• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Editor: Minh An

Beta: Cún

Buổi trưa Khẩu Khẩu chưa ngủ nên bây giờ Kiều Vãn Tình dẫn cậu về nhà để ngủ. Khẩu Khẩu chơi liên tục cả nửa ngày nên giờ đã thấm mệt, vừa lên xe một phát là cậu nhóc ngủ ngay. Về đến nhà, Kiều Vãn Tình bế cậu lên phòng sau đó cũng lên giường ngủ cùng cậu một lát. Lúc cô vừa tỉnh lại thì Đường Nguyệt Nguyệt cũng vừa về.

“Sao cậu về nhanh thế?” Kiều Vãn Tình nhìn đồng hồ một chút, cô về nhà cũng mới được hơn nửa tiếng thôi mà.

“Cậu quên rồi hả? Tối nay tớ bay đó!” Đường Nguyệt Nguyệt nói, “Bây giờ là 4 giờ rồi, tớ mà còn nấn ná lại nữa là muộn luôn đó!”

“Chồng chạy đến miệng cậu cũng sắp bay rồi kìa, cậu còn lưu luyến gì mấy chuyến bay đó nữa?” Kiều Vãn Tình đến phát khóc vì suy nghĩ của Đường Nguyệt Nguyệt. Vì yêu xin nghỉ vài ngày thì có sao đâu?

“Haizz, nhìn bộ dáng bất lực này của cậu nè. Bây giờ thì cậu cảm nhận được cảm xúc của tớ lúc nhìn cậu cùng Cố Yến Khanh cứ mập mờ mà mãi không chịu yêu nhau chưa?”

Kiều Vãn Tình: “……”

“Thế bây giờ hai người các cậu thế nào rồi?”

“Tớ cũng không biết nữa, chúng tớ thêm WeChat của nhau rồi. Thôi, mọi chuyện cứ thuận theo tự nhiên đi,” Đường Nguyệt Nguyệt nói xong lại có chút vui vẻ, “Nhưng anh ấy chờ tớ ở dưới nhà, bảo là sẽ đưa tớ đi sân bay.”

Kiều Vãn Tình thở phào nhẹ nhõm: “Thế là có hy vọng rồi đó. Cố lên nhé!”

Đường Nguyệt Nguyệt nghịch ngợm nháy mắt với Kiều Vãn Tình: “Tớ đi thu dọn đồ đạc xong chạy đây. Không thể để anh ấy chờ lâu được.”

Kiều Vãn Tình mỉm cười gật đầu.

Sau khi Đường Nguyệt Nguyệt đi thì trong nhà yên tĩnh hơn rất nhiều. Quả nhiên ở cùng với Đường Nguyệt Nguyệt thì sẽ không lo cuộc sống buồn chán.

Kiều Vãn Tình cũng cảm thấy mình hơi nhớ người nào đó rồi!

……

Rất nhanh Cố Yến Khanh đã có được tin tức của Cố Yến Trạch.



Lần đầu tiên Kiều Vãn Tình cảm thấy Cố Yến Khanh có mạng lưới tin tức đáng sợ. Chỉ trong vòng 1 ngày, chẳng những anh có thể điều tra ra Cố Yến Trạch đang ở thành phố C, mà anh còn điều tra ra được Cố Yến Trạch tới thành phố C từ bao giờ, sau đó làm gì ở thành phố C. Anh còn có được danh sách những người Cố Yến Trạch gặp gỡ và nói chuyện trong mấy ngày ở đây nữa. Thêm vào đó, anh còn điều tra ra được tư liệu của người phụ nữ kia.

Sau khi đọc xong chỗ tài liệu này, Kiều Vãn Tình cảm thấy lòng mình hơi lạnh.

Cố Yến Trạch lại ngoại tình thật.

Người mà anh ta ngoại tình tên là Khương Ý, là một người mẫu tuyến ba.

Hơn nữa đọc qua tư liệu của Khương Ý, Kiều Vãn Tình cũng nhớ ra người này là ai. Trong sách cũng có viết, sau khi ba mẹ của nam chủ Cố Minh Uyên ly hôn xong thì hai người lại lập hai gia đình mới. Vợ sau của Cố Yến Trạch tên là Khương Ý. Trước khi kết hôn với Cố Yến Trạch thì Khương Ý cũng chỉ là một người mẫu nhỏ tuyến ba. Sau khi kết hôn thì cô ta được nâng lên trở thành minh tinh tuyến hai, còn sinh được một đứa con gái cho nhà họ Cố nữa.

Trong sách, mỗi nam chủ hoặc nữ chủ đều sẽ có những đoạn quá khứ đau lòng nhất định. Cố Minh Uyên cũng không ngoại lệ. Từ khi sinh ra, ba mẹ cậu không thương yêu cậu, đã thế còn bị bảo mẫu ngược đãi đến đáng thương. Đến cả mẹ kế của cậu cũng là người độc ác, đối xử với cậu không hề tốt chút nào.

Đương nhiên, những chuyện này được viết ra đều là để tác giả cho Cố Yến Khanh một lý do danh chính ngôn thuận để nhận Cố Minh Uyên làm con nuôi của mình.

Sống cùng Cố Yến Khanh một thời gian vui vẻ như vậy, suýt nữa Kiều Vãn Tình cũng quên mình đang sống trong một quyển sách, mà bản thân cô cũng là một nhân vật pháo hôi trong này. Đột nhiên chuyện này xảy ra làm cô không biết nên xử lý như nào.

Không phải là lòng dạ cô hẹp hòi, nhưng cô không thể đồng ý với việc Cố Yến Khanh nhận Uyên Uyên làm con nuôi. Tuy rằng cô cũng rất thích Uyên Uyên đáng yêu, nhưng cốt truyện này cũng chính là một cái gai trong lòng Kiều Vãn Tình. Cô nghĩ tới việc thằng con đáng yêu của mình mai sau vì tiền tài, địa vị mà trở nên tham lam ích kỷ, mất hết tính người, sống không còn chút tình cảm của con người thì cô không thể chấp nhận được.

Cô không muốn Khẩu Khẩu phải chịu một chút khổ sở nào, cũng không muốn thằng bé lầm đường lạc lối.

Để cho điều đó không xảy ra thì cô nên dứt khoát không để cho ai tranh giành đồ của Khẩu Khẩu, không để cho Cố Yến Khanh nhận Uyên Uyên làm con nuôi. Bởi lẽ nguồn cơn của mọi chuyện cũng chính từ việc đó mà ra.

“Tạm thời chúng ta cứ coi như chưa biết việc này,” Cố Yến Khanh nói, “Để anh xem bây giờ nên làm gì.”

“Vâng,” Kiều Vãn Tình hơi tò mò, “Anh định giải quyết như thế nào?”

“Anh cũng không biết nữa, anh cũng chưa từng gặp mấy việc này bao giờ.”

Chuyện này nếu mà nói ra thì khẳng định là Sở Thơ Thơ sẽ ly hôn với Cố Yến Trạch. Nhưng như vậy thì không chỉ Uyên Uyên sẽ vô cùng đáng thương mà Sở Thơ Thơ cũng vậy nữa.

Hơn nữa, mấy kẻ có tiền bên ngoài có tiểu tam, tiểu tứ cũng quá nhiều, không thể quản nổi được. Với lại trước kia, Sở Thơ Thơ cùng Cố Yến Trạch cũng đã thống nhất với nhau rồi, ai chơi phần người nấy nên cũng không ai quan tâm tới việc bên ngoài người kia có bao nhiêu người.

Vì thế ngay lúc này, Cố Yến Khanh không biết nên làm thế nào.

“Anh cũng đừng suy nghĩ quá nhiều,” Kiều Vãn Tình biết hiện tại anh đang có một dự án lớn ở nước ngoài, áp lực vô cùng lớn, “Nếu không giải quyết được thì thôi chúng ta đừng nghĩ nữa, cứ coi như không biết là được rồi.”

Không phải Kiều Vãn Tình ích kỷ nhưng biện pháp tốt nhất hiện tại chính là đừng rút dây động rừng, cứ để cho mọi chuyện thuận theo tự nhiên. Cố Yến Trạch che giấu có tốt như nào thì vợ chồng cùng chung chăn gối, kiểu gì cũng sẽ có ngày bại lộ. Nếu mà anh ta có thể giấu cả đời, vì con, vì vợ mà xây dựng hình tượng một người ba ba tốt thì cũng là bản lĩnh của anh ta.

“Được,” Cố Yến Khanh định nói cái gì, nhưng anh cũng hiểu lòng tin của mình dành cho Kiều Vãn Tình, không cần mấy lời hoa mỹ, nói, “Em với Khẩu Khẩu ở nhà chờ anh quay về nhé!”’

Kiều Vãn Tình tạm thời vứt mấy chuyện này ra sau đầu. Ngày 11/11 sắp tới rồi, có thể nói với những người mở shop online bán hàng thì đây chính là một ngày vô cùng đặc biệt, là một ngày giảm giá tất cả các mặt hàng, nhu cầu mua hàng online tăng đột biến. Vì thế Kiều Vãn Tình lại bù đầu chuẩn bị cho dịp 11/11 sắp tới này.

Trong khóa huấn luyện này được chia làm ba giai đoạn. Giai đoạn đầu chủ yếu là học lý thuyết cùng những thao tác cơ bản. Bây giờ khóa huấn luyện đã bước sang giai đoạn thứ hai, giai đoạn thực hành. Mà giai đoạn thứ hai cũng sắp được 1 tháng rồi. Sau khi qua dịp 11/11 thì bắt đầu tổng kết khóa huấn luyện và chuẩn bị kết thúc.

Giai đoạn thứ ba chính là giai đoạn tự mình xây dựng sự nghiệp. Sau đó chính phủ sẽ dựa vào tình huống của shop của mỗi người sẽ có những sự giúp đỡ nhất định, cũng sẽ giới thiệu những người tới cố vấn, giúp đỡ các bọn họ cách kinh doanh, đồng thời cũng sẽ tổ chức một số buổi tọa đàm chia sẻ kinh nghiệm sau đó mời bọn họ tới tham dự.

Tham dự khóa huấn luyện này cũng như bôi một lớp son lên trang sự nghiệp của mình. Mai sau mà bọn họ khởi nghiệp, tạo nên được thành tựu gì thì cũng vô cùng vẻ vang.

Kiều Vãn Tình vô cùng hưng phấn. Cô rất chờ mong được mở cửa hàng của riêng mình!



Mấy ngày trước ngày 11/11, gần như Kiều Vãn Tình chẳng về nhà được mấy lần. Buổi tối thì 10 giờ 11 giờ cô mới về đến nhà, sáng sớm tinh mơ lại đi rồi. Điều đó làm cho Khẩu Khẩu vô cùng khó chịu. Trùng hợp là thời gian ấy Cố Yến Khanh cũng đi công tác không ở nhà. Nên đôi khi Kiều Vãn Tình trở về, thấy Khẩu Khẩu ngáp ngắn ngáp dài chờ mình về để ngủ, sau đó ngủ quên đi thì vô cùng đau lòng.

Nhưng lúc này cô cũng chẳng còn cách nào khác. Kiều Vãn Tình khẽ cắn môi. Chờ qua thời gian này, sau khi khóa huấn luyện kết thúc thì cô sẽ phải dành nhiều thời gian hơn cho Khẩu Khẩu.

Cuối cùng thì cũng đến ngày 11/11. Các tổ đều thi nhau đi bán hàng. Các mặt hàng đều được bán vô cùng chạy, đặc biệt là đặc sản của quê Kiều Vãn Tình – khoai lang khô ven sông thì cháy hàng luôn. Riêng trong ngày 11/11, lượng tiêu thụ đạt đến 2000 đơn, đạt được vị trí đứng đầu!

Cả tổ Kiều Vãn Tình đều vô cùng vui vẻ. Nhớ lúc trước, khi mà lựa chọn sản phẩm để bán thì cả tổ đều chọn sản phẩm này để bán vì cảm thấy chất lượng nó khá là không tồi, giới thiệu cũng hay nữa!

Không nghĩ tới sản phẩm này lại thành công đến vậy!

Vốn dĩ Kiều Vãn Tình không ôm hy vọng gì tham gia khóa huấn luyện này, kết quả cô lại thành công ngoài sức tưởng tượng, còn trở thành đối tượng trọng điểm mà chính phủ giúp đỡ nữa chứ.

Đến cả shop online của tổ Kiều Vãn Tình, bên phía ban tổ chức của khóa huấn luyện cũng giữ lại và tiếp tục kinh doanh tiếp. Kinh phí bên này cũng sẽ do chính phủ duy trì, nếu người của tổ muốn tiếp tục kinh doanh cũng có thể tiếp tục ở lại buôn bán.

Chỉ là tiền lãi thì bọn họ sẽ không được nhận hết mà phải chia cho bên ban tổ chức và chính phủ. Bởi lẽ bọn họ cũng không phải là chủ sở hữu chính thức của shop mà shop này chỉ tương đương như một chi nhánh nhỏ của bên phía ban tổ chức mà thôi.

Trần Du bảo cô nàng sẽ ở lại làm tiếp. Vốn dĩ cô nàng cũng còn rất trẻ, lại còn là một cô gái nữa. Nếu không có người giúp đỡ, phải tự mình khởi nghiệp luôn thì sẽ gặp khá nhiều khó khăn. Có thể nói, ở lại làm tiếp là lựa chọn tốt nhất của cô nàng lúc bấy giờ.

Bữa cơm chia tay được diễn ra vào ngày 20. Tuy rằng mới chỉ làm việc chung với nhau một thời gian nhưng tình cảm của mọi người với nhau vô cùng gắn kết. Đây cũng là lần đầu tiên Kiều Vãn Tình cảm nhận được không khí đoàn kết của toàn tổ nên trong suốt quá trình, cô làm việc vô cùng nhiệt tình. Bây giờ sắp phải xa mọi người, trong lòng cô cũng khá tiếc nuối.

Bình thường Trần Du là một cô gái vô cùng mạnh mẽ. Nhưng đến hôm ăn tiệc chia tay thì cô nàng không chỉ uống nhiều rượu mà còn khóc rối tinh rối mù, có khuyên hay nói gì cũng không được. Đúng lúc đó tài xế trong nhà Kiều Vãn Tình lái xe đến đón cô, cô đang định đưa Trần Du về nhà thì Trịnh tổng lại qua đây đón Trần Du……

Kiều Vãn Tình trợn mắt há mồm, hoàn toàn không biết bọn họ bên nhau tự bao giờ……

Nhưng như vậy cũng khá tốt. Tuy rằng Trịnh tổng trông cũng hơi béo một chút, nhưng nhìn chung vẫn khá ưa nhìn. Hơn nữa anh cũng có sự nghiệp của riêng mình, có chí tiến thủ, tính tình cũng khá tốt, hơn nữa còn khá am hiểu đạo lý đối nhân xử thế, có thể chỉ bảo Trần Du được nhiều hơn.

Trần Du mà ở bên anh ta cũng sẽ học hỏi được nhiều thứ.

Chứ nếu không cô cũng khá lo lắng một cô gái tính tình không tốt, EQ lại không quá cao, không giỏi kiềm chế bản thân như Trần Du mai sau sẽ gặp nhiều thiệt thòi khi ra ngoài làm việc.

Trên đường trở về, tâm trạng của Kiều Vãn Tình rất tốt. Tiếc là phải hai ngày nữa Cố Yến Khanh mới trở về, cô không có chỗ mà dốc bầu tâm sự.

Tiếp đó, Kiều Vãn Tình bắt đầu xây dựng kế hoạch kinh doanh, mở cửa hàng của mình.

Mục đích của cô rất đơn giản, mở một shop online bán rau củ nướng, với lại bán thêm một số sản phẩm ở thôn cô nữa. Ví dụ như là quả hồng nè, bây giờ ở dưới quê cô có rất nhiều quả hồng, có thể hái chúng mang đi bán.

Quả hồng ở thôn cô ăn rất ngon, thậm chí nó còn khá nổi tiếng không chỉ ở trong huyện mà còn ở trong cả thành phố C nữa. Tiếc là nguồn tiêu thụ cũng không tốt. Sau khi hồng chín thì có một số thương lái tới mua hồng, chỉ mua với giá mấy đồng một cân thôi. Kiều Vãn Tình nhìn mà đau lòng.

Nói tóm lại là cô sẽ tạo ra một thương hiệu riêng của mình, quảng bá các đặc sản của thôn Đông Dương tới mọi người.

Lúc cô về đến nhà thì cũng chưa muộn lắm, mới hơn 10 rưỡi một chút. Cố phu nhân thì đang ngồi ghế sô pha xem phim truyền hình còn Khẩu Khẩu thì đang ngồi cạnh ngủ gà ngủ gật.

Đợt này Kiều Vãn Tình bận, lần nào thằng nhóc Khẩu Khẩu này cũng ngồi chờ bằng được cô về thì mới đi ngủ, giống y hệt cải thìa nhỏ ba không thương mẹ không yêu, bà nội dỗ nó cũng không cần.

May là Cố phu nhân cũng là một người biết thông cảm cho con cái, đối với việc Kiều Vãn Tình tự gây dựng sự nghiệp của mình, bà chưa bao giờ can thiệp hay nói gì.

Khẩu Khẩu ngồi trên ghế sô pha, hai mí mắt bắt đầu đánh nhau, chuẩn bị không chịu nổi nữa rồi. Lúc cậu đang lung lay sắp đổ, chuẩn bị đổ xuống thì Cố phu nhân lập tức duỗi tay đỡ lấy cậu nhóc. Sau khi được bà nội đỡ thì cậu nhóc sẽ lại tỉnh tỉnh, sau đó lại díp mắt lại buồn ngủ.



Kiều Vãn Tình nhìn cảnh đó thì vừa buồn cười vừa đau lòng, đi qua nói nhỏ: “Con cảm ơn mẹ, thôi để con bế thằng nhóc đi ngủ.”

“Con xong việc rồi hả?” Cố phu nhân cười cười, giảm âm lượng TV đi cho Kiều Vãn Tình ru Khẩu Khẩu ngủ.

“Vâng ạ, ngày mai con đến đó thu dọn nốt đồ đạc là xong rồi.” Kiều Vãn Tình nói sau đó bế Khẩu Khẩu lên.

“Vậy được. Con mang Khẩu Khẩu đi ngủ trước đi, mẹ xem nốt tập này đã.”

Không biết có phải tính tình của những người phụ nữ trung niên không mà Cố phu nhân rất thích mấy phim truyền hình tình cảm gia đình dài tập trên TV, có khi bà xem được cả ngày liền không nghỉ. Lúc nhàm chán Kiều Vãn Tình cũng sẽ ngồi xem cùng bà, nhưng cô xem mãi mà không hiểu cốt truyện này có chỗ nào thú vị. Còn không hay bằng đọc hai chương tiểu thuyết.

“Vâng,” Kiều Vãn Tình hôn hôn Khẩu Khẩu, sau đó nói, “Khẩu Khẩu à, mẹ về rồi đây!”

Khẩu Khẩu nằm trong lòng ngực cô, dụi mắt, ngọt ngào gọi: “Ma ma.”

“Ừm, ngủ đi, mẹ bế con về phòng nha!”

Khẩu Khẩu cố gắng mở mắt ra nói: “Ma ma, ngày mai, ngày mai không đi nha ~”

Kiều Vãn Tình phải hứa với cậu từ mai sẽ không đi làm thì Khẩu Khẩu mới chịu ngủ. Nhưng thằng nhóc này nhớ rất dai, đã hứa rồi là phải thực hiện!


“Được rồi, ngày mai mẹ không đi nữa.” Cô chờ đến sáng mai hoặc chiều mai lúc Khẩu Khẩu ngủ qua bên đó lấy đồ là được, “Con mau ngủ đi, không là không cao lên được đâu!”


Khẩu Khẩu thấy mẹ hứa như vậy mới yên tâm đi ngủ. Kiều Vãn Tình thấy cậu nhóc ngủ rồi thì bế cậu về phòng. Đang lúc cô định đặt Khẩu Khẩu lên giường thì đột nhiên Khẩu Khẩu nhớ ra cái gì, tỉnh lại.


Cậu nhóc nâng bàn tay mình lên, nói: “Ngoắc, nghoéo tay!”


Trò này là Cố phu nhân dạy cậu, vì thế bây giờ Khẩu Khẩu làm chuyện gì cũng phải dùng cái ngoắc tay này để bảo đảm. Kiều Vãn Tình cười cười vươn tay ra, móc lấy ngón tay nhỏ của cậu: “Ngoắc nghoéo! Trăm năm không được thay đổi, nếu thay đổi……”


Kiều Vãn Tình cố ý kéo dài thanh âm, Khẩu Khẩu chờ mong nhìn theo cô. Kiều Vãn Tình nói tiếp: “Thì mẹ sẽ là một con rùa to, mỗi ngày sẽ cho Khẩu Khẩu cưỡi.”


Nói rồi cô còn trừng mắt lên làm bộ xấu xí, Khẩu Khẩu nhìn vậy thì vui vẻ cười.


Sau khi được mẹ ngoắc tay hứa, Khẩu Khẩu mới yên tâm đi ngủ.

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK