tamlinh247.vn
*********************************
Nếu không phải tin chắc rằng cô không thể làm hại em gái tôi, hôm nay chắc chắn tôi sẽ
cho cô phải nằm ngang mà ra ngoài. 3Nhưng bắt đầu từ hôm nay, nhà họ Đế sẽ cắt đứt
mọi quan hệ với nhà họ Phong vì cô. Thế nên sau này đừng ra ngoài nói nhà 1họ Đế thân thiết với nhà họ Phong
nữa. Không thì tôi gặp cô lần nào sẽ đánh cô lần đó!”
“Đế Vân Mặc, anh quá đáng rồi đấy9! Anh là con thứ ba không có công ăn việc làm đàng hoàng trong nhà họ Đế thì
có tư cách gì mà nói với tôi như thế?” Phong Uẩn tức3 đến phát điện, không những Đế Vân Mặc đánh cô ta mà còn
nói muốn cắt đứt quan hệ với nhà họ Phong.
“Nó không tư cách như8ng tôi có. Nếu cô nghĩ tôi vẫn không có thì bố mẹ tôi đều ở đây, cô có thể hỏi họ thử xem
em trai tôi có tư cách này hay không.” Khuôn mặt cáo già luôn cười tươi của Đế Vân Hi đã trở nên sầm hẳn xuống.
“Thiên Thiên là con gái của Đế Tịnh Hiên tôi, tôi yêu con bé còn hơn cả tính mạng mình. Nếu ai muốn đối đầu với
nó, vậy tức là đối đầu với nhà họ Đế.”
Đế Tịnh Hiên và Tạ Thanh Nghiên đang lạnh lùng nhìn Phong Uẩn. Ông cụ Tạ chống gậy cạnh Tạ Thanh Nghiên,
vẻ mặt lộ rõ sự lạnh giá.
Ông chầm chậm nói: “Năm xưa nước nhà gặp nạn, nhà họ Phong chuyển ra nước ngoài. Sau này kinh tế đất nước
dần tốt lên, nhà họ Phong dần sa sút ở nước ngoài, Phong Thành đã đến tìm tôi, nói muốn về nước phát triển. Tuy
tôi đã đồng ý và hứa sẽ tạo điều kiện cho nhà họ Phong, nhưng điều kiện tiên quyết chính là nhà họ Phong có thể
tận tâm cống hiến cho sự nghiệp chữa bệnh nước nhà. Khi đó Phong Thành đã đồng ý, nói là sẽ cống hiến hết mình
cho đất nước, dâng hiến hết y thuật.”
“Bây giờ mới qua được mấy năm? Nước ngoài đã thành lập một Liên minh y học rồi, các giáo sư chuyên gia ở đó
giỏi hơn trong nước nên có rất nhiều người đến cầu cạnh các người, khiến các người kiếm được nhiều tiền hơn,
nhưng đó không phải thứ để các người có thể coi thường người khác. Những gì mà nhà họ Phong các người có đều
là đất nước này ban cho, nếu các người thấy Liên minh y học mới là chốn về của các người, vậy thì quốc gia cũng có
thể thu hồi mọi ưu ái đặc biệt dành cho nhà họ Phong các người.”
Các vị khách xung quanh nghe xong, trong lòng cũng vô cùng khinh thường nhà họ Phong.
“Việc kinh doanh của nhà họ Phong luôn không tốt, danh tiếng cũng không tốt. Là do khi bọn họ sa sút muốn về
nước, quốc gia thấy bọn họ có thành tích rất cao trong phương diện tây y nên mới cho họ cơ hội và điều kiện để bọn
họ về nước xây dựng đất nước, rồi mới trở thành hào môn hàng đầu ở nước nhà.”
“Đúng vậy, bây giờ mới im được mấy năm trong nước đã bắt đầu nhảy nhót ra nước ngoài rồi. Đúng là thứ ăn cháo
đá bát!”
“Cũng không nghĩ lại xem, nếu không được quốc gia ủng hộ thì cái y thuật đông y của bọn họ có thể giành mấy thành tích trước tây y
ở nước ngoài chứ?”
“Còn chẳng phải sao? Bọn họ không nghĩ xem nên giúp đỡ đồng bào như thế nào, lại còn hét giá tận trời. Hồi trước ông nhà tôi bị ốm,
muốn nhờ họ liên hệ giúp với chuyên gia của Liên minh y học, không ngờ bọn họ đòi phí giới thiệu bằng một mảnh đất. Đất ở châu
Đế thì có chỗ nào dưới một tỷ đâu? Có chỗ nào phát triển lên
tận một tỷ tiền giới thiệu, ăn cướp à!”
mà không tăng giá? Cũng chẳng phải bọn họ làm phẫu thuật, thế mà đòi
Một vị khách tức giận, thấy nhà họ Phong chọc giận ông cụ Tạ bèn tát nước theo mưa.
Có một người tát nước theo mưa thì sẽ có hai người, ba người, mười người…