tamlinh247.vn
*********************************
“Hai mươi năm trước ta phí bao nhiêu công sức để con vào được nhà họ Đế là vì muốn con có thể thừa kế tài sản
của bọn chúng. Như3ng con không mang về được gì cho ta, còn bị phát hiện.”
“Để con có thể quay về nhà họ Đế, ta lại tốn bao nhiêu tiền để 1dọn đường cho con, nhưng tất cả đều thành công
cốc. Đế An Nhiên… ta vẫn luôn suy nghĩ một chuyện, những gì ta bỏ ra có thể đổ9i lại được tất cả những gì ta muốn
hay không? Ta, có phải đang giúp một kẻ vô dụng không?”
Đế An Nhiên: …
Khô3ng phải!
Sao có thể nói như vậy chứ?
Đâu phải cô ta bảo ông ấy đi giết Để Cảnh Thiên, là bản thân ông ấy muốn g8iết người ta cơ mà. Bây giờ không
thành công, chẳng lẽ không nên là cô ta thất vọng à? Vì sao lại cô ta lại bị mắng?
Não người này có vấn đề à?
Nói năng ngang ngược vậy?
Nhưng người đứng dưới hiên nhà không thể không cúi đầu.
Bây giờ cô ta không còn gì cả, vẫn phải dựa vào thể lực của đối phương để tiến vào nhà họ Đế ở nước ngoài. Nghĩ
lại thân phận thực sự của nhà họ Đế, Đế An Nhiên vẫn rất kích động. “Bố, bố yên tâm, con nhất định sẽ không để
bố phải thất vọng đầu. Cái khác thì không nói, ít nhất ở trận chung kết ba ngày sau, con nhất định có thể lấy được
giải quán quân.”
đầu bên kia điện thoại lúc này đã vô cùng bừa bộn, mánh vỡ khắp nơi. Căn nhà tuyệt đối không thể coi là xa hoa
nếu so với nhà họ Để đang ngập trong mảnh vụn của bình hoa.
Người đàn ông ôm ngực, mặt nhăn nhó.
“Hi vọng con có thể nói được làm được.”
Nói xong, ông ta quỳ sụp cả người xuống đất.
Lính đánh thuê nước ngoài ở trong hành lang và ở cửa thấy vậy bèn đến đỡ ông ta dậy ngay lập tức, đồng thời nhét
cho ông ta một viên thuốc.
Nếu Cảnh Thiên ở đây thì chắc chắn cô sẽ phát hiện ra, viên thuốc này do cô đặc biệt nghiên cứu và chế tạo cho Đế
Tịnh Hiên, nhưng lúc này nó lại đang nằm trong tay ông Quỷ.
“Nhưng bố này, khi nào thì con mới có thể quay về nhà họ Để?”
Đế An Nhiên chỉ nghe thấy tiếng loạt soạt vọng từ bên kia sang, không có ai ngó ngàng đến cô ta.
“Bố?” Đế An Nhiên lại gọi một tiếng.
Vẫn không có ai trả lời, Đế An Nhiên lại gọi một tiếng nữa.
Một người ngoại quốc cầm điện thoại lên rồi nói bằng tiếng Anh: “Cô chủ, ông chủ không khỏe, bây giờ đã là buổi
tối rồi, ông chủ cần đi nghỉ. Có việc gì thì để ban ngày rồi cô gọi lại nhé.”
Nói xong bèn cúp máy.
Việc mà Đế An Nhiên mong muốn không hề xảy ra, cô ta bị chửi một trận mà vẫn không có được tin tức gì hữu
dụng, điều này khiến cô ta cảm thấy cực kỳ khó chịu.
Lúc nào cô ta cũng cảm thấy người bố này nghe thì có vẻ rất lợi hại, trên thực tế lại chẳng có tác dụng gì.
Nghĩ lại ngày nhận bố ruột, đối phương cho cô ta cách thức liên lạc với cụ, nói là nếu không có việc gì quá nghiêm
trọng, hoặc là trước khi tạo được thành công rực rỡ thì đừng gọi cho số này.
Nhưng cô ta không nhịn được nữa.
Bị bố mẹ nuôi vứt bỏ, bố ruột lại là một dân xã hội đen không làm được nước nổi gì.
Tuy cô ta cũng có chút võ vẽ, nhưng chắc chắn là không thể chạy sang băng đảng xã hội đen làm được.
Hơn nữa băng đảng xã hội đen không thể so sánh được với sự huy hoàng của nhà họ Để. Đừng nói đến chuyện băng đăng xã hội đen
không thể sánh với nhà chính họ Đế, đến nhà họ Đế ở nước Z của Đế Tịnh Hiên cũng hoàn toàn không thể so sánh được với nhà họ
Đế ở nước B.
Cho dù nói thế nào thì cô ta cũng là con của nhà họ Đế, trên người đang mang dòng máu của nhà họ Đề.
Cho dù ngày trước ông nội của cô ta đã khiến cụ giận dữ như thế nào, nhưng Đế An Nhiên này là người của nhà họ Đề, là công chúa
của nhà họ Đế! Thế nên Đế An Nhiên quyết tâm, gọi điện thắng cho bên kia.