• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Vu Quân lái xe chở cô cùng Gia Thành về lại cánh đồng hoa ngày xưa. Có thể nói đây là điểm hẹn hò thú vị của cả hai, không lên hẹn trước, không quần áo đẹp, không nến hoa. Còn nhớ hôm đó là Vu Quân nhốt mình trong phòng, căng thẳng nhìn đống tài liệu trên bàn. Bất giác Uyển Sam đi vào, dụ dỗ thế nào mà nam nhân đồng ý gác lại công việc, chở cô tới cánh đồng này

Gia Thành hiếu động nắm lấy một nhánh hoa, dỗ thế nào cũng không chịu buông, ngược lại còn mè nheo hét lên. Uyển Sam bất đắc dĩ vặt bông đó, thằng bé cười tít mắt lại. Khoảng khắc ấy được Vu Quân chụp lại. Cả buổi hôm nay trời như chiều lòng người, gió mát se se

Từ sau hôm đó, mối quan hệ của Vu Quân và Uyển Sam có tiến triển. Uyển Sam không còn thái độ bài xích anh như trước, thi thoảng còn sốt sắng về tình hình bệnh tật. Tối thì có hôm sang ngủ hẳn bên phòng Vu Quân, một phần Uyển Sam đang sợ căn bệnh của anh đang phát triển thêm, sức khỏe đi xuống cũng cần người chăm sóc

Dỗ Gia Thành xong, Uyển Sam đi dọc hành lang về bên phòng ngủ. Giờ mới để ý là cứ cách một đoạn lại có ảnh của cô. Những lần đi chơi hay làm việc gì cũng đều được Vu Quân nháy ảnh lưu lại. Về đến phòng, Vu Quân chắc dưới nhà, cô tranh thủ đi loanh quanh. Một bàn để đồ có giá ảnh, trên tường đóng khung ảnh lớn, trên kệ giá sách, góc bàn bi-a,… trong phòng thay đồ cũng rất nhiều khung tranh, chủ thể mỗi bức đều là cô. Đang lơ mơ ngắm nhìn xung quanh thì Vu Quân bước vào, hỏi:

– Sam Sam… Em tìm gì sao?

Cô lắc đầu:

– Không

Uyển Sam vẫn đi lại trong căn phòng nhỏ này, rờ tay lên từng khung tranh, hỏi nhỏ:

– Nhưng tấm ảnh này anh bày từ bao giờ? Khá nhiều đấy

Vu Quân đi lại, áp sau lưng cô, đáp:

– Một số bức thì có trước đó. Nhưng từ lúc em bỏ đi, anh lại in thật nhiều ảnh, đóng khung rồi bày. Mỗi một ngày chưa tìm được em, một tấm ảnh mới anh lại in để trong nhà

Vòng tay Vu Quân siết ôm eo nữ nhân trong lòng, quay người cô đối diện mặt mình. Áp tay lên nựng bầu má ửng đỏ của cô, cả hai im lặng nhìn nhau một lúc. Vu Quân chủ động áp môi mình xuống, hôn thật sâu cánh môi mọng kia. Đã lâu lắm rồi mới nếm lại hương vị, lưỡi nhỏ Uyển Sam vẫn mềm oặt trong khoang miệng, dịch bọt tiết ra rất nhiều

Vu Quân một bên dần chuyển sang thế chủ động tấn công, Uyển Sam thì không ngăn cản, ngược lại có chút phối hợp. Hai bàn tay cô rờ lên vòm ngực rắn chắc của anh. Trong khi Uyển Sam vốn rất bình tĩnh thì ngược lại, hành động của anh ngày càng nôn nóng và trong lòng đang nóng lên. Nụ hôn dạo đầu nhẹ nhàng kia thay vào là mạnh bạo, lưỡi anh liên tục trêu đùa, cạ lên khắp khoang miệng và hàm răng trắng của Uyển Sam. Tốc độ cũng nhanh dần khiến Uyển Sam thấy bức nhẹ, d*ch bọt chảy ra bên khóe miệng, xuống tận hốc cổ

Sau cùng chịu buông ra, Vu Quân thẳng thắn đưa tay mon men vào trong áo, rờ lên hai đỉnh tuyết sơn căng mọng. Mới chỉ rờ nhẹ lên đầu n*m mà sữa đã chảy ra, thấm cả mảng áo. Cứ dây dưa như thế mà lúc sau cơ thể cả hai đã hoàn toàn thoát y. Cả người Uyển Sam đỏ ửng lên, khuôn mặt cô liên tục cúi xuống ngại ngùng, sau cùng mà thỏ thẻ:

– Đừng… Đừng ở đây mà

Đáp lại cô, Vu Quân hôn lên viền tai nữ nhân, cắn yêu một cái rồi trầm đục đáp:

– Được.. Chiều em

Cơ thể cô vẫn nhẹ bằng như vậy, sinh con rồi chỉ có hai bên hông là nở ra nhẹ, hai bầu ng*c thì căng to và trông nặng sữa, vòng eo cực thon gọn dù đã trải qua sinh nở

Đến giường, anh từ từ hạ Uyển Sam xuống. Cơ thể cường tráng nằm đè lên vật nhỏ dưới thân. Trong đêm tối, bóng hai người lờ mờ nhìn thấy nhau. Vẻ mặt anh cương nghị vô cùng, nhìn xuống người con gái còn e thẹn y như lần đầu.

Bắt đầu từ vành tai, Vu Quân đặt một nụ hôn từ đó xuống quanh xương quai, mỗi chỗ đều hôn chùn chụt như kích thích các dây thần kinh chạy xung quanh. Phía trên hơi thở Uyển Sam đã có sự dao động nhẹ, lồng ng*c căng cứng lên hô hấp

Một tay trấn ngự bên ng*c, Vu Quân xoa bóp nhẹ nhàng và thi thoảng búng lên hạt đậu đỏ, cả bầu ng*c rung nhẹ như miếng bánh flan

Bên dưới hai chân nữ nhân đã tách sang, quặp vào hai hông nam nhân, lúc này thứ đàn ông dũng mãnh kia đang tòa ra hơi nóng ấm áp, nhẹ nhàng tác động đến hoa hu*ệt non nớt kia

Vu Quân vùi đầu xuống khe rãnh ng*c, hít một hơi sâu, lân la lên ngậm vào một bên ng*c. Tiếng b* mụt vang lên chùn chụt. Đặc biệt là lần này có thêm dòng sữa nóng chảy trong khoang miệng anh

Uyển Sam ngại ngùng mặc anh làm càn, thỏ thẻ:

– Hết mất

Mấy câu nói ngây ngô của cô khiến Vu Quân bật cười, anh ngửng dậy, bên mép còn chút sữa rớt ra kèm theo cánh môi bóng nhẫy, búng nhẹ vào hạt đậu đỏ, châm chọc:

– Cơ thể em nhiều nước… Không cần lo

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK