Mục lục
Chú à, cưng chiều tôi nhé (full) – Tô Noãn Tâm – Lệ Minh Viễn – Truyện tác giả: Hoa Nhi
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1141

 

Nhưng ở nước ngoài rất loạn, không an toàn như ở trong nước, trễ như vậy, một người phụ nữ như chị ra ngoài một mình thì vô cùng không an toàn”

 

“Uh, tôi cũng có nghe nói có vài nước rất loạn”

 

“Lát nữa tổng giám Tô giúp tôi chọn đồ đi… Tôi không biết sản phẩm nào trong nước thì dùng tốt hơn”

 

Tô Ngọc Mỹ vốn là người có tấm lòng lương thiện, bà gật đầu nói: “Được thôi, tới cũng tới rồi, tôi giúp cậu chọn vậy”

 

Trong siêu thị, hai người cùng nhau đẩy xe hàng chọn đồ.

 

Ân Vô Tà chụp trộm một tấm ảnh gửi cho Lệ Minh Viễn.

 

Lại bị Lệ Minh Viễn lơ luôn.

 

Sau khi mua đồ xong, hai người cùng nhau rời khỏi siêu thị.

 

Đồ hơi nhiều, vốn dĩ Tô Ngọc Mỹ định xách hộ một ít.

 

Ân Vô Tà lại không chịu.

 

“Tổng giám đốc Tô đã giúp tôi nhiều rồi, chút đồ này tôi vẫn xách được”

 

Tô Ngọc Mỹ cười nhạt nói: “Chuyện nhỏ thôi mà… Giám đốc Ân từng cứu mạng của Minh Viễn, nói thật, làm bạn với cậu thì vẫn có thể, còn những chuyện khác đừng nói, tôi thật sự không có tâm tư”

 

“Vậy cứ từ làm bạn mà tiến tới đi, tôi mới đến, ngoại trừ Lệ Minh Viễn ra thì cũng không có bạn bè gì…”

 

“Vậy được, nếu như chỉ là bạn thì tôi vẫn đồng ý tiếp nạp cậu”

 

Ân Vô Tà cảm thấy bản thân giả đáng thương quá đúng chỗ luôn.

 

Quả nhiên chiêu này hữu dụng.

 

Lòng đồng cảm của phụ nữ vẫn luôn dễ tuôn trào.

 

Chờ sau khi về nhà, Ân Vô Tà nhờ Tô Ngọc Mỹ ôm đồ giúp mình, bản thân thì lấy chìa khoá ra mở cửa.

 

Tô Ngọc Mỹ có lòng tốt mang đồ vào phòng giúp anh ta thì liền thấy cảnh tượng hỗn loạn lộn xộn trong phòng…

 

Chính là cái loại vừa mới chuyển tới, còn chưa có thu dọn xong.

 

Bà không khỏi nhíu mày nói: “Sao mà… lộn xộn vậy?”

 

Ân Vô Tà hơi ngại ngùng nói: “À thì… dự định là ngày mai sẽ mời người làm thêm giờ đến dọn dẹp, tôi không giỏi làm mấy chuyện này”

 

“Vậy tối nay cậu ở làm sao?”

 

“Tổng giám Tô có thể cho tôi ở nhờ không?”

 

“Không thể nào, cùng lắm là tôi giúp cậu thu dọn”

 

“Vậy thì đành làm phiền tổng giám Tô rồi… Tôi có thể học dọn cùng chị”

 

Tô Ngọc Mỹ chỉ cảm thấy này là chuyện gì đây chứ.

 

Người tốt bụng giúp đỡ còn giúp mãi chưa xong.

 

Thôi bỏ đi, làm vệ sinh thôi mà, bà vẫn làm được.

 

Ân Vô Tà nhìn Tô Ngọc Mỹ tay chân nhanh nhẹn giúp mình quét dọn phòng ốc, càng nhìn càng động lòng.

 

Aiyo, người phụ nữ quý giá như vậy sao lại có thể không người đàn ông bảo vệ chứt Không sai mà.

 

Chính là cái này.

 

Nếu như là bà thì cái người theo chủ nghĩa không kết hôn như anh ta đây cũng phải cưới về.

 

Trong nhà có người phụ nữ hiền huệ như vậy, quả thật có cảm giác yên ổn của gia đình.

 

Đó là cảm giác mà anh ta vẫn luôn hướng tới.

 

Sau khi Tô Ngọc Mỹ giúp anh ta dọn dẹp ổn thoả và làm vệ sinh sạch sẽ cho toàn bộ căn phòng mới rời đi.

 

Ân Vô Tà nhìn căn phòng sạch sẽ, không hiểu sao lại cảm thấy ấm áp.

 

Người phụ nữ Tô Ngọc Mỹ này, thật là… có thể mang lại thật nhiều kinh hỷ cho anh ta.

 

Những thứ này đều là những thứ mà anh ta đang thiếu.

 

Đêm rất dài, nhưng lòng lại ấm áp.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK