Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú - Lâm Hàn (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1327

Lâm Hàn cũng chỉ cười không thèm để ý đến chuyện đó, anh không phải là thằng nhóc choai choai dễ xấu hổ vì những chuyện thế này, anh hoàn toàn không để tâm.

Sau đó, Lâm Hàn và tất cả các gia chủ đang có mặt ở đây cùng im lặng chờ đợi, không có ai lên tiếng nói chuyện.

Trước khi Lâm Hàn đến, có vài người còn len lén bàn luận với nhau, sau khi anh đến thì chẳng còn ai ừ hử gì nữa, có thể thấy bọn họ không muốn anh nghe thấy cuộc đối thoại của mình, sẽ tạo thành bất lợi cho họ.

Không lâu sau đó, đã đến giờ, tất cả các thế lực có uy tín và danh dự trong vùng xám Thiên Kinh đều có mặt, dù có người chưa đến thì cũng đã quá giờ, không thể tham gia vào hội nghị được nữa.

Sau đó, các nhà quý tộc đứng dậy, dẫn theo nhóm gia chủ bước vào sân vận động, chuẩn bị vào chỗ của mình.

Nhưng khi vào chỗ ngồi thì lại xảy ra vấn đề.

Vì kế hoạch trước đó chỉ có sự tham gia của bốn quý tộc lớn và phần lớn thế lực mạnh ở Thiên Kinh, vì vậy cũng chỉ có bốn vị trí nổi bật nhất, không có vị trí dư thừa nào.

Nhưng bây giờ bốn gia đình quý tộc lớn cùng với Lâm Hàn sẽ thành năm người.

“Thiếu mất một chỗ rồi, mau chuẩn bị thêm một ghế nữa đi”, Tiêu Nhã nói thẳng.

Khổng Trung Thiên nghe thế bèn cười cười nói: “Tôi thấy không cần thiết đâu nhỉ? Cậu Lâm cứ đứng là được rồi, dù sao trước mặt cậu ta cũng không phải là thế lực của Thiên Kinh, cũng không có tư cách tham gia hội nghị quý tộc này, lát nữa khi chúng tôi bắt đầu thì cậu phải rời khỏi cuộc họp, dẫn đám người của cậu rời khỏi sân vận động này”.

Nếu đã không thể giữ vị trí trung lập, thì Khổng Trung Thiên cũng chẳng muốn phải phí sức hòa nhã với anh làm gì, trực tiếp trở mặt là được, dù sao họ cũng không đến nỗi sợ đắc tội Lâm Hàn. Khổng Trung Thiên tuyệt đối không thể chấp nhận để Lâm Hàn tham gia hội nghị quý tộc Thiên Kinh và tiến vào chiếm giữ thành phố này, chuyện đó làm ảnh hưởng đến lợi ích của bọn họ quá nhiều.

Khương Thư Nhai đứng bên cạnh thấy thế thì có cảm giác buồn cười, cậu ta cực kỳ hận Lâm Hàn, nhưng trước mắt đúng là không thể làm gì được anh, bây giờ thấy Lâm Hàn sắp mất mặt cậu ta hào hứng là chuyện thường.

Lâm Hàn chỉ cười cười nói: “Biết đâu lát nữa tôi lại thành thế lực của thành phố Thiên Kinh thì sao, với thực lực của tôi thì nhất định tôi sẽ có một ghế ở đây rồi. Dù tôi không thể là thế lực vùng xám của Thiên Kinh thì đây là đạo đãi khách của Thiên Kinh các người à? Cả một vị trí để người ta ngồi ăn cũng không có?”

Mấy nhà quý tộc nghe thế thì sắc mặt lập tức tối đi, ý tưởng của bọn họ là một chuyện nhưng thực hiện lại là chuyện khác, họ đối xử với Lâm Hàn thế này đúng là không hay. Nếu để chuyện hôm nay lan truyền ra ngoài thì sẽ tạo thành ảnh hưởng nhất định với danh tiếng của bọn họ.

Những thế lực nhỏ hơn có thể không quan tâm đến danh tiếng, nhưng thế lực tầm cỡ quý tộc thì khác, bọn họ xem trọng những điều đó, nó có sức ảnh hưởng liên quan.

“Hay là tôi kêu người đưa một cái ghế tới, cũng không mất bao nhiêu thời gian”, Tiêu Nhã nhanh chóng đứng ra hòa giải, cô ấy không muốn họ trực tiếp nổi lên xung đột ở đây, nó không có lợi cho kế hoạch của Lâm Hàn và nhà họ Tiêu, bây giờ cô ấy phải đứng ra bắc cái thang cho Lâm Hàn và các quý tộc khác bước xuống.

Trong phòng ăn.

Dương Lệ chú ý thấy vẻ mặt kỳ lạ của Chu Nhã Thiến thì hỏi: “Sao vậy? Có chuyện gì thế?”

Chu Nhã Thiến đã không còn vẻ suy sụp lúc nãy nữa, bây giờ cô ta lại mang vẻ cao ngạo, xa cách.

Chu Nhã Thiến không chút do dự, vào thẳng vấn đề: “Không có gì, chỉ là tớ thấy Lâm Hàn không xứng với cậu lắm”.

Dương Lệ nghe vậy thì sửng sốt.

Trước đây khi Dương Lệ còn làm việc dưới trướng Chu Nhã Thiến, cô ta không chỉ một lần nói với cô rằng Lâm Hàn không xứng với cô, đề nghị cô ly hôn rồi tìm một người xứng với cô hơn.

Ban đầu đương nhiên Dương Lệ mặc kệ, chỉ nhận định là Lâm Hàn. Nhưng dù sao khi ấy Chu Nhã Thiến cũng là sếp của cô, cho dù quan hệ cá nhân không tốt thì cũng là sếp mình nên Dương Lệ không nói gì mà chỉ qua loa cho xong chuyện.

Nhưng bây giờ Chu Nhã Thiến lại nói như thế khiến Dương Lệ hơi khó chịu.

Trong khoảng thời gian ngắn ngủi này, Dương Lệ đã dần hiểu được thân thế và thực lực thật sự của Lâm Hàn.

Chưa nói đến gia cảnh đáng sợ của Lâm Hàn hiện giờ, dù là năng lực của anh, Dương Lệ cũng đã được thấy. Sao anh có thể là loại người vô dụng được? Ngược lại chính vì năng lực của Lâm Hàn quá đáng sợ, thu hút rất nhiều sự chú ý của những người xung quanh nên anh mới phải giấu và khiêm tốn suốt như vậy.

Không nói đâu xa, thành tựu hiện tại của Dương Lệ thực ra cũng là do có Lâm Hàn giúp đỡ.

Mặc dù năng lực của Dương Lệ đúng là đã tăng lên rất nhiều sau khi vào quỹ đầu tư Nhân Phàm, nhưng cũng không thể thăng chức liên tục trong thời gian ngắn và trở thành CEO của một công ty khổng lồ như Nhân Phàm được.

Trong một công ty, không phải cứ có năng lực là được thăng chức, mà còn cần cân nhắc mọi khía cạnh.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK