Các bạn vào group facebook để yêu cầu truyện, báo lỗi chương và trao đổi giao lưu với nhau nhé!
**********
Đột nhiên vẻ mặt người phụ nữ trở nên đầy lo lắng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nếu bị phát hiện hậu quả sẽ rất thảm.
Nhưng bây giờ lại không có cách nào, cho dù cô ta không bị thương thì cũng không phải đối thủ của mấy tên đó, huống hồ bây giờ cô ta còn đang bị thương, mùi máu sở dĩ không nồng là do cô ta mặc áo khoác da nên át được.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Còn về việc chạy trốn, bây giờ có vẻ không còn cơ hội nữa.
Trước đây để tránh bị phát hiện nên cô ta đã chọn góc khuất này, khi ấy vì khá lo lắng nên cũng không để ý nhiều.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Kết quả bây giờ khi muốn trốn đi mới phát hiện đây là góc chết, trong vô hình chung cô ta đã tự nhốt mình ở đây, giờ không còn đường lui nữa.
Lâm Hàn thấy vẻ mặt sốt ruột của đối phương cũng thấy hơi buồn cười.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Anh cũng nhận ra điều này, đây là góc khuất của quán bar, không cách xa mấy tên đàn ông áo đen kia lắm, lúc này cô gái thần bí đã không còn đường lui, chỉ có thể đối đầu.
Còn về việc đối đầu trực diện, hiển nhiên cô gái này không phải đối thủ của nhóm người kia, nếu không cũng không đến mức bị thương vẫn bỏ chạy.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lâm Hàn đột nhiên cảm hấy hơi buồn cười, theo lý mà nói cô gái này cũng không phải người bình thường, có thể thấy thân thủ cũng khá, nhưng có vẻ đầu óc không được thông minh lắm. Chạy trốn lại tự chui vào góc tường, chặn mất đường lui của mình, thực sự hơi ngu ngốc.
Lúc này thấy mấy tên áo đen đã tiến lại đây, cô gái càng thêm lo lắng, nhưng cũng không làm được gì.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cô ta biết đám người kia rất độc ác, nếu rơi vào tay chúng thì kết quả sẽ rất thảm, nhưng bây giờ cô ta không trốn được nữa.
Lâm Hàn vốn không phải người thích lo chuyện bao đồng, cô gái bí ẩn này bị bắt cũng không liên quan đến anh, cô ta sẽ thế nào cũng không liên quan đến anh.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Tuy rằng cô gái này khá xinh, cũng được coi là người đẹp, nhưng Lâm Hàn biết chắc chắn cô ta không đơn giản như vẻ bề ngoài, anh cũng không biết cô ta là người tốt hay người xấu.
Nhưng hôm nay anh lại rảnh quá nên hơi chán, hiếm thấy có một lần muốn lo chuyện bao đồng, nhân tiện tìm hiểu xem cô gái này và đám người áo đen kia rốt cuộc là ai, đến từ thế lực nào.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Những thế lực có máu mặt của Vùng Xám ở Bắc Đông bây giờ đều đã do Lâm Hàn tiếp quản, sẽ không xảy ra xung đột. Anh hơi tò mò cô gái này và đám người áo đen kia thuộc thế lực nào.
Vì đã quyết định giúp nên Lâm Hàn cũng chuyển sang ngồi cạnh người phụ nữ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Người phụ nữ này vốn đã rất căng thẳng, phát hiện ra hành động đột ngột của Lâm Hàn đột nhiên hoảng sợ, vô thức muốn ra tay nhưng phát hiện anh chỉ ngồi xuống cạnh mình nên mới rụt tay lại.
Nhưng động tác rất rõ ràng, Lâm Hàn không sao cả nhưng đám người phía sau lại lập tức bị thu hút sự chú ý, cảm thấy bóng lưng cô gái này khá giống, vì thế bước về phía này.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Mặc dù mấy người mặc đồ đen đã cách không xa, nhưng bọn chúng cũng đang kiểm tra từng người trong quán bar, vậy nên phải một thời gian nữa chúng mới tới đây, chỉ vì hành động của Lâm Hàn và cô gái này đã thu hút chúng nên không còn thời gian nữa.
Cô gái liếc thấy thế thì hoảng hốt.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lâm Hàn không để ý lắm mà cười bảo: “Tôi có thể giúp cô, nhưng có điều kiện”.
Cô gái nghe vậy hơi giật mình, có chút ngạc nhiên nhìn Lâm Hàn.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Nhìn tổng thể trông Lâm Hàn rất bình thường, chỉ là hơi đẹp trai một chút, những phương diện khác anh chỉ là một người bình thường.
Trong vô thức, cô gái không tin Lâm Hàn có thể giúp mình lắm, nhưng nghĩ lại vừa nãy anh có thể nhanh chóng phát hiện ra sự khác thường của mình, cô ta lại cảm thấy có lẽ anh không đơn giản như vẻ bề ngoài.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Quan trọng nhất là bây giờ cô ta đã không còn lựa chọn nào khác, chỉ có thể hy vọng người xa lạ trước mắt giúp đỡ mình, nếu anh không giúp được thì cô ta cũng không còn cách nào, dường như khoanh tay chịu trói hay đối đầu một phen thì sau này bị bắt, kết quả cũng như nhau.
“Điều kiện gì? Anh mau nói đi!”, người phụ nữ hạ giọng, nôn nóng hỏi.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Quýnh lên làm gì?”, vẻ mặt Lâm Hàn bình tĩnh, không chút vội vàng, anh chậm rãi nói: “Nói cho tôi biết cô với đối phương là thế lực nào, đồng thời nói cho tôi biết chuyện gì đã xảy ra, tại sao đối phương lại bắt cô, phải nói rõ ràng toàn bộ với tôi”.
Cô gái sững sờ, không ngờ điều kiện của Lâm Hàn lại là điều này, cô ta còn tưởng điều kiện của Lâm Hàn liên quan đến cơ thể mình, dù sao cô ta cũng có nhan sắc, cô ta cũng biết mình thu hút ánh nhìn đàn ông, nhưng không ngờ Lâm Hàn lại không hề bị thu hút mà anh lại quan tâm đến những chuyện này.
Nhưng đồng thời cô gái cũng cảm thấy dường như Lâm Hàn không phải người bình thường, nếu không anh sẽ không hỏi vấn đề này. Như vậy biết đâu Lâm Hàn có thể giúp được cô ta, giúp cô ta thoát khỏi đợt nguy hiểm này, giúp cô ta không rơi vào tay mấy tên áo đen chịu tra tấn.
Cô ta không có nhiều thời gian để chần chừ, thấy mấy tên áo đen sắp đến, cô gái không nghĩ nhiều nữa, tiết lộ thì tiết lộ, bây giờ thoát thân mới là quan trọng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
“Có rất nhiều chi tiết, tôi không kịp nói cho anh rõ hơn, tôi không thuộc bất kỳ thế lực nào cả, tôi chỉ là sát thủ cá nhân, đối phương là người của quý tộc họ Khổng!”, cô gái nhanh chóng đáp.
Mà lúc này mấy tên kia cũng đã tới đây, chúng kéo cô gái ra để nhìn mặt.
“Thật sự là mày, xem mày chạy đi đâu!”, tên áo đen cầm đầu lạnh giọng nói.
Những tên còn lại cũng lần lượt vây quanh, chuẩn bị ra tay với cô gái.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Dù chúng biết cô gái đã bị thương, không còn nhiều sức chiến đấu, nhưng vì trước đó thân thủ của cô ta rất đáng sợ, bây giờ bọn chúng cũng không dám khinh địch. Năm, sáu tên đàn ông chuẩn bị cùng tấn công, hơn nữa vẻ mặt đều cực kỳ nghiêm túc.
Mà Lâm Hàn nghe thấy lời cô gái nói thì hơi bất ngờ.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Lâm Hàn biết sát thủ cá nhân, đúng là có một nhóm người này, chuyên nhận tiền để giết người, thân thủ của họ phần lớn đều khá tốt, đương nhiên giá cả cũng không thấp. Lâm Hàn không để ý điều này lắm, nhưng biết đối phương là người nhà họ Khổng, anh hơi bất ngờ. Địa bàn chủ yếu của quý tộc họ Khổng ở thành phố Thiên Kinh, sao lại có người ở Bắc Đông này, còn là thành phố Phụng Thiên nơi anh đang ở?
Lâm Hàn và nhà họ Khổng không quen biết, nhưng muốn kiếm được nhiều lợi ích từ hội nghị quý tộc ở thành phố lần này chắc chắn phải làm kẻ thù với nhà họ Khổng.
Cô hơi nghiêng đầu, không dám để anh nhìn quá lâu.
Cho dù trước đây Lâm Hàn không hứa với cô gái sẽ cứu cô ta, nhưng sau khi biết đối phương là người nhà họ Khổng, còn xuất hiện ở thành phố Phụng Thiên, Lâm Hàn nhất định phải tham gia vào việc bao đồng lần này.