• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Mạc Thiên Vũ và Lục Gia Thần lao lên cùng lúc,hắn ra hiệu cho người đội quân của riêng hắn tấn công hai người.

Lúc này Chu Tước,Thanh Long và Cửu Vỹ Hồ mới lao lên Chu Tước cười tinh ranh nói:

"Chỉ là loại tép riu không xứng để chủ nhân ta ra tay."

Rồi ba người nhanh như chớp xé bọn chúng thành từng mảnh nhỏ,sức mạnh của thần thú bọn chúng đâu thể là đối thủ.

Lúc này Băng Di bị dồn đến đường cùng,tuy một nghìn năm rồi thực lực của ả đã tăng cao nhưng tâm lý và sự ám ảnh đối với Nguyệt Lan vẫn còn đó.

Nguyệt Lan cười khinh thường,nàng nhắm mắt đưa tay kết ấn,đã từ lâu lắm rồi tâm pháp thứ chín của Dạ Nguyệt Minh Châu không được nàng dùng tới bởi vì sức công phá của nó quá lớn.

Nếu không phải trường hợp đặc biệt nàng sẽ không bao giờ sử dụng,chiêu thức đó của nàng nếu sử dụng ở dưới hạ giới có thể tiêu diệt cả một đại lục.

"Băng Liên Thần Vũ " đúng như tên gọi của nó,thiên tượng thay đổi cả một bầu trời và không gian đều đóng băng,cảm giác rét buốt đến tận tâm can.

Các vị Thượng Thần và chúng tiên đều thầm sợ hãi,họ đã từng nghe đến công pháp này của Băng Liên Thượng Thần nhưng chưa được một lần được thấy tận mắt.

Nàng nhắm mắt lại toàn bộ băng tuyết xoay quanh tròn xung quanh,rồi nhắm thẳng vào Băng Di,cô nàng vội vàng tung vòng bảo hộ rồi vội tránh xa.

Nhưng những băng tuyết đó như có linh tính nó cứ đuổi theo ả ta mãi không ngừng,khiến nàng ta thê thảm chật vật không sao tả xiết.



Lục Gia Thần cũng không ngoại lệ,hắn ta bị chưởng phong đánh tới liên tục không kịp xuất chiêu,cả đời này đã bao giờ hắn phải khốn đốn như thế này bao giờ đâu kia chứ.

Hai người Mạc Thiên Vũ và Nguyệt Lan mỉm cười nhìn nhau như hiểu ý nhau,dồn hai người kia vào sát vách tường khiến bọn chúng không còn đường lui nữa.

Các thượng thần và chúng tiên không dám tham dự vào,một phần Mạc Thiên Vũ mang dòng máu thiên tộc là chủ của muôn loài,là Thiên Đế nổi tiếng là lạnh lùng từ trước đến nay,có thù ắt báo.

Qua câu chuyện mà hai bên vừa nói với nhau mọi người đã hiểu được phần nào câu chuyện.

Cho dù Lục Gia Thần nắm giữ thiên giới một nghìn năm nhưng hắn lại không có bảo vật truyền đời của các Thiên Đế và nhất là hắn không có dòng máu thiên tộc nên vì vậy hắn ta không có thực quyền.

Hai người bị ép sát vào lúc này cả người đã chật vật,họ không thể ngờ sau một nghìn năm thực lực Mạc Thiên Vũ và Băng Liên không những giảm đi mà thậm chí sức mạnh còn cao hơn trước rất nhiều.

Mạc Thiên Vũ lạnh lùng nói:

"Một nghìn năm trước các ngươi lập mưu muốn hại ta và thê tử, lừa nàng về thiên cung rồi đẩy xuống Vô Thần Giới hại ta và nàng nghìn năm cách biệt.Ta sẽ cho các ngươi muốn chết cũng không được,ta sẽ phế bỏ tu vi của hai ngươi rồi đầy các ngươi xuống nhân giới chịu mọi kiếp luân hồi ".

Ả Băng Di và Lục Gia Thần vội hét lên:

"Các ngươi không có quyền làm như thế,ta mới là Thiên đế,thiên hậu người có quyền lực nhất ở nơi này ".



Hắn quay ra nhìn các thượng thần và chúng tiên rồi nói:

"Các người phải đứng về phía ta,cả nghìn năm qua ta đối xử với các ngươi không tệ,các ngươi không thể vô tâm như thế được ".

Các Thượng Thần lạnh lùng nói:

"Ngươi làm việc xấu với Thiên Đế và Băng Liên Thượng thần đó là cái giá của ngươi phải trả,ngươi mơ mộng thì cũng tỉnh mộng đi.Từ trước đến giờ bọn ta chưa bao giờ coi người là Thiên Đế cả,chỉ một tiểu tiên đi theo bên người Thiên Đế mà cứ ngỡ mình là rồng ".


Lục Gia Thần thất vọng liền ngồi sụp xuống đất,hắn hoảng loạn vô cùng vội vàng bò sát đến chân Mạc Thiên Vũ gio giọng nói hèn mọn:


"Thiên Đế ngươi tha chết cho ta đi,ta mắt mù tai mù bị ả Băng Di kia lợi dụng,ả ta nói chỉ cần lừa Băng Liên Thượng thần khiến nàng ta chết thì Thiên Đế người sẽ chết tâm theo nên ta mới ngu muội làm theo chứ thực sự đó không phải là ý định ban đầu của ta ".


Băng Di bên cạnh hét lên:


"Tên nam nhân vô dụng kia,người dám làm thì phải dám nhận chứ tại sao lại đổ tội lên đầu một mình ta.Thời gian qua ta đối xử với ngươi ra sao chứ,ta đã lấy trộm bao ngiêu đan được đưa cho ngươi rồi.Ta còn chưa nói đến việc ngươi giấu ta sủng hạnh các tiểu tiên khác,ta phải giết tên vô tình như ngươi ".


Nói rồi ả ta lao vào cấu xé gương mặt của Lục Gia Thần,hai ngươi cấu xé nhau,Lục Gia Thần cũng không chịu nhịn hắn bức xúc nói:


"Đồ đàn bà lẳng lơ,ngươi đừng tưởng ta không biết sau lưng ngươi đã có bao nhiêu tên nam nhân,người dùng phương pháp song tu để tăng cường thực lực đã đội cho ta bao nhiêu cái sừng rồi,đừng tưởng ta không nói là không biết gì cả ".


Cả Thiên Cung bay giờ không khác gì cái chợ hai người đàn bà đang cãi nhau cả.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK