"Oan oan tương báo đến bao giờ,ngươi hãy tha cho hắn một lần,hắn sẽ phải chịu tội trước gia uy của Hiên Viên gia ta."
Nguyệt Lan lạnh lùng cười lớn:
"Cái gia uy rách nát của Hiên Viên gia các ngươi nên vứt cho chó ăn rồi,sư phụ ta bao nhiêu năm chịu khổ ở dưới bí cảnh Song Long,ai là người hàm oan cho ông,ai là người đòi lại công bằng cho ông.Hay các ngươi đều là một lũ sợ chết chỉ khư khư ôm lấy chức vị trưởng lão của mình ".
Nàng im lặng rồi nói tiếp:
"Chỉ bằng lời nói phiến diện một phía từ Hiên Viên Phong mà bao lâu nay các ngươi để cho hắn làm xằng làm bậy nếu hôm nay bọn ta không đến có phải sư phụ sẽ bị hàm oan suốt đời không,hắn ta là cái cái thá gì mà bọn ta phải tha,không lấy mạng hắn là tốt lắm rồi ".
Đại trưởng lão tức giận,từ trước đến giờ ông đã bị ai chửi thẳng vào mặt mình đâu,lần này cô nương này thật quá to gan mà.
Nguyệt Lan quay qua nói với Hiên Viên Thác:
"Huynh cứ làm như những gì huynh muốn ".
Hiên Viên Thác gật đầu tung ra một chưởng phong mạnh mẽ,các trưởng lão vội vàng phi đến can ngăn.Bỗng nhiên có một luồng uy áp cản lại khiến bọn họ không thể nhúc nhích được nữa.
Chưởng phong lao thẳng đến Hiên Viên Phong,phá nát hết kinh mạch và đan điền của hắn khiến hắn đau đớn vô cùng,hắn đang định tự sát thì từ đâu một viên đan dược bắn thẳng vào miệng hắn khiến hắn không thể nôn ra được.
Nguyệt Lan mỉm cười,đây là Độc bá đan,người uống vào muốn chết cũng không được,ngươi hãy dùng phần đời còn lại của mình để hối lỗi với sư phụ đi.
Thế là hết,gia chủ đời thứ mười sáu của Hiên Viên gia bị phế bỏ như thế,nàng giải tỏa uy áp cho mấy vị trưởng lão,rồi từ từ nói:
"Nguyện vọng cuối cùng của sư phụ là muốn để con trai người lên tiếp quản chức vị gia chủ chứ nếu không so những gì các người đã làm thì ta đã san bằng Hiên Viên gia rồi,ta đã diệt được Mộ Dung gia thì đối với các ngươi không ngoại lệ ".
Các trưởng lão và mọi người đều hoảng sợ,sự việc Mộ Dung gia sau một đêm giệt tộc vẫn còn đó.
Mọi người đều không biết là ai nhưng hôm nay nghe cô nương này nói như vậy thì người khiến Mộ Dung gia trăm năm truyền thừa biến mất trên Thiên Huyền đại lục là cô ấy rồi.
Các vị trưởng lão ai ai cũng nhìn nhau lo sợ,Nguyệt Lan quay ra nói với Hiên Viên Thác:
"Bảo vật của Hiên Viên gia nay ta trao lại cho huynh,mong huynh hãy cố gắng phấn đấu cho sư phụ yên nghỉ ".
Một ngọn lửa màu tím từ từ hiện ra trước mắt mọi người,nàng nhè nhẹ đưa tay kết ấn hô to:
"Giải khế ước!giải ".
Hồn hỏa theo linh tính vội vàng bay đến bên người Hiên Viên Thác có lẽ nó cảm nhận được chủ nhân này mới thuộc về nó,vì trên người của Y có mang dòng máu của Hiên Viên gia.
Các trưởng lão khi nhìn thấy hồn hỏa thì vui mừng vội vàng quỳ xuống đồng thanh hô to:
"Chúc mừng gia chủ,chúc mừng người đã tìm thấy bảo vật trấn gia ".
Tất cả mọi việc xảy ra nhanh chóng,chỉ trong một ngày đã có nhiều chuyện xảy ra,mọi người vội vàng thu dọn tàn cục,chuẩn bị chào đón tân gia chủ mới.
Hiên Viên Phong và phu thê của ông được bắt nhốt lại trong nhà lao còn Hiên Viên Kỳ và Hiên Viên Ngọc bị đuổi ra khỏi phủ,toàn bộ bị trục xuất ra khỏi gia phả của Hiên Viên gia.
Đang là đại tiểu thư và đại công tử của một gia tộc,bọn chúng bị đuổi ra khỏi đường không biết bấu víu vào đâu. Bọn chúng không phục tuy nhiên cũng đâu giải quyết được vấn đề gì.
Khi nghe tin,bao nhiêu kẻ thù khi trước đều tìm đến,lúc trước cậy mình có gia thế tỷ muội bọn chúng đã hống hách và làm hại biết bao nhiêu mạng người vô tội.
Bây giờ đã không có ai bảo vệ,bọn chúng bị hành hạ thê thảm,chỉ mới một ngày mà Hiên Viên Ngọc đã bị bắt đến lầu xanh làm kĩ nữ còn Hiên Viên Kỳ quá sợ hãi phải giả trang làm ăn mày mới trốn thoát.
Chung quy cũng là luật nhân quả mà bọn chúng gieo,nên bây giờ mới nhận lấy hậu quả như vậy.
Khi sắp xếp mọi việc đâu vào đấy,các vị trưởng lão muốn tổ chức buổi tiệc mừng tân gia chủ.Tuy nhiên Hiên Viên Thác từ chối,Y không muốn rình rang,bây giờ điều quan trọng nhất là phải chỉnh đốn lại Hiên Viên phủ,cải tạo lại từ đầu.
Mọi người ai cũng vui mừng và nhất trí,các vị trưởng lão thì buồn rầu vì quyền hạn của mình bị mất đi nhưng không dám cãi lại lệnh.
Bây giờ hồn hỏa đã ở trong tay Hiên Viên Thác nhận Y làm chủ,danh chính ngôn thuận bọn chúng nào dám có ý đồ bất kính chứ.
Nguyệt Lan và mọi người ở lại đây ba ngày để giúp đỡ Hiên Viên Thác chỉnh đốn lại phủ,Băng Hạ Tuyết đã thất vọng về hoàng cung nên nàng ở lại luôn đây không về lại nơi đó nữa.