Mục lục
Rể Nghèo Thành Tỷ Phú - Lâm Hàn (FULL)
Thiết lập
Thiết lập
Kích cỡ :
A-
18px
A+
Màu nền :
  • Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Chương 1072

Tiểu Tây nhìn sang rồi vội vã bước qua.

“Mấy người có ý kiến gì thì cứ nói hết cho anh ta biết, nhiệm vụ lần này do anh ta phụ trách”, Lâm Hàn thản nhiên nói.

Một người trong số đó nghe xong vội nói với Tiểu Tây: “Tạ Kiến Bình vẫn chưa biết kế hoạch bên chúng tôi bị thất bại, mà cũng chưa đến thời gian như dự tính. Chúng tôi có thể báo về kế hoạch đã thành công, gạt ông ta rằng Dương Lệ đã đồng ý làm các thương vụ vùng xám, bây giờ sẽ đưa cô ấy qua gặp mặt bàn bạc chi tiết hơn. Đến lúc đó, các anh đi theo sau chúng tôi đến chỗ của Tạ Kiến Bình là được, khi đó chúng tôi sẽ tiếp tục hỗ trợ các anh. Chuyến đến thành phố Đông Hải này, số cao thủ Tạ Kiến Bình dẫn theo đa phần không phải thân tín của ông ta, khi đó chúng tôi sẽ nói đây là ý của cậu Lâm thì đám người kia sẽ không dám ngăn cản, còn một vài thân tín của Tạ Kiến Bình, tôi tin chắc mấy anh có thể giải quyết dễ dàng”.

Mấy người còn lại cũng rối rít gật đầu bằng lòng hỗ trợ.

Rất nhanh, Tiểu Tây đã vạch xong kế hoạch, vốn dĩ những người của Tôn Hàn Các có mặt ở đây đã đủ nghiền đám cao thủ Tạ Kiến Bình dẫn tới ra bã rồi, giờ lại có thêm mấy người này hỗ trợ, Tiểu Tây càng dễ dàng dẫn người của Tôn Hàn Các gông cổ Tạ Kiến Bình về hơn, vả lại có đám bọn họ thì tỉ lệ Tạ Kiến Bình chạy trốn gần như bằng không.

“Cậu Lâm, vậy chúng tôi sẽ lập tức lên đường đi bắt Tạ Kiến Bình luôn”, Tiểu Tây nhìn Lâm Hàn nói.

Vừa rồi Lâm Hàn nghe đám người kia nói xong thì đã hiểu rõ, chuyến này Tạ Kiến Bình dẫn theo đa số là thuộc hạ trung thành của Trương Thiên Sơn, đúng như ý định ban đầu là sẽ không đụng vào làm ăn phi pháp, không muốn trái với ý của Trương Thiên Sơn, chỉ có số ít thân tín của Tạ Kiến Bình là rắp tâm theo ông ta kinh doanh thương vụ trong vùng xám.

Nói cách khác, đa số những người Tạ Kiến Bình dẫn theo đều vô tội, các thương vụ vùng xám cũng chưa bắt đầu tiến hành, Lâm Hàn không cần phải nhằm vào bọn họ.

Nghĩ tới đây, Lâm Hàn lại nói: “Tiểu Tây, anh phối hợp với đám bọn họ một lưới bắt hết Tạ Kiến Bình và đám thân tín của ông ta cho tôi, những người khác khoan hãy đụng vào”.

“Vâng thưa cậu Lâm!”

Tiểu Tây nghe Lâm Hàn dặn dò xong bèn cung kính đáp.

Đám người cài bom cũng vội vã rối rít gật đầu tán thành.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, anh lại nhìn mấy người kia nhàn nhạt nói: “Mong rằng mấy người đàng hoàng một chút, đừng có giở trò qua mặt tôi, cả Hoa Đông này đều là địa bàn của tôi, nếu mấy người dám giỡn mặt với tôi thì cùng lắm tôi chỉ thêm ít công sức, trái lại thì mấy người đừng có trách vì sao tôi lại tàn nhẫn!”

“Cậu Lâm, cậu cứ yên tâm, chúng tôi biết phân phải trái mà, chẳng qua lúc trước là bị ép vào tình thế bất đắc dĩ thôi”, mấy người kia đáp.

Lâm Hàn khẽ gật đầu, nói tiếp: “Được rồi, mấy người nhanh chóng lên đường đi!”

Tiểu Tây nghe thế liền gật đầu rồi lập tức cởi trói cho mấy người họ, sau đó cùng nhau đến thẳng sơn trang Thuý Hồ – nơi Tạ Kiến Bình đang ở.

Sau khi đám người Tiểu Tây rời đi, Lâm Hàn nhìn Dương Lệ với vẻ mặt phức tạp và nói: “Anh sẽ cử người đi tóm Triệu Tứ Hải về đây trước, tạm thời khoan hãy động đến Dương Duyệt, chị ta để tính sau đi”.

Dương Lệ nghe thế vẻ mặt cũng hơi phức tạp, cô gật đầu nhưng rồi không nói thêm gì.

Lâm Hàn liếc mắt ra hiệu cho Ngô Xuyên, anh ta lập tức hiểu ngay, đích thân dẫn vài người nhanh chóng rời đi.

Ngay sau đó, Lâm Hàn liền gọi cho người phụ trách của sơn trang Thuý Hồ và Tôn Minh mỗi người một cuộc điện thoại.

Để người bên sơn trang Thuý Hồ phối hợp với Tiểu Tây, còn bảo Tôn Minh sắp xếp người phối hợp với Ngô Xuyên, như thế thì cả hai bên đều sẽ làm việc suôn sẻ hơn. Vả lại, cũng không nên làm lớn chuyện mà ảnh hưởng đến nhiều người không liên quan.

Lý do Lâm Hàn chỉ tóm Triệu Tứ Hải đến mà không kèm theo Dương Duyệt cũng vì anh đang nghĩ cho Dương Lệ.

Nói gì thì nói Dương Duyệt vẫn là người chị ruột thịt cùng lớn lên với Dương Lệ.

Cho nên, tạm thời Lâm Hàn vẫn chưa cho người động vào Dương Duyệt, trước cứ dẫn Triệu Tứ Hải về điều tra rõ ngọn nguồn đã, nếu không liên quan đến Dương Duyệt thì sẽ cố gắng không để Dương Duyệt biết chuyện, chỉ cần xử trí Triệu Tứ Hải là được.

Còn nếu có liên quan tới Dương Duyệt, cho dù cô ta có là chị ruột của Dương Lệ thì lần này Lâm Hàn cũng không thể nào bỏ qua cho cô ta một cách dễ dàng được.

Nhưng nếu đi đến bước đó, Lâm Hàn sẽ đích thân ra mặt xử trí, anh sẽ không để Dương Lệ đối mặt với Dương Duyệt, Lâm Hàn biết rõ Dương Lệ rất dễ mềm lòng, không chừng cô sẽ bỏ qua cho Dương Duyệt.

Dương Lệ sẵn lòng tha thứ cho Dương Duyệt nhưng Lâm Hàn thì không, suy cho cùng vấn đề lần này đã liên quan đến an nguy của Dương Lệ, đã chạm đến giới hạn cuối cùng của Lâm Hàn.

Ngay sau đó, đám người Lâm Hàn, Dương Lệ liền đợi Tiểu Tây và Ngô Xuyên bắt Tạ Kiến Bình và Triệu Tứ Hải về đây.

Trong lúc đám người Lâm Hàn đang chờ ở đây, tại trang viên của Trương Thiên Sơn bên thành phố Phụng Thiên – vùng Bắc Đông thì không yên ổn như vậy.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK