Một cảm giác như có dòng điện chạy qua toàn thân làm Nghi Thường đỏ mặt, mặc dù quen biết rất lâu, số lần thân mật cũng không phải ít nhưng mà da mặt cô rất mỏng, chỉ bằng mấy lời khơi mào từ Cố Hoàn thì liền đỏ mặt. Chẳng kịp đợi Nghi Thường phản ứng, hắn đã phũ môi mình lên cánh môi vẫn còn mấp máy muốn nói không rõ lời của cô...
" Ưm,mmmm"
Nụ hôn say đắm làm cả hai người đạt được thỏa mãn tột cùng, đầu lưỡi Cố Hoàn như rắn nước lượn lờ ve vỡn trên đôi môi hồng nhuận, thành thạo xâm nhập vào khoang miệng ấm áp liếm láp tư vị chỉ thuộc về riêng Nghi Thường. Một màn kinh diễm, nam nhân tình ý dạt dào, tình triều như nước, nữ nhân mềm mại, ngoan ngoãn nhu thuận, một tia kháng cự cũng không có!! Chẳng biết trải qua bao lâu, thẳng đến khi Nghi Thường như không còn dưỡng khí Cố Hoàn mới quyến luyến rút đầu lưỡi khỏi nơi ướt át...
" Đáng ghét"
Nghi Thường mặt đỏ tim đập gục vào trong lòng Cố Hoàn, nũng nịu trách móc. Rõ ràng biết tên đàn ông của mình có bao nhiêu " hỗn đãn" nhưng mà bảo cô từ chối thì Nghi Thường chẳng làm được. Cố Hoàn ôm trọn thiên hạ vào lòng, hôn hôn lên mái tóc Nghi Thường tràn ngập sủng nịnh, không tự chủ mở miệng...
" Ngày mai anh thật muốn dẫn em đi cùng!"
" Cố Hoàn...anh nói như vậy nghĩa là sao?!!! "
Ngẩn lên từ trong lòng Cố Hoàn, Nghi Thường nghi hoặc hỏi. Cố Hoàn biết mình vừa nói câu nói đầy hàm ý nên nhanh chóng chỉnh lại:
" à.. Không có gì, anh chỉ muốn nói, nếu như ngày mai là chuyến đi chơi bình thường thì tốt quá, anh sẽ dẫn em đi cùng"
Vừa nói, trong lòng Cố Hoàn không khỏi áy náy. Rõ ràng là vạn bất đắc dĩ nhưng mà nói dối Nghi Thường vẫn khiến hắn cảm thấy cực kỳ có lỗi...
" Không sao? Chúng ta còn nhiều thời gian. Đợi anh tốt nghiệp chúng ta đi cũng không muộn" Nghi Thường chưa bao giờ tỏ ra hiểu vấn đề như lúc này, tiếc là lại xảy ra trong hoàn cảnh bản thân bị lừa gạt.
" Bảo bối, em yên tâm. Chờ anh xử lý xong mọi chuyện. Anh sẽ cho em một chuyến đi như ý"
Cố Hoàn khẳng định đầy chắc chắn.
" Được!!"
Nghi Thường ngoan ngoãn nằm lại trong lòng Cố Hoàn, cảm nhận rõ ràng nhịp tim hắn vì cô mà hoạt động, vô hình chung chẳng nhận ra nơi đáy mắt hắn trong một khắc thoáng qua hiện lên tia toan tính...
*****
Sáng sớm, trời còn chưa sáng tỏ nhưng cảm giác " khác thường " khiến Nghi Thường nhíu mày thức dậy, đập vào ánh mắt còn chưa tỉnh táo hoàn toàn của cô chính là gương mặt điển trai của Cố Hoàn.
" á... Anh.."
Tình hình hiện tại dù buồn ngủ đến mấy Nghi Thường cũng phải thanh tỉnh, một chân cô bị nâng lên gác trên vai Cố Hoàn, tiểu huyệt hàm chứa phân thân của hắn từ đêm qua đến giờ đang bị hắn cắm rút, kéo ra từng dòng từng dòng dâm dịch. Vì để chiều theo sở thích của Cố Hoàn, từ lâu Nghi Thường đã đồng ý cho dương cụ của hắn ở trong tiểu huyệt cho dù đêm đó có hay không có làm tình. Tối qua hắn chỉ hôn, chỉ sờ soạn qua loa rồi ôm cô dỗ ngủ làm Nghi Thường nghĩ rằng có lẽ Cố Hoàn muốn nghỉ ngơi cho chuyến đi sắp tới. Nhưng không, cô đã lầm...
" Bảo bối, em không chuyên tâm"
Trên người Nghi Thường, Cố Hoàn trầm giọng, động tác dưới thân càng thêm hữu lực như muốn kéo lí trí nữ nhân bên dưới trở về cuộc ân ái. Cái gì mà chuyên tâm chứ, rõ ràng đây đã là sáng sớm, đầu óc con người thanh tỉnh nhất để nhận thức được điều gì nên và không nên làm, vậy mà tên đàn ông của cô lại chẳng biết tốt xấu làm ra loại chuyện vô sỉ như thế - lén lút chiếm tiện nghi của cô.
" Chuyên tâm cái đầu anh, mau rút ra rồi cút khỏi mắt em. Anh không sợ muộn chuyến đi sao?"
Nghi Thường vùng vẫy, định rút cái chân đang gác trên vai Cố Hoàn xuống nhưng mà hắn làm sao có thể cho cô toại nguyện, một tay hắn giữ chặt đùi ngọc, một tay kéo trụ eo thon tiến sát lại hạ thân đang bừng bừng phấn chấn khiến cho sự kết nối càng thêm chặt chẽ.
" Tiểu huyệt đang bị anh cắm còn có tâm trạng làm loạn. Xem ra anh còn quá dung túng em rồi"
Dứt lời, Cố Hoàn ưỡn cong thắt lưng đưa cự thú một đường xuyên qua vách tường thịt mềm mại, Nghi Thường thét lên chói tai, rõ ràng tinh tế mà cảm thụ nhiệt thiết nóng bức đang ma sát bên trong âm huyệt, thật trướng, thật nóng, thật thoải mái khiến cho con người ta mê loạn, không thể nào phản kháng... Như cá nằm trên thớt, Nghi Thường chỉ còn cách cong người nghênh hợp với Cố Hoàn hy vọng hắn nhanh chóng kết thúc cuộc ân ái.
" Đủ rồi... Ưm.. Hoàn, em không được"- Nghi Thường thở dốc, kiều mị cầu xin hắn tha cho.
" Còn sớm, chúng ta làm thêm một chút. Coi như là bù cho 2 ngày sắp tới"
Cố Hoàn đúng là không hổ là nam nhân xuất thân từ giới kinh doanh, tính kỹ đến mức không để cho bản thân chịu một chút thiệt hại nào.
" Anh..á.aaaaaa"
Chưa nói được nửa chữ, Nghi Thường lại bị một trận cắm rút điên cuồng từ Cố Hoàn làm mụ mị đầu óc, lý trí trống rỗng, chỉ còn biết đón ý hùa theo mỗi nhịp ra vào của nam nhân, thật lâu thật lâu.. cho đến khi ánh mặt trời hoàn toàn sáng rõ Cố Hoàn mới hài lòng ấn sâu dương cụ vào miệng tử cung bắn ra mầm mống chính mình.
Vote cho ad đi nè.. Ai nói truyện ad ngược... Ngọt ngào muốn tiểu đường dj á mà 🤪🤪🤪🤪