Beta: Cún
Đối với việc đẻ thêm một đứa nữa thì cả hai người đều đã thống nhất sẽ chờ Khẩu Khẩu lớn hơn một tí nữa rồi quyết định sau.
“Nhưng mà Cố phu nhân à,” Buổi tối, sau khi Khẩu Khẩu ngủ, lúc Kiều Vãn Tình đang lấy quần áo mới phơi khô cất vào tủ thì Cố Yến Khanh sán tới ôm lấy cô, nói, “Khi nào chúng ta mới hợp pháp hóa quan hệ của mình hả em?”
“Tùy anh thôi, mọi việc giao hết cho anh đó.” Kiều Vãn Tình lười quản mấy chuyện như kết hôn này. Mấy việc này Cố Yến Khanh khá đáng tin, vì thế cứ giao cho anh làm là được.
“Vậy anh sẽ quyết định hết nhé! Không cho phép em hối hận đâu!”
“Ừm,” Kiều Vãn Tình định bỏ quần áo vào trong tủ thì người nào đó giống hệt như gấu koala bám chặt vào lưng cô, ôm chặt cô làm cô không cử động được, “Anh bỏ em ra nào.”
Cố Yến Khanh không những không bỏ tay ra mà còn làm những hành động không hẳn hoi hơn.
“Nào, bỏ!” Kiều Vãn Tình đánh bay tay của anh. Vừa hôm qua hai người làm xong, nay lại đòi làm rồi.
Ngày trước lúc Kiều Vãn Tình đọc truyện người lớn thì cô luộn hận nam nữ chính không ngày nào cũng thay khăn trải giường, nhất là đọc đến mấy đoạn như một đêm bảy lần, cô còn hận không thể xem được nhiều hơn.
Sau khi tự mình trải nghiệm thì cô mới biết được, mẹ nó một đêm ba lần là đủ chết rồi. còn mấy cái như một đêm vài lần hả, Kiều Vãn Tình cảm thấy một đêm một lần là tốt nhất. Nhưng không hiểu cố tổng rèn luyện thể thao hay làm gì mà sung sức kinh khủng, mỗi đêm là có thể chiến đến hai lần liền hoặc thậm chí là ba lần.
Có lẽ cô phải đi lên án mấy tác giả viết truyện người lớn mới được! Một đêm bảy lần mà thoải mái á hả? Không có đâu!
“Một lần thôi.” Cố Yến Khanh gặm gặm cổ cô nói.
Gần đây chàng trai họ cố kia ngày càng lưu manh, chiêu trò lưu manh ngày càng nhiều. Kiều Vãn Tình không thể chống lại sự cám dỗ đến từ anh. Đôi khi cô còn nghi ngờ không biết có phải anh đi đọc truyện người lớn sau lưng cô không mới tăng kinh nghiệm nhanh đến như vậy!
Kiều Vãn Tình bị anh trêu chọc đến điên cả người, ỡm ờ đồng ý.
Đang đến lúc động tình thì bỗng nhiên Cố Yến Khanh nói: “Gọi thầy Cố!”
Kiều Vãn Tình đang trầm luân:???
Anh cũng biết chơi thật đấy nhỉ.
……
Lúc Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh dắt tay nhau về có rất nhiều người nhìn thế. Vì thế tin tức Kiều Vãn Tình có một ông chồng vừa đẹp trai vừa tài giỏi được lan truyền trong lớp huấn luyện rất nhanh.
Vốn dĩ Kiều Vãn Tình đang hòa nhập với mọi người đột nhiên cô lại trở thành đối tượng bị người ta xa lánh. Đến cả Trịnh tổng cũng tìm cô, hỏi vì sao cô lại tham gia khóa huấn luyện này làm Kiều Vãn Tình vô cùng xấu hổ.
Nhưng Kiều Vãn Tình khi gặp những vấn đề khó trả lời thì cô toàn cười trừ hoặc trả lời ỡm ờ cho qua. Lại thêm ngày thường cô cũng không đi ăn cùng các học viên trong khóa huấn luyện nên thời gian người ta nói về chuyện của cô cũng bớt đi, dần dần họ cũng dừng lòng hiếu kỳ của mình lại.
Tới thứ sáu thì mọi người tổng kết sơ qua lại khóa học đợt này. Doanh số bán hàng của tổ Kiều Vãn Tình xếp thứ hai, dưới tình huống gặp đánh giá kém vẫn có thể làm được tốt như vậy, tổ cô cũng được xem như là một ngoại lệ.
Mà tổ của chị Hồng, là một tổ mà toàn những người ăn chơi ngồi rồi trong đó lại đạt được vị trí đứng đầu. Đến cả cửa hàng cũng chưa trang trí xong, đừng nói đến doanh số bán hàng. Chưa cần điều tra cũng biết là gian lận rồi.
Vì thế tổ của chị Hồng bị người hướng dẫn phê bình trước mặt mọi người một lúc. Người hướng dẫn còn nói thẳng, nếu tổ ấy không cạnh tranh công bằng, làm việc hẳn hoi thì đến khi lãnh đạo bên chính phủ tới kiểm tra mà phát hiện thì bọn họ sẽ bị hủy bỏ tư cách tham dự huấn luyện.
Nếu mà bị hủy bỏ tư cách tham dự huấn luyện thì chẳng những bọn họ không nhận được tiền khen thưởng từ chính phủ mà còn phải tự dùng tiền túi chi trả phí ăn ở của mình.
Lời này dọa mấy người ở tổ kia sợ chết khiếp, vì thế bọn họ luống cuống tay chân làm việc hẳn hoi. Đến mức mà cuối tuần hoặc là lúc mọi người tan ca thì tổ đó còn miệt mài làm việc.
Kiều Vãn Tình cùng Trần Du trộm đi xem shop online của nhóm bọn họ. Đúng là bọn họ làm chẳng có tâm một chút nào. Trang trí thì trông vô cùng lung tung rối loạn, có thể biết được người làm làm lấy lệ đến mức nào.
Nhìn thảm cảnh của tổ bên kia, hai người đều cười vô cùng xấu xa.
“Ai nha, đúng là hả giận thật, có lẽ đây là việc em cảm thấy vui nhất từ đầu năm đến giờ đó,” Trần Du vui vẻ nói, “Báo ứng, báo ứng đó, ha ha ha ha.”
Kiều Vãn Tình cũng cảm thấy hả giận: “Nếu mà chị Hồng mà ở tổ chúng ta, làm ăn hẳn hoi một chút chắc có lẽ cũng đã đạt tiêu chuẩn rồi.”
“Hứ, không cho chị ta vào nhóm đâu.” Trần Du nói nhỏ, “Đúng rồi, nếu không phải nhờ ông xã tài giỏi của chị thì có lẽ bây giờ chị ta đã đỏ mắt đi tìm người bình luận kém cho chúng ta rồi đó.”
Từ sau khi mối quan hệ giữa Kiều Vãn Tình cùng Cố Yến Khanh được mọi người biết thì mỗi khi chị Hồng nhìn thấy Kiều Vãn Tình lại cụp chặt đuôi, đen mặt chạy đi chứ không trừng mắt nhìn Kiều Vãn Tình như trước.
Cửa hàng của tổ Kiều Vãn Tình cũng không xuất hiện thêm mấy bình luận kém nữa.
Quả nhiên vẫn là thực lực chiến thắng hết mọi thủ đoạn dơ bẩn. Đến cả người không nói lý lẽ như chị Hồng, cũng phải cúi đầu trước “thế lực tàn ác”.
Kiều Vãn Tình cười cười, không trả lời. Trần Du tiếp lời:
“Haizz, mà rốt cuộc là chị cùng chồng chị quen nhau kiểu gì vậy? Em tò mò quá!”
“Em cứ áp kịch bản cô bé lọ lem lên người chị là được,” Nói đến vấn đề này, Kiều Vãn Tình bắt đầu nói lung tung, “Chị đi trước nhé, gần đây chồng chị đi công tác, chị phải về trông con.”
Trần Du: “……”
Cổ tổng không làm việc hẳn hoi nửa năm phải đi nước ngoài một tháng. Hai ngày trước anh đã đi rồi. Cuối tuần Cố phu nhân phải về chăm “ông già cổ hủ” Cố Kính Chi. Vì thế cuối tuần Kiều Vãn Tình phải về trông Khẩu Khẩu.
Hơn nữa, Đường Nguyệt Nguyệt nghe nói Cố Yến Khanh đi coogn tác, cố phu nhân cũng không ở nhà, đúng lúc cô nàng cũng rảnh nên hứng thú bừng bừng tới tìm Kiều Vãn Tình chơi.
Đường Nguyệt Nguyệt vừa đổi kiểu tóc. Mái tóc dài vốn có của cô nàng được cắt ngắn ngang vai, đuôi tóc cũng được uốn cong cong, tóc mái cũng được cắt ngắn đi, cô nàng còn nhuộm màu tóc tươi hơn nên nhìn qua trông trẻ hơn không ít. Lúc mới thấy Đường Nguyệt Nguyệt, suýt nữa Kiều Vãn Tình còn không nhận ra.
“Có phải là bị bất ngờ, ngỡ ngàng trước vẻ đẹp của tớ rồi không?” Đường Nguyệt Nguyệt không biết xấu hổ nói.
“Rất đẹp nha!”
Đều nói vẻ đẹp của con người ba phần dựa vào diện mạo, 7 phần dựa vào cách trang điểm. Còn người như Kiều Vãn Tình thì là ngoại lệ rồi, cô để mặt mộc trông cũng vô cùng xinh đẹp.
Đường Nguyệt Nguyệt không thuộc tuýp người đẹp xuất sắc, thậm chí mặt cô nàng cũng có một ít khuyết điểm. Sau khi tẩy trang, búi tóc lên thì cô nàng còn nhìn hơi giống mấy cô gái 30 tuổi nữa. Chỉ là ngày thường Đường Nguyệt Nguyệt cũng khá chịu khó trang điểm nên không ai nhìn ra.
Bây giờ cô nàng trang điểm như vậy đúng như là trở thành một người khác, cả người tràn ngập hơi thở thanh xuân, trông trẻ đi vài tuổi.
“Cậu cũng phải trang điểm lại đi! Cậu nhìn kiểu tóc này của cậu nè, giữ từ năm ngoái đến tận bây giờ. Ngoài việc cắt ngắn đi một xíu thì còn chưa chỉnh lại chút nào. Người đẹp Kiều à, cậu có nhan sắc phải biết giữ gìn chính mình chứ! Ngày trước tớ nhớ cậu cũng chăm chút chính mình lắm mà. Là gả đi nên không còn thời gian tự chăm sóc bản thân đó hả?”
“Tớ không có thời gian……”
“Haizz, cậu đừng lấy lý do này để qua loa cho xong chuyện nhé. Ngày trước kể cả có tăng ca, chỉ còn có 8 tiếng nghỉ ngơi mỗi ngày cậu còn có thể dành 2 giờ đi spa làm đẹp cơ mà.”
“……”
Vì thế, Kiều Vãn Tình đã thành công bị Đường Nguyệt Nguyệt kéo đi làm tóc.
Vừa hay tóc của Khẩu Khẩu cũng khá dài rồi, cô cũng dẫn cậu đi cắt tóc.
Cố Yến Khanh có một chỗ cắt tóc riêng của mình, còn có cả thẻ hội viên cao cấp ở tiệm đó nữa chứ.
Nhưng mà Kiều Vãn Tình cảm thấy tiệm kia chỉ cắt cho nam đẹp thôi, chứ lần trước cô đi cắt ở đó, họ cắt tóc mái cho cô như kéo bị cùn vậy á, làm cô không dám để mái, chỉ toàn lấy kẹp kẹp lên thôi.
Vì thế Kiều Vãn Tình không đi qua đó cắt mà cô cùng Đường Nguyệt Nguyệt đi đến một tiệm khá nổi tiếng khác.
Bạn nhỏ Khẩu Khẩu không thích cắt tóc, mỗi lần cắt tóc đều khóc rồi giãy giụa, làm người ta vô cùng đau đầu.
Kiều Vãn Tình đã thống nhất với Khẩu Khẩu. Nếu cậu nhóc chịu đi cắt tóc thì sẽ cho cậu ăn bánh kem mà cậu yêu thích. Hơn nữa dưới sự hấp dẫn của việc ăn bánh kem thay cho bữa trưa thì Khẩu Khẩu đã ngoan ngoãn đồng ý sẽ đi tiệm cắt tóc với Kiều Vãn Tình.
Lúc ba người đến thì trong tiệm cũng có một bạn nhỏ tầm tuổi Khẩu Khẩu đang cắt tóc.
Bạn nhỏ kia nhìn qua trông vô cùng thích cắt tóc, lúc thợ cắt tóc chuẩn bị đồ dùng, kéo cắt cho cậu nhóc thì cậu nhóc còn vô cùng hưng phấn nữa.
Kiều Vãn Tình thấy Khẩu Khẩu đang nhìn cậu nhóc đó thì nói: “Con nhìn xem, bạn kia ngoan chưa kìa? Con cũng ngoan giống như bạn đó có được không?”
Khẩu Khẩu tự nhận mình là bạn nhỏ ngoan nhất thế giới, làm sao có thể cho phép người khác ngoan hơn mình được. Vì thế cậu không chút do dự, gật đầu nói: “Có! Khẩu Khẩu, Khẩu Khẩu còn, còn ngoan hơn cậu ấy.”
Kiều Vãn Tình sờ sờ đầu cậu, sau đó nói với thợ cắt tóc: “Anh cắt cho thằng bé trước, sau đó tôi sẽ làm tóc sau.”
Làm tóc cũng phải mất ít nhất là ba bốn giờ, chắc chắn là Khẩu Khẩu sẽ không chờ được, vì thế sau khi Khẩu Khẩu cắt tóc xong cô sẽ nhờ Đường Nguyệt Nguyệt cho cậu nhóc ra ngoài đi chơi cho đỡ chán.
Qua một đêm ở chung, Khẩu Khẩu đã vô cùng thân với mẹ nuôi chơi xếp gỗ vô cùng lợi hại của mình. Thậm chí cậu nhóc còn vô cùng ngưỡng mộ Đường Nguyệt Nguyệt nữa. Bởi vì ba ba cậu sùng bái nhất còn chưa chơi xếp gỗ giỏi bằng mẹ nuôi đâu!
“Được.”
Thợ cắt tóc đi chuẩn bị đồ cắt tóc cho Khẩu Khẩu. Bạn nhỏ ngồi bên cạnh Khẩu Khẩu đã cắt tóc gần xong. Nghe thợ cắt tóc nói chuyện với phụ huynh nhà đó là bạn nhỏ đó định cạo tóc hai bên, ở giữa đỉnh đầu để lại một chỏm – đây là kiểu tóc đang vô cùng hot dạo gần đây.
Thợ cắt tóc nghe xong thì tỏ vẻ không vấn đề sau đó cạo ngay cho cậu nhóc kia. Anh ta cạo bên ngoài trước, sau đó cạo dần dần vào bên trong. Kết quả là bạn nhỏ kia đang ngồi ngoan ngoãn tươi cười, đến khi nhìn thấy thợ cắt tóc dùng tông đơ cạo tóc của mình đi, tóc rụng xung quanh thì nụ cười của cậu cứng đơ lại.
Kiều Vãn Tình cùng Đường Nguyệt Nguyệt đều đang chú ý tới cậu nhóc nên thấy vô cùng rõ cảnh cậu nhóc ấy nhìn tóc mình bị cắt sau đó cứng đơ mặt lại. Vẻ mặt đó đúng là từ thiên đường ngã xuống địa ngục mà.
Thợ cắt tóc lại đẩy thêm vài cái. Cậu nhóc đó thấy tóc của mình bị cạo ngắn đi, đầu sắp trọc một nửa rồi thì không nhịn dược nữa, “Oa” một tiếng khóc toáng lên, sau đó giãy giụa, lắp bắp nói: “Không, không cần, không cần cắt nữa ô ô oa oa.”
Khẩu Khẩu: “……”
Khẩu Khẩu vừa rồi còn ngồi ngoan ngoãn chịu cắt tóc nhìn thấy cảnh đó thì đứng ngồi không yên, kéo kéo góc áo của Kiều Vãn Tình: “Ma ma……”
“Khụ khụ,” Kiều Vãn Tình cũng không ngờ mọi chuyện lại như vậy, “Bảo bối, không sao đâu, người ta sẽ không cạo trọc đầu con đâu mà.”
“Sợ ~” Khẩu Khẩu nhảy từ trên ghế xuống, lặp đi lặp lại, “Không, không ăn. Khẩu Khẩu không ăn bánh kem nữa.”
Kiều Vãn Tình: “……”
Đến cả bánh kem mà nó yêu thích nhất nó cũng không thèm rồi kìa!
“Không sao đâu Khẩu Khẩu, là đàn ông, con phải dũng cảm, phải biết vượt qua khó khăn,” Đường Nguyệt Nguyệt cũng an ủi cậu, “Giống như…… siêu nhân vậy á!”
“…… Thằng bé có biết siêu nhân là cái gì đâu.”
“……”
Vì Khẩu Khẩu không chịu cắt tóc, cứ làm loạn lên đòi đi về nên Kiều Vãn Tình đành để Đường Nguyệt Nguyệt cho Khẩu Khẩu đi ra ngoài chơi còn mình làm tóc trước.
Kiều Vãn Tình cũng không biết nên cắt kiểu gì cho đẹp nên cô nhờ thợ cắt tóc cho mình ý kiến. Ban đầu, khi thợ cắt tóc đề cử kiểu tóc công chúa cho cô, Kiều Vãn Tình còn cảm thấy tên này khá hay, nhưng đến lúc nhìn ảnh minh họa thì cả người cô đều cứng đờ, không thể hiểu nổi được thẩm mĩ đó.
Chọn nửa ngày vẫn chưa chọn được kiểu tóc ưng ý. Kiều Vãn Tình sắp điên mất rồi, làm tóc thôi sao lại khó đến vậy?
Cuối cùng nhà tạo mẫu đành gọi cho chủ tiệm của bọn họ. chủ tiệm của bọn họ vừa thấy Kiều Vãn Tình liền bảo cứ giao tất cả cho anh ta, để anh ta tạo mẫu cho cô. Nếu làm không tốt anh ta còn miễn phí tiền cho cô.
Nghe đối phương nói chắc nịch như vậy, Kiều Vãn Tình yên tâm giao việc cho anh ta.
Cô làm tóc hết tất cả là 4 tiếng đồng hồ. Trong lúc đi chơi, Đường Nguyệt Nguyệt cùng Khẩu Khẩu cũng video call cho cô một lúc. Nhưng đến lúc quay trở lại tiệm, nhìn thấy Kiều Vãn Tình, Khẩu Khẩu còn đứng yên ngoài cửa không chịu vào, Đường Nguyệt Nguyệt phải bảo cậu nhóc cậu nhóc mới vào.
Kiều Vãn Tình toàn tâm toàn ý tin tưởng vị chủ tiệm kia, thế mà đến lúc thành quả được ra lò, suýt nữa cô đã khóc.
Không phải là không đẹp, mà là…… không biết nói như nào.
Đối phương cắt tóc cô ngắn ngang vai, ở phía đuôi tóc thì uốn lượn sóng, tóc mái thì cũng cắt ngắn như tóc của Đường Nguyệt Nguyệt, lại còn nhuộm màu xanh lá đậm buồn buồn nữa chứ.
Vốn dĩ diện mạo của Kiều Vãn Tình thiên về dạng trưởng thành chững chạc, đẹp một cách quyến rũ, không phải loại hình ngây thơ đáng yêu. Nhưng kiểu tóc này đã biến cô từ một cô gái quyến rũ trở thành một cô bé ngoan ngoãn, đáng yêu nghịch ngợm. đeo thêm cái kẹp tóc, Kiều Vãn Tình nghĩ mình có thể đi diễn vai mấy tiểu thư nhà giàu chuyên bị lừa tình lừa tiền rồi đó!
Cái này đúng là…… không hợp với cô thật!
Thế mà chủ tiệm còn đứng đó tự thổi phồng mình, bảo rằng kiểu tóc đó hợp với Kiều Vãn Tình nhất, làm cô trẻ như mấy cô gái 20 tuổi làm Kiều Vãn Tình dở khóc dở cười.
Khẩu Khẩu nghe Đường Nguyệt Nguyệt bảo mẹ mình sẽ đổi một kiểu tóc xinh đẹp, kết quả lúc về đến tiệm lại nhìn thấy một Kiều Vãn Tình vô cùng lạ lẫm. Cậu nhóc do dự một lát, sau khi chắc chắn đó là mẹ mình mới chạy như bay đến gọi: “Ma ma ~”
Chủ tiệm đang tự khoác lác mình làm một kiểu tóc ngây thơ đáng yêu và thời thượng: “……”
Đường Nguyệt Nguyệt nhìn thấy kiểu tóc này thì nhịn cười bảo: “Trông khá xinh đẹp đó Cố phu nhân. Kiểu này có thể đi tán mấy em trai về cho vui nhà vui cửa rồi!”
Kiều Vãn Tình: “……”
Tại sao trong lòng cô lại nghĩ quẩn đến nỗi đi làm tóc nhỉ?
Nhưng thôi, làm cũng làm rồi, kể cả thợ cắt tóc có thể chỉnh lại cho cô một kiểu tóc khác cô cũng không muốn làm thêm nữa. Kiều Vãn Tình cũng nghĩ cùng lắm thì về sau cô buộc tóc lên cũng không ảnh hưởng gì.
Kiều Vãn Tình tự an ủi trái tim bị tổn thương của mình xong thì bắt đầu nhọc lòng vấn đề của Khẩu Khẩu.
“Con yêu, chúng ta call video với ba ba sau đó cắt tóc cho ba ba xem, để ba ba thấy Khẩu Khẩu nghe lời như thế nào có được không?”
Bây giờ đã 6 giờ rồi, chắc là lúc này Cố Yến Khanh cũng đã xong việc của mình rồi.
Khẩu Khẩu tự hỏi một lát sau đó do dự.
“Ba ba bảo là mấy ngày chưa thấy Khẩu Khẩu rồi nên anh muốn biết là Khẩu Khẩu ngoan hay không ngoan,” Kiều Vãn Tình dụ dỗ, “Nếu Khẩu Khẩu ngoan, ba ba sẽ mua thật nhiều đồ chơi về cho con nha!”
“Thế,” cuối cùng Khẩu Khẩu cũng bị món đồ chơi mê hoặc, “Khẩu Khẩu, Khẩu Khẩu muốn tàu, tàu vũ trụ!”
—— lần trước Khẩu Khẩu được bà nội nó mang đi chơi ở công viên vũ trụ nên vô cùng thích tàu vũ trụ ở trong đó!
Kiều Vãn Tình: “……”
Sao con không nói là mình muốn lên trời luôn đi!