"Thật là vô dụng"
Rồi quay mặt cất bước toan bỏ đi,Nguyệt Lan đâu dễ dàng bỏ qua như thế,cô gọi vọng lại:
"Nhị thúc,thúc quên chuyện đã hứa hay sao?,có cần cháu nhắc lại cho thúc nhớ hay không?".
Ông ta giận tím mặt quay lại nói:
"Đại ca từ trước đến giờ không để ý những tiểu tiết thế này đúng không đại ca? ".
Thư Hùng ngần ngừ định trả lời nhưng thấy ánh mắt không thể chấp nhận của phu nhân cùng nhi tử và nữ nhi của mình ông vội nghiêm giọng nói:
" Không được ta là gia chủ một lời đã định,đệ đã hứa thì nên làm theo tránh cho mọi người không phục ".
Thư Bá vội nhìn sang bên phía đại trưởng lão và nhị trưởng lão cầu cứu nhưng ánh mắt họ phớt lờ nhìn đi chỗ khác.
Thư Hùng tức hộc máu,lúc nhận lễ vật của ông có thái độ như thế đâu chứ,ông vội vàng cúi xuống hành lễ qua loa nhưng Nguyệt Lan không chấp nhận cuối cùng buộc ông ta phải chắp hai tay cung kính nói:
"Ta thua tâm phục khẩu phục,xin ở đây nhận lỗi với đại ca,từ nay không nhắc đến chuyện thay gia chủ nữa".
Ông ta vùng vằng xoay người đi mất,hai người Nguyệt Thần và Nguyệt Lan quay lại nhìn nhau cười.
Đại trưởng lão cùng mọi người đồng thanh chúc mừng rồi cũng từ từ lui xuống,họ bây giờ đang là bên sai nên phải nhún nhường vậy, ai bảo gia chủ có hai người con ưu tú như thế.
Một nhà bốn người vui vẻ quay về nhà chính,Nguyệt Lan từ từ kể cho mọi người nghe về kỳ ngộ của mình,nàng nói dối là đã gặp kỳ ngộ thời gian ở trong từ đường có lẽ do tổ tiên Dạ gia phù hộ.
Nàng còn nói nguyên do vì sao nàng thay đổi dung mạo như thế.
Nghe xong Lam Như Ngọc tức giận,không biết ai là người đã hạ độc bà mà bà không biết,khi nhìn Lan nhi lớn lên ngày càng không giống hai người bà đã nghi ngờ rồi.
Cũng may phu quân luôn yêu thương và tin tưởng bà không nghe những lời dèm pha khi đó nếu không bà chỉ có nước tự tử để chứng minh trong sạch của mình.
Nguyệt Lan nói,bây giờ phụ thân cần chấn chỉnh gia uy của Dạ gia lại,người nhân từ nên mới để bọn họ hống hách như thế.
Người muốn Dạ gia ta ngày càng lớn mạnh đi đầu các thế gia khác phải trông chờ sự thay đổi của người rồi.
Vụ việc đệ đệ trúng độc lần này là do người mình làm ra,nếu phụ thân cứ nhân từ họ sẽ được bước lấn tới.
Thư Hùng yên lặng ông đã hạ quyết tâm sẽ thay đổi bắt đầu từ ngày hôm nay nếu không người thiệt thòi sẽ là thê tử và con ông.
Nguyệt Lan vui mừng vì sự thay đổi của phụ thân,nàng đưa cho hai người mỗi người một bộ công pháp nàng nói:
"Con đã dựa theo nguyên tố thuộc tính của hai người chọn ra,hai người luyện đi có ích lắm đấy ạ "
Nàng đưa cho mẫu thân một bình linh tuyền và một viên nhất trung đan và nói:
"Người hãy uống linh tuyền trước rồi uống viên đan được này vào hãy thử tập trung tu luyện người đã ở cấp bậc đại pháp sư cao kỳ rất lâu chưa đột phá đúng không?".
Lam Như Ngọc ngạc nhiên hỏi:
"Vì sao con biết con chỉ mới là trung cấp thôi mà ".
Nguyệt Lan cười:
"Đó là bí mật của con,người cứ uống đi xem sao".
Không do dự Như Ngọc uống nước suối linh tuyền rồi nuốt đan dược vào, chỉ trong nháy mắt nước linh tuyền và đan dược hòa quyện vào nhau.
Như Ngọc cảm thấy kinh mạch của mình thay đổi,một nơi sâu cùng trong đan điền như bị đả thông,một luồng ánh sáng bao quanh vậy mà bà lại thăng cấp, bây giờ bà đã là đế sư sơ kỳ rồi.
Một nỗi vui mừng lan tỏa,bà đã dừng chân ở đại pháp sư cao kỳ mấy năm rồi không có đột phá dù có uống bao nhiêu đan dược bổ trợ đi nữa cũng không có ích gì.
Thư Hùng thấy vậy thì vui mừng cho thê tử, ông quay sang nói với nàng ánh mắt mong chờ:
"Phụ thân có không?".
Nàng phì cười nói:
"Đan dược cấp bốn này chỉ có tác dụng với ma pháp sư và đại pháp sư thôi,giờ người đã là đế sư rồi uống sẽ không tăng cấp được nữa,nhưng người uống một viên để củng cố tu vi cũng không sao ".
Rồi nàng đưa cho phụ thân một viên.
Phụ thân nàng vui vẻ nói:
"Không tăng cấp cũng được có đan dược là tốt rồi ",vui vẻ uống luôn như ăn kẹo.
Cả nhà cùng phá ra cười trong vui vẻ,đây là lần đầu tiên Nguyệt Lan cảm nhận được không khí vui vẻ trong gia đình điều mà trước nay nàng chưa bao giờ có.
Chuyện Nguyệt Lan và Nguyệt Thần là đại pháp sư trung cấp chẳng mấy chốc mà truyền đi khắp Đông Lâm,ai cũng tò mò vị quận chúa bị người ta cho là phế vật nay lại nổi bật như vậy.
Thái tử nghe tin thì đập hết đồ trên bàn,tại sao mãi không sao lúc ta vừa mới từ hôn thì nàng ta lại tỏa sáng đến thế,làm sáng nay trong triều ta bị phụ hoàng trách mắng,nhị đệ còn không quên châm chọc nữa, ta làm sao nuốt trôi cục tức này.
Ngươi hãy đi điều tra thật kĩ mọi việc rồi về báo lại cho ta,ta không tin một phế vật bao nhiêu năm mà trong thời gian ngắn lại thay đổi như thế.