Trên vách núi Thanh Lam,tiếng gió vô gào thét tựa xá tan bầu trời,tiếng mưa rào đổ như trút nước làm nhân gian chìn trong biển nước. Người người hoảng loạn,người người khiếp đảm,chỉ mình Diệp Lạc Ẩn nàng vẫn vô tư đứng nơi vách núi,khuôn mặt xinh đẹp đọng đầy nước. Là nước mưa hay nước mắt? Ngoảnh đầu lại,chỉ còn một khoảng trống,nơi đám cháy khủng khiếp đó. Nhà của nàng,cha mẹ,huynh đệ hắc bang của nàng,mọi thứ của nàng, tất cả,tất cả đều chẳng còn gì. Nàng cư nhiên biết kẻ đứng đằng sau chuyện này nhưng,nàng không thể làm gì cả. Trần gian này đã không còn gì để tiếc nuối hết. Cõi lòng đang rỉ màu của nàng thôi thúc,chỉ có cái chết mới bù đắp đwocj cho tổ tiên của nàng,chỉ có nhảy xuống vác núi này mới bù đắp cho cha mẹ,huynh đệ anh em của nàng mà thôi. Nàng nghiêng người,đem gieo mình xuống vách núi sâu hút này. Mắt nàng nhoà lệ,thân thể mất tự chủ rồi lao thẳng xuống."Xin thứ lỗi"-Giọng nàng khẽ vang,mọi thứ chấm dứt
Nàng chớp chớp đôi đồng tử đen láy,nheo mắt mở ra. Nàng biết,nàng chưa chết,nàng biết,vì sao nàng ở đây,đây không phải thiên đường hay địa ngục,đây đơn thuần là một không gian khác thôi. Đôi mắt nhắm lại,đầu tựa trên gối,nàng bình thản tiếp nhận những dòng kí ức vị chủ nhân cũ của cơ thể này.
Nàng ấy có một cái tên rất đẹp-Lạc Thiên Y-Một phế vật,à nhầm,tiểu thư của Lạc gia. Nương nàng,người Lạc phủ,vì yêu một kẻ không danh phận,chối bỏ gia tộc theo người đó mà bị khai trừ khỏi Lạc gia. 10 năm trước,bà trở về cùng nàng ấy vì vị phụ thân kia mất tích. Không lâu sau đó,nương cũng từ giả cõi đời. Bản thân Lạc Thiên Y nàng ấy,từ nhỏ đã là cái gia trong mắt Lạc phủ,lại chẳng có tu vi tốt,cơ thể yếu ớt không thể tu luyện,nên Lạc gia đầy nàng đến sống trong cái miếu hoang bé tị,đồ đạc chẳng có gì nhiều. Lạc gia xấu mặt vì có nàng nên chẳng bao giờ để ý cuộc sống nàng,khắp Vũ đế đô này,không ai không nghe danh "Phế vật Lạc gia". Diệp Lạc Ẩn thở dài,ngàng nhớ rõ lúc rơi xuống vách núi,cơ thể lạnh lẽo này bỗng nóng dữ dội,đến mức nàng ngất lịm,trong u mê,nàng cảm nhận một ai đó đã đưa nàng đến đây.Hay nói cách khác,nàng đã thác sinh vào cơ thể này,tiếp tục sống thay chủ nhân thực sự của nó.
Thế giới này,là một thế giới chỉ dành cho tôn giả,bất cứ ai cũng phải trở thành tôn gia mới được coi trọng,bằng không chỉ là một con kiến dễ giẫm bẹp thôi. Đại đa số người dân ở đây là Triệu hồi sư và Kiếm sĩ sư,một số khác là Luyện dược sư,Luyện phẩm sư và Thuần phục sư. Triệu hồi sư là nghề được coi trọng nhất. Triệu hồi sư chia ra 6 hạng:C-B-A-S-SS-SSS,mỗi hạng chia ra 9 cấp:1-2-3-4-5-6-7-8-9. Những triệu hồi sư của đại lục này,đều chỉ ở mức hạng C,B,những thiên tài với tu vị,thiên phù tối thì đột phá hạng A hoặc A,tuyệt nhiên rất ít tôn giả hạng S,SS và SSS lại càng ít hơn,tập hợp lại cũng chỉ trên đầu ngón tay.
Kiếm sư là một nghề cao quý chẳng kiếm Triệu hồi sư. Những người cơ thể không có ma pháp hoặc ít ma pháp thì có thể trở thành Kiếm sư nhưng phải đủ điều kiện tu luyện,nếu không dù có cố gắng đến đâu cũng chỉ bằng thừa.
Luyện dược sư và Luyện phẩm sư cũng rất được coi trọng,trong đó,Luyện dược sư đòi hỏi trình độ ma pháp cao cường cộng với thiên phù trời sinh và những kĩ năng tuyệt thế. Luyện phẩm sư yêu cầu không cao bằng Luyện dược sư. Luyện phẩm sư chỉ cần có nguyên liệu tốt và trình độ hiểu biết về vật phẩm hơn người là có thể luyện được,trong tất cả các nghề hạng đầu,Luyện phẩm sư đòi hỏi ít nhất.
Thuần phục sư có đặc tính giống Triệu hồi sư nhưng họ chỉ thuần phục chứ không kế ước giống Triệu hồi sư. Những tinh linh được thuần phục đa số là các loại sủng vật và toạ ký vì sau khi thuần phục,chúng sẽ mất khả năng chiến đấu,chỉ khi được kế ước mới khôi phục. So với các nghề khác,Thuần phục sư khó đạt và khó thực hiện nhất nên rất ít người muốn trở thành Thuần phục sư
Tinh linh hay có tên khác là ma thú,là một giống loài có uy lực mạnh mẽ vô cùng. Tinh linh cũng là người ban đồng hành chủ lực đáng tin cậy của các triệu hồi sư,họ có thể kế ước với tinh linh nhờ Địa chi kế. Cũng giống Triệu hồi sư,Tinh linh chia ra 6 hạng,mỗi hạng chia ra 9 cấp,các cấp có tên gọi giống Triệu hồi sư.
Lạc Ẩn khẽ thở dài,chủ nhân cũ của cơ thể này là một vị tiểu thư xinh đẹp,lạc quan,cho dù bị Lạc gia giũ bỏ nhưng nàng vẫn luôn tin một ngày nào đó sẽ được chấp nhận.
Lạc Ẩn cười nhạt,Thiên Y thật sự đã hồn bay phách lạc vậy thì từ bây giờ,hãy để cho nàng trở thành một Lạc Thiên Y hoàn toàn mới. Hãy để nàng đưa cái tên Lạc Thiên Y này đến với vị trí của tôn giả,để những hậu thế mãi nhớ đến cái tên này và hơn hết,để Lạc gia và tất cả những kẻ đã kinh bỉ,xem thường nàng sẽ phải thấy,Lạc Thiên Y này có thể làm được những gì.
Thiên Y trở mình,theo những kỷ niệm của nàng lúc trước,nàng có một kho báu bí mật do nương để lại,trong đó,có một chiếc nhẫn màu lam hình thù lại vô cùng. Nàng vòng tay ra sau gối,lấy chiếc nhẫn ra,nhìn kỹ chiếc nhẫn,Thiên Y chợp nheo mắt,mặt trong của nhẫn có khắc nhìn một con khổng tước,chắn chắc chủ nhân trước không để ý nên không biết. Lạc Thiên Y nhẹ cười,nhỏ một giọt máu lên. Hào quang toả tứ phía,chớp mắt,mọi thứ đã biến thành màu trắng. Thiên Y đưa mắt nhìn quanh,ở đây chẳng có gì ngoài một cánh cửa có biểu tượng hình khổng tước. Nàng bước vào,đằng sau cánh cửa,biết bao nhiêu sách,tất cả đều nói về Triệu hồi sư và Luyện dược sư tất nhiên cũng có về Kiếm sư,Luyện phẩm sư,Thuần hoá sư ngoài ra còn có rất nhiều vũ khí,bảo bổi và đan dược quý hiếm. Thiên Y nhìn chồng kho báu,lòng thầm ngưỡng mộ,nương của nàng quả nhiên xuất sắc,nàng chắc chắn sẽ không làm phí phạm kho báu khổng lồ này. Liếc dọc liếc ngang một hồi,nàng chợt để ý,phía cuối căn phòng,hào quang lam dẫn dụ nàng đến đây tựa nhau bảo vệ một vật. Nàng càng đến gần,hào quang càng yếu ớt rồi vụt tắt. Nàng tò mò,thứ kia chỉ là một quả trứng nhưng phát ra nguồn năng lượng lại vô cùng mạnh mẽ,đây cư nhiên không phải trứng thường,đó là trứng của tinh linh hơn nữa là một tinh linh hiếm có.
Thiên Y,chạm vào quả trứng làm nó run lên như sắp nở,nàng nhẹ cười,lấy một cuốn sách về Triệu hồi sư,không gian ảo từ từ biến mất. Nàng ngồi xuống bàn,lấy một chén trà nóng,nhấp một ngụm,điều hoà hơi thể. Cơ thể này quả nhiên rất yếu,mới một chút mà đã có cảm giác rã rời,nếu như tu luyện thì không biết sẽ khó khăn mức nào nhưng,nàng lại thích như thế. Thiên Y nàng từng là lãnh đạo của hắc bang,chút khó khăn này có là gì so với trước kia. Nàng chắc chắn,chắc chắn sẽ trở thành một tôn giả xuất sắc nhất.
"Lạc Thiên Y à,an nghỉ nhé. Ta sẽ đưa cái tên Lạc Thiên Y vào sách sử,để hậu thế luôn khắc cốt ghi tâm cái tên này. Ta sẽ thực hiện những mong muốn trước kia của cô,sẽ kín cho những kẻ đã coi thưwngf hai ta phải hối hận. Ta hứa"