Mục lục
Chú à, cưng chiều tôi nhé (full) – Tô Noãn Tâm – Lệ Minh Viễn – Truyện tác giả: Hoa Nhi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 53

Hôm nay anh ta tới nơi này, vốn chính là tìm cô để nói lời tạm biệt, bởi vì chuyện trước đó của Tần Viên, làm cho cô ta mang tiếng xấu, cả ngày tránh trong nhà mà nổi trận lôi đình, một bên vừa tìm cách cứu vãn, vừa tìm cách để sắm vai người bị hại, cầu xin ba cô ta vận dụng quyền lực trong tay, để tra ra người hãm hại cô ta như vậy.

Mà Tần Viên lấy lí do thoái thác là, một đêm kia cô ta bị người ta hạ thuốc, căn bản là không được tỉnh táo, Nhưng trên thực tế, có bị hạ thuốc hay không thì chỉ có mình Tần Viên biết.

Cô ta sắm vai một người bị hại, mỗi ngày lượn lờ trước mặt gia chú nhà họ Trần,cũng chính là cha bọn họ khóc lóc kể lể Ông Tần vốn cưng chiều người con gái được người vợ đã mất sinh ra này, coi cô ta là hòn ngọc quý trên tay, cho dù sau này có tái hôn, có con khác, cũng vẫn cung chiều đứa con gái này như trước, lúc này bởi vì chuyện của con gái, cũng cực lực nghĩ cách giúp đỡ.

Ứng với yêu cầu Tần Viên, âm thầm phải người đi thăm dò, thế mà tra xong lại có liên quan đến con trai Tần Nghĩa của ông ta…

Tần Nghĩa nhận được điện thoại của anh trai Tần Thiên, lúc này mới biết được chuyện này.

Tần Thiên, anh em ruột cùng mẹ với Tần Viện, nhưng nhân phẩm thì khác với cô ta, anh ta vẫn còn chút cảm tình với người em trai cùng cha khác mẹ này.

Biết anh ta sắp gặp đại họa, trước tiênthông báo cho anh một tiếng, nhưng cũng chỉ đến thế mà thôi.

Cho nên, sau một thời gian dài nữa, Tần Nghĩa cũng không còn cách nào tới đây… Anh ta muốn nói tạm biệt với cô.

. Lại ở đây thấy được diện mạo thật sự của cô. Quả nhiên, trước đó cô trang điểm xấu đi, còn giả tuổi già hơn.

Rõ ràng chỉ là một cô nhóc, thoạt nhìn còn nhỏ hơn so với anh ta.

Sau khi nhìn thấy anh ta, vậy mà cô lại xoay người bỏ chạy.

Sau khi Tô Noãn Tâm bỏ chạy, Tần Nghĩa cũng không đuổi theo cô nữa, cũng lười đuổi theo, biết cô chuẩn bị làm việc, đơn giản lặng lẽ trốn ở phòng thay quần áo bảo vệ nên này, kết quả không qua bao lâu, liền nhìn thấy người con gái mới vừa bỏ chạy và tên bảo vệ kia, anh ta liền đi thẳngtới bên này.

Tô Noãn Tâm đã bị bại lộ mà không biết.

Mà Tần Nghĩa, cũng không muốn vạch – Biết sau khi cô thay quần áo, rồi sẽ đi trần cô.

làm, nên anh ta quay lại sảnh trước bên kia, mở cửa, bước vào một phòng bao xa hoa.

Hôm nay anh ta không gọi bạn bè mình, anh ta chỉ muốn gặp được Tô Noãn Tâm, muốn nói câu tạm biệt với cô.

Ngồi ở trong phòng bao trống rỗng, trong lòng Tần Nghĩa có chút ưu sầu uống một ngụm rượu lớn.

Trong đầu anh lại nhớ lại lời cô gái nói, anh ta quá ngây thơ, lại đào hoa… Bạn gái đổi liên tục, cũng không phải mẫu người cô thích, trong lòng Tần Nghĩa rất không thoải mái.tới bên này.

Tô Noãn Tâm đã bị bại lộ mà không biết.

Mà Tần Nghĩa, cũng không muốn vạch – Biết sau khi cô thay quần áo, rồi sẽ đi trần cô.

làm, nên anh ta quay lại sảnh trước bên kia, mở cửa, bước vào một phòng bao xa hoa.

Hôm nay anh ta không gọi bạn bè mình, anh ta chỉ muốn gặp được Tô Noãn Tâm, muốn nói câu tạm biệt với cô.

Ngồi ở trong phòng bao trống rỗng, trong lòng Tần Nghĩa có chút ưu sầu uống một ngụm rượu lớn.

Trong đầu anh lại nhớ lại lời cô gái nói, anh ta quá ngây thơ, lại đào hoa… Bạn gái đổi liên tục, cũng không phải mẫu người cô thích, trong lòng Tần Nghĩa rất không thoải mái.Anh ta gọi thêm mấy chai rượu, tâm tình càng thêm buồn bực.

Người phục vụ quán bar Tiểu Nguyệt cầm hoa quả và một chút điểm tâm tiếng vào, thấy anh ta đang cúi đầu uống rượu giải sầu.

Gương mặt còn có vẻ xinh đẹp hơn cả con gái đỏ bừng, dưới ngọn đèn mờ còn có vẻ xinh đẹp hơn.

Tiểu Nguyệt nhìn thấy mà mặt đỏ tim đập, rung động không thôi, rốt cuộc sau khi xong việc cũng không rời đi, mà là bỏ chiếc khay sang một bên, gương mặt lo lắng nhìn Tần Nghĩa nói: “Cậu chú Tần, anh cứ uống rượu giải sầu như thế này, không tốt cho cơ the…”

Ánh mắt Tần Nghĩa lạnh nhạt quét cô ta một cái nói: “Có quan hệ gì với cô ?”

Gương mặt của Tiểu Nguyệt trắng bệch, có chút tủi thân nói: “Em chỉ quantâm anh…”

“Cô thấy tôi cần đến sự quan tâm của cô? Đi gọi chị Tô của cô đến đây, nói rằng tôi tìm cô ấy có việc.”

“Ồ.

“ Tiểu Nguyệt có chút mất mát rời khỏi phòng bao

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK