Triệu Như rảo bước trở về phòng của mình,đóng cửa,tham đi y phục rườm rà trên người rồi tìm một bộ đơn giản,ngồi trên giường suy tư,lời nói của Lạc Thiên Y vẫn như vang lên trong đầu. Nàng bất chợt phun ra một hơi thở dài,lắc lắc đầu tỏ vẻ bất lực. Bao nhiêu năm nay,nàng giấu kín tất cả mọi chuyện trong lòng,chỉ âm thầm hứng chịu,âm thầm cố gắng,vì một mục đích duy nhất là trả thù. Giờ,nếu nàng chia sẻ,liệu nàng ấy có giúp nàng thực hiện,hay sẽ giống kẻ đó,trở mặt chỉ vì lo sợ thế lực Triệu gia? Nhắc đến quá khứ,đầu Triệu Như lại đau như búa bổ,những đau khổ cứ thế mà tái hiện trong gang tắc,làm toàn thân nàng run rẩy kiệt liệt,nghĩ vật xuống đấy đến một khắc sau mới có thể bình tâm trở lại.
Mỗi lần nhớ đến là lại có chuyện xảy ra,tỉ như vừa nãy. Thật khiến người khác đau đầu
Triệu Như được mệnh danh là thiên tài Luyện đan sư Triệu gia,là đại tiểu thư ngàn người tôn quý,lại được rất nhiều người đặc biệt là Triệu gia chủ coi trọng,nghe qua thì có vẻ nàng rất hạnh phúc nhưng không phải người trong cuộc làm sao có thể hiểu được. Để có được một Triệu Như thiên tài giống bây giờ mà Triệu gia đã chấp nhận vứt bỏ mọi thứ của nàng,mẫu thân nàng,phụ thân nàng,kể cả đệ đệ yêu quý của nàng nữa. Nếu không phải chính tai mình nghe được,không phải tận mắt mình nhìn thấy,Triệu Như cũng không thể nào tin được,lão cáo già họ Triệu đó là kẻ đã ra tay sắp đặt mọi chuyện,đem chính con trai,con dâu và cháu trai của mình đi giết. Chuyện này xảy ra năm Triệu Như còn là một tiểu oa nhi 5 tuổi,trong một lần đã tình cờ nghe được một đoạn hội thoại của Triệu gia chủ và một sát thủ.
--------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------------
Trong một tiểu viện nhỏ,một tiểu oa nhi y phục rách nát,trên cánh tay nhỏ bé toàn là những vết lằn màu đỏ dài,có vết còn có biểu hiện nhiễm trùng,máu tươi thấm đầy,khuôn mặt chứa đầy sự sợ hãi và thất kinh đang đứng,lấy hết dũng khí bước vào đó. Tiểu oa nhi này,hiển nhiên là vừa bị đánh đập một trận rất nặng nề,có vẻ đã phạm phải lỗi rất nặng và bây giờ phải trốn chạy khỏi những người đã đánh mình. Bé rất sợ phải nhìn thấy khuôn mặt giận dữ đến vặn vẹo của ngoại tổ mẫu,rất sợ nhìn thấy chính roi còn dính đầy máu của những gia đinh kia vung về phía mình. Mặc dù bé không hề làm sai gì,ngoại tổ mẫu cũng tìm bằng được cách để đánh bé,khi bé phạm lỗi thì vin vào đó lấy lý do,cả khi không phạm lỗi,ngoại tổ mẫu cũng lôi những chuyện cũ ra để trách phạt,điều này làm một tiểu oa nhi chỉ mới 5 tuổi như bé sợ hãi vô cùng.
Tiểu oa nhi này,không ai khác chính là Triệu Như
Tiểu Triệu Như sau khi chạy trốn gia đinh của ngoại tổ mẫu thì lạc vào một biệt viện bỏ hoang,bé từng nghe mẫu thân nói tuyệt đối không được lảng vảng gần đó,nếu không sẽ không giữ nổi mạng. nhưng,mẫu thân đi đã nhiều ngày không về,phụ thân cũng vậy,hai người còn mang theo đệ đệ là niềm an ủi duy nhất của bé nữa. Không còn phụ mẫu che chở,không lo ngại tổn hại đến đệ đệ bé nên ngoại tổ mẫu nhân thời gian này,đánh đập tiểu Triệu Như càng nhiều hơn gấp bội. Tiểu Triệu Như bỗng khóc nức nở:
"Phụ thân,mẫu thân,Như nhi thực sự rất đau,rất sợ,rất nhớ phụ mẫu đệ đệ ba người,nhưng đã nhiều ngày như vậy mà không thấy hai người trở về,tiểu Triệu Như chỉ có thể ở tại trong biệt viện này,chờ mọi người thôi. Ô ô,mọi người nhanh trở về với Như nhi đi."
Tiếng nức nở nhỏ bé của tiểu Triệu Như tựa hư không,thoát cái đã không còn tiếng gì,chỉ còn quỷ dị và đáng sợ bao trùm làm bé càng thêm sợ hãi. Chợt bé nghe tiếng nói chuyện ở trong biệt viện,tò mò đến xem. Bàn chân nhỏ đã sớm ứa máu,bé nhẹ nhàng bước đến gần cánh cửa căn phòng bỏ hoang,ngó vào thì thấy gia gia mình Triệu gia chủ đang đứng cùng một người trên dưới đều toàn là màu đen.
Hắn bị lẫn vào bóng tối làm tiểu Triệu Như suýt nữa không nhận ra,định chạy đến bên gia gia thì tiếng hắn vang lên làm bé khựng lại:
"Ta đã làm theo lời,giết con trưởng cùng con dâu,con dâu cả và đích tôn của ông rồi. Thù lao đâu?"
Giọng nói hắn rất sắc,rất lạnh,giống hệt một con dao găm làm tiểu Triệu Như run sợ. Giết con trưởng? Giết con dâu cả? Giết đích tôn? Nhưng vậy là sao? Người này vừa thừa nhận là hắn giết phụ mẫu cùng đệ đệ bé,hơn nữa còn là do gia giả chỉ định? Tại sao? Sao gia gia lại làm như thế? Phụ thân không phải con ruột của gia gia sao? Mẫu thân không phải hình mẫu người con dâu hoàn hảo trong mắt lão sao? Còn cả đệ đệ bé nữa,nó không phải đích tôn của lão cáo già đó hay sao? Tiểu Triệu Như cắn chặt môi dưới đến gần tóe máu,trong mắt nổi lên đầy những tư vị,cơn hận có,đau khổ có,tức giận cũng có,đủ các loại tư vị đau đớn xuất hiện trong dòng cảm xúc của tiểu Triệu Như. Bắt đầu từ lúc đấy,bé điên cường tu luyện,cố gắng trở thành Luyện đan sư giỏi nhất,bởi bé biết,chỉ có trở nên cường đại,từ vị trí thấp nhất dần dần leo lên đỉnh cao mới có thể báo thù,mới có thể lật đổ những kẻ đạo đức giả này. Dần dần,bé trở thành vô tình để che dấu đau đớn trong quá khứ như bây giờ,để chớp thời cơ,dùng chính bàn tay này kết thúc kẻ có thù giết cha với bé,dùng chính bàn tay này đẩy ngoại tổ mẫu,mụ hồ ly luôn tự cao ngạo mạn từ thiên đường rơi xuống 18 tầng địa ngục,đem tên Triệu Viễn ngu dốt-đứa cháu yêu dấu của mụ hồ ly kia tế lễ cho đệ đệ yêu dấu của nàng.
(P/S: Qúa khứ của Triệu Như không đơn giản là như này,vẫn còn một màn bi kịch nữa nhưng vì thời gian có hạn nên mình sẽ để chap sau viết. Thành thật xem lỗi mọi người. À còn một việc nữa là dạo này mình có dấu hiệu của bệnh cận thị,nên các thiết bị điện tử bị CẤM HOÀN TOÀN,có lẽ chap mới sẽ ra lâu hơn theo dự tính. Mong mọi người thông cảm cho mình.)