Hắn không biết Chu Dương, chứng tỏ rằng hắn và Chu Dương hoàn toàn không có thù hận gì.
Nhìn hành động này của Chu Dương, có lẽ anh ra tay vì cô gái đi giày vải kia thôi.
Nói cách khác, nếu hắn muốn đánh bại Chu Dương, vậy thì rất đơn giản, chỉ cần khống chế được cô gái đi giày vải kia là đủ rồi.
Tên đại ca này là người thủ đoạn, hắn biết hai người Chu Dương và Ngưu Xuyên quá mạnh, nếu cố chấp đối đầu thì bọn họ nhất định sẽ có kết cục thảm hại.
Không thể cứng rắn giao đấu, vậy thì chỉ còn cách dùng thủ đoạn thôi.
“Cậu nhóc, tôi không hề chọc giận cậu, tại sao cậu lại muốn đối đầu với tôi?”, tên đại ca đứng dậy giả bộ như không có chuyện gì.
Hắn vừa nói vừa lặng lẽ đi đến gần cô gái kia.
“Cút”, Chu Dương không thèm để ý đến hắn, anh nói thẳng: “Nếu không chịu cút thì tôi tin anh sẽ có một kết cục không hề tốt đẹp đâu”.
Sắc mặt của tên đại ca lập tức cứng đơ lại.
Hắn không ngờ thái độ của Chu Dương lại thẳng thắn như vậy.
Cường Tử ở một bên nhìn thấy Chu Dương như một vị thần vừa mới xuống trần gian này, hắn lập tức nắm bắt lấy hi vọng.
"Đại ca cuối cùng cũng đến rồi, anh mau chóng đuổi cái tên đầu trọc kia đi đi!”
Bỗng chốc, Cường Tử gọi Chu Dương là đại ca, mà cái tên đại ca thật thì hắn lại gọi thành tên đầu trọc.
Tên đại ca đó đúng là đầu trọc thật, trêи người còn tỏa ra mùi mồ hôi thối, Chu Dương thật sự không hiểu nổi tại sao một người đàn ông như vậy sao lại có thể trở thành đại ca.
Cô gái Tĩnh Tĩnh kia lúc vùi mình vào trong tay của tên đại ca đó không cảm thấy buồn nôn sao?
Nhưng chuyện này không liên quan gì đến anh, ngay cả tên Cường Tử này cũng không liên quan đến anh.
Ngược lại, mặc dù bây giờ Cường Tử là một người yếu kém, nhưng hắn cũng là một người xấu, từ góc độ của Chu Dương, hắn cũng là một người đáng bị ăn đòn.
Vì vậy Chu Dương liền đá hắn sang một bên.
“Nhóc con tránh xa tôi ra một chút, chuyện vừa rồi cậu làm, tôi đều nhìn thấy cả rồi”.
Cường Tử hơi bối rối: “Đại ca, tôi đã làm gì?”
“Không phải anh đến giúp tôi sao?”
Chu Dương bị hắn chọc giận, bật cười.
“Sao tôi phải giúp cậu? Cậu là cái thá gì?"
Cường Tử còn muốn giải thích gì đó, nhưng lại bị Chu Dương xua tay ngắt lời.
“Xuyên Tử, cho hắn một bài học đi”.
Chu Dương thản nhiên nói.
Ngưu Xuyên đứng ở bên cạnh nhận được mệnh lệnh, lập tức đi về phía Cường Tử.
Ngay sau đó, vang lên tiếng hét như lợn bị chọc tiết của Cường Tử.
Tên đại ca đầu trọc nghe tiếng hét này liền toát mồ hôi lạnh.
Bọn họ là những tên xã hội đen quy mô nhỏ, bình thường bọn họ nổi tiếng dùng những thủ đoạn tàn nhẫn, cho nên người bình thường mới không muốn tiếp xúc với bọn họ, cũng sợ bọn họ.
Nhưng bây giờ, khi bọn họ nhìn thấy ánh mắt lạnh lùng của Chu Dương, thì bọn họ mới biết thế nào là sự tàn ác thực sự.
Lúc này tên đại ca đầu trọc kia thậm chí còn cảm thấy ghen tị với hai tên đàn em đang bị đánh ngất kia.
Hắn cũng rất muốn được ngất đi! Thật đáng tiếc! Bây giờ hắn lại rất tỉnh táo, hoàn toàn không thể ngất được, cho nên, hắn bắt buộc phải đối mặt với tên đại ma vương Chu Dương.
Hơn nữa hắn nhất định phải thắng! Dù thế nào đi chăng nữa cũng không thể rơi vào tay Chu Dương!
Liếc nhìn tên Cường Tử hoàn toàn biến sắc kia, tên đại ca thầm hạ quyết tâm trong lòng.
“Được rồi Xuyên Tử, tội của hắn không đáng phải chết”, Chu Dương thấy cũng kha khá rồi, nên anh bảo Ngưu Xuyên dừng lại.
Ngưu Xuyên nhận được mệnh lệnh, lập tức dừng tay.
Lúc này, Chu Dương và Ngưu Xuyên đều không chú ý đến tên đại ca đầu trọc và cô gái đi giày vải!
Một tia sáng dữ dội lóe lên trong mắt tên đại ca, hắn lao thẳng về phía cô gái.
Chu Dương chỉ cảm nhận được một luồng gió thoảng bên tai.
Anh không để ý đến tên đại ca đầu trọc, cũng không hề có cảm giác mối nguy hiểm nào, bởi vì tên đại ca đầu trọc đó sẽ không thể gây ra nguy hiểm nào cho anh.
Cho nên thay vì thần kinh nhạy bén phản ứng, thì anh lại lười biếng quay đầu lại để xem chuyện gì đã xảy ra.
Hững hờ liếc nhìn, Chu Dương lập tức trở nên căng thẳng.
Tên đại ca đầu trọc đó, đã lấy một con dao găm để khống chế cô gái đi giày vải!
“Anh muốn làm gì?”, Chu Dương híp đôi mắt lại thành một đường ngang mang theo sự nguy hiểm.
Nếu tên đầu trọc này thật sự dám ra tay, thì anh nhất định sẽ khiến đối phương phải hối hận vì đã sinh ra ở trêи cõi đời này!
Thực ra chuyện này vốn không liên quan đến anh, nhưng anh đã dự tính là sẽ cứu cô gái kia rồi, mà tên đại ca đầu trọc này lại muốn hại cô ấy trước mặt anh, chuyện này rõ ràng chính là đang khiêu khích anh.
Bây giờ, Chu Dương không phải người dễ bị khiêu khích!
“Ha ha, còn hỏi tôi muốn làm gì? Những chuyện này còn không phải là đều tại các người sao!”
“Ban đầu tôi mới chính là đại ca, không một ai dám làm gì tôi cả, tôi có tiếng nói lớn nhất trong đám người này!”
“Nhưng từ khi hai người đến, thì mọi chuyện thay đổi, tôi trở thành một người bị đánh!”
“Mà tôi cũng không có thù hận gì với các người đúng chứ, tôi muốn hỏi các người rốt cuộc là muốn làm gì!”
Tên đại ca đầu trọc túng quẫn nói.
Từ góc độ nhìn nhận mọi chuyện của hắn, thì Chu Dương mới là người khó giải thích nhất, rõ ràng hắn không chọc giận hay đắc tội gì với anh, nhưng anh lại cướp đoạt mọi thứ trong tay hắn!
“Rất đơn giản, các người thả tôi đi, tôi sẽ không làm hại đến cô gái này, như vậy rất công bằng rồi”, tên đại ca đưa ra một yêu cầu rất hợp lý.
Chu Dương cau mày.
Con dao găm của tên đại ca đặt trêи cổ cô gái, ngay cả anh cũng không chắc chắn mình có thể cứu cô gái này an toàn không bị thương.
Lẽ nào thực sự phải thỏa hiệp như vậy?
Anh không cam tâm lắm.
Ngưu Xuyên lên tiếng.
“Đầu trọc, tôi khuyên anh nên biết nhìn xa trông rộng một chút, nếu anh còn tiếp tục uy hϊế͙p͙ anh Dương, thì tôi đảm bảo với anh rằng dù anh muốn chết thì tôi cũng không để anh chết dễ dàng!”
Ánh mắt của Ngưu Xuyên vô cùng dữ tợn, bản thân là một người sắp đạt tới cảnh giới hoàng đế võ giả, đương nhiên cậu ấy có thể uy hϊế͙p͙ như vậy.
Chỉ riêng ánh mắt thôi đã khiến cho tên đại ca đầu trọc rùng mình vì sợ hãi.
Nhưng tên đại ca đầu trọc vẫn bình tĩnh: “Ha ha, muốn hù dọa tôi, không có tác dụng đâu”.
“Chỉ cần không thả cô gái này ra, thì tôi vẫn còn một tia hi vọng sống tiếp”.
"Nhưng thả cô ta này ra rồi, thì tôi sẽ không còn một một cơ hội nào nữa, đừng tưởng tôi không hiểu đạo lý này!”
“Tôi đếm đến mười, nếu như các người không đồng ý điều kiện của tôi, vậy thì các người cứ chờ nhận xác của cô ta đi!”
“Cho dù ông đây có chết thì cũng phải kéo theo một cái đệm!”
Tên đại ca đầu trọc hung dữ nói, rất rõ ràng, hắn biết rằng bản thân mình không còn một con đường lui nào nữa rồi.
Lông mày của Chu Dương càng lúc càng nhíu chặt lại.
Có vẻ như tình hình này đã thực sự bế tắc, ngoài việc uy hϊế͙p͙ ra thì hắn cũng không còn sự lựa chọn nào khác.
Lúc này, anh nhìn thấy Tĩnh Tĩnh đang ở một bên, ánh mắt anh đột nhiên lóe sáng.
“Cô gái này vừa nãy đã trở thành bạn gái của anh có phải không”, Chu Dương chỉ vào Tĩnh Tĩnh đang ở bên cạnh: “Xuyên Tử, kéo cô ta qua đây”.
Ngưu Xuyên lập tức hiểu ý của anh, cậu ấy giữ chặt cổ của Tĩnh Tĩnh.
“Nhóc con, nếu cậu dám làm tổn thương cô gái đó, vậy thì tôi lập tức giết chết cô gái này!”
“Cô gái đó không có quan hệ gì với chúng tôi, nhưng cô gái này lại là bạn gái anh!”
Ngưu Xuyên dương dương tự đắc nói, cho rằng bản thân mình đã nắm được thóp của tên đại ca đầu trọc.