Mục lục
Chú à, cưng chiều tôi nhé (full) – Tô Noãn Tâm – Lệ Minh Viễn – Truyện tác giả: Hoa Nhi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

**********

Chương 855: Cậu có chút tự tin không!


Ngày hôm sau là cuối tuần.

Tô Noãn Tâm bị cuộc điện thoại của Lâm Xuân Mạn làm cho tỉnh ngủ. Cô sắp chết tôi... Tôi hôm qua cô thật sự tưởng rằng mình sẽ chết.

Cũng may chủ chỉ làm có một lần, nếu không cô đã thật sự quy tiên rồi.

Cô mơ mơ màng màng ấn nút nghe máy, lập tức nghe thấy tiếng nói kích động của Lâm Xuân Mạn từ đầu dây bên kia truyền tới: “Noãn Tâm! Hôm nay tớ được mời đến nhà họ Tần làm khách, cậu nói xem lần đầu tiên tới nhà người ta, tớ nên mặc gì đây cho phù hợp đây!”

Tô Noãn Tâm ngáp một cái nói: “Cứ mặc quần áo như bình thường là được rồi... “Không được! Lần này là đi gặp trưởng bối, tớ phải ăn mặc nghiêm túc một chút." “Nếu cậu đã biết phải mặc như thế nào rồi còn hỏi tớ làm cái gì nữa, tớ buồn ngủ chết mất rồi." “Hơn chín giờ rồi mà cậu còn ngủ? Tối hôm qua cậu đã làm cái gì?” “Hả? Không làm gì cả. “Vậy cậu cho tớ xin ít chủ ý đi.”

Tô Noãn Tâm hết cách, yên lặng từ trên giường ngồi dậy, nói: "Gọi video cho tớ, tớ giúp cậu chọn." Ngay sau đó Lâm Xuân Mạn gọi video tới, ống kính soi “Có ngay” ngay vào tủ quần áo của mình, soi từng cái cho Tô Noãn



Tầm nhìn.

Tô Noãn Tâm suy nghĩ một chút, nói: “Xuân Mạn... Hay là cậu mặc đồng phục bình thường của trường học chúng ta đi! Nhìn có vẻ trẻ tuổi, trưởng bối thấy cũng sẽ bao dung hơn, cho dù biểu hiện không có đặc biệt đoan trang nhưng người lớn nhìn thấy cậu còn nhỏ tuổi như vậy cũng sẽ thông cảm hơn cho cậu “Ý này cũng rất hay... Vậy cậu thấy bộ này thế nào?” “Không được... Có vẻ non nớt quá” “Phụt, không phải cậu bảo tớ mặc trẻ trung hơn hay sao!” “Nhưng cậy cũng không thể mặc giống như một đứa trẻ con nhi đồng như vậy được.” “Vậy cậu nói xem bộ nào hợp?” “Cậu soi cái hàng váy màu xanh đậm kia cho tớ xem “Có ngay”

Tô Noãn Tâm nhìn mấy bộ, cuối cùng nói: “Bộ có cà vật kia...., váy màu xanh đậm, ừm được, nhìn rất thục nữ, còn trẻ trung” “Noãn Tâm, cậu chắc chứ? Đây chính là kiểu dáng mất năm trước. Bởi vì đều là mẫu kinh điển cho nên tớ mới cất giữ. “Cậu thay đồ cho tớ xem một chút.


Lâm Xuân Mạn ném điện thoại lên giường rồi thay đồ cho Tô Noãn Tâm xem.


Sau khi soi gương thì phát hiện không tệ.


Tô Noãn Tâm cũng cũng gật đầu nói: “Tớ cảm thấy rất hợp với cậu, buộc tóc cao lên một chút... Nhìn rất ngây thơ “Ha ha, để tớ đi thử.” Nhớ đọc tru*yện trên tamlinh247.org để ủng hộ team nha!!!


Sau khi Lâm Xuân Mạn buộc tóc xong thì lại soi ống kính về mình, Tô Noãn Tâm gật đầu bói: “Được lắm, rất thiếu nữ, cũng rất là thục nữ.” “Tớ cũng cảm thấy như vầy không tệ, nhưng mà... Người nhà họ Tần sẽ thích bộ dạng này của tớ sao?” “Cậu có chút tự tin không!” “Tớ không có... Mũi của tớ là đi nâng, mí mắt cũng là căt." “Cậu không nói thì không ai nhận ra được, trông rất tự nhiên. “Thật sao” “Cậu sợ cái gì, dù sao cũng không phải Tần Thiên chưa biết chuyện này. “Nhưng tớ sợ người nhà của anh ấy để ý. “Cái này phải xem Tần Thiên như thế nào, nếu anh ta mà coi trọng cậu... Người nhà anh ta tự nhiên se coi trọng cậu, giống như chủ nhà tớ chẳng hạn, chú đối với tớ rất tốt, luôn đứng về phía tớ, lúc trước ông nội với các chủ của chú ấy không thích tớ... Thái độ đối với tớ cũng không tốt... Nhưng sau mấy lần chú ra mặt cho tớ, cho dù bọn họ không thích tớ thì cũng phải chịu... Dù sao mọi người cũng không ở chung, chú ở riêng ở bên ngoài." “Nhưng hình như Tần Thiên ở chung với gia đình...

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK