• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Anh để cô ngồi lên bậu cửa sổ, dứt khoát xé toạc bộ quần áo trên người Uyển Sam. Chỉ một nhoáng thôi cơ thể nữ nhân đã lõa lồ trước mặt anh. Vu Quân đưa ngón tay sờ bên vai vuốt dọc xuống tay, ánh mắt gian tà nhìn khắp người cô, tấm tắc:

– Chậc chậc… Mấy dấu hôn của anh đã hết hẳn rồi sao?

Đã hơn ba tuần từ sau đêm đó, cả hai hầu như không gặp mặt nhau. Chắc phải nói thêm sự kiên nhẫn của Vu Quân rất cao mới để thả lỏng cô từng ấy thời gian. Uyển Sam cuống cuồng đưa tay che chắn cơ thể, sợ hãi nhìn lấy nam nhân trước mặt. Vẻ mặt anh ban đầu còn dễ chịu, sau bắt đầu trở nên sa sầm. Vu Quân cởi lấy thắt lưng buộc chặt hai cổ tay cô vắt trên đỉnh đầu, chen người vào giữa hai bên đùi, túp lều dựng cao được giải phóng.

Uyển Sam đỏ mặt tía tai, thất kinh nhìn lấy cậu bé hùng hồn kia, lắp bắp:

– Đừng..Đừng mà….

Ngón tay anh đưa xuống tìm lấy hạt trân trâu hồng, nhẹ nhàng vê van đầy nhớ nhung, ban đầu còn như nhàng, sau các ngón tay như cấu mạnh đến đau điếng. Vu Quân mặt hằm hằm đưa sát lại vành tai cô, lưỡi anh đưa ra liếm quanh vành rồi môi lại áp vào hôn hít, kích thích mọi dây thần kinh xung quanh. Uyển Sam kích tình bắt đầu bên dưới cô bé đã ri rỉ dịch thủy. Nhe nhớp và ướt át, nam nhân hôn lấy xung quanh cổ cô, tay dính d*ch đưa lên xoa vào hai cánh đào nhỏ trên đỉnh tuyết sơn. Uyển Sam nấc ở cổ, yêu kiều phát tiếng:

– Hm..hức…um…

Sau cùng gậy lớn sừng sững ngoài cửa hu**t, hai tay anh đỡ đùi cô dạng ra, ánh mắt gằn tia đỉ liếc xuống nhìn nữ nhân trong lòng, sau thúc mạnh vào cửa hu**t. Uyển Sam đau nhức cả hạ bộ, vật đó trướng to dài, có chút dịch nên ra vào dễ, thẳng tuột thúc sâu vào trong hoa ngu**t nhỏ của cô. Uyển Sam nhăn mặt lại, từng cú thúc anh không kiêng dè, cứ thế chà đạp mạnh để trút giận những ngày qua tránh mặt. Tốc độ ra vào liên tục khiến cô không theo kịp, Vu Quân khoái chí buông lời:

– Sam Sam à… Thực chặt đến bức điên anh rồi

Uyển Sam xấu hổ tột cùng, hai môi cắn vào nhau như sắp chảy máu, nén lại tiếng rên mà cô cho là nhục d*c, hai mắt hoe đỏ khóc nấc. Biểu hiện này lọt vào mắt nam nhân thật quá đáng ghét, anh bóp mạnh miệng giải cứu hai cánh môi mọng sắp tóe máu, hai môi cô chu mọng lên, khuôn mặt ướt át nhìn anh, mắt phủ tầng sương dày. Vu Quân ra vào vẫn mạnh bạo, gằn nói:

– Không cho phép em tổn thương chính mình, Uyển Sam

Xong nam nhân cúi xuống hôn ngấu nghiến lấy môi cô, lưỡi nhỏ nữ nhân bị vần trong khoang miệng đến mềm oặt, hàm răng trắng sứ cũng bị anh càn quét hết. Dịch bọt nhớp nháp tuồn ra khóe miệng chảy dọc xuống. Ngón tay anh đưa xuống vê tròn lấy hạt lựu đỏ, sau tấn công sang các vách th*t quanh nộn ngu**t. Đến lúc này như bị khuất phục, Uyển Sam van xin:

– Ah…um…đừng đừng…. Chỗ đó…um…

Vu Quân cười tà, biết rõ điểm nhạy cảm tột cùng của nữ nhân, môi nhếch lên thích thú, nói:

– Sao nào…. Thật thích mà phải không?

Sau cùng anh gia tăng lực mạnh, vê mạnh hơn đến độ hạt lựu nhỏ mềm nhũn và đỏ au như viên kẹo tròn. Bên dưới sò hu**t bị ép mở miệng căng ra, buộc thu nạp lấy côn th*t to lớn. Uyển Sam đau nhức khóc nấc lên, giọng nỉ non:. đam mỹ hài

– Uh..hức hức…đau a…um…

Vu Quân tức tối, tốc độ ngày một tăng, cà rỡn:

– Chẳng phải Sam Sam muốn trốn anh sao? Giờ trốn đi….

Sau cùng cô lắc đầu ngoe nguấy, bụng dưới hơi nhấp nhô vì cây gậy nam nhân đâm sâu đến tận cùng, điều này khiến cô hoảng hốt sợ hãi. Uyển Sam đáng thương mở miệng khó nhọc:

– Um…không hức..hức…không mà hm…

Sua cùng tiếng khóc nấc nhỏ dần, chỉ còn tiếng thít thít thút thít, không biết là trôi qua được mấy giờ, lưng cô mỏi nhừ, hai bên đùi run cầm cập không khép lại nổi, gương mặt phờ phạc. Cả người nặng nề cho đến lúc côn th*t kia được rút ra, dịch thủy sau đó ồng ộc chảy xuống sàn như khe suối trong. Vu Quân thỏa mãn cúi xuống liếm láp. Lưỡi anh đưa đẩy vào trong, côn th*t ban nãy như tra tấn sò hu**t thì giờ lưỡi anh như đang xoa dịu lấy nó vậy. Lưỡi ấm nóng đưa vào càn quét bên trong nộn th*t bỏng rát, liếm sạch dịch đến khô thoáng. Bên trên hạt trân trâu hồng thì được anh ngậm trong miệng rồi nhả ra yêu chiều. Sau cùng Vu Quân bế cô lại giường ôm chặt bên cạnh, hai mắt cô nhắm hờ rồi thiếp đi ngủ, mặc cho sự việc diễn ra sau như nào

Lúc tỉnh…

Uyển Sam trên người mặc quần áo ngủ, cựa mình một lúc cũng như đã gãy xương, vạch chăn ra hai chân không để thẳng mà bành sang hai bên như con cua vậy. Kiệt sức, cô nằm im lìm, sau tỉnh táo đưa liếc mắt nhìn xung quanh, giờ mới thấy đây không phải phòng ngủ của cô, mà chính là phòng Vu Quân. Ánh mắt thoảng thốt sợ hãi nhìn xung quanh, hàng tá câu hỏi hiện lên trong đầu

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK