• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Sau chuyện của Tiểu Dạ,Lạc Thiên Y hạ quyết tâm mới. Không chỉ trở thành cường giả,nàng còn phải diệt trừ Bạch gia. Nhưng,Lạc gia giữa Vũ đế đô,nếu luyện tập ở đây thì chẳng khác nào vạch áo cho người xem lưng nên Lạc Thiên Y vẫn hơi chút thất vọng."Chủ nhân,hay là người đến Ám Dạ Nguyệt Lâm rèn luyện?"-Tiểu Liệt từ trong Địa Chi Kế nói vọng ra

"Ám Dạ Nguyệt Lâm"-Lạc Thiên Y xoa cằm nghĩ ngợi

Ám Dạ Nguyệt Lâm,nằm giữa Huyền quốc và Thanh quốc,là khu rừng ác mộng của các dong binh là lính đính thuê. Trong Ám Dạ Nguyệt Lâm,tinh linh đều từ Hạng B trở lên,thực lực vô cùng mạnh mẽ,cho dù là thiên tài cũng phải kiêng kị vài phần. Hơn nữa,Ám Dạ Nguyệt Lâm địa hình hiểm trở,khó đi lại,ban ngày cũng như ban đêm,trong rừng chỉ toàn bóng tối nên các dong binh cấp thấp hay các cường giả đơn độc đều không dám thử sức.

Tuy nhiên,với Lạc Thiên Y,Ám Dạ Nguyệt Lâm lại là một địa điểm tốt.

Lạc Thiên Y ngồi xuống bàn.lấy giấy bút ra viết một bức thư để lại cho Lạc Kiến,gia gia cùng tất cả mọi người.

Đêm vắng,trên nóc những tửu lầu tại Vũ đế đô,một thân ảnh đen lướt qua,dừng lại một chút tại cổng thành. Tấm áo choàng đen cùng khăn bịt mặt bay theo gió,ánh mắt lãnh huyết ẩn ẩn những tia tiếc nuối. Ngôi miếu hoang,Lạc gia và cả Vũ đế đô nữa,những thứ khởi nguồn cho cuộc hành trình mới,rất nhanh thôi,nàng sẽ trở lại nơi này,nơi có những người yêu thương nàng giống như trước. Thân ảnh biến mất. Sáng sớm hôm sau,Lạc Kiến đã tìm thấy bức thư của Lạc Thiên Y. Nàng vội vàng chạy đến báo với gia gia nhưng ông chỉ thở dài nói

"Nha đầu đó,không còn là Lạc Thiên Y vô dụng hay khóc trước kia rồi. Nàng đã mạnh mẽ,quyết đoán và trưởng thành rất nhiều,gia gia tin,khi trở lại,nàng sẽ cho ta bất ngờ. Con có nghĩ giống ta không Tiểu Kiến?"

Lạc Kiến hướng tầm mắt về xa,hơi nheo lại,mỉm cười gật đầu

"Dạ vâng,thưa gia gia"

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Muốn đến Ám Dạ Nguyệt Lâm cần phải đi qua Bách Đế thành và Ám Dạ Nguyệt thành ở biên giới Huyền quốc và Thanh quốc.

Bách Đế thành nằm không xa Vũ đế đô nhưng đường tắt chính là đi qua Mê Vụ Sâm Lâm nếu di đường vòng thì mất hơn 5 ngày. Tuy nhiên để đảm bảo an toàn,nhiều người vẫn chọn đi đường vòng.

Ám Dạ Nguyệt thành là thành đáng sợ nhât trong Huyền quốc. Vì ở gần Ám Dạ Nguyệt Lâm nên ban ngày cũng gần như ban đêm,luôn bị sương mù bao phủ,hơn nữa cư dân ở đây rất thưa thớt nên xung quanh khá hoang vu

Lạc Thiên Y hơi nhíu mày,mắt để lộ một tia tham lam. Mê Vụ Sâm Lâm lần trước mới tìm thấy Tiểu Liệt và Phẩm dược,lần này phải có được nhiều hơn.

------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------

Mê Vụ Sâm Lâm,vẫn đáng sợ và vắng vẻ như trước,nhưng Lạc Thiên Y thì hứng phấn vô cùng. Bên ngoài bìa rừng của Mê Vụ Sâm Lâm,một vài lính đánh thuê đang chuẩn bị tiến vào. Một tên nhìn nàng,cười lớn

"Tiểu nha đầu,vậy mà muốn một thân một mình tiến vào nơi này sao? Mau về nhà với nương đi haha"

Những tên còn lại nghe thấy cũng cười phụ hoạ theo,bìa rừng bỗng tràn ngập tiếng cười chế nhạo.

Nàng vẫn thuỷ chung im lặng nhưng mang theo một tia cười lạnh cùng khinh bỉ,hoả nguyên tố đã ngưng tụ tạo thành hoả liễu(là roi đó),nhân lúc tên này còn đang hả hê một đòn quét về phía đó. Tên lính đánh thuê bị văng vào một gốc cây gần đó,liền phun ra một ngụm máu tươi,tức giận quát

"Con nha đầu,dám đánh lén,không biết lượng sức. Xem ta trừng trị ngươi thế nào"

Lòng bàn tay hắn xuất hiện một cỗ ma thuật màu nâu vàng,khu rừng khẽ rung chuyển. Nàng nhịn không được bật ra cười thành tiếng,tên này quả nhiên ngu ngốc. Thuộc tính thổ nhưng mới là ở mức trung bình(Hạng C),lại không biết lượng sức muốn làm rung chuyển cả Mê Vụ Sâm Lâm,phỏng chừng không chống cự dược lâu đâu. Vài tên ở xung quanh nhìn tiểu cô nương một roi làm đối thủ bay xa,hơn nữa còn không bị ảnh hưởng bởi ma pháp của tên kia,da gà nổi lên từng tầng

Nha đầu kia bao nhiêu tuổi mà đã có thiên phù biến thái như vậy rồi?

Tên lính đánh thuê kia kiệt sức,lại nhìn nàng vẫn bình an vô sự hơn nữa còn nhìn hắn bằng ánh mắt khinh thường thì chấn động vô cùng. Nha đầu này,quá sức biến thái. Lạc Thiên Y không để ý đến sắc mặt đen sì của tên kia,chuỷ thủ(dao găm) trong tay cùng hoả nguyên tố cắm thẳng vào gốc cây ngay sau hắn,làm mất một đoạn tóc dài. Tên lính đánh thuê cả người run rẩy,vội chạy bán sống bán chết,những tên còn lại thấy vậy cũng bỏ của chạy lấy người,một mảng ồn ào cũng im tĩnh lại thường. Nàng cũng chẳng quan tâm về mấy tên này,lần lượt lục lấy lương khô,nước uống,đan dược cùng một số thảo dược trong đóng hành trang mấy tên đó bỏ lại,nhịn không nổi cười lớn. Vậy là không lo bị đói giữa rừng,lại có thêm đan và thảo dược,hảo hảo.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK