Kỳ cao hứng hỏi, bộ dạng vừa mới tắm xong của cô vào thời khắc này như liều thuốc trí mạng đối với Lý Gia Hựu, và tất nhiên Hạ Chính Kỳ đoán biết ngay gã béo này đã bị con gái ông chinh phục tuyệt đối.
" Không có gì, ba chỉ là đang bàn một số việc với cục trưởng Lý"
" Vậy sao, xem ra công việc có vẻ thuận lợi. Nếu không thì làm sao ba lại vui như thế?"
Hạ Mỹ Kỳ vừa tiến lại vừa nói, ung dung ngồi xuống ngay bên cạnh Lý Gia Hựu, cầm lấy ly rượu của ông ta đưa lên miệng nhấp nháp.
" Điều này cần phải nói sao. Mấy việc cỏn con này sao làm khó được anh?"
Lý Gia Hựu dương dương tự đắc, không cố kỵ ôm eo Hạ Mỹ Kỳ kéo sát lại gần mình, hoàn toàn không ái ngại ánh mắt của Hạ Chính Kỳ. Chứng kiến một màn như thế, tuy rằng đã lường trước cơ sự nhưng mà trực tiếp đối diện với việc một gã đàn ông còn lớn tuổi hơn mình đang tay ôm tay ấp với đứa con gái tuổi đôi mươi của mình, Hạ Chính Kỳ có chút không tự nhiên, thế nhưng thời điểm hiện tại ông không còn lựa chọn khác, huống chi bản thân con gái ông cũng không ý kiến.
" Phải, phải. Nên mọi sự đều trông cậy vào Cục trưởng Lý"
Hạ Chính Kỳ nói giọng vui vẻ, Lý Gia Hựu nghe qua càng thêm hài lòng, lực ôm thân thể Hạ Mỹ Kỳ càng thêm gắng sức, hào sảng đáp:
" Chỉ cần có tiểu bảo bối của anh bên cạnh, thì cho dù xảy ra chuyện gì Lý Gia Hựu tôi cũng sẽ cáng đáng cho Hạ gia "
Hạ Chính Kỳ nghe được lời bảo đảm từ Lý Gia Hựu, càng thêm đắc ý, bèn hướng mắt nhìn sang Hạ Mỹ Kỳ, lên giọng ' giáo huấn'
" Cục trưởng Lý có lòng với Hạ gia chúng ta, con cũng nên quan tâm đến anh ấy nhiều hơn"
" Ba, điều đó là tất nhiên" - Hạ Mỹ Kỳ nhếch môi trả lời, sau đó như con rắn nước ngã vào lồng ngực Lý Gia Hựu, biểu tình cực kỳ phóng đãng.