Nhóm FB: Đọc Truyện Online Miễn Phí Hằng Ngày - tamlinh247
*********************************
Khách sạn này đã bị sinh viên và nghiên cứu sinh khắp các nơi trên thế giới chiếm phòng, rất nhiều người đã đến
điểm danh và lấy được t1hẻ phòng
nhưng vẫn không chịu rời khỏi đó. Họ nghênh ngang đứng trong đại sảnh ngó đông ngó tây, quan sát đội ngũ các
nước khá0c sắp trở thành đối thủ của mình.
Khi Đế Vân Hi, Chiến Lê Xuyên, Cảnh Thiên và Đế Vân Tiêu đi vào đại sảnh, những sinh viên đó1 hoặc là không
nhịn được mà hét lên thành tiếng, hoặc là dính chặt mắt vào người họ.
“Anh Vân Hi!”
Đột nhiên có một gi2ọng nữ cao vang lên trong hội trường. Nhóm Đế Vân Hi nhìn về phía nơi phát ra âm thanh,
trông thấy một cô gái ăn mặc chải chuốt, mặt m6ũi xinh đẹp đang đi như bay về phía họ.
Đúng là đi như bay, bởi vì vạt váy của cô ta làm bằng chất liệu đặc biệt, rất có cảm g9iác nữ chính 2D trong truyện
tranh của nước R. Loại lụa mềm nhẹ ấy, đừng nói là chạy, chỉ thổi khẽ một cái thôi, vạt váy cũng có thể tung bay
như sóng nước rồi.
Người phụ nữ có đôi chân mảnh dẻ thon dài, mặt mũi xinh đẹp, lại thêm bộ dạng cười tít mắt khi nhìn Đế Vân Hi,
chắc hẳn là con gái của một gia đình giàu có.
Cảnh Thiên hớn hở nhìn anh cả nhà mình rồi lại nhìn cậu bé con đang sầm mặt xuống, ánh mắt cô lúc sáng lúc tối,
chính là kiểu vẻ mặt vui vẻ khi thấy người ta gặp họa.
“Anh Vân Hi, sao anh lại ở đây thế? Anh… không phải đến xem bọn em thi đấy chứ?”
Trong mắt cô gái đó ngập tràn vẻ mong đợi, sự vui mừng và hạnh phúc khi trông thấy Đế Vân Hi, hỏi xong rồi, cô
ta mới nhận thấy đứa trẻ luôn được Đế Vân Hi bế trong lòng.
Vì Đế Vân Hi hoàn toàn chưa kết hôn, thế nên cô ta không hề cân nhắc về việc đứa trẻ này là ai, nhưng sau khi lại
gần và nhìn thấy đứa trẻ trong lòng Đế Vân Hi trông giống hệt anh ta, cô gái tái mặt.
Không chờ Đế Vân Hi trả lời câu hỏi của cô ta, cô ta đã không nhịn được mà hỏi: “Đây… đây là…”
“Đây là con trai tôi! Con trai ruột!”
Tuy hoàn toàn không cần thêm ba chữ phía sau thì người khác cũng nhìn ra được rồi, nhưng chịu thôi, Đế Vân Hi
thích con trai yêu của mình quá, nếu không phải về châu Đế thì mới có thể để Tiểu Thần nhận tổ quy tông, anh ta
đã mang đi khoe khắp thế giới rồi.
Thực ra cô gái đó cũng đã đoán được thân phận của Lăng Thiên Thần nhưng ban nãy nhìn thấy khuôn mặt gần
như y hệt Đế Vân Hi, cô ta kinh ngạc quá nên mới không nhịn được mà buột miệng hỏi.
Cô ta đến để tham gia cuộc thi và cũng là một thành viên trong đoàn đại học Thanh Hoa, trí thông minh của cô ta
cũng không thấp, cô ta nhanh chóng nghĩ ra được tình hình của đứa trẻ này.
Đứa trẻ này trông là biết được bốn năm tuổi rồi,nhưng trước đó nhà họ Đế và Đế Vân Hi không hề có bất cứ phong thanh gì về đứa
trẻ này,chỉ có thể nói,chắc chắn đứa trẻ này là con riêng,chắc chắn là Đế Vân Hi vừa mới phát hiện ra sự tồn tại của đứa trẻ này mà
thôi.
Cô ta vẫn luôn thầm thương trộm nhớ Đế Vân Hi,từ nhỏ đã mong ngóng có thể bước vào nhà họ Đế,trở thành quý phu nhân đại gia.
Nhưng nhà cô ta chỉ là dạng nhà có tiền hạng hai,cách biệt kiểu nhà giàu hạng nhất như nhà họ Đế mười vạn tám nghìn dặm.Thế nên
từ nhỏ cô ta đã dốc hết nỗ lực để mình trở nên hoàn hảo hơn,cô ta không những có thành tích tốt mà còn chúýrèn luyện thể dục thể
thao,thậm chí còn tham gia đội thể thao của trường,đem về rất nhiều giải thưởng cho đại học Thanh Hoa.
Cô ta hiểu rất rõ rằng kiểu công tử nhà giàu như Đế Vân Hi sẽ cưới một người không chỉ vì gia thế,người có thể đứng bên cạnh Đế
Vân Hi chắc chắn phải có đầu óc,có vóc dáng,có tài năng.Mà cái gọi là tài năng chính là sinh con xong vẫn có thể giữ được vóc
dáng hoàn hảo.