• Màu nền:
  • Font chữ:
  • Chiều cao dòng:
  • Kích Cỡ Chữ:

Quay về học viện

Giải trừ biến thân của ra duyên cốt giáp, Tần Thắng nhìn quần áo rách rưới trên người, cười khổ một phen, từ không gian giới chỉ lấy ra một bộ quần áo khác, mặc trên người, sau đó hướng thi thể mãng giao cùng Song dực hổ đi tới.

Tần Thắng biết bì mao cùng tinh hạch trên người mãng giao cùng Song dực hổ đều là vật phi thường, tỷ như bì mao lân giáp của bát cấp ma thú có thể dùng làm phòng hộ giáp cực phẩm, về phần tinh hạch khẳng định bán đi sẽ được rất nhiều tiền.
Tần Thắng rất nhanh lấy ra mao lân giáp và tinh hạch, sau đó bỏ vào giới chỉ.

Sáng sớm ngày thứ hai, Tần Thắng lại một lần nữa mang theo Tử Văn phi lên đường trở về.

Hoàn hảo, hắn trên đường cũng không có gặp phải ma thú mạnh nào, nên đi 1 mạch thuận lợi về Dong binh chi thành.

Từ Dong binh chi thành về Thông Thiên thành mất hơn một tháng thời gian, Tần Thắng lúc phi hành cũng không có hề buông lỏng, mỗi ngày tu luyện Hình Ý Quyền cùng binh phong nội luyện quyết.
Dọc theo đường đi, mặc dù thực lực cũng không có tăng vọt, bất quá một tháng thu hoạch cũng không nhỏ.

Tần Thắng trở lại Lạp Tư học viện đúng vào lúc sáng sớm, lúc này học viện cũng đã mở cửa.

“Ta rốt cuộc lại đã trở lại.” Tần Thắng ngẩng đầu nhìn bảng hiệu Lạp Tư học viện, nhất thời trong lòng một mảnh an bình.

Tần Thắng từ không gian giới chỉ lấy ra huy chương học viện, mang trước ngực, sau đó cất bước hướng đại môn đi vào.

“Ngươi xem kia không phải Tần Thắng không?”
“Đúng Tần Thắng, thật là Tần Thắng a!”
“Tần Thắng là ai! Ta như thế nào không biết a!”
“Ngươi thật là cô lậu, trong học viện nhân vật nổi danh nhất mà không biết! Hắn ta học năm nhất mà đánh bại thủ tịch thiên tài Hải Á năm tư!”
“Bất quá sau này Tần Thắng biến mất, nghe nói phải đi thí luyện. Vừa mới đầu ta còn không tin, bây giờ xem ra hắn thật đúng là đi thí luyện! Thật sự không nghĩ tới a!”
“Thí, thí luyện? Ta không có nghe sai chứ!”
Lạp Tư học viện có quy định đệ tử đạt tới lục cấp phải làm nhiệm vụ thí luyện, chỉ khi thành công hoàn thành nhiệm vụ mới có thể tiếp tục tu luyện đến thất cấp, nếu không, phải tham gia thí luyện lần nữa, khi nào thành công mới thôi.

Tần Thắng không để ý đến tiếng nghị luận, tiếp tục bước nhanh về phòng 501. Năm người trong phòng lúc này đang chuẩn bị điểm tâm, vừa đúng lúc Tần Thắng trở về.
Năm người lập tức hưng phấn vọt lại, nhìn Tần Thắng cười lớn .
“A! Tần Thắng, rốt cuộc ngươi đã quay lại, ta còn tưởng rằng ngươi ở đâu thành gia lập nghiệp rồi!” Lạp Cơ Tư Đặc vẻ mặt hưng phấn quát to.
“Phanh” Ba Khắc cũng sấn tới bên người Tần Thắng.
“Ai nha”
“Đại man ngưu ngươi tại sao lấn ta ! Hôm nay Tần Thắng trở về nên ta không thèm chấp với ngươi!” Lạp Cơ Tư Đặc hướng Ba Khắc hô lớn.
“Rõ ràng là nhộn” Đan Ni ở một bên mở miệng nói.
......
Tần Thắng nhìn bọn họ, trong lòng một mảnh ấm áp.
......
Trong tửu điếm hào hoa nhất Thông Thiên thành.
Tần Thắng, Lạp Cơ Tư Đặc, Đan Ni, Ba Khắc, Đa Thước Ni Khắc, An Đức Lỗ sáu người tùy ý ngồi tứ phía, trên bàn hơn mười loại thức ăn, bên cạnh còn có Phỉ Thúy ngọc tửu, hôm nay đúng là vì Tần Thắng mà chuẩn bị.
“Lão Đại, ngươi nói một chút việc tu luyện ở bên ngoài đi!” Lạp Cơ Tư Đặc vẻ mặt cầu xin nhìn Tần Thắng. Bên cạnh bốn người mặc dù ngoài miệng chưa nói, nhưng lổ tai lập tức dỏng lên.
Tần Thắng thấy bọn họ hiếu kỳ, liền kể lại những chuyện mạo hiểm trên đường. Về long cốt thảo, Tần Thắng cũng không có nói ra, dù sao nó có quan hệ tới bí mật của hắn. Dù vậy, năm người nghe cũng thấy rất là thú vị.
“Oa Tần Thắng thật sự chiếm được một quả trứng khủng thú ngoài thất cấp a? Nhanh lấy ra cho chúng ta xem 1 chút.” Lạp Cơ Tư Đặc vẻ mặt khoa trương nói to.
Nhìn quanh 1 lượt, thấy 5 người trên mặt đều lộ ra một tia tò mò. Tần Thắng cười cười, buông chén rượu trong tay, lấy ra một cái trứng màu trắng.

“Oa! Đây là trứng khủng thú a! Ta xem so với trứng đà điểu đâu có gì khác nhau! Hắc hắc!...... Cũng không biết cái này so với trứng đà điểu ăn có ngon hơn không!” Lạp Cơ Tư Đặc vừa dòm vừa nói.
“Ngươi đúng là miệng chó không mọc ngà voi! Trứng này mà để ăn hả” Đan Ni réo.

“ Tần Thắng, hình như thực lực ngươi lại tăng lên rất lớn. Mặc dù không biết ngươi rốt cuộc đạt tới trình độ gì, nhưng là ta bây giờ trước mặt ngươi dường như đều có một loại áp lực a!” An Đức Lỗ vẻ mặt nghi hoặc nói.
Nghe được Bạch Hổ tộc nhân câu hỏi, phòng nội ngoài hắn bốn người cũng đều quay đầu dòm Tần Thắng.
Tần Thắng cười mà không nói nhìn bọn họ, trong lòng âm thầm nghĩ: Xem bộ dáng chính mình đối với khống chế lực thân thể chưa có đạt tới trình độ hoàn mỹ.
Bạch Hổ An Đức Lỗ nhìn vẻ mặt Tần Thắng, sắc mặt khiếp sợ, cẩn thận nói:“Lão Thiên, ngươi đã đạt tới thất cấp chiến sĩ sao?”
Chương trình ủng hộ thương hiệu Việt của Tàng Thư Viện:

Danh Sách Chương:

Bạn đang đọc truyện trên website MeTruyenVip.com
BÌNH LUẬN THÀNH VIÊN
BÌNH LUẬN FACEBOOK